Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 62: Quy Ly Nguyên chiến trận!




Quyển 1 Chương 62: Quy Ly Nguyên chiến trận!

Cảm nhận được cơn đau tim truyền đến, Zhongli vô thức nhấc lên một tay đặt lên ngực, trong ánh mắt lóe qua một tia hoảng hốt. Này cũng không phải là thân thể của hắn mắc bệnh, hắn đã gần như đạt đến Đạo Quân cảnh, thượng thừa chi Cảnh của cõi bất sinh bất diệt, thân thể như lưu ly tổ kiến vạn pháp, phàm bệnh tục tật đã không có chỗ đặt chân.

Thậm chí ngay cả Thiên Nguyền Địa Rủa của Thiên Không Đảo hay là của mấy vị Thái Cổ Vu Thần, nếu không phải dốc hết toàn lực mà đánh lén thì hắn cũng không sợ, dù sao Nham vốn nổi tiếng là kiên cố cùng trầm hậu.

Để có thể khiến cho tâm của hắn sinh ra một cảm giác đau nhói lên như này, chỉ có thể có ý nghĩa là, có kẻ đang công kích thần dân của hắn trên diện rộng, thậm chí còn có thể là...

Hộc! Zhongli bỗng thở dốc ra một hơi, sắc mặt đột ngột tái nhợt không ít.

Một giây hốt hoảng, một khắc phân tâm, này đã phải trả giá bằng việc tâm linh b·ị t·hương tổn, hắn có thể thấy được một vết rạn nhỏ sinh ra trên bề mặt của đạo quang trụ kia, chính là tác động của Chân Không, lúc này đang muốn phấn toái bản chất của hắn thành vạn phần Hư.

“Không thể tiếp tục như này được nữa!” Zhongli nghĩ thầm, hắn biết mình cần phải làm ra quyết định thật nhanh.

Điều mà hắn có thể xác định được chính là, có kẻ đang tập kích Qui Ly Tập, thế công mãnh liệt tới mức độ thương tổn thảm trọng, điều đó cũng có nghĩa là chúng Tiên dường như đã không chống đỡ nổi hoàn toàn, nếu hắn không quay về sớm thì có lẽ... Sẽ không còn Qui Ly Tập nào chờ đợi hắn trở về nữa.

Nhưng bây giờ hắn đã đang tiến hành Đạo Kiếp, há có thể nói dừng là dừng? Muốn dừng cũng chỉ có một cách, đó chính là vứt bỏ cơ hội thành Đạo của bản thân, tuy tính mệnh có thể bảo đảm, nhưng sẽ bị hao tổn ngàn năm tu vi. Đạo cũng sẽ bị khuyết thiếu không đạt được viên mãn, gần như sẽ không có khả năng lại đột phá lên Đạo Quân cảnh lần thứ hai.

Nếu hắn vẫn kiên trì lựa chọn đột phá Đạo Quân cảnh, thì lúc đấy trong tâm linh sẽ có một vết rách lớn không thể vãn hồi, dù là hắn biết đấy không phải là lỗi của hắn, nhưng vẫn là do hắn làm ra lựa chọn. Tâm linh yếu ớt có thể sẽ tự gây nên tâm ma, càng làm cho hắn dễ lâm vào ảo mộng, dễ trở nên nhu nhược hủ bại, thậm chí... dễ bị thao túng.

Nếu muốn tâm linh bảo trụ thuần khiết không vết rách, thì hắn sẽ phải trảm tình, chặt bỏ tất cả những lưu luyến đối với trần thế, bỏ đi tất cả tình cảm cùng chấp niệm, trở nên Thái Thượng Tuyệt Tình, quên đi tất cả những ký ức hạnh phúc cùng bọn họ, cùng với... quên đi nụ cười của nàng.

Chỉ là... hắn quên được sao?

....Qui Ly Nguyên, phần cuối thung lũng.

“Tướng quân! Ma Thú hải triều như vô biên vô tận, các huynh đệ đã không còn chống đỡ nổi được nữa, số lượng n·gười c·hết trận giờ đã không còn thống kê nổi!”

Giữa âm thanh chiến trường sôi trào, có một người lính trên thân khoác quân phục của Qui Ly Tập, cả người đầy những v·ết m·áu cùng các loại dịch thể k·hông r·õ n·guồn g·ốc lẫn lộn khó phân, lúc này đang hét lớn với một người khác bên cạnh.

Ở phía trước mặt hắn, hàng ngàn hàng vạn đợt Ma Thú vẫn tuôn trào mà đến giống như thủy triều, nhìn không thấy cuối, đếm không rõ số, hung hãn khó gì sánh nổi.

Bọn chúng đều là Hải Ma Thú, toàn thân lân phiến, mang theo mùi hương nồng nặc tanh tưởi đến từ đại dương, quanh thân hiệu triệu hải lãng, những nơi đi qua đều như bị l·ũ q·uét, không gì cản nổi.

Bên trên bầu trời một mảnh tối sầm, lôi đình sấm chớp rung động không ngứt, mưa rơi như trút hỗ trợ hải uy, cảnh tượng phảng phất t·hiên t·ai hàng thế, muốn hủy diệt toàn bộ thế nhân.

Đối mặt với uy thế ngút trời của lũ ma thú, tuy rằng trên mặt vị binh sĩ này vẫn không lộ vẻ nao núng, nhưng từ trong nhãn thần đã thấy được vài nét tuyệt vọng.

Chỉ là trường kiếm trong tay hắn vẫn không vì đấy mà dừng lại, kiếm khí vun v·út phóng ra như ánh bạc, tất cả hải ma thú dám tiến lại gần người này trong khuôn viên hai mươi trượng đều bị phanh thây thành dịch thủy hoặc thịt vụn.

“Không chống nổi cũng phải chống, đừng quên sau lưng chúng ta là cái gì! Là người nhà, là bằng hữu, là thê tử, là phụ mẫu, là quốc gia! Lũ Hải Ma Thú này g·iết mãi không hết? Tốt! Vậy g·iết đến máu chảy thành sông, nhiễm đỏ giang sơn này mới thôi. Ta cũng không tin bọn chúng là vô tận!”

Đáp lại hắn chính là một sĩ quan khác ở cách đó không xa, dường như sở hữu quân hàm cao hơn cùng giáp phục có kiểu cách khác, vừa đáp vừa khua trường thương trong tay một vòng, nhất cử đánh bay một đầu Hải Ma Thú có thể hình lớn hơn hai chục trượng về phía sau ba trăm bộ, trên đường đi đè nát cả ngàn đầu Hải Ma Thú khác.



Chỉ là lũ Hải Ma Thú nhiều lắm, lớp này vừa ngã xuống đã có lớp khác nối tiếp theo, dẫm đạp lên t·hi t·hể của đồng bạn mà lao tới, trong miệng cuồng khiếu không ngừng, thậm chí còn không màng sinh tử.

Dù cho binh sĩ của Qui Ly Tập nhiều người sở hữu võ nghệ cao cường, một số vị tướng quân một lần công kích có thể quét sạch khuôn viên hàng trăm bộ, nhưng đối diện với số lượng Hải Ma Thú lên tới hàng trăm thậm chí hàng ngàn vạn bọn họ cũng chỉ có thể thúc thủ vô sách, mà bên trong tầng lớp Hải Ma Thú cũng là có cường giả, đều không thua kém bọn họ.

“Ta biết, tướng quân. Chỉ là...” Một kiếm oanh sát bốn đầu Hải Ma Thú, vị binh sĩ này lại định nói tiếp.

“Ta hiểu ngươi đang định nói gì, nhưng Tiên Phàm lưỡng cách. Phàm nhân có chiến trường của phàm nhân, Tiên Nhân cũng có chiến trường của riêng mình. Nãy giờ ngươi có thấy bất cứ vị Ma Thần đối địch nào không? Đoán xem giờ bọn họ đang ở đâu?”

Vị tướng quân này lại trở tay một kích, nhất thời đánh ra một đường đứt gãy dài tám mươi trượng, Ma Thú bên trên tan thành huyết vụ, dịch thủy cũng không lưu.

“Yên tâm, Nham Vương Gia cùng Chư Tiên đều là vô địch, chả là lần này kẻ địch quá nhiều mà thôi, xử lý xong hết bọn họ sẽ lại xuống giúp chúng ta ngay. Nhưng trước đó, chúng ta cần phải hoàn thành trách nhiệm của bản thân, đó là không được để bất cứ một con Ma Thú nào xông vào trong thành chính, dù có phải hi sinh cả mạng sống, rõ chưa?”

“Hơn nữa, dù cho bọn họ ... thì cũng có làm sao? Chẳng lẽ ngươi lại đầu hàng sao? Chẳng lẽ ngươi lại để lũ ma thú này giày xéo quê hương mình sao?”

“Không, thưa tướng quân!”

“Tốt, vậy Nham Vương Gia cùng Chư Tiên phù hộ, g·iết đi! Chiến đấu đến tận giọt máu cuối cùng đi, mặc cho sử sách có thể sẽ lãng quên chúng ta!”

Vị tướng quân này sau đó hét lớn, trên thân ngưng tụ một luồng khí thế phi thường như bạch hồng quán nhật, trường thương sau đó cũng được phóng ra phía trước, quét sạch tất cả ma vật trên đường đi, thương ý tận diệt toàn bộ sinh cơ.

Chỉ là thương mới chỉ bay được hơn hai trăm bộ đã phải dừng lại do bị một đầu Tử Lam Cự Giải bắt lấy, hai mắt đen mở to, càng kẹp chặt bẻ gãy làm đôi. Cự giải này sau đó cũng xoay người sang một bên, bắt đầu lao tới bằng một tốc độ nhanh không hợp thói thường, mỗi một bước đều gây nên địa chấn, trên càng lại bốc lên Lôi nguyên tố nồng đậm ngưng thành thực chất.

“Không được, là một đầu Thánh giai Ma Thú!” Tròng mắt hơi co lại, vị tướng quân này nhanh chóng lấy ra thanh trường thương chính của bản thân, lại quay sang binh sĩ kia hét lớn:

“Để ta cản bước nó, ngươi lập tức đi thông báo với các Đại Tướng Quân ở khu vực khác!” Nói rồi cũng không nhìn vị binh sĩ này, thân mình trực tiếp lao nhanh chóng về phía trước.

Tiến tới cách Tử Lam Cự Giải bốn mươi bộ, tướng quân cước đạp thực địa một bước tung mình lên không trung mười lăm trượng, lại đạp không phi thân tới.

Sở hữu cảnh giới Võ Tôn, dù là không sử dụng Chân Khí hóa Cương làm đệm, hắn vẫn có thể dựa vào cảm nhận về bản chất của thế giới biến hóa cùng chưởng khống nhập vi, dùng man lực xảo kình đạp nhẹ không khí mà đi lại dễ dàng trên không trung, lại không nói hắn cũng là Đại Thừa võ giả, thể nội tồn Chân Nguyên, nếu cần thì hoàn toàn có ngự thương phi hành.

Nhưng Chân Nguyên lúc này lại có chỗ dụng khác, hoàn toàn không thể hao phí vào việc đơn giản như này.

Hai mắt lăng liệt, nhục thể như lô đồng, cỗ khí thế bao phủ thiên địa mấy dặm của Cự Giải đảo qua không làm cho tướng quân có chút lay động nào.

Cảm nhận khí thế cùng quan sát kỹ đối phương trong một thời gian ngắn,trong lòng tướng quân cũng đã hiện ra điểm mạnh cùng điểm yếu của Cự Giải.

So sánh với nhân loại, Ma Vật loại này tuy sở hữu nhục thân mạnh mẽ hay các Thiên Phú cấp cao ngay từ khi mới sinh, song lại hiếm khi ngưng tự ra được Thánh Vực, trừ khi bọn chúng là Ma Thần hoặc sở hữu Ma Thần huyết mạch, nhưng trường hợp này dường như là không phải, tướng quân cũng không cảm nhận được cỗ vận vị vi diệu liên kết với thiên địa từ trên người của Cự Giải.

Không có được Thánh Vực, vấn đề sẽ dễ giải quyết hơn rất nhiều. Trong mắt chợt hiện tinh quang, tướng quân đâm xuyên một thương nhanh như thiểm điện, mục tiêu chính là vào chỗ khớp nối trên càng của Cự Giải.

Tấn công vào yếu điểm dưới lớp vỏ là không thiết thực, Cự Giải chỉ cần sử dụng Lôi nguyên tố ngưng tụ toàn thân là có thể sẽ dễ dàng đánh bật được hắn, khi đó thì hai càng sẽ trở thành đòn sát thủ.



Phế bỏ hai mối hiểm họa này trước, giờ đã trở thành ưu tiên, lại nói mục tiêu của hắn chính là cầm chân đối phương chứ cũng không phải là đánh g·iết, may mắn là Cự Giải cũng là một loại Ma Vật thiên về phòng thủ hơn t·ấn c·ông.

Ma Vật cấp độ Sử Thi hay Huyền Thoại đều đã thông linh, càng đừng nói đến Thánh giai, Cự Giải lập tức đoán được ý đồ của hắn, từ trong miệng phun ra vô số thủy cầu, bên trong Lôi nguyên tố cuộn thành từng đoàn, chỉ cần dính phải liền sẽ trọng thương.

Khéo léo thi triển thân pháp né được những thủy cầu này, thân ảnh của tướng quân giống như một cỗ mây mù, tiến thối di ảnh cũng khó để lại, giây trước vừa ở mặt trước của càng Cự Giải giây sau đã ở đằng sau, một thương đâm tới, khí thế trên người xuyên thấu uy thế của đối phương, đầu thương toát ra một cỗ ý cảnh phá diệt.

Phá Diệt Thương Ý, xuyên vạn tượng tượng thế, diệt chúng sinh sinh cơ!

Chỉ là ngay khi tướng quân kịp nhận thức được, bên tai đã giống như vang lên một tiếng chuông cổ, chấn động cả thân thể lẫn tinh thần của hắn, trong lòng còn có cảm giác tê dại. Vừa tỉnh hồn lại thì đã nhìn thấy một hư ảnh rơi xuống, nhìn kỹ lại chính là càng cua, lúc này đang quật xuống từ trên cao.

Bản năng phát động, chân phải lui nhanh về đằng sau một bước, trường thương giơ ngang đỡ lấy, tướng quân b·ị đ·ánh bay về sau hơn bốn trăm bộ mới miễn cưỡng đứng lại được.

Nhìn xuống trên trường thương có một vết rạn nứt ở chính giữa, lại nhìn địa hình trong khuôn viên nửa dặm phía trước b·ị đ·ánh ra một hố sâu, vô số tiếng đất đá vỡ vụn kêu rên, tướng quân có chút cảm thấy may mắn là vào giây phút nguy cấp đã sử dụng được xảo kình nhập vi, nếu không giờ chắc dù không tan xương nát thịt cũng đã trọng thương rồi.

Nhưng dù là thế thì lần v·a c·hạm này vẫn khiến cho khí huyết của hắn sôi trào không dứt trong người, phải khạc ra một ngụm máu mới có thể tạm bình ổn lại.

Nhìn lên càng còn lại của đối phương, tướng quân cũng đã nhận ra âm thanh chuông cổ xen tiếng sấm động vừa xong đến từ đâu, trong lòng không khỏi cảm thán về thủ đoạn của Thánh giai, dù có là Võ Tôn dưới một đại cảnh giới như hắn mà cũng vẫn bị chấn động mơ hồ tận hai giây.

Chỉ là, đây cũng không phải toàn bộ tất cả thủ đoạn của Tử Lam Cự Giải. Nó nâng lên một càng, từ trên trời lại truyền đến mấy tiếng sấm giật, Lôi nguyên tố trong phạm vị năm dặm bắt đầu được thúc động, ngưng tụ vào càng còn lại của nó.

“Nó định... Nham Vương Chi Thần ở trên ơi!“

Trong nháy mắt vị tướng quân này đã hiểu được Tử Lam Cự Giải định làm gì, không màng đến thương thế lập tức lại lao đến một lần nữa, bắt đầu tiến hành công kích từ xa, bạch lam sắc thương khí lướt qua một mảnh thổ địa, cố gắng công kích vào càng đang ngưng tụ Lôi nguyên tố của nó.

Chỉ là một chuyện làm hắn không thể tin được đã phát sinh, các Hải Ma Thú xung quanh giống như đều nhận được mệnh lệnh gì, bắt đầu lao đến như điên từ hai cánh bên cạnh, bên trong thậm chí không biết từ đâu còn xuất hiện hai đầu Hải Ma Thú có khí tức ngang ngửa hắn.

“Đây là dự mưu đã được bày sẵn!” Suy nghĩ vừa mới lóe lên, hắn đã bị cản lại bởi đầu đồng giai Hải Ma Thú thứ nhất, đầu còn lại đang thủ hộ Cự Lam Cự Giải.

“Từ khi Cự Lam Cự Giải xuất hiện đến nay đã được ba mươi giây nhưng vẫn chưa có một ai xuất hiện, cộng thêm cách nó xuất hiện một cách hiên ngang-“ Tướng quân lại bị nhấm chìm bởi thủy triều Ma Vật, chỉ để sau đó một khắc lại xuất hiện một đạo kình thiên thương ý vọt lên từ dưới mặt đất.

“-Chứng tỏ nó đã không có quá nhiều điều cố kỵ, lại dường như tạo ảo giác là nó không có khả năng t·ấn c·ông từ xa-“

Đợt Ma Vật thủy triều thứ hai lại đến, chiến trường lại vang lên một t·iếng n·ổ lớn, hơn một trăm Hải Ma Vật đã bị bốc hơi.

“Cuối cùng tạo thành một đòn bất ngờ chốt cục. Cự Giải làm chủ, Phí Kình cùng Túc Ngư thủ hộ trong thời gian ngắn không gây nên bất ngờ. Một đòn công kích toàn lực, không, thậm chí có lẽ còn hiến tế thêm Thánh năng của Thánh giai...”

Ánh mắt lại nhìn về nơi xa, Cự Giải cũng đã ngưng tụ xong Lôi nguyên tố cho đòn t·ấn c·ông của mình, càng đã hơi nâng lên chuẩn bị phát kích. Biết là lấy khoảng cách giữa mình cùng đối phương đã không còn cách ngăn cản, lại càng không nói đến hai tên “hộ vệ” c·hết tiệt vướng bận bên cạnh, đột nhiên tướng quân nở một nụ cười.

“Nếu đã vậy, điên cuồng một lần lại có sao?”

Một thương bức lui Huyền Thoại giai Túc Ngư, tướng quân nhắm mắt lại, sau lưng xuất hiện hư ảnh của năm loại đồ vật, phân biệt là: Mũ, Lông, Đồng hồ, Cốc cùng Hoa, khí thế trên người một đường thăng mạnh.



“Thánh Di Vật cần chính là tinh hoa của ký ức cùng ý chí, kết hợp với nhau bởi Nguyên Tố. Đan Điền ta chứa Chân Nguyên, này là kết tinh của linh khí trong thiên địa. Ký ức của ta không có gì sai phạm, hội tụ của những gì đẹp đẽ nhất. Ý chí của ta trải qua thiên tân vạn khổ nơi sa trường, nay lại gánh thêm ước nguyện của bao huynh đệ đã ngã xuống, sớm đã hùng hậu khó tả nổi.”

“Cắn nuốt của ta đi, rồi trở nên hùng mạnh, thủ hộ thần dân Quy Li!” Tướng quân thét dài một tiếng, năm đạo hư ảnh sau lưng hình thành một ngôi sao ngũ giác, khu vực trung tâm vặn vẹo như có thứ gì muốn đi ra từ trong hư không.

Hắn lùi về sau một bước nâng lên trường thương, nhãn thần dần trở nên mơ hồ nhưng đâu đó lại lộ ra vẻ kiên quyết đến tột cùng, sâu thẳm trong tâm linh Cung Mệnh vốn một tinh cầu cháy năm tinh cầu nguội, giờ đã là hai.

Trường thương đâm về phía trước, giống như có được hư không chúc phúc xoáy mạnh xé tan Pháp Tắc bạt ngàn trên đường đi, làm cho chúng phải hiện tướng giữa trần tục, theo sau đuôi chính là một đoàn khí lam lãng kéo thẳng một đường trăm bộ, như có như không còn có một loại sức mạnh vô hình phủ lên.

Cùng lúc đấy, bên trời bầu trời bỗng có vạn tiếng lôi đình oanh động, chín mươi chín tia sét đánh xuống một càng giơ lên của Cự Giải làm toàn thân nó rung động, Lôi Nguyên Cầu trên càng còn lại cũng vào giờ khắc này được phóng ra, giống như nhất đạo tử sắc lôi lãng kéo dài trên mặt đất.

Hai đòn công kích trong nháy mắt tiếp xúc, bắt đầu thôn phệ lẫn nhau, một tử một lam chờn vờn trong không trung, truyền đến từng đợt xung động chấn nh·iếp toàn bộ dòng chảy Nguyên Tố xung quanh, không trung giống như một tấm gương bị rạn vỡ ở chính giữa, phân tách thiên địa này làm hai mảnh.

Tử sắc đại biểu cho toàn bộ uy năng của một vị Thánh giả, dẫn động thiên uy phủ xuống, hợp toàn Nguyên Tố trong khuôn viên năm dặm.

Lam sắc đại diện cho tất cả ký ức của một người về sau sẽ là truyền kỳ từ lúc xuất sinh đến giờ, hòa quyện với toàn bộ Chân Nguyên, lại gánh lên tâm nguyện của tất cả những binh sĩ đã hi sinh ở mảnh chiến trường này, ẩn bên dưới cánh hoa của hủy diệt chính là nụ hoa của thủ hộ.

Khi ánh sáng của hai cỗ sức mạnh phát ra khắp chiến trường, các binh sĩ đang chiến đấu xung quanh cũng đều đã nhìn thấy.

“Vị trí ấy... Là của Phạm tướng quân!”

“Thứ sức mạnh này... Thánh Năng! Khốn kiếp! Có Thánh giai xuất hiện sao?”

Chỉ là những suy nghĩ này cũng không có vang lên nhiều hoặc chỉ vang lên một lần, phần vì bọn họ đều phải tập trung vào chiến trường riêng của bản thân, phần vì... cũng không còn nhiều người để suy nghĩ nữa.

Nơi Phạm tướng quân chiến đấu chính là Quy Li Nguyên mặt thung lũng dưới, thường còn được coi là địa hình hậu khu, bị t·ấn c·ông bởi đa chủng loại Hải Ma Thú. Chính vì vậy nên binh sĩ ở mảnh chiến trường thường thiên về sức mạnh cá nhân, mỗi người có một khu chiến đấu riêng, chỉ một số xuất hiện trường hợp hợp kích.

Số lượng ít lại còn t·ử t·rận nhiều, đối mặt với lượng lớn Ma Vật che đậy khí tức cho nhau, chỉ đến khi Tử Lam Cự Giải thật sự xuất thủ thì bọn họ mới có thể cảm nhận được là có Thánh giai xuất hiện.

Nhưng dù có biết, bọn họ cũng không thể làm được gì, bởi vì chính ốc lo cho vỏ ốc còn chưa xong.

Hai luồng sức mạnh dường như tương xứng với nhau, cuối cùng bộc phát thành một luồng khí lãng lan tỏa tứ phương, quét đi hết thảy túc sát chi khí cùng uế khí đến từ Ma Vật.

Một đòn công kích sánh ngang với Thánh Giai đỉnh phong toàn lực, nếu đụng phải tầng đại trận phòng hộ rách nát hiện nay của Qui Ly Tập thì sẽ có thể triệt tiêu được nó hoàn toàn, nay đã bị cản lại.

Khí lãng thành gió thổi qua mái tóc xõa dài ngang vai của Phạm tướng quân, hắn vẫn còn giữ nguyên tư thế sau khi ném thương, mắt đờ đẫn trợn trừng nhìn về nơi xa.

Một mảnh chiến trường, đối diện với ngàn vạn Ma Thú chính là một nhân loại, dù trí nhớ đã quên đi tất cả nhưng trái tim vẫn không đánh mất nguyện vọng, thủ hộ gia hương.

Nhưng đương nhiên, Ma Thú sẽ không quan tâm gì đến điều này, Túc Ngư thấy đối phương bất động liền lập tức chạy về phía trước, định cắn xé nhân loại đáng ghét đã mấy lần cho mình ăn quả đắng.

Chỉ là khi nó vừa mới xù mang lên lại gần cách Phạm tướng quân còn bốn trượng, toàn bộ mặt đất bỗng sinh ra một cơn chấn động lớn.

Hơi run rẩy chân ngước đầu nhìn, nó thấy được một cột thông thiên Nham trụ bỗng mọc lên ngay giữa thành chính của Qui Ly Tập, kèm theo đó là một đạo âm thanh như sấm dậy:

“Đại Địa chi Tâm!”