Quyển 1 Chương 66: Tân thiên
“Oáp hờ hờ ~” Một tay giơ lên che miệng, Lê Thanh Vũ vừa mới đánh một tiếng ngáp dài.
Mặc trời vừa mới xuống núi chưa được bao lâu, cơn buồn ngủ cũng đã xuất hiện, nhưng này cũng không thể trách được hắn.
Đưa mắt nhìn xung quanh, bên cạnh hắn giờ đang có vô số thư tịch nằm ngổn ngang, xếp chồng thành từng đống, tất cả đều đã có dấu hiệu bị đọc qua.
Thậm chí trong số chồng sách này, một số còn cao quá đầu của hắn hiện tại, chỉ nội việc nó vẫn chưa đổ xuống đã là một kỳ tích khó có thể lý giải.
“Mười vạn trang giấy, hơn sáu trăm quyển thư tịch, trong đó chia làm bốn mươi tám bộ chẵn cùng một trăm mười hai bộ lẻ, bóc tách ra từ bảy loại lĩnh vực riêng biệt! Ta cũng có chút khâm phục ý chí của ta rồi đấy, cảm giác gần như ngu người luôn quá!” Lê Thanh Vũ kêu rên.
Ngày hôm qua, sau một hồi trải qua khảo nghiệm kéo dài liên tục hơn một năm trong mộng cảnh, lại cộng thêm vụ trồng cây lúc nửa đêm, hắn cũng đã gần như kiệt sức, vừa lên giường trong Động Tiên lập tức đi ngủ đến tận 7h sáng.
Khi tỉnh dậy, lúc hắn đi ra ngoài thì đã không thấy bóng dáng của Yanfei đâu, đoán rằng hôm nay do nàng không phải bận đưa hắn đi gặp Bình lão lão giống hôm qua nên đã đi xử lý công chuyện từ sớm.
Tiến vào tòa lầu các thứ nhất, đã thấy được một tấm lệnh bài cùng một bọc đồ ăn để sẵn được bọc bằng giấy cùng lá khô, nhìn qua rất giống với thủ pháp của Mao sư phụ mà lần trước hắn được Yanfei cho ăn ba lần tính cả tối qua, Lê Thanh Vũ biết là nàng chuẩn bị sẵn cho mình, ngồi xuống ăn nhanh chóng.
Ăn xong, hắn liền tiến vào trong tòa lầu các thứ hai cũng là Tàng Thư Các, trước đó cũng đã có rửa tay bằng nước lấy từ trong một cái chum ở gần đấy. Cả ba tòa lầu các này dường như cũng không thực sự có được một hệ thống cung cấp nước mà đều sử dụng chum hay lọ để chứa đựng, nước xem ra là được lấy từ bên trong hồ tắm.
Lê Thanh Vũ cũng không biết nếu cả tòa Động Tiên này bị cố định ở trong cảng Ly Nguyệt thì có sở hữu được nguồn nối với nước ngầm từ bên ngoài hay không, nhưng nghĩ lại về cơ chế Ấm Trần Ca của Nhà Lữ Hành cùng phép thuật lần trước Yanfei đã sử dụng thì nước này là do Tiên lực biến hóa thành, còn về Tiên lực được cung cấp như nào thì hắn cũng không rõ, đoán là rút ra từ Địa Mạch hoặc thiên địa linh khí gì gì đó.
Tiến vào trong Tàng Thư Các, giơ lên tấm lệnh bài, đúng như hắn đoán, tấm lệnh bài này cho hắn quyền đọc toàn bộ các thư tịch nằm ở tầng một của cả tòa Thư Các này, tầng hai lại không mở được, càng không phải nói tầng ba.
Này cũng vừa hợp ý hắn, Lê Thanh Vũ ngồi xuống, bắt đầu lấy xuống từng thư tịch từ trên các kệ sách đặt lên bàn theo thứ tự từ ngoài vào trong, bắt đầu đọc, một đọc là hơn nửa ngày, phải đến tận khi mặt trời xuống núi được hồi lâu, đồng hồ gần kề cũng đã điểm 8 giờ, hắn mới như sực tỉnh, khi một cơn buồn ngủ ập đến.
Chuyện này cũng đã từng xảy ra khi hắn quá nhập tâm vào một việc gì đó tới mức quên cả thời gian ngay từ hồi còn ở thế giới cũ, bất quá tình huống lại có chút khác biệt. Bên trong mộng cảnh, hắn sở hữu tu vi nửa bước Cương Khí, có thể thức trắng đêm mấy ngày liên tục cũng không có vấn đề gì, nhưng hắn lại quên mất là hiện nay hắn dù là Võ Giả cũng không được tính, tự nhiên sẽ thấy mệt sau khi tập trung quá nhiều tinh thần.
Đương nhiên trong quá trình đọc hắn cũng không phải không có gặp được cản trở, tỷ như giữa trưa đói bụng hay là thời gian bỏ ra để đi kê ghế lấy thư tịch trên giá cao, dù sao cơ thể của hắn hiện tại vẫn là của hài đồng tám tuổi, nhưng theo bản năng hắn đã lựa chọn không để ý đến những vấn đề này.
Cộng với cả việc sử dụng Thiên Phú Gia Tốc, bây giờ hắn đã biết tiêu hao chính xác của Thiên Phú này là gì, chính là tinh thần lực. Nhưng hắn cũng phát hiện ra một điều, đó chính là tiêu hao này sẽ không được tính theo định lượng Gia Tốc mà hắn đã sử dụng, mà là tính theo thời gian mà hắn đã dùng, nhanh chậm như nhau, giống như hôm nay chỉ dùng được tối đa một tiếng.
Hắn cảm giác dường như đã có thể nhiều hơn, bất quá lại do phần tinh lực còn lại đã được dùng cho đọc cùng tổng hợp thông tin rồi, này cũng khấu hao đi một phần lớn.
Tuy mệt nhọc là thế nhưng thành quả đem lại lại rất khả quan, dường như hắn đã đọc được gần một nửa số sách bên trong tầng một, cũng thông qua đó nắm giữ được tình hình căn bản của thế giới này.
Còn về việc tại sao hắn lại kêu rên, đó là bởi đa số thư tịch mà hắn đã từng đọc đa số đều được viết theo kiểu “đãi vàng trên cát” thông tin quan trọng đối với hắn thường được cất giấu rất sâu trong câu chữ, đặc biệt là những hàm ý mang tính kết luận.
Dù sao hắn không phải nghiên cứu sinh của Sumeru, hắn chỉ cần mỗi thông tin căn bản mà thôi, bởi vậy nên đa số thời gian thực ra không phải tiêu tốn do việc đọc mà là do lọc và sàng chọn thông tin.
Tóm lại, thế giới này bản thân được gọi là Nguyên Thần giới, và nó cũng không thực sự quá mức khác biệt quá nhiều so với thế giới trong game mà hắn đã từng chơi.
Mảnh đại lục nơi mà hắn đang ở có tên là đại lục Teyvat, tuy không có thông số ghi chép cụ thể về diện tích đất liền hay chu vi, nhưng cũng đã có tính toán sơ lược về độ dài dài nhất trên đất liền đã từng có sơ lược tầm ba vạn dặm, đây là một con số được chứng thực từ thời kỳ Tiền Thượng Cổ thậm chí Thái Cổ.
Một dặm này, ngạc nhiên thay lại gần như chính xác hoàn toàn với 1km theo thước đo chính mà hắn đã dùng ở thế giới cũ, nếu theo như cách tính toán: Lý, bộ, tấc, phân, ly, hào, ti, hốt.
Trong đó 1 lý hay còn được gọi là dặm là ngang 1000 bộ, 1 bộ ngang 10 tấc, 1 tấc ngang 10 phân, cứ thế mà tính. Ngoài ra còn có hai đơn vị ngoài đó là trượng cùng xích. 3 xích bằng 1 bộ, 1 trượng bằng 10 xích.
Hệ thống này dường như được thông dụng trên khắp toàn bộ đại lục, mặc cho tại mỗi một địa khu lại sở hữu tên gọi khác biệt song tỷ lệ thì vẫn tương tự, so với hệ thống đo lường cũ của hắn ở trong Mộng cảnh thì đã đầy đủ hơn rất nhiều.
Trải qua so sánh giản lược, Lê Thanh Vũ phát hiện ra 1 phân xấp xỉ 1cm, qua đó có thể biết được độ dài của các đơn vị khác.
Ngoài ra thì vấn đề đơn vị đo diện tích cũng vô cùng đơn giản, thường chỉ cần thêm tiền tố “phương” vào phía trước tỷ như “phương lý” hay “phương trượng” đại ý là tự nhân cho nhau. Trong một số thư tịch về nông nghiệp thì Lê Thanh Vũ cũng đọc được một số đơn vị như “Sào” “Khoảnh” hay “Mẫu” các loại nhưng phạm vi sử dụng thường bị hạn chế.
Hắn cũng không biết bọn họ tìm ra được những đơn vị này như nào, có dùng cách lấy nước ở nhiệt độ chuẩn làm mẫu hay không, bởi do hắn hoàn toàn không có chút thông tin nào về vấn đề giãn nở theo nhiệt độ ở nơi này cùng tính chất của các nguyên tố căn bản, thậm chí những cái như phân tử cùng nguyên tử cũng không thể được chứng thực, dù sao nếu thật muốn nói thì Nguyên Tố chính là các phần tử nhỏ nhất cấu tạo nên vật chất ở thế giới này, vạn vật đều xoay quanh tính chất cùng quy tắc tương tác giữa bọn chúng.
“Nhưng dường như cũng có một sự liên kết vi diệu nào đó.” Lê Thanh Vũ tự hỏi, lại chẳng dám tiếp tục nghĩ sâu hơn.
Lại nói về vấn đề niên đại, người dân Teyvat, theo như tìm hiểu từ hơn mấy nguồn sách của các tác giả tại những thời đại khác nhau, phân chia thời gian ra làm năm mốc thời gian chính: Hiện Đại, Trung Cổ, Thượng Cổ, Thái Cổ cùng Viễn Cổ, trong đó lại chia làm tiền, trung, hậu kỳ.
Thời Hiện Đại, là mốc thời gian đổ về từ Đại Phá Diệt diễn ra cách đây 500 năm trước cho đến bây giờ, còn được gọi là Đại Hồng Thủy như ở một số nơi giống như Phong Quốc hay Lôi Quốc, ở Nham Quốc lại sử dụng từ này.
Thời Trung Cổ, là mốc thời gian đổ về từ sau khi Thượng Cổ Thần Chiến kết thúc, Thất Đại Thần Quân chi Vị được chọn lựa vào hơn 2000 năm trước đổ về đến khi Đại Phá Diệt xảy ra.
Thời Thượng Cổ, là thời đại mà rất nhiều học giả kỳ thực cũng không biết nên phân chia thế nào cho phải, đành thường cầm luôn tuổi của Nham Thần, vốn là vị Thần Quân già nhất hiện nay để đem ra làm mốc, bao quát toàn bộ Thượng Cổ Thần Chiến.
Còn về Thái Cổ chỉ đơn giản là trước khi Nham Vương Đế Quân Morax sinh ra, Thần Ma nhan nhản, chúng sinh không bằng sô cẩu.
Giữa Thái Cổ cùng Viễn Cổ lại không thực sự sở hữu ranh giới, chỉ biết Viễn Cổ là một thời đại để chỉ những thông tin quá xa xưa không thể đo đếm, cuối cùng quy kết lại một câu là thời đại Viễn Cổ, được đa số công nhận là từ thiên địa khai sinh. Chúng Thần ở thời đại này thường có tôn xưng là Nguyên Thủy Cổ Thần.
Lê Thanh Vũ đối với cách phân chia của thời Viễn Cổ cũng dường như có ý kiến, vì nếu như những thông tin mà hắn đã từng chơi trong game là đúng, thì trước khi Nhân tộc xuất hiện trên thế giới này thì đây vẫn là thế giới của Long tộc, chỉ đến khi vị kia xuất hiện.
Sáng Thế Thần, Thái Sơ Thần Tôn Phanes!
Một thân một mình phấn chiến bảy vị Nguyên Thủy Long Đế, cũng hạ bệ Long tộc xuống khỏi Thần tộc, trở thành Thâm Hải Long Tộc hiện vẫn chỉ có thể luẩn quẩn ở dưới mặt sâu của đại lục, thông hướng Bạch Dạ Quốc Enkanomiya hiện đang nằm bên dưới đảo Watatsumi của Inazuma.
Nếu như đặt Phanes làm nhân vật đại diện cho thời đại Viễn Cổ, thì việc phân chia dường như cũng đã dễ dàng hơn chút.
Đương nhiên, tất cả những thông tin này đều là bí văn, chắc chắn sẽ không được ghi chép trong đống thư tịch này, một số thông tin cũng là Lê Thanh Vũ dựa vào những điều mình đã đọc được trong game biết được mà liên kết lại.
Những chuyện xảy ra thời đại Thượng Cổ đều rất ít được ghi chép lại ở tầng này, thường chỉ được nhắc đến qua mấy dòng ghi chú mơ hồ, đa số vẫn là từ thời Trung Cổ đổ lại.
Lại nói về địa lý căn bản, sau khi Thất Đại Thần Quân chi Vị được định ra bằng Thượng Cổ Thần Chiến, khi một thần quốc phải được thành lập bằng cách xác nhập toàn bộ tất cả các quốc gia còn lại trong khu vực, đại lục Teyvat đã được chia làm tám quốc gia chính cho đến nay:
Băng quốc Snezhnaya, chiếm cứ phương Bắc đại lục.
Hỏa quốc Natlan, chiếm cứ Tây Nam đại lục.
Thảo quốc Sumeru, chiếm cứ phương Nam đại lục.
Thủy quốc Fontaine, chiếm cứ trung tâm đại lục.
Phong quốc Mondstadt, chiếm cứ Đông Bắc cùng phương Đông đại lục.
Nham quốc Liyue (Ly Nguyệt) chiếm cứ phương Đông đại lục.
Lôi quốc Inazuma hiện đang chiếm cứ các quần đảo phía Đông Nam tính từ trung tâm của đại lục.
Vô Thần quốc Khaenri’ah chiếm, à quên hiện đã bị diệt quốc trong Đại Phá Diệt, nhưng trước đó là phương Tây đại lục.
Ngoại trừ Khaenri’ah người thành công thường có lối đi riêng, không có Thần Quân thống trị, bảy quốc gia còn lại cùng bảy vị Thần Quân đều tương ứng với một loại nguyên tố, cũng là căn bản của thế giới này, Băng Hỏa Thủy Thảo Phong Lôi Nham.
Các quốc gia này đều có một điểm tương tự, đó chính là đều sở hữu thủ đô cùng tên với quốc gia, các phần còn lại không có đơn vị hành chính thật sự xác định mà thường phân chia theo địa vực.
Mỗi một quốc gia, do bản chất xu hướng lực lượng phân tán của thế giới, lại sở hữu nền văn minh riêng biệt cùng phương hướng phát triển không đồng nhất, cũng tạo nên sự phồn hoa cùng đặc sắc cho thế gian này.