Quyển 1 Chương 70: Hành trang căn bản
Có chút nằm trằn trọc trên giường suy nghĩ sự đời, Lê Thanh Vũ giờ mới có chút thấu hiểu được cái gì thật sự là thế gian vô thường, lại dường như cảm ngộ được định số nơi cõi u minh.
Tỷ lệ nhỏ tới mức gần như vô lý thế mà hắn vẫn còn trúng được, thật là....
Bất quá, gạt hết các suy nghĩ lung tung qua một bên, chính sự cũng tự nhiên mà đến.
“Ta đã hỏi Yanfei rồi, nàng đúng là có sở hữu một loại Tự Hợp ý cảnh, tên là Công Chính Thiên Hỏa, bất quá mới chỉ đạt tới ngưỡng gần đại thành mà thôi, chưa thực sự bước vào cấp độ đấy. Mặc dù thế, kết hợp với nhất giai Cung Mệnh thì uy lực của nó cũng đã có thể coi như đại thành bình thường.”
“Ý cảnh nhập môn chỉ có thể đem lại một cảm nhận cùng ngưng đọng ý chí, từ đấy đạt đến hiệu quả chấn nh·iếp hay một số loại tác dụng cơ bản khác. Tiểu thành thì có thể để cho năng lượng phóng ra mang theo Ý cảnh hoặc là có được hình thái của Ý cảnh.”
“Chỉ có đạt đến được đại thành, thì các loại như Tự Nhiên ý hoặc Tự Hợp ý mới có thể chưởng khống được Nguyên Tố, từ mặt này mà nói thì Nguyên Thần giả (người sở hữu Vision) có được ưu thế hơn rất nhiều. Dù sao nhìn khắp thế gian, bao nhiêu người thật sự đạt được Ý cảnh đại thành?”
“Tuy rằng ta cũng mới chỉ là nhập môn nhưng phối hợp với nhị giai Cung Mệnh cùng Khuy Minh Chân Kinh thì đã có thể tạm tiến hành điều động một chút Nguyên Tố để tiến hành tu luyện, này cũng tạm coi là đủ.”
“Còn về các phần khác, thôi để mai đến gặp Bình lão lão vậy.” Hắn nghĩ thầm.
...
Sáng sớm ngày hôm sau, Lê Thanh Vũ dậy sớm, cùng ăn bữa sáng với Yanfei, sau đó liền choàng lên mình một chiếc áo choàng đơn giản rồi trực tiếp đi thẳng đến Ngọc Kinh Đài.
Hắn cũng không cần dẫn đường, với chỉ nhớ của hắn chỉ cần đi một hai lần là đã đủ nhớ rồi, lại nói Ngọc Kinh Đài cũng là liên kết với đại lộ, từ xa nhìn cũng thấy.
Chưa tới buổi trưa, hắn đã lại quay về nhà.
Tay gõ bốn nhịp theo tiết tấu khác biệt, gia môn mới mở ra. Đây chỉ là một số Cơ Quan Thuật nho nhỏ chứ cũng không phải Tiên gia thuật pháp gì, bởi thứ thuật pháp chân chính lại nằm bên trong cửa tủ.
Bên hông vẫn mang theo lệnh bài, Lê Thanh Vũ bước vào Động Tiên một cách nhẹ nhõm.
Chui lại vào trong phòng của mình, hắn đổ ra một lượt những thứ nằm bên trong tay nải, khắp mặt bàn bày đầy nào là Phù Lục, Đan Dược, cùng mấy loại đồ vật cổ quái linh tinh khác.
Khi đi tay không, khi về hành trang đầy mình.
Lê Thanh Vũ nhặt lên một viên ngọc bội có màu lam, bên ngoài lại được phủ lên một lớp màn mỏng làm từ da, nhìn qua trông như một viên ngọc bội 10 Mora bán đầy ngoài đường chuyên dùng để cầu an, nhưng đấy cũng chỉ là giả tượng.
Sự thực chính là, đây là một viên Tịnh Thanh Kim (Thanh Kim Sạch) sở hữu độ thuần khiết cao hơn cả vàng bốn số chín, đạt đến trăm phần trăm, phẩm chất Truyền Thuyết.
Tịnh Thanh Kim là cái gì thì hắn cũng biết, lúc trước chơi Game đây là một loại nguyên liệu đột phá thiết yếu cho nhân vật hệ thủy, được rớt ra nhiều nhất khi đánh Boss Tinh Linh Nước Trong cùng Thủy Nguyên Bản, giờ ở trong thế giới này vẫn giữ nguyên giá trị là một trong các tạo vật ẩn chứa nhiều Thủy nguyên tố nhất.
Đừng nhìn nó tuy nhỏ, nhưng với phẩm chất Truyền Thuyết, Bình lão lão năm xưa g·iết hàng chục Thủy Ma Thần cũng chỉ mới moi ra được mấy viên như này, có thể nói là một vật vô cùng trân quý, nhân gian hiếm cố.
Vốn theo lẽ thường thì dù Lê Thanh Vũ có là đệ tử thân truyền của nàng thì cũng không dễ dàng cầm được vật này về như thế, ít nhất cũng phải qua một thời gian khảo hạch cùng lập được công lao tỷ như g·iết mấy cái Ma Thần sứ đồ hay tử tôn hoặc có cống hiến lớn cho Ly Nguyệt mới có thể nhận được.
Chỉ là, khi Bình lão lão biết được sau khi mới giao công pháp cho tên tiểu tử có hai ngày mà hắn đã lĩnh ngộ thành công một môn Ý cảnh nhập môn, lại còn là Truyền Thuyết phẩm Hạo Hãn Tịch Hải liền lập tức giao cho hắn, phần vì ít nhất giờ hắn cũng đã có đủ tư cách tu luyện bằng viên Tịnh Thanh Kim này.
Lê Thanh Vũ vẫn còn nhớ kỹ vẻ mặt của nàng khi nhìn thấy một đạo lam lãng bên trên mi tâm của hắn, có chút hối tiếc là đã không dừng lại tại hàng quán nào đó để mua một chiếc máy ảnh tới từ Fontaine để khắc ghi lại khoảnh khắc này.
Nhưng thôi, có một số kỷ niệm, tốt nhất chỉ nên lưu giữ trong lòng.
Cũng không khó hiểu với sự thất thố của Bình lão lão, dù sao hôm trước vừa mới ngồi đàm đạo “nhẹ nhàng” với Nham Vương Đế Quân, hôm sau đi gặp Lưu Vân Tá Phong Chân Quân “chém gió” chút chuyện, quay đầu về thì thời gian dường như cũng chẳng trôi qua là mấy mà thằng đệ tử đã lĩnh ngộ thành công một loại Ý cảnh cấp Truyền Thuyết rồi, dù có là tâm cảnh Thượng Vị Chân Quân như nàng thì cũng có chút không chịu được.
Lại liếc mắt nhìn qua một số món bảo vật khác, đây đều là những đồ vật của Tiên gia mỗi khi đưa cho đệ tử thân truyền, nào là các loại Hộ Mệnh phù hay Cửu Chuyển Hoàn Hồn đan vân vân, khiến cho giờ hắn có thể tiến lên con đường tay trái vung lên có Cửu Thiên Huyền Lôi ứng mệnh, tay phải phất xuống khiến người khởi tử hoàn sinh...
Không có đâu, đang nằm mơ giữa ban ngày à?
Lê Thanh Vũ không biết người khác như nào, tỷ như những thứ mà Lưu Vân Tá Phong Chân Quân tặng cho Shenhe, nhưng đa số những lá phù lục mà Bình lão lão đưa hắn thì đều là phù lục cơ bản, tuy mỗi tờ đều đạt đến trình độ hoàn mỹ tới mức như có như không thấy được đạo vận nhưng cấp độ thì vẫn là thấp tới mức không thể thấp hơn, đều là cấp độ Đê phẩm. Đan dược cũng tương tự.
Phù lục cùng đan dược chia làm ngũ phẩm, phân biệt là Đê phẩm, Cao phẩm, Tinh phẩm, Sử Thi phẩm cùng Truyền Thuyết, nó cũng là cách xưng hô thông dụng theo các cấp phân chia bảo vật của toàn bộ đại lục Teyvat, v·ũ k·hí hay thậm chí Thánh Di Vật cũng như vậy.
Bất quá hắn cũng không có gì oán hận bất công hay một chút cảm xúc tiêu cực nào, cũng đã hiểu được dụng ý của nàng. Dù sao đưa cho hắn phù lục cao cấp thì lấy trạng thái tu vi hiện tại của hắn thì cũng không dùng được chẳng bằng đưa hắn mấy lá phù cùng đan dược cấp thấp nhưng mà hoàn mỹ, hắn lại từ đó mà có thể lấy đó làm giáo khoa để học cách luyện phù cùng luyện đan.
Hơn nữa việc đưa tất cả hàng cao cấp luôn này cũng không phù hợp với tôn chỉ hồng trần luyện tâm của nàng, mặc dù nếu đưa một số loại bị động phù thì có lẽ cũng sẽ rất tuyệt...
Nói thì nói thế, trực giác cũng nói cho hắn là Bình lão lão cũng đã thi triển một đạo Hộ Mệnh phù ở đâu đó trên người hắn rồi, chỉ là hắn không có cảm nhận được mà thôi.
Còn về phần tại sao không đưa phù lục cho hắn luôn ngay từ hôm đầu tiên, hắn đoán là do nàng cũng muốn hắn thật sự hiểu được những thứ này là gì trước khi giao cho hắn, cũng chính là lý do không sử dụng ngọc giản để truyền thông tin.
Đối với một số người, tiếp nhận thông tin từ ngọc giản có thể là các nhanh gọn nhẹ nhất, nhưng trong trường hợp của hắn thì tự mình quy nạp cùng luận suy kiến thức đọc được mới là điều thực sự quý giá, điều này liên quan đến cơ chế bản chất một thể của thông tin cùng mặt tiếp nhận tâm lý.
Đương nhiên, thâm hiểm một chút thì có thể nói là sợ hắn táy máy tò mò.
Lại nhìn sang một bên hắn gạt tay kéo ba món đồ sang một góc, có lẽ ngoại trừ miếng Tịnh Thanh Kim kia thì ba món đồ này chính là những thứ quý giá nhất trên bàn.
Thứ nhất, là một bộ trang phục có màu đen tuyền, vạt trước hơi mở, dài như áo choàng, có mũ, tuy trông qua thì có mang hơi hướm của phương sĩ nhưng bên trong lại có khá nhiều nét giống với bộ quân phục ưa thích mà hắn thường mặc trong Mộng cảnh, sờ vào mượt như nhung nhưng lại tạo cảm giác không thể bị cắt đứt.
Dường như Bình lão lão cũng đã chú ý đến sở thích của hắn khi chế tạo bộ trang phục này, từ đó mới đưa ra quyết định về phong cách.
Tuy sở hữu công năng tự làm sạch cùng phòng hộ thậm chí còn kiên cố hơn cả giáp sắt, bất quá đây cũng không phải là Tiên gia pháp bảo, mà chỉ đạt đến Tinh phẩm, để được gọi là Tiên gia pháp bảo thì đều là cấp độ Sử Thi, thứ này chỉ có thể tính là huyền bảo.
Bên cạnh trang phục là một tấm lệnh bài có dáng vẻ cổ xưa với màu thanh đồng đậm, bên trên khắc lấy một ký tự “Huyền” màu xám nhạt cùng một gạch đỏ cắt ngang tại đỉnh, tượng trưng cho thân phận Huyền gia nhất đẳng của hắn.
Việc thực hiện quá trình luyện hóa đã được tiến hành ở Ngọc Kinh Đài dưới sự trợ giúp của Bình lão lão, giờ đây tia khí tức bên trong đấy đã được cố định không thể làm giả, nếu như gặp phải người nào khác của Huyền gia hay Tiên gia thì hắn có thể sử dụng như một loại chứng minh thân phận.
Còn về Võ gia, thiên hạ Võ giả đều là Võ gia, không phải người nào cũng sẽ nhận ra tấm lệnh bài này.
Đương nhiên, nàng cũng đã dặn hắn, trừ những lúc cực kỳ khẩn yếu chứ nếu không thì tốt nhất đừng bộc lộ thân phận này ra, nếu không thì sẽ c·hết lúc nào không hay.
Đối với lời này thì đương nhiên Lê Thanh Vũ cũng hiểu rõ, Tiên gia tuy mạnh cùng khá là có thể nói là một lòng, nhưng Huyền gia cùng Võ gia sẽ không như thế, lại nói trên đại lục cũng có rất nhiều thế lực dám đối chọi lại, hoặc là mồi đủ đắt giá để gánh lấy phong hiểm.
Huyền gia nhất đẳng đệ tử có ý vị gì? Có nghĩa là kẻ này có thể được tiếp xúc với chân truyền của Tiên gia, thứ mà biết bao kẻ thèm muốn, có nghĩa là trên người hắn có được rất nhiều thứ quý giá, điều này ai cũng hiểu, có nghĩa là kẻ này sau này nếu muốn khai tông lập gia, tự nhiên sẽ thành một vị Huyền gia lão tổ, ngang hàng với các vị khác trên toàn đất Ly Nguyệt.
Tham niệm đến giống như l·ũ c·uốn từ khắp mọi nơi, tại nơi thế giới vĩ lực quy về cá nhân như này, nhược nhục cường thực vốn là lẽ thường, ngu xuẩn mà khoe khoang thì sẽ chẳng khác gì heo nướng trên bàn chờ thịt, thơm ngon bổ dưỡng vô cùng.
Thứ ba, nằm ở một góc, chính là một chiếc nhẫn màu xám bạc, nhìn qua cũng chẳng đáng được mấy đồng tiền. Mặc dù rất hợp ý hắn nhưng Lê Thanh Vũ vẫn nhịn không được nảy sinh ra suy nghĩ trong đầu là Bình lão lão vốn là như này do muốn tiếp tục tiến hành hồng trần luyện tâm, hay là nàng giả heo ăn thịt hổ lâu quá rồi?
Bởi vì như một lẽ thường tình, chiếc nhẫn này cũng không phải là vật phổ thông, đó là một chiếc giới chỉ!
Phải, chính là loại trong tiểu thuyết kia.
Giới chỉ này được chế luyện bởi Ngoại Cảnh thuật của Tiên gia, về căn bản là Trận Pháp thuật kết hợp với Luyện Khí cùng tri thức về không gian, bên trong có thể chứa đựng được tầm chín phương trượng, được coi như huyền bảo cấp cao nhất, nếu cao hơn là pháp bảo thì dù có Bình lão lão trợ giúp thì hắn vẫn tránh không khỏi được phản phệ, lại nói hắn cũng chưa có nhu cầu lớn tới mức đấy.
Khác với các Tiên Nhân cùng Nguyên Thần giả sở hữu Thần chi Nhãn có thể chứa đựng đồ vật vào không gian bên trong, hay là Nhà Lữ Hành có Thực Phẩm Dự Trữ đi kèm để quản lý kho đồ đạc, Lê Thanh Vũ không có những thứ đấy đành phải dùng cách cơ bản nhất, đó là sử dụng giới chỉ giống như một số Phương Sĩ cấp trưởng lão.
Trên thực tế, tri thức về không gian cũng không phải là quá hiếm hoi, các Pháp Sư cùng Học giả cũng đã có rất nhiều nghiên cứu về vấn đề này, bởi vậy nên mới sinh ra một số loại tạo vật tỷ như Lữ Hành kiếm được cấp cho các Mạo Hiểm gia cấp Tinh Anh, chỉ là không gian chứa đựng sẽ nhỏ hơn rất nhiều mà thôi, bề ngang bề dọc có khi còn không đầy bốn tấc, do đó độ lớn của không gian có thể chứa đựng mới thực sự là thứ quyết định độ đắt giá.
Cầm lấy giới chỉ đeo lên ngón giữa của tay phải, giới chỉ do đã nhận chủ cũng tự động thu nhỏ theo kích cỡ ngón tay của chủ nhân, Lê Thanh Vũ động nhất niệm trong lòng.
Một đợt hấp lực phát ra từ mặt trên của giới chỉ, nhanh chóng hút lấy tất cả những đồ trên mặt bàn ngoại trừ bộ hắc phục trang, giống hệt như cỗ hấp lực sinh ra khi mở tủ trong nhà của Yanfei.
Hắn nhìn kỹ lại bề mặt giới chỉ, cũng nhớ lại những lời Bình lão lão đã từng dặn, đó là do đây không phải là Pháp Bảo có thể tự mình duy tu cùng hấp thu năng lượng Nguyên Tố xung quanh trường tồn với thời gian, huyền bảo tuy cũng có công năng này nhưng lại yếu hơn rất nhiều, nên mỗi một lần dùng xong đều sẽ tiêu tốn năng lượng, khi năng lượng đạt đến giới hạn thì do để bảo hộ đồ vật bên trong chức năng này cũng sẽ bị đóng lại.
Trong quá trình đó, do đã nhận chủ dẫn đến tâm ý liên thông nên hắn có thể chỉ định đồ vật mình muốn thu vào chứ cũng không phải chọn bừa lung tung, hấp lực mạnh yếu là do hắn quyết định.
Hắn cũng không biết nguyên lý hoạt động chính xác của giới chỉ như nào, tỷ như làm thế nào mà hắn có thể đem được giới chỉ vào trong Động Tiên vốn là một loại không gian nén khác, hay như đặc tính tại sao đồ bên trong chỉ có thể chứa được tử vật, bất quá chuyện này có thể từ từ tìm hiểu về sau.
Sau khi mặc lấy hắc bào, hắn bắt đầu đi ra khu vực Luyện Pháp Tràng.