Hứa Giang Thần là tên của hắn, hắn có một gia đình, tuy đối với hắn rất đỗi là bình thường, nhưng trong mắt của người khác thì hắn được xem như một hoàng tử trong mộng của tất cả các cô gái .
Vì nhà hắn rất giàu có.
Vì nếu như cách mọi người hay nói đến là, hắn từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng vậy .
Gia đình hắn rất giàu , phải nói trong mắt của người khác thì là tỷ phú. Nhưng đối với hắn thì gia đình hắn cũng rất bình thường, ngoại trừ nhiều tiền ra một chút, cuộc sống dư giả ra thì vẫn vậy như bao gia đình khác thôi .
Hắn có một ông bố là Chủ tịch của một tập đoàn xuyên các quốc gia tên là ESD ; mẹ thì là Chủ tịch của tập đoàn thiện nguyện tên Thiên Ái . Ba mẹ hắn là những người rất bận rộn lịch làm việc của họ cũng không kém gì hắn với các anh của hắn , lịch trình luôn luôn kín cả mấy tháng.
Hắn còn có ba người anh trai khác tên là :
_ anh cả tên Hứa Thiên Ngôn , tổng giám đốc công ty ESD .
_ anh hai tên là Hứa Nguyễn Thiên , là tổng giám đốc công ty từ thiện Thiên Ân công ty con của Thiên Ái.
Còn anh ba của hắn tên là Hứa Nguyễn Tuân là một người luôn luôn không có mặt ở đất nước Trung Quốc này , vì lúc nào ảnh cũng ở trong phòng thí nghiệm xem mẫu vật hay nuôi vi khuẩn các loại.
Là người ham việc , còn hơn mạng của ảnh . Phải nói là người cuồng công việc hơn 4 người kia trong gia đình , ngoại trừ hắn .
Tuy bây giờ, hắn cũng cuồng công việc nhưng không đến nỗi như trước kia, cái thời mà hắn học năm thứ ba đại học Y ở Italia có quen một người bạn gái; nhưng hắn không muốn nhớ đến người con gái đó , vì cô ta là ̀ một người không đáng đã khiến hắn phải gặp tai nạn xe cộ, cũng khiến cho những người cuồng việc trong nhà hắn phải tạm gác công việc của họ trông một năm tới. Để chăm sóc hắn khi hắn đang nằm ở một bệnh viện lớn ở Italia , cho nên hắn đã rất lâu rồi không muốn nhớ lại ̀ quá khứ này nữa.
Hắn nay đã là Phó giáo sư chuyên về giải phẫu học lâm sàng ngoại khoa.
Là một người trẻ tuổi , mới 25 tuổi mà đã đạt được chức danh Phó giáo sư ở bên Mỹ cách đây không lâu.
Ba thì không nói gì nhiều về việc hắn cứ luôn viện cớ công việc ở bên Mỹ, nhưng mẹ hắn thì không dễ nói chuyện như ba hắn, mẹ hắn bảo rằng,
" Sao con cứ ở mãi bên Mỹ riết vậy không thương ba và mẹ sao, phải bắt hai ông bà già này bay qua bay lại thăm con. Như đi chợ vậy hả ".
"tháng hai , phải về nước mau cho mẹ, con mà kiếm cớ nữa. Thì đừng trách mẹ.", vừa nghe qua điện thoại thì biết mẹ hắn ở đầu dây bên kia gương mặt tức giận như thế nào rồi, haizzz....
Mẹ hắn nói , ba hắn đột ngột ngất trong thời gian hơi lâu, là do tháng trước ông đi công tác ở khắp các nơi phải bay đi bay về riết nên ngất trong văn phòng làm việc, bác sĩ khám và nói do ông tuổi đã già và cộng thêm làm việc quá sức mà lên cơn đau Tim. Nên khi nghe được tin này từ mẹ hắn, hắn nghĩ nếu mẹ không nói thì hắn cũng định về nước sống và làm việc ở đó luôn.
Hắn vốn dự định sắp xếp mọi thứ ổn thoả tầm tháng ba thì về Trung Quốc, nay mọi việc phát triển hơn so với dự kiến ban đầu cho nên hắn phải về nước trong tháng hai này rồi, nếu được hắn muốn bay về ngay lúc này để biết rõ bệnh tình của ba hắn có nghiêm trọng hay không.
Tuy lo lắng về bệnh tình của ba hắn, nhưng cũng phải sắp xếp lại mọi thứ cho xong để đi về nước tránh cho việc thu xếp không chu toàn lại phải quay trở lại đây để sắp xếp lại những việc sơ xuất nữa, hắn không có thích như vậy cũng không có dư thời gian để bay qua bay lại để giải quyết những việc phát sinh đi.
Vì thế nên hắn phải làm xong mọi việc rồi mới về nước được. Về rồi sẽ sắp xếp về lịch làm việc cũng như học tiếp lên Giáo sư, còn về việc tình yêu thì đối với hắn một đã kích đã quá đủ cho hắn rồi, theo như người ta nói là "một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng" và hắn chính là điển hình của cách nói đó.
Ấy thế mà lần đầu hắn về nước và được nhận lời mời của rất nhiều trường đại học trong nước mời về trường đại học của họ để ở lại trường họ thuyết giảng cho trường họ. Hắn trả lời bằng một câu nói chung chung,
"để tôi suy nghĩ rồi sẽ trả lời email của mọi người sau." hắn nói qua điện thoại với họ như vậy.
Không biết ma xui quỷ khiến như thế nào lại chọn đúng trường đại học S, của vợ hắn đang học chứ. Đây này chuyện của sau này khi hắn đã tốn một khoảng thời gian thật lâu.... lâu... lâu mới rước vợ về được .
Đây hẳn là định mệnh đã an bài rồi.