Quyển 1 Chương 93: Thần chi Nhãn
Lê Thanh Vũ nhìn chăm chăm vào chiếc Thần chi Nhãn trên mặt bàn, ánh mắt có chút xuất thần. Đây là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy một chiếc ở khoảng cách gần như vậy.
Tại sao lại nói là khoảng cách gần? Trên đường phố Ly Nguyệt cũng không quá hiếm người sở hữu Thần chi Nhãn, chỉ cần ánh mắt nhanh nhạy một chút kiểu gì cũng sẽ phát giác được, càng không nói đến kẻ địch là Pháp Sư lúc trước đã từng sử dụng thứ này để đối phó hắn.
Quan sát kỹ hơn, hắn phát hiện ngoại hình Thần chi Nhãn của Yanfei cũng không khác trong game quá nhiều là bao, vẫn là trông như một viên bảo thạch màu đỏ hồng được gắn bên trong một khung kim loại màu hoàng kim, tạo hình chính là hai hình vuông lồng vào nhau, biểu tượng cho Nham quốc.
Lại nói, cái gì là Thần chi Nhãn?
Thần chi Nhãn, theo như kiến thức căn bản của Lê Thanh Vũ về thế giới này thì được mọi người hiểu như một món quà của thần linh, một sự mong đợi, một sự tưởng thưởng, là biểu tượng của khát vọng và sức mạnh, là Thần ân.
Thần chi Nhãn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, được trao cho bất cứ ai dưới mọi hoàn cảnh, đặc điểm chung là đều có hình dạng của một viên bảo thạch sở hữu sức mạnh Nguyên Tố, có thể hỗ trợ người dùng sử dụng Nguyên Tố của hệ đấy, tăng cường khả năng cảm nhận Nguyên Tố cùng có được tầm nhìn Nguyên Tố để quan sát.
À mà chỉ có bảo ngọc được ban thôi, cái khung không đi kèm, mỗi một quốc gia tự sản xuất một loại riêng.
Lý do được ban tặng Thần chi Nhãn cũng nhiều không thua kém gì hoàn cảnh, chủ yếu đều là mỗi người một ý không ai nói phục ai, thậm chí ngay cả ai là thực thể chịu trách nhiệm cho hành vi này cũng không biết được.
Người thì nói là người dân của quốc gia nào thì sẽ được Thần của nơi đấy ban cho, người thì nói là hệ Nguyên Tố nào thì sẽ được Thần của hệ đấy trao tặng, kẻ lại đồn là chỉ có Thiên Không đảo mới có thể kiểm soát được việc này...
Đối với Lê Thanh Vũ mà nói, khả năng hợp lý nhất là còn tùy thủ đoạn cùng giá trị mang lại, ai có lực lượng mạnh hay thủ đoạn cao siêu thì tự nhiên sẽ có thể gắp lửa bỏ tay người, ném đá giấu tay, mượn gió bẻ măng... Loại tự bế như đương nhiệm Lôi Thần Beelzebul nhũ danh Ei rất có thể chỉ là ngoại lệ.
Về phần sức mạnh của Thần chi Nhãn, hắn cũng không phải chưa từng tơ tưởng, dù sao dựa trên biểu hiện thì sở hữu Thần chi Nhãn một là sẽ tăng tốc độ tu luyện, hai là sự gia cường thực lực ngay lập tức. Không thiếu các trường hợp phàm nhân phổ thông đột nhiên g·iết c·hết được đẳng cấp Võ Đồ thậm chí Võ Giả do sở hữu Thần chi Nhãn.
Thế nhưng tơ tưởng thì mặc tơ tưởng, hắn cũng không có quên thân phận của mình. Với tư cách là người ngoại lai, khả năng hắn bị nhằm vào sẽ lớn hơn người bình thường rất nhiều, dù không tới mức độ nhân vật chính như Nhà Lữ Hành nhưng nếu có thể tránh thì vẫn nên tránh, kẻo đến lúc đó kêu trời không kịp.
À, nhưng mà trong trường hợp đó thì chính trời muốn diệt hắn mà? Kêu có làm được gì?
Bản thân đã có được một đầu siêu phàm chi lộ thông hướng nơi cao, sở hữu quy hoạch vĩ lực tự thân rõ ràng, Thần chi Nhãn đối với hắn cũng đã không còn quá mức hấp dẫn, bởi vậy nên Lê Thanh Vũ cũng chỉ là nâng ánh mắt có chút hiếu kỳ đi lên nhìn Yanfei, chờ mong nàng giải đáp.
Ở phía đối diện, Yanfei tự nhiên có thể cảm nhận được cảm xúc của đối phương biến hóa, biết hắn trong lòng cũng không có quá nhiều khát vọng đối với Thần chi Nhãn ngược lại phần đa chỉ là hiếu kỳ, không khỏi có chút cảm thán, nhưng cũng cảm thấy đây là điều bình thường.
Nàng cũng không nghĩ đến trường hợp đối phương không biết đây là vật gì, thế thì cũng chẳng khác gì sinh sống trên địa bàn Thất quốc mà không biết Thất Thần là ai vậy, phần này đương nhiên là có nhưng cũng chỉ gói gọn trong hai loại người mà thôi: Trẻ sơ sinh và người già lẩm cẩm.
“Thần chi Nhãn, hay còn được gọi là Vision chính là một trong những hạch tâm chính của thế giới này. Bọn chúng biểu tượng cho Thần uy hạo hãn, cho Thần ân đang bao phủ khắp thế gian, lại là minh chứng rõ ràng nhất khi khát vọng của nhân loại có thể được cụ hiện, hình dáng bảo thạch chính là mang theo hàm ý như vậy, là ngọc cương ẩn chứa tinh thần có thể soi sáng mê vụ.”
Trước khi bắt đầu nói về nội dung thông tin chính, Yanfei nàng vẫn giữ nguyên thói quen của bản thân là làm một bài giới thiệu ngắn trước. Chỉ là nàng cũng không có phát giác được ánh mắt của Lê Thanh Vũ khi nhìn về nàng đã mang theo một hai tia suy ngẫm.
“Người sở hữu Thần chi Nhãn được xưng là Nguyên Thần giả, về một phương diện nào đó thì bọn hắn gánh chịu Thần ân, lĩnh ý chỉ của Thần. Nguyên Thần giả ngoại trừ khả năng chưởng khống Nguyên Tố hậu thiên tăng thêm thì thân phận dường như cũng có chút cải biến, đó là bọn hắn mơ hồ sẽ được xưng hô là Thần chi hậu tuyển.”
“Thuyết xưa ghi chép lại, chỉ có Nguyên Thần giả mới có thể đăng lâm Thiên Không đảo, cũng chính là Tiên giới mà Tiên gia chúng ta hay nói đến. Huyền gia tu sĩ tu luyện đến Pháp Tướng Chân Nhân cảnh, Võ gia võ giả đạt đến Võ Thánh cảnh, có thể thử thông qua Thiên chi Thí Luyện cùng Địa chi Thí Luyện để tiến hành phi thăng, hoặc phá toái hư không diện kiến chân thần giống như nhiều ghi chép vẫn viết, thuế phàm lột xác thành Thiên Nhân.”
“Không rõ nếu không có Thần chi Nhãn thì sẽ có thể phi thăng được hay không, dù sao xưa nay số người có thể phi thăng nhìn khắp cả Thất quốc cũng không có quá nhiều, nhưng người ta vẫn mặc định cho là cần phải.”
“Coi như không phi thăng được, trở thành Nguyên Thần giả vẫn là một việc làm cho người ta hướng tới, không phải chỉ đơn giản là sở hữu sức mạnh Nguyên Tố, mà còn có thể tăng tốc độ tu luyện, đồng thời tự có thể tu luyện mà không cần bất kỳ pháp môn nào, thuộc về một phạm trù vô sự tự thông. Ngoài ra tầm nhìn cùng cảm nhận Nguyên Tố tăng lên cũng đồng nghĩa với cảm nhận Linh tăng lên, dẫn tới ngộ tính cơ sở đại khái sẽ có đề cao nhất định.”
“Quá trình trở thành Nguyên Thần giả có thể đến được rất bất ngờ, đột nhiên xuất hiện quanh người một viên Thần chi Nhãn, hoặc là một chiếc Thần chi Nhãn đã bị tắt từ lâu ở gần đấy bỗng dưng sáng lại, thông qua cơ duyên xảo hợp vận mệnh dẫn lối đến được tay của Nguyên Thần giả.”
“Đây cũng chính là một trong các đặc tính của Thần chi Nhãn. Bọn chúng sẽ không thể mất! Dù có bị thất lạc thì bằng một cách nào đấy tựa như trong cõi u minh tự có định số, bọn hắn vẫn sẽ quay trở lại với tay của Nguyên Thần giả, đương nhiên việc này cũng cần tốn thời gian.”
“Nguyên Thần giả trong thời gian mất đi Thần chi Nhãn sẽ đồng thời mất đi khả năng chưởng khống Nguyên Tố, nhưng thực lực gốc của bản thân vẫn sẽ được bảo tồn, sẽ không b·ị đ·ánh rớt cảnh giới hay tu vi. Bất quá vẫn có một trường hợp ngoại lệ, khi mà Nguyên Thần giả bản thân thật sự không muốn hay chưa muốn lại sử dụng Thần chi Nhãn, nó sẽ không xuất hiện trở lại.”
“Nhưng Thanh Vũ, ngươi phải nhớ kỹ một điều. Cũng giống như khái niệm sự vật giữa siêu phàm giả cùng người thường khác nhau, khái niệm làm mất cũng là như vậy. Phổ thông Nguyên Thần giả chỉ cần rơi khỏi người trong phạm vi nửa trượng cũng đã được coi là làm mất, nhưng đối với cường giả mà nói nó cũng chỉ là liên quan đến việc có thể cách không hấp thu sức mạnh bên trong Thần chi Nhãn mà thôi, tỉ như ta là một ví dụ.”
Nói đến lời này, Yanfei dường như cũng có chút tự đắc, Thần chi Nhãn trên mặt bàn bỗng đột nhiên bay ra ngoài cửa sổ rồi dừng ở cách đấy tầm mười trượng lơ lửng trên không trung, Lê Thanh Vũ cũng rõ ràng là đang nàng đang sử dụng thần niệm của bản thân, biết là nàng đang định chỉ cho hắn điều gì, cũng thôi động Thiên Phú của bản thân.
Thông qua Quan Nguyên chi Nhãn, hắn thấy được mơ hồ một luồng sức mạnh kỳ lạ có sắc thái màu đỏ thẫm đang kéo dài từ chiếc Thần chi Nhãn kia đến người Yanfei phảng phất từng sợi tơ tuyến, trông như Nguyên Tố chi lưu nhưng lại không phải, là một thứ gì đó khác hoàn toàn, là...
Pháp Tắc!
“Ra là vậy, Thần chi Nhãn về căn bản chính là Thần quyền! Là Pháp Tắc được hạ xuống cấp bậc suy giảm, khiến cho bọn hắn có thể điều động được Nguyên tố xung quanh như ý nghĩ, đây là một loại biến tấu của chúc phúc, nhưng lại lấy hạch tâm cơ bản trên Nguyên Thần giả, chính là khát vọng. Chứ thực ra mà nói bên trong phần hạch tâm cũng không cất giấu quá nhiều Nguyên Tố.”
Lê Thanh Vũ sau một hồi ngắn quan sát, đã làm ra được kết luận.
Nghe hắn nói vậy Yanfei cũng chỉ mỉm cười không có đáp lại, cũng không khẳng định hay chỉnh sửa, tay phải hơi phất nhẹ, chiếc Vision kia sau nửa khắc đã lại xuất hiện trên mặt bàn ăn, nàng lại đưa một ngụm trà lên miệng, phảng phất đây chỉ là điều không đáng kể.
Thấy thế Lê Thanh Vũ liền hiểu được nàng đang làm gì, không khỏi phì cười nói:
“Tỷ tỷ cũng thật là... Có cần phải ra vẻ cao nhân cường giả như vậy hay không?”
“Hừ! Nói gì thì nói ta cũng là cường giả thật mà, đâu cần ra vẻ! Tu vi Luyện Khí Hóa Thần hậu kỳ, sang Võ đạo là ngang hàng Thượng Thừa cảnh, cũng đã tạm được coi là thần long kiến thủ bất kiến vĩ rồi, ngươi dù là đi dạo khắp cả cảng Ly Nguyệt này cũng đâu có tìm được mấy ai đâu?” Yanfei một mặt kiêu ngạo nói.
“... Ừm, Thượng Thừa cảnh hôm nay ta gặp hai nói chuyện một.”
“Phụt! Hả, cái gì?” Yanfei giật mình, trà trong miệng suýt chút nữa phun ra ngoài.
Lê Thanh Vũ có chút may mắn nàng cũng không giống Xingqiu như vậy, giải thích bằng một giọng bất đắc dĩ:
“Trùng hợp cả thôi, ta cũng không biết hôm nay lại có chút náo nhiệt như vậy, vả lại một người ta cũng chỉ được coi là gặp từ xa.”
“Thế hai người hôm nay ngươi gặp đều là những người nào?” Yanfei có chút tò mò hỏi.
“Liệt hàng Tử bảng.” Lê Thanh Vũ đáp lại.
“Tử bảng sao?” Yanfei nghe thế dường như có điều suy nghĩ, xong cũng gật đầu, thái độ bình thường, sau đó lại nói:
“Thôi được rồi, lại nói tiếp. Thanh Vũ ngươi có biết đặc tính căn bản nhất về độ bền của các vật phẩm là như nào không?”
Lê Thanh Vũ cũng không định hỏi nàng tại sao nàng không có mặt trên Tử bảng bởi hắn biết rõ chiến lực của nàng, nghe thế hơi ngẫm nghĩ rồi mới đưa ra câu trả lời:
“Đê phẩm cùng cao phẩm là phàm phẩm, dùng được một thời gian coi như bảo dưỡng tốt thì tự nhiên cũng sẽ sinh ra vấn đề. Tinh phẩm không cần chủ trì bảo dưỡng, bản thân tự có thể hồi phục, thế nhưng này chỉ có thể kéo dài độ bền, sau trăm năm hoặc hơn sẽ tự động hỏng nếu không thay mới, này đã là đặc tính của nó, xưng là Trường Tồn.”
“Sử Thi phẩm đã đạt đến một phạm trù khác, sở hữu đặc tính Bất Hủ, chỉ cần không bị hư hại hoàn toàn thì vẫn luôn có thể truyền lưu, mặc cho năm tháng ăn mòn vẫn giữ được hạch tâm chính, tỷ như Vũ Khí cũng chỉ có quay trở về làm phôi gốc nhưng phẩm cấp vẫn sẽ giữ nguyên.”
“Còn về Truyền Thuyết phẩm, đặc tính là Không Hoại, trải qua năm tháng tẩy lễ ngược lại sẽ chỉ càng làm nó trở nên mạnh mẽ hơn, trừ khi là bị người có chủ tâm bào mòn, nhưng đây cũng phải ít nhất là một vị Thánh giả.”
Yanfei gật đầu, lại hỏi tiếp:
“Thế ngươi nghĩ Thần chi Nhãn là tạo vật cấp bậc nào?”
“Dụa theo phân cấp như này, ta đoán là ít nhất phải từ Sử Thi đổ lên?”
“Chính xác! Thần chi Nhãn dù là cái yếu nhất bản thân thì cũng đã là một tạo vật phẩm chất Sử Thi, bởi vì nó tuy có thể bị suy yếu theo thời gian dài không có ai sử dụng nhưng cũng sẽ không mất đi phẩm chất hay bị hỏng, tùy thời đều có thể khôi phục.”
“Coi Sử Thi cùng Truyền Thuyết là hai đại phẩm chất, bên trong còn được chia làm 5 cấp độ: Phổ Thông, Đoán Luyện, Bổ Khuyết, Ngọc Phác, Hoàn Mỹ.”
“Ngươi nhìn kỹ.” Yanfei vừa nói, vừa nâng lên Thần chi Nhãn giơ ra trước mặt Lê Thanh Vũ, chỉ vào mấy điểm sáng bên trong:
“Thấy mấy tia sáng này không? Thấy được cảm giác ký hiệu Nguyên Tố bên trong không? Có thể dựa vào độ sáng này để định rõ cấp độ.”
“Phổ thông tức là loại đơn giản nhất, tia sáng hơi lóe lên. Đoán luyện nghĩa là tia sáng hoàn toàn ổn định, khi sử dụng thì hơi sáng. Bổ khuyết là tia sáng trở nên mạnh hơn, khi sử dụng cầm đọc sách cũng được. Ngọc phác, sáng như ngọc, trong như thủy. Hoàn mỹ, lung linh như tinh thần chân chính.”
“Nếu là Truyền Thuyết thì sẽ trở thành chùm sáng phảng phất Tinh Vân lưu chuyển, sau đó tương tự cái trên. Ta hiện tại đang là Sử Thi ngọc phác dựa trên thuyết pháp này.”
“Phẩm cấp của Thần chi Nhãn đương nhiên cũng không phải chỉ để đó trưng bày, mà sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sức mạnh của Thần chi Nhãn, khoảng cách cố nhiên sẽ không quá lớn nhưng cũng không hề nhỏ.”
“Có chút thú vị.” Lê Thanh Vũ gật đầu:
“Thế nhưng nếu Thần chi Nhãn là được ban cho, thế ngay từ đầu phẩm cấp đã cố định rồi, hay là còn có cách đề thăng?”
“Phẩm cấp khi được ban cho là không xác định.” Yanfei đáp:
“Có người có thể nhận được Sử Thi phổ thông, có người lại sở hữu Truyền Thuyết hoàn mỹ. Còn về việc đề thăng, đa số đều làm không được bởi vì điều này rất khó. Theo như một số ghi chép để lại, thì chỉ khi đột phá các loại cảnh giới bích chướng tỷ như Khai chi bích chướng, Thừa chi bích chướng các loại hoặc là đốt sáng tân giai Cung Mệnh thì mới có được cơ hội đề thăng được phẩm cấp, nhưng không phải ai cũng thành công.”
“Thế như của tỷ tỷ hiện đang là Sử Thi ngọc phác thì là đã trải qua mấy lần đề thăng?”
“Chưa một lần.” Yanfei lắc đầu.
“Chưa một lần? Vậy xem ra cách này cũng khó thật nhỉ? Còn có cách khác không?”
“Cũng như trong thư tịch ghi lại thì đúng là còn một cách, nhưng nó dường như còn khó hơn cái trước.”
“Là cách gì?”
“Sử dụng Sáng Thế chi Thạch để giải quyết.”