Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 2 Chương 76: Đấu Tiểu Thừa cảnh thất trọng




Quyển 2 Chương 76: Đấu Tiểu Thừa cảnh thất trọng

Không, hắn phải công nhận.

Lấy tu vi Võ Giả cảnh tam trọng đơn đấu một Tiểu Thừa cảnh thất trọng, thực sự là quá miễn cưỡng nếu không muốn nói là quá mạo hiểm kể cả đối với hắn, dù sao chênh lệch giữa hai bên không nói thiên nhai chi cách cũng đã có vượt cao sơn chi hiềm.

Bất quá chung quy, chỉ có liệt hỏa mới tôi ra được vàng, áp lực mới nặn từ tro bụi ra được kim cương, lại càng không nói nếu thật sự phải xuất ra chiêu thức áp đáy hòm hắn có niềm tin mười phần có thể một đòn tại chỗ miểu sát đối phương.

Thần Thông cấp Ý Chí chính là mạnh như vậy! Bởi vậy nên hắn mới lựa chọn đánh trực diện mà không phải ám hại.

Phải, bộ bạch y thân ảnh vừa xuất hiện không ai khác chính là Lê Thanh Vũ, cũng không phải vừa mới tiềm hành tiến vào trong phòng, ngược lại đã ngồi đây chờ đợi rất lâu, cũng đã quan sát tất cả mọi việc?

Đã bao lâu?

Đặng Trần An tiến vào đại lao này được bao lâu, vậy hắn đã ngồi đó bấy lâu.

Nếu đã vậy tại sao không cứu đối phương ra?

Chà, nguyên do đằng sau cũng không ít, trước hết cứ tập trung vào trận chiến trước mặt này đã.

Cẩn thận, đao cương đao khí cũng không dễ đỡ thế đâu.

Đao khí sâm nhiên đánh tới, vốn đã sở hữu Thời Gian Quan Tưởng nếu dùng hết cực hạn đã có thể vượt qua tỷ lệ 200 so 1 Lê Thanh Vũ tự nhiên không sợ so sánh khả năng phản xạ, nội tâm không hốt hoảng nghĩ đến phá chiêu, liễu kiếm trong tay cũng không chậm trễ lập tức nghiêng xuống hướng mặt đất, mỏng manh phảng phất khẽ bẻ là cong khẽ chạm là gãy, lại ngoan cường chịu được một đường đao khí này cắt ngang qua, để cho bức tường đằng sau thêm một vết cắt dài.

Trấn Uy kiếm pháp đệ tứ thức, Tam Duy Cập Phổ!

Bản nâng cấp mới đã suy diễn ra được.

Với một chút Thủy hệ Chân Khí tán dài mỏng ở một bên lưỡi kiếm.

“Thủy nguyên tố! Thủy hệ Nguyên Thần giả?” Tạ tốt trưởng hơi giật mình, trong đầu khẽ thoáng qua miêu tả của hạ cấp về tên Mạo Hiểm gia đã đưa nam hài họ Đặng kia tới đây, dường như đối phương cũng là một Thủy hệ Nguyên Thần giả?!

Bất quá còn chưa đợi hắn đưa xong ra được kết luận gì, chuyển khí phút giây chưa kết không ngờ lại gặp phải một đợt công kích tiếp theo, khi mà hắn thấy được thanh liễu kiếm mỏng manh trước mặt bỗng rung động theo một quỹ tích bất thường.



Chỉ trong không tới sát na, đã có mười mấy đạo lam sắc kiếm khí từ nhiều phương khác nhau dựa theo hình vòng cung đánh tới.

“Hừ!”

Cạch!

Nhạn mao đao trong tay hắn không ngờ không nhìn thấy có dị động, lại rất rõ ràng có một tiếng động không bắt tai vang lên, nhìn lại đã không còn thấy mấy đạo lam sắc kiếm khí đâu nữa, chúng đều đã dễ dàng b·ị đ·ánh nát thành hơi sương.

Chỉ là điều này dường như cũng không phải một biểu hiện hạ phong của bạch y nhân, đồng thời cũng không phải điều đáng để Tạ tốt trưởng thầm vui trong lòng.

Bởi vì...

“Đao cương!” Lê Thanh Vũ chớp động ánh mắt đằng sau mặt nạ trắng, đồng thời không ngờ lại thuận thế lao vụt lên xuyên qua màn sương bạt mạnh một kiếm về phía trước, không có Chân Khí hùng hồn, chỉ có một đường kiếm mềm mại dẻo dai, Thủy Nguyên Tố bên trên mơ hồ chưa tán hết.

Y như bài bản, sau Tam Duy Cập Phổ cùng Minh Minh Vô Thực, kế đó chính là Tuyên Quang Diệu Ảnh, một kiếm không quán chú nhiều Chân Khí chỉ dựa vào kình lực một đường đánh tới phía trước, bất quá cũng tương tự hai chiêu trên đều đã so với bản gốc tồn tại một tia ý vị khác biệt, nhưng cũng chính một tia này đã buộc nam tử mặt chữ điền phải lùi nửa bước.

Dù sao cũng là Tiểu Thừa cảnh sở hữu thần niệm không tầm thường nên chút hơi nước cản không được tầm nhìn của hắn, bất quá đối diện thế công như này dù là Tạ tốt trưởng bản thân không chỉ sở hữu Khí Cương đồng thời cũng có được Kim Cương chi Thể, cũng buộc bản thân phải lùi lại nửa bước nhạn đao hoành ngang chắn đòn nếu không muốn bị thanh kiếm kia đánh trúng xuyên thấu da thịt.

Cũng chính là bởi vì là Tiểu Thừa cảnh, thậm chí hậu kỳ tiềm lực không nhỏ đã nắm được chút biến hóa cương nhu nên hắn mới có thể nhìn ra một tia ý vị nhỏ nhoi ít người thấy được kia, chính là một tia có thể phá vỡ thể phách của hắn kiếm cương!

Thiên địa vạn vật, đều có âm dương, đều có nhu cương, đây là đại đạo lý.

Võ gia học lấy đại đạo lý này, cuối cùng xuất hiện một cảnh giới có thể làm đến Chân Khí hóa Cương Khí, Khí Cương Ly Thể hàng chục trượng, hàng trăm bộ.

Vốn được gọi Hạ Thừa cảnh, về sau nương theo Huyền Võ lưỡng gia dần dần xa cách, cánh cửa Đại Thừa cũng theo đó có ý vị khác biệt, Tiểu Thừa vốn phân tam cảnh nay lại chỉ còn một cảnh, đổi cho Hạ Thừa.

Đương niên Tiểu Thừa cảnh cũng không phải chỉ có thể được đột phá thông qua Chân Khí hóa Cương, mặc dù đây cũng là một loại tiêu chuẩn cấp thấp nhất, bất quá cũng như đã từng nói vạn vật đều có cương nhu, tự nhiên chữ “Cương” này cũng có nhiều cách để thành tựu.

Thể phách không nhờ khí kình liền có thể làm đến thủy hỏa bất xâm, đao thương bất nhập, kim cương bất hoại, ngoại công có thành tựu! Võ gia viết Kim Cương!

Thần niệm không ngại phong lôi, xuất nhập quang ám, vững vàng âm tượng... Huyền gia viết Huyền Cương!



....

Mà trước mặt đây, chính là Kiếm Cương.

Kiếm vốn vì mệnh sát thủy, xung khắc ứng kim, bản thân tự vì cực, nửa bước qua nhu quá độ vì cương, tự nhiên vốn lấy cương mà luận xứng, khác với rất nhiều loại thành tựu khác dù chỉ là một Võ Đồ nếu như thật sự hiểu kiếm đủ rõ cũng có thể đánh ra được một đòn tượng trưng cho kiếm cương, vốn cũng chỉ là đưa kiếm một đường thẳng về phía trước, khí lực nghịch dòng mà không lỡ cơ.

Bất quá so với kiếm cương chân chính trước mặt đây, thật sự là kém xa một vạn tám ngàn dặm! Bởi vì thứ kiếm cương này, vốn cũng không giống đao cương vốn là từ Chân Khí diễn hóa của hắn, về cơ bản thậm chí còn có thể uy h·iếp được Kim Cương chi Khu phủ thêm Chân Khí Hóa Cương luận khải giáp, này đã có được độc đáo.

Tạ tốt trưởng vốn còn hơi có chút nghi hoặc, tuy rằng không cảm nhận rõ ràng được tu vi cảnh giới của đối thủ bất quá vẫn còn mơ hồ thấy được là Tiểu Thừa cảnh, nhưng đã giao thủ dù chưa tới một hiệp cũng được mấy đòn thăm dò, vậy mà đối phương đều không biểu hiện ra bất kỳ tiêu chí thực thụ nào của Tiểu Thừa, nay mới thấu rõ huyền cơ trong đó.

“Kiếm tu! Chân kiếm tu! Vốn vào thời đại này đã rất hiếm, không ngờ lại để cho ta tại đây bắt gặp được một vị! Thảo nào có thể dễ dàng tiếp nhận đao khí của ta một cách sắc bén như vậy, lại làm đến được kiếm khí tùy tâm sinh.”

Trong lòng có mấy tia minh ngộ, bất quá dù sao cũng đã được liệt vào hàng ngũ cường giả hắn vẫn có thể làm được nhất tâm nhị dụng, cũng đã đang suy nghĩ cách phá chiêu phản công, không thể cứ để bản thân lâm vào thế bị động đón đỡ như vậy, đặc biệt là trong trường hợp cả hai bên hiện nãy giờ đa phần đều là vô chiêu đấu vô chiêu, đao khí đối kiếm khí chung quy vẫn chưa thực sự giao thủ.

Cần phải lấy tổn thương không quá nghiêm trọng, đổi lấy một tia cơ hội nhất kích tất sát! Đây chính là chiến thuật hữu hiệu nhất để đối phó địch thủ full công full xuyên giáp như này.

Mà cơ hội đó, hắn sẽ không phải chờ lâu.

....

“Thực sự cũng khá khó nhằn.” Lê Thanh Vũ nghĩ thầm trong lòng.

Hắn vốn không phải một người thích đánh giá nặng vấn đề, thậm chí phần nào đó sẽ còn vô ý thức làm nhẹ đi, bởi vậy nếu hắn đã đánh giá việc gì là khó nhằn, vậy thì nó thực sự là khó nhằn.

Kiếm chiêu giờ cũng đã đổi từ Tuyên Quang Diệu Ảnh thành đệ cửu thức Thụ Tưởng Xuân Phong, phối hợp với kiếm cương vượt trội mới tạm thời áp được đối phương một đầu, dù sao Thụ Tưởng Xuân Phong vốn là một thức nên được sử dụng ngay khi có được tiên cơ dùng để tiên phát chế nhân chiếm lấy từng tia từng tia thượng phong nhỏ, mơ hồ có chút gọi là thế bên trong đấy.

Bất quá, đệ cửu thức của Trấn Uy Kiếm Pháp bản thân vốn cũng không phải vì phối hợp với kiếm cương mà tồn tại, chủ đảm của nó vốn là kiếm khí, bởi vậy nên kiếm chiêu hiện tại đang dùng cũng không khác mấy thức kia, đều là một phiên bản mới được Lê Thanh Vũ mới lĩnh ngộ diễn hóa ra, dù sao cũng là người sáng tạo của bộ Võ kỹ này, bản thân kiếm pháp cũng mệnh vì xuất thần nhập hóa, đổi hình đổi căn không đổi ý với hắn là không phải việc gì khó, cái khó chính là làm sao để có sáng ý làm được tốt hơn cùng với dung hội quán thông.

Còn về tại sao hắn lại có kiếm cương này, tự nhiên cũng không phải giống như Tạ tốt trưởng phía đối diện suy đoán hắn đã nhập Tiểu Thừa nhờ Kiếm Cương, mà chỉ đơn giản có chút lĩnh ngộ về Cương sau lần nọ được Nham Vương Đế Quân biểu diễn cái được gọi là bản chất của việc luận cương, tuy chưa sở hữu khả năng chưởng khống Nham nguyên tố để có thể thi triển bộ ba thuật kia, hắn lại có thể mượn hình chuyển ý sang Thủy nguyên tố, không được mười thành uy lực lại có ba phần chân truyền dồn ép Thủy đặc tính vào trong kiếm, cộng thêm tự bản thân cũng có lĩnh ngộ riêng với chữ “Cương” này mới có thể thi triển ra được thứ kiếm cương đủ mạnh để vượt cấp uy h·iếp đối phương, vậy mới có tình cảnh tạm thời thở dốc như hiện tại.

Đây không phải là lâm thời khởi ý đưa ra quyết sách, mà là thông qua quan sát nhiều ngày gần đây, xác định được một chút liên quan tới võ nghệ đối phương rèn luyện, một chút sở thích cùng tư tưởng suy nghĩ... Quan trọng nhất vẫn là thể phách Kim Cương kia, này chính là điểm mấu chốt.



Bất quá cho dù đã chiếm tiên cơ như vậy, khoảng cách giữa hai bên vẫn thực sự là quá to lớn, từ mọi mặt tu vi cho đến khả năng ứng dụng Võ Kỹ, vốn khác biệt hoàn toàn với trận chiến vượt cấp lần trước hắn đánh với nữ tử thuộc Đạo Bảo Đoàn kia.

Dù sao một bên là dã lộ, bên kia lại là đao pháp gia truyền luyện từ nhỏ, mặc cho dường như đã rất lâu vị Tạ tốt trưởng này chưa sử dụng lại đao, nhưng đao pháp vốn đã dung hội quán thông thậm chí tiếp cận xuất thần nhập hóa cũng không dễ bị thời gian làm cho biến mất như vậy, bất kể như nào chỉ cần tu vi vẫn còn liền chính là đăng đường nhập thất, lại thông qua trận chiến này đang một đường quay lại đỉnh phong cũng giống như hắn múa kiếm trong mây lúc trước.

Lại nói, may mắn là đối phương hiện dùng đao pháp vẫn chỉ là đăng đường nhập thất, nó dù sao cũng là nhị giai đao pháp, có thể căn cứ theo chút thông số căn bản để thể hiện rõ độ kinh khủng.

Tiểu Thừa vốn là cảnh giới có thể đơn đả độc đấu thiên quân vạn mã, quyền ra chưởng tới phổ thông cũng đã lên tới mấy ngàn cân, tỷ như trước mắt hẳn là vì Tiểu Thừa hậu kỳ chỉ dựa vào nhục thân vung tay cũng đã có hơn ba ngàn cân cự lực, phối hợp đao kỹ bộc phát Chân Khí Hóa Cương, một đao đánh ra liền nặng...

Rầm!

“Hự! Chí ít mười bốn ngàn cân...!”

Lê Thanh Vũ hộc ra một ngụm máu, đối phương vừa bắt được một tia thời khắc chuyển khí của Thụ Tưởng Xuân Phong, tức tốc ép hắn một kiếm đổi một đao, kết quả vì một đạo máu vạch phá nội y quân phục hắn lại bị một đòn đánh văng vào tường, đằng sau rầm một tiếng.

Cao thủ xuất chiêu, luận kỹ nhiều lúc cũng không chỉ đơn giản vì lực vì độ tinh chuẩn hay vì ý tưởng là bao, tới một mức nhất định tinh túy liền sẽ nằm trong ba chữ:

Thế, Cơ, Thời.

Trong đó Thế vì bao hàm rất nhiều thứ, từ tâm thái chuẩn bị cho đến kết thúc, thậm chí còn xa hơn thế nữa, bản thân là một môn đại học vấn nên muốn nói cụ thể tỷ mỉ liền rất dài mà lại không rõ, Cơ với Thời cũng tương tự, nhưng nếu nói có mối quan hệ liên quan giữa ba thứ này thì kỳ thực lại khá dễ nói rõ ràng.

Bất kể võ kỹ trong thiên hạ, nếu luôn muốn duy trì tiên Cơ thượng phong, cần phải trả giá bằng Thời dài ngắn, tức là tần suất xuất hiện chuyển khí giữa các chiêu liên tục, đồng thời cũng chính là lúc thế lên thế xuống, thế cực vi suy, kình mới chưa sinh kình trước đã tận, là vì sơ hở quan trọng thường thấy.

Muốn liên tục áp đối phương một đầu, thời gian chuyển khí của Lê Thanh Vũ tự nhiên bị rút gọn lại, mặc dù đã được che giấu rất kỹ nhưng đối địch lại là cao thủ bậc nào, chớp mắt đã tóm lấy thời cơ, đao cương vừa tạm thời khôi phục cưỡng ép trảm mạnh tới.

Hóa giải một chiêu đao cương này cũng không đơn giản, bản thân hắn mới chỉ là Võ Giả tam trọng, dù cho đã phục dụng đan dược cũng chỉ có thể làm được đến khí lực hai ba ngàn cân, mượn nhờ xảo kình không ngừng làm dịu cùng kiếm cương tán đi kình lực ra xung quanh, này mới không quá được vạn cân, còn lại tứ thiên lượng giáng xuống đành phải do thể phách hoàn toàn gánh chịu, hấp hối chưa tới mức, khí cơ hỗn loạn lại rõ ràng không thể ngưng tụ thành một mạch.

Này cũng đã khá hơn rất nhiều Võ Giả tam trọng khác, nếu trúng phải một chiêu này liền không c·hết thì cũng phế tại chỗ, còn có thể cử động đã chứng minh Lê Thanh Vũ hơn người.

Bất quá, điều này đương nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn.

“Theo sau đó hẳn sẽ lại là một đao toàn lực, mặc dù có chút nghi ngờ nhưng tên Tạ tốt trưởng này hẳn cũng rõ ràng giao thủ vừa rồi đã làm ra động tĩnh không nhỏ, dù sao không nói tới mặt đất nơi ta vừa đứng đã nứt toác vách tường sau lưng cũng đủ sụp một nửa do kình lực bị ta tán đi, vừa hay lại là thời cơ quyết định nên dù thế nào cũng không thể lại là một đao thăm dò. Ngạnh kháng là không nên nếu không ta thực sự sẽ phế thật, vậy ta...”

Trong lòng suy nghĩ đảo qua một mạch, tốc độ của hắn cũng không chậm, thậm chí có thể nói vì rút ngắn chênh lệch tốc độ giữa hai người mà ngay từ lúc b·ị đ·ánh vô tường hắn đã phản ứng lại trong khi còn chưa nhìn thấy hành động kế tiếp của đối phương, tay trái vốn không cầm gì không biết từ lúc nào đã có thêm một thanh tiểu kiếm, vung mạnh về phía trước phi thẳng một đường...

Về phía Đặng Trần An lúc này đang co ro ở trong góc!