Quyển 1 Chương 42: Đối công lần cuối (phần hai mươi bảy)
“Muối?” Trên mặt Lý thượng úy viết đầy những ký tự hỏi chấm, nghe xong yêu cầu này liền lập tức sững người lại.
Trên thân hắn đúng là có muối thật, nhưng hắn vẫn không nghĩ ra được muối có thể được dùng làm gì trong tình huống này.
Hải Minh quốc do là một quốc gia kề cận biển nên muối kỳ thực cũng là một loại hàng hóa nhu phẩm vô cùng phổ thông lưu hành trong quốc nội, với giá cả thấp cùng lưu lượng cao, ngay cả những vùng kề cận rừng sâu như trấn Thanh Bình cũng sở hữu sản lượng muối khá là phong phú từ những lần vận chuyển thương phẩm.
Lại nói, Lý thượng úy kỳ thực ra là một người thích ăn mặn vô cùng, thế nên trên thân lúc nào cũng đem theo một số lượng muối nhất định mỗi lần ra khỏi doanh phòng trường hợp phải ăn ở dã ngoại, điều này toàn doanh ai ai cũng biết, đương nhiên bao quát Nguyễn trung úy.
Bất quá tạm nghe không hiểu việc lấy muối là một chuyện, nhưng hắn vẫn còn hiểu được mấy từ còn lại, lấy ra Giải Độc Đan nhanh chóng ăn vào.
Ở một bên khác, các vị Trung Úy còn lại nghe được lời này của Nguyễn trung úy cũng không hiểu được tại sao người này đang lúc chiến đấu căng thăng lại đi nói mấy lời tầm phào như vậy, nhưng xuất phát từ những cảm nhận là người này nói chuyện hình như luôn có chút thâm ý thì bọn họ cũng không định phá rối.
Lại nói, trong số ba người bọn cũng không phải là không có người đoán thầm trong lòng Nguyễn trung úy là cùng một phe với Yêu Quái, nhưng sau khi suy xét cẩn thận lại thì khả năng này gần như không thể xảy ra, bọn họ cùng Lý thượng úy vẫn còn sống chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Vị Trung Úy cầm đao nghe được thế liền hỏi với một vẻ mặt không xác định:
“Nguyễn trung úy... Có phải vừa rồi ngài định... Dùng muối để trừ khử Yêu Khí của Yêu Quái sao?”
“Đúng rồi.” Nguyễn trung úy đáp với một vẻ mặt đương nhiên: “Ta đọc được từ trên thư tịch là muối có tác dụng áp chế rất lớn đối với Yêu Ma Quỷ khí, dù không g·iết được đối phương thì vẫn có thể áp chế được khả năng của hắc vụ. Tiếc là ta với ba người các ngươi đều không mang theo muối nên không dùng được, chỉ cho đến khi Lý thượng úy đến thì ta mới sực nhớ ra là tên này luôn mang theo muối, hay đó chỉ là tin đồn?”
“Chuyện muối có thể dùng để trừ Yêu Khí đúng là có thật, nhưng phải cần một lượng muối cực kỳ lớn mới được, mà lại cần có Pháp Sư của Xã Tắc Học Cung ra tay. Để trừ được Yêu Quái cấp độ như kẻ này thì sẽ cần tầm mấy chục tấn muối cùng ít nhất là cấp bậc Pháp Sư phối hợp với mấy đệ tử thì may ra mới có thể diệt tận Yêu Khí được.”
Tất cả những lời này đều được nói mà không cần Chân Khí truyền âm, phần là vì để tiết kiệm Chân Khí hai là dù có tiến hành truyền âm thì chắc chắn vẫn sẽ bị hắc vụ nhân nghe được. Đối với những lời này hắc vụ nhân cũng không hề nói gì mà vẫn đứng nguyên ở vị trí cũ, không biết đang định suy tính gì.
“Nguyễn trung úy....” Trên mặt Lý thượng úy hiện đầy vẻ bất đắc dĩ, giống như đã vô cùng quen thuộc với tư tưởng thanh tân thoát tục của Nguyễn trung úy lâu năm rồi mà không thể làm gì.
“Thôi nào Lý thượng úy, dù sao ngài cũng là tay rảnh đến đây, trong khi đó bọn ta đã phải đối đầu với tên này, còn khó khăn hơn vệ sinh khu vực nhà vệ sinh nữa, đặc biệt là mấy chỗ khô rất bám, chậ-“
Thanh âm tặc lưỡi còn chưa phát ra hết thì đã bỗng nhiên nghe được tiếng không khí nổ mạnh. Trong ánh mắt kinh ngạc của ba vị Trung Úy đã thấy được thân ảnh của Lý thượng úy trong nháy mắt biến mất khỏi nguyên địa, lúc xuất hiện trở lại đã cách hắc vụ nhân không tới hai trượng, trường thương trong tay phóng ra cuộn theo cát bụi đằng sau, chờn vờn như gió lốc.
Hắc vụ nhân phản ứng cũng rất cấp tốc, một chân giật lùi về phía sau, chuyển kình từ trước về sau theo hình vòng cung, cũng không định đối cứng, kình khí đè nén như đá chặn sông, tiền hậu bất nhất.
Lý thượng úy vừa mới đến, toàn thân tinh thần phấn chấn, thể lực dồi dào, huống hồ trong tay hắn hiện cũng đang không có v·ũ k·hí, tạm tránh phong mang cũng là điều dễ hiểu.
Dư quang khẽ đảo qua, từ bên khóe mắt hắn cũng đã nhìn thấy thân ảnh của các vị Trung Úy khác, những người ngay khi vừa nhìn thấy Lý thượng úy phát động thế công cũng đã coi đây làm ám lệnh, đều nhặt lên v·ũ k·hí nhao nhao lao tới từ ba phía khác.
Đối mặt với thế công như này, cước bộ của hắc vụ nhân vẫn duy trì bất loạn giống như lại muốn thi triển chiêu thức “Mượn Lực Càn Khôn” giống như vừa nãy, nhưng nếu ai tinh ý thì sẽ nhận ra là vị trí của hắn lúc này đang ngày càng tiếp nhận khu vực khác nơi có nhiều binh sĩ đã ngã xuống, cũng là nơi có nhiều v·ũ k·hí.
Tuy nhiên, nếu đấy thật sự là ý định của hắn thì thực tế đã không khỏi khiến hắn thất vọng, bởi vì ngay khi hắn định thi triển khinh công nhảy vọt thì một mũi thương đã giống như biết trước được ý định của hắn ngay lập tức chắn trước tiến cơ.
Này chính là thương của Lý thượng úy, người lúc này cũng đã biến đổi chiêu thức của mình, mỗi một thương ra tuy vẫn còn uy lực như cũ nhưng không một đường thương nào thật sự nhắm đến hắc vụ nhân mà chỉ đơn giản là ngăn chặn đường di chuyển của hắn.
Kình phong nổi lên siết chặt như nước chảy trên sông, Chân Khí tựa thủy lưu chảy triền triền, Lý thượng úy vừa lên trận đã lập tức thi triển toàn lực, thương pháp nhanh lẹ khó thấy lỗ hổng, mà có thấy thì cũng rất khó để đột phá dưới tốc độ cùng tần suất ra thương này.
Thiên hạ võ công, duy khoái bất phá!
Hắc vụ nhân giờ đã có mấy phần bị lâm vào thế bị động, tả hữu hai phía đều bị ngăn cản, dù có muốn phi thân lên thì cũng rất khó khăn dưới tốc độ t·ấn c·ông của Lý thượng úy lại thêm hợp kích tới bên phải.
“Đầu tiên dùng chiêu thức có mấy phần hư trương thanh thế có ý định mê hoặc, ngay sau đó liền chuyển thành khốn thương....”
“Hừm, tên Lý thượng úy này cũng có chút thâm tàng bất lộ ha, lúc trước không để ý kỹ thì cũng không nhìn ra. Cứ tưởng tên này chỉ có thực lực tầm Tiểu Tá nào ngờ hóa ra là cũng đã gần sánh ngang với Trung Tá rồi, thương pháp cũng đã luyện đến được xuất thần nhập hóa, tình báo do tiểu tử kia cung cấp xem ra không sai.”
“Lạc Sơn Quân Bộ đệ tứ thương pháp, Long Xà Quần Thảo, này là chiêu Long Xà Tỏa Sơn, nếu như ta nhìn không nhầm. Lấy nhanh cùng khốn làm hạch tâm, thương ra có thể khóa chặt vị trí địch thủ. Hắn lúc này một khắc tung ra được 8 thương, mỗi thương đều nặng tới ngàn cân, xem ra cũng đã gần đạt đến đại thành.”
“Nhưng chiêu này bắt buộc phải phối hợp với người khác vì bản thân chiêu này gần như không có sát thương, chuyên dùng để phong khốn đối thủ mạnh hơn mình, cùng lúc từ bỏ hơn một nửa phòng thủ của bản thân, phụ thuộc rất nhiều vào đồng đội yểm trợ.”
“Hẳn hắn đang tính là nếu như ta công kích hắn thì bằng tu vi của bản thân chắc chắn sẽ có thể ngăn cản cùng khóa chặt ta trong thời gian mấy khắc, mà các Trung Úy khác thì cũng chỉ chờ một cơ hội nhỏ như này. Lấy chính mình làm vật cược, này cũng là có tư thái của sĩ quan cấp cao.”
“Còn nếu ta không chủ động công kích thì khoảng cách sẽ bị ép sát, bất quá cuối cùng vẫn cần một bên tung ra đòn sát thủ, theo như thế trận này thì có lẽ sẽ đến từ kẻ cầm thương còn lại kia.”
“Chậc, trong mấy giây nói chuyện đã tổ kiến được một kế hoạch như này, mà lại còn được truyền đạt qua mấy lời xàm xí, tiểu tử để ta cảnh giác vị Nguyễn trung úy kia quả thật cũng không phải là không có lý do.”
Hắc vụ nhân trong lòng hơi cười, tuy rằng hắn cũng không biết bằng cách nào nhưng từ tình huống này thì cũng không khó để nhận ra mấy lời mà Nguyễn trung úy nói lúc trước bên trong đều có gài gắm ám hiệu về lực lượng của hắn, cuối cùng mới dẫn tới tình thế như hiện tại.
“Nhưng như thế lại nảy sinh ra một vấn đề, những điều này là ta tự nhìn ra được hay là... Bọn hắn muốn ta nhìn ra được?”
“Nếu thế thì có lẽ sẽ còn phải đoán thêm một tầng thâm ý, đó chính là hắn biết ta có khả năng cao sẽ nhận ra được thương pháp này cùng chiến thuật của nó, khi đấy thì khâu cuối có lẽ sẽ phải đảo ngược lại... Bất quá, này cũng vừa hợp ý ta!”
Trong vòng mấy giây liên tục lùi xuống, hắn cũng đã suy nghĩ được rõ ràng tiền căn hậu quả, lại một lần nữa cảm thán đôi chút, cước bộ cũng dần chuyển biến từ nhanh sang trầm trọng, kình phong hùng hậu vững chắc như núi, mơ hồ còn có tiếng uỳnh uỳnh.
Chuyển biến này không thể qua được mắt của Lý thượng úy, kình lực vẫn giữ nguyên cường độ cao nhất, thương pháp tung ra không chậm trái lại càng nhanh hơn, Chân Khí mới lúc nào còn như dòng chảy mạnh nay đã thành nước xiết, này cũng là được bàn từ trước.
Tất cả những lời vừa xong giữa hai người thoạt nhìn thì là cuộc nói chuyện phiếm với một bên là những lời bẩn bựa đến từ Nguyễn trung úy nhưng kỳ thật bên trong tràn đầy ám hiệu được bàn từ trước, điều mà chỉ có mấy sĩ quan cao nhất trong quân doanh của trấn Thanh Bình có thể biết được.
Ám hiệu này lại hay ở một cái, đó chính là nó không hề cố định, mà phụ thuộc rất nhiều vào khả năng quen biết đối phương và chỉ được sử dụng trong những trường hợp cực kỳ đặc biệt tỷ như lần này.
Lời đầu ngắn gọn lời sau dông dài, nghĩa là tình huống tạm ổn, mình là kỳ biến.
Đề cập đến “Muối” điểm yếu có thể của đối phương, nhưng quan trọng là liên quan vấn đề chính là Yêu Khí.
“Tay rảnh đi đến” đối phương đang không có v·ũ k·hí.
“Vệ sinh nhà vệ sinh” ám chỉ khả năng tự hồi phục giống như việc chất thải luôn luôn khôi phục.
“Khô rất bám” nghĩa là đối phương vẫn còn có giới hạn, năng lượng đang trong tình huống sắp suy kiệt.
“Chậc” là hiệu lệnh.
Phối hợp với nhau, lời mà Nguyễn trung úy muốn truyền đạt là: “Đối phương đang không có v·ũ k·hí, sở hữu hắc vụ tức Yêu Khí có khả năng tự hồi phục cao cùng độc tính, nhưng lúc này xem ra là cũng không quá sung túc. Đợi nghe được tín hiệu lập tức xông lên!”
Trong đó Nguyễn trung úy cũng đã vạch ra được mấy kế hoạch có sẵn phân biệt cho các tình huống khác biệt, này cũng là một trong số đố.
Tinh thần tập trung cao độ mà xuất thương, Lý thượng úy cũng đã cảm nhận được thể lực của mình đang xói mòn với tốc độ khá nhanh, trong lòng hơi trầm xuống, nhưng này cũng là điều trong dự liệu.
Long Xà Tỏa Sơn chính là một chiêu thức rất mạnh, được đánh giá cực cao trong chuỗi thương pháp hàng Úy Tá của quân bộ, có thể vây khốn được đối thủ mạnh hơn mình, nhưng như bất kỳ loại khốn pháp nào khác, thể lực tiêu tốn cũng đứng hàng cực giai.
Biết vậy, này cũng là lý do mà ba vị Trung Úy kia sau khi nhìn ra được thương pháp của Lý thượng úy cũng đều đã hiểu được mục đích, đều không màng thương thế của bản thân cũng thúc giục thế công, nhưng giống như trước vẫn chưa đủ để đả thương được hắc vụ nhân.
Điều này vô hình chung lại làm cho tầm chú ý của hắc vụ nhân một mực đặt lên trên một người, cũng là kẻ nghĩ ra kế hoạch, lúc này đang đứng nhìn ở một vị trí cũ nhìn qua như b·ị t·hương chưa hồi phục được nên chưa tham gia vào t·ấn c·ông, Nguyễn trung úy!
Đột nhiên, không có báo trước, Nguyễn trung úy đút tay vào trong ngực áo của mình, giống như đang tìm kiếm gì đó, người cũng lao về phía trước.
Phản ứng này giống như lập tức làm tinh thần của hắc vụ nhân căng lên, hô hấp không tự chủ được có chút biến đổi.
Bắt lấy thời cơ lực tập trung của hắn bị di tản, Lý thượng úy tám thương hợp một, bộc phát Chân Khí tung ra một kích ẩn lôi đình chi thế, trực chỉ nhục tâm của hắc vụ nhân.
Như có dự đoán trước, hắc vụ nhân cũng bất chợt hiển lộ tốc độ kinh người của mình, một vòng xoay thân như vô định, chớp mắt đã né được một chiêu thương này, chân phải dồn lực đạp mạnh vào thân thương.
Chỉ là lực phản chấn vừa mới truyền đến, dư quang không biết từ đâu đột hiển, làm hắc vụ nhân không thể không dùng mười thành lực lượng đạp mạnh chân mới né được hoàn toàn.
Thì ra Lý thượng úy ngay lúc tu·ng t·hương cũng đã một tay cho vào đằng sau áo choàng, lấy ra một thanh kiếm dài hai thước rưỡi, lúc này mới một đường chém lên từ phía dưới.
Dưới điều kiện ánh sáng không đầy đủ, lại thêm Lý thượng úy cố tình che giấu từ đầu đằng sau lớp áo dài, dù là hắc vụ nhân cũng không hề nhìn thấy trước được đòn này, nhưng điều này cũng không vượt qua được phản xạ của hắn.
Kiếm khí phóng ra từ dưới, lướt qua ngang mặt, cuối cùng bay v·út lên tận trên không trung. Lý thượng úy đã buông kiếm!
Chưa kịp tự hỏi, đằng sau đã lại truyền đến ba luồng Chân Khí chặn đứng ba đường, hắc vụ nhân đang định đón đỡ bỗng cảm nhận được một sự dịch chuyển trọng lượng cực nhỏ truyền đến từ trên thân thương.
Xuất thương hậu tùng, nghịch lộ thái cực, truy tinh khô tiên, vốn đúng là có tồn tại một kỳ chiêu như này nhưng vào lúc hiện tại thì cũng không phải là một hoàn cảnh thích hợp....
Gần như đồng thời....
Hắc vụ hạo hãn chi gian, lưu tinh hiển vĩ!
Khô lâm nguyệt hàn chi dạ, phong ti kiến mạc!