Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 67: Bản nguyên sức mạnh của thế giới




Quyển 1 Chương 67: Bản nguyên sức mạnh của thế giới

“Sức mạnh căn nguyên của thế giới mang tính phân tán, nhưng đại đa số đều là dựa trên ứng dụng vận hành căn bản của Nguyên Tố, bất kể là Đạo hay Lộ nào, dù có là công nghệ của Fontaine hay của Khaenri’ah cũng đều là như vậy.” Lê Thanh Vũ lẩm bẩm, tay lại lấy ra một tờ giấy lớn màu trắng, phác vài đường lên đấy.

Tuy hiện giờ hắn đang thực sự muốn đi ngủ ngay lập tức, mặc kệ luôn cả cơn đói trong bụng, nhưng việc viết ra tổng kết vẫn quan trọng hơn, hạn chế việc gây ra lộn xộn trong ký ức.

“Cái gì gọi là ứng dụng của Nguyên Tố? Căn bản chính là các ảnh hưởng được sinh ra từ các đặc tính của Nguyên Tố. Cấp thấp là lợi dụng các đặc tính căn bản của thuần Nguyên Tố chủ yếu, hoặc là tương tác giữa các Nguyên Tố. Phản ứng Nguyên Tố thuần túy có thể kể đến như là Nham nguyên tố có tính nổ cao, ở áp suất cùng mật độ nhất định có thể sinh ra hiệu ứng nổ, loại nguyên lý này thường được dùng để chế tạo Bom trong Vực Đá Sâu hỗ trợ việc khai khoáng.”

“Nhắc đến phản ứng Nguyên Tố, chúng ta có tổng cộng 13 loại, bao gồm: Bốc Hơi, Khuếch Tán, Quá Tải, Thiêu Đốt, Tan Chảy, Kết Tinh, Dẫn Điện, Đóng Băng, Siêu Dẫn, Sinh Trưởng, Hóa Thúy, Hóa Hữu Cơ, Quá Liều.”

“Cấp trung chính là lợi dụng những đặc tính này cùng các đặc tính rơi vãi nhỏ hơn bắt đầu chế tạo nên các tạo vật, tỷ như các cơ quan Nguyên Tố ở di tích, máy phát điện ở Fontaine, xem ra bọn họ có đèn điện rồi, thậm chí như Phong chi Dực cũng được tính vào loại này.”

“Cấp cao chính là các Tạo Vật phức tạp được móc nối cùng vận hành bởi cực kỳ nhiều loại đặc tính phối hợp, giống như các Cơ Quan Di Tích hay cách vận hành của bộ não Hỗn Độn trong Di Tích Thủ Hộ Giả, mỗi một phát hiện hay nghiên cứu ở cấp độ này đều được xem như là bí mật quốc gia.”

“Cấp độ đỉnh phong, dường như đều là các Tạo Vật không cần phải bận tâm đến các quy tắc của Nguyên Tố, mà nếu nói đúng hơn, chính bọn chúng quyết định loại ứng dụng cần thiết. Có thể tùy ý mà hoán cải cùng định ra ứng dụng, chi bằng nói chúng chính là Pháp Tắc.”

“Còn nếu vượt qua cấp độ này, dường như... Đã chạm đến ngưỡng của Thần.”

Những kiến thức này đến từ một trong các ghi chép của một Herbad bên Sumeru, theo như Lê Thanh Vũ thấy thì dường như đây là cấp độ rất cao của một Học giả, tiếc là tư liệu về Sumeru trong đống thư tịch này là có hạn nên hắn cũng không thể biết thêm được.

“Phương hướng nghiên cứu liên quan đến bản chất của Vật Chất, hay thậm chí là của Sinh Vật, đều sẽ được gọi là Giả Kim Thuật. Phương hướng chỉ quan tâm đến nguyên lý ứng dụng cùng chế tạo, chính là Khoa Học. Bọn chúng chính là các ví dụ của việc vĩ lực quy về quần thể..”

“Phương hướng liên quan đến tính liên kết cùng tính sâu xa của bọn chúng mang tính quyết định, sẽ phân nhánh sang Huyền Thuật Học, Chiêm Tinh Học là một nhánh bên trong. Tương tự chính là phương hướng quan tâm đến các ứng dụng không mang thuần túy tính Vật Chất mà phối hợp với bản chất hệ tư tưởng triết học, hay còn được xưng hô là Pháp Thuật, này đã được tính như vĩ lực quy về cá nhân.”

“Bản chất của vĩ lực quy về cá nhân chính là giống hệt như mặt chữ, hướng tới một sự thăng hoa của cá nhân nhiều hơn so với quần thể, mặc dù hai cái đương nhiên là sở hữu tính tương hỗ nhưng lại mang tính chính phụ, hay còn có thể nói là một loại hệ quả cần thiết.”

“Đối với Ly Nguyệt mà nói, tất cả các con đường đều là vĩ lực quy về tự thân, bất kể là Võ Đạo hay Tiên Đạo cũng đều là vậy. Tuy nhiên, tuy chỉ có hai loại Đạo Lộ chính nhưng chính thức thì Ly Nguyệt lại có thể chia làm ba gia: Tiên gia, Huyền gia cùng Võ gia.”

Lê Thanh Vũ lúc này bắt đầu kẻ thành bảng, bên trong chỉ ghi những từ cốt yếu:

“Tiên gia, về bản chất chỉ có mang trong mình huyết mạch của Tiên Thú mới có thể tự xưng Tiên gia. Do đã sở hữu điều kiện Tiên Thiên tựa như Vision, mà bọn họ hay còn tự gọi là Tam Nhãn. Nguồn gốc của bọn họ nói đến có thể rất sâu, tuy không được ghi chép rõ ràng lại ở đây nhưng lại dường như sở hữu một mối quan hệ mật thiết với Tiên giới, hay còn gọi là Thiên Không đảo Cel·estia, số còn lại kỳ thực đều được coi như Thần Ma.”



Nghĩ đến đây, hắn lại mở ra một quyển thư tịch, ở mấy trang gần cuối có ghi mấy dòng: “Thần, Tiên, Yêu, Ma, thiên địa Tạo Hóa?” tưởng chừng ngay cả chính người viết cũng không thể hoàn toàn xác định được thứ mình muốn viết là gì, lại dường như một suy đoán được bỏ ngỏ.

Đa số những thứ trong Tàng Thư Các đều được thu thập bởi phụ thân của Yanfei, một vị Tiên Nhân chính hiệu, vậy nên dường như bản thư văn này còn sở hữu ẩn ý nào đó....

“Kế tiếp Tiên gia chính là Huyền gia. Phàm nhân tu Tiên, sở hữu pháp lực cường đại, nắm giữ pháp thuật, nhưng lại không sở hữu huyết mạch của Tiên, đều được liệt vào Huyền gia. Các gia tộc Phương sĩ chính là như vậy. Xét theo nguồn gốc thì Huyền gia chính là các phàm nhân năm xưa được Tiên nhân truyền dạy cách tu luyện, tính từ khi Qui Ly Tập bắt đầu hình thành.”

“Cuối cùng chính là Võ gia. Võ gia tuy nghe có cảm giác trẻ hơn nhưng luận truyền thừa còn sớm hơn Huyền gia thậm chí Tiên gia, bởi dường như chữ Võ đã gắn với Nhân tộc từ thuở rất xa xưa, trước cả khi Nham Vương Đế Quân thành lập Qui Ly Tập cũng đã có một số lượng nhân loại tự xưng là Võ giả rồi, chỉ là đẳng cấp quá thấp về sau đã được chư Tiên trợ giúp hoàn thiện hệ thống tu luyện, sinh ra một loại tên là lấy Võ nhập Đạo ở cảnh giới cao.”

“Bất quá dù có là nhà nào trong ba nhà, thậm chí là tất cả các truyền thừa căn bản trên cả đại lục, tuy không được ghi chép kỹ càng ở đây, nhưng có thể thấy được là đều sẽ liên quan đến Nguyên Tố, dù là khoa học kỹ thuật cũng không ngoại lệ.”

“Điều này là dễ hiểu, phân tích theo nguyên nhân thì Nguyên Tố cũng là thứ sức mạnh chủ lưu cấu thành nên vật chất trong thế giới này, không có một sinh vật sống nào có thể ngoại lệ, ngay cả bản thân ta sở hữu Vô Linh chi Thể cũng vẫn phải dựa vào Nguyên Tố mới có thể đạt đến cảnh giới cao hơn, ít nhất trước mắt là vậy.”

“Nhưng này cũng không có nghĩa là mọi thứ chỉ đơn giản như thế. Bởi vì Nguyên Tố với vai trò là Bản Nguyên cơ bản của thế giới cùng Pháp Tắc, bản chất của bọn chúng đương nhiên cũng rất khó có thể nắm giữ, như hoa trong gương như trăng trong nước, thấy được nhưng không thể chạm, thậm chí với phàm nhân dù là thấy cũng khó, chỉ có thể cảm nhận, biết là nó tồn tại.”

“Chân tướng chỉ có thể tìm được thông qua gạt bỏ đối chọi cùng liên hợp giả tướng, điều này đương nhiên sẽ dẫn đến biện luận tín niệm, hay tranh luận tư tưởng. Nghe đồn là mỗi năm Sumeru đều có tầm mấy chục Học giả bị ném vào trong bệnh viện tâm thần do phát điên khi nghiên cứu Nguyên Tố, tội nghiệp thật!”

“Nói thế, lực lượng của bọn chúng lại có các hình thức khác nhau để điều động, từ đấy mới sinh ra nhiều loại sức mạnh trong thiên địa này.”

Gạch hết một đường phân tách với toàn bộ những đoạn ở trên, Lê Thanh Vũ tiến hành ghi chú bên dưới:

“Trong tự nhiên tồn tại rất nhiều năng lượng Nguyên Tố hỗn hợp, chỉ là với mật độ khác biệt cùng tính trơ nhất định, hay có thể nói là cực kỳ tạp, đây vốn là tính chất căn bản để giữ cho hình thái năng lượng có thể tồn tại ổn định. Trải qua nhật nguyệt sơn thủy phong vân hóa luyện lớp vỏ ngoài, cuối cùng cô đọng được đến bên trong gạt đi tất cả ngoại trừ phần tinh túy nhất, này được xưng là Linh khí.”

“Địa Mạch chảy dọc trong lòng đất, thấm đẫm những loại sức mạnh khác biệt từ đủ loại môi trường, đương nhiên cũng sở hữu nồng độ Nguyên Tố đậm đặc. Nó cũng còn có nhiều tên gọi khác, tỷ như Long mạch ngày xưa ở Hải Minh quốc cũng là như vậy.”

“Những thứ sức mạnh này, đều có thể được điều động thông qua Ký Ức, Chấp Niệm, Tâm Niệm, Tâm Nguyện, Nguyện Vọng, Vọng Tưởng,... Nói về sự tương tác bí ẩn giữa những loại hình thái duy tâm cùng duy vật.”

“Bản chất của cái được gọi là Vision, hình tượng tiêu biểu nhất cho việc chưởng khống Nguyên Tố, tuy có nhiều cách lý giải về ý nghĩa của nó, nhưng đa phần đều xoay quanh bệ đỡ là Khát Vọng, hoặc còn nói là Nguyện Vọng. Thần ban cho chúng ta mắt của Thần, rốt cuộc là muốn chúng ta nhìn thấy gì, hoặc là vọng tưởng điều gì? Thậm chí, vì nhìn nên không thấy?”

Mới viết được đến dòng này, Lê Thanh Vũ bỗng nghe được mấy tiếng dị động xuất phát từ chỗ cửa vào. Quay đầu ra, hắn thấy được Yanfei đang đứng c·hết trân nhìn vào bãi thư tịch trước mặt, mồm miệng há hốc.



Không trách được nàng, tuy là Lê Thanh Vũ sắp xếp rất gọn gàng nhưng sáu trăm quyển thư tịch xếp vào một chỗ, đa số đều có cỡ giấy cùng phong cách ghi chép khác biệt, nhìn kiểu gì cũng sẽ ra một bãi chiến trường.

“Ngươi-“ Yanfei định nói gì, nhưng dù là ăn nói lưu loát như nàng giờ cũng không tìm ra được từ thích hợp.

Nàng đúng là có theo chỉ đạo của Bình lão lão đưa cho đối phương lệnh bài quyền được đọc trong tầng một của Tàng Thư Các, cũng đã nghĩ đến việc đối phương sẽ đọc thư tịch trong này, chỉ là nàng không lường trước được số lượng sẽ nhiều như vậy.

Nhận ra người đến là Yanfei, Lê Thanh Vũ hơi đảo mắt một cái, thầm nghĩ rằng viết ra tóm tắt như vậy cũng đã đủ rồi, đặt lại bút mực một cách cẩn thận sang một bên để không dây mực vào giấy, lấy ngón tay kiểm tra xem mực liệu có bị nhòe, sau cùng mới hài lòng gấp tờ giấy lại để vào trong một hộp bên cạnh đó.

Lui thân ra khỏi ghế, hắn có chút lảo đảo đi đến bên người Yanfei, đang định nói gì đó đột nhiên lại có tiếng bụng réo vang lên.

“À, còn vụ này nữa.” Hắn nghĩ thầm: “Giờ mới nhớ tới.”

Nghe thấy vậy, Yanfei mới giống như sực tỉnh, cũng nhớ lại mục đích chính mình quay lại Tàng Thư Các, vội vàng nói:

“À, Thanh Vũ, tỷ tỷ xin lỗi. Vốn quen ở một mình thành ra quên mất không chuẩn bị bữa trưa cho ngươi, lại bị công việc cuốn theo.”

Lê Thanh Vũ nghe thế lắc đầu:

“Không sao, cũng không phải vấn đề lớn gì, dù sao lấy cảnh giới của tỷ tỷ ngươi thì vấn đề ăn uống thường ngày cũng không quá quan trọng, quên là điều dễ hiểu, mà lại nói công chuyện mới là chính sự. Chỉ là... Yanfei tỷ tỷ ngài có chuẩn bị bữa tối không đấy?”

“À, có rồi, ta để ở chỗ cũ đấy.”

“Đa tạ.”

“... Chờ chút, tất cả chỗ này đều đã được ngươi đọc hết rồi sao?”

“Hả? À, đúng rồi. 634 bản văn thư, hơn 10 vạn mặt giấy, đa số nội dung thì vẫn được, chỗ tạp chỗ tinh, chỉ là tinh lực của ta hiện tại không đủ để đọc hết. Vậy nhé tỷ tỷ, ta đi ăn đây, ngài có thể dọn dẹp giùm ta được không?” Lời còn chưa dứt, người đã đi mất.

“...”



...

Ngày hôm sau Lê Thanh Vũ tỉnh dậy, lần này hắn đã ngủ hơn 10 tiếng, tỉnh lại vào lúc 7 giờ thì Yanfei cũng đã lại đi mất, trên bàn lại xuất hiện mấy món ăn ở chỗ Mao sư phụ một lần nữa.

Mấy ngày như một, vừa ăn hắn dường như vừa suy nghĩ điều gì đó.

Ăn xong, quay lại Tàng Thư Các, hắn thấy được mọi thứ đã lại nguyên vẹn, tất cả thư tịch đều trở về chốn cũ.

Mặc dù hôm qua ngay lúc nàng vừa đi làm về đã nhờ nàng dọn dẹp, này cũng làm hắn hơi áy náy nhưng này cũng là bất đắc dĩ, dù sao lúc đấy hắn đã quá mệt để có thể làm bất cứ chuyện gì, ngay cả nói chuyện cũng tốn sức.

Bất quá nếu nhìn nhận lại cẩn thận, việc dọn dẹp có thể là khó khăn với Lê Thanh Vũ nhưng sẽ lại rất dễ dàng với Yanfei, dù sao nàng cũng chỉ cần dùng thần niệm của bản thân điều động Tiên Lực trong Động Tiên để tiến hành việc dọn dẹp, có lẽ không cần quá một phút là mọi thứ đã đâu lại vào đấy, nên hắn cũng không đặt nặng trong lòng.

Ngoài ra, việc hắn gấp rút đọc như vậy cũng là có lý do cả, trong đấy cũng liên quan đến lợi ích của nàng.

Tiến vào sâu bên trong, ngay khi hắn vừa mới định đặt tay lên một quyển cổ thư, đột nhiên lại có cảm giác toàn thân bị giá·m s·át, giữa tay cùng quyển cổ thư dường như sinh ra một tấm bích chướng.

Lê Thanh Vũ cũng không hoảng, chỉ đưa lên từ từ lệnh bài mà Yanfei đã để lại cho hắn, cảm giác này liền biến mất, bích chướng cũng tan biến, hắn sau đó đã có thể chạm vào quyển cổ thư này như bình thường.

Tất cả những chuyện này xảy ra là bởi vì, thứ mà hắn động vào đã được tính như Tiên gia chân truyền, nội dung bên trong tự nhiên không thể bị ngoại nhân lĩnh hội.

Tầng một của Tàng Thư Các bên ngoài để đấy đều là văn thư tổng hợp, bên trong chính là cổ kinh của Tiên gia, chứa đựng một số các thuật pháp cấp độ Luyện Tinh Hóa Khí, cùng cách giải ngữ mật điển, ngoài ra còn có một số nội dung cơ bản khác tỷ như yếu quyết hạch tâm cơ sở,...

Không có những giải ngữ này, người ngoài trừ khi cực kỳ phi phàm trong năng lực đọc hiểu hoặc may mắn nghịch thiên, nếu không thì dù có đạt được công pháp hay thuật pháp chi tiết đến mấy cũng khó lòng tu luyện.

Lê Thanh Vũ, với tư cách Huyền gia nhất đẳng đệ tử, hay còn được gọi là đệ tử chân truyền của Tiên gia, đệ tử thân truyền của Bình lão lão, đương nhiên có quyền xem xét.

Chỉ là Tiên Nhân mỗi người đều sở hữu một chỗ trân tàng riêng, nếu không có sự cho phép của chủ nhân động phủ đấy thì cũng sẽ không thể đọc được nội dung bên trong, đây chính là chỗ dụng của tấm lệnh bài kia.

Sở hữu tấm lệnh bài do chính Yanfei nữ nhi của chủ nhân động phủ cấp cho, lại có được tư cách Huyền gia nhất đẳng đệ tử, thần hồn khí tức được lưu lại trong Tiên Điện, thỏa mãn hai điều kiện này hắn mới có thể lấy được cổ kinh ra khỏi chỗ.

Hai tầng bảo hộ, xem như đảm bảo được tính bí truyền cần thiết, những điều này cũng là do Bình lão lão nói với hắn vào hôm trước. Còn về tại sao không để cho hắn tiến vào trong Ấm Trần Ca của nàng, thì nàng cũng đã giải thích là do đa số thư tịch chân truyền của Tiên gia nàng cũng không có để trong động phủ của bản thân mà lại được gửi ở chỗ Giải Trãi, chính là trong Tàng Thư các này, cũng giải thích luôn cho việc hắn có thể lấy được lệnh bài tầng một dễ dàng thế.

Ôm một lượt hơn mười bản giải ngữ về bàn, Lê Thanh Vũ bắt đầu đọc, lần này không chuẩn bị giấy bút ghi lại.