Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 2 Chương 36: Nguyệt Hải Đình trung Tiên Nhân




Quyển 2 Chương 36: Nguyệt Hải Đình trung Tiên Nhân

Ly Nguyệt nội cảng, phố xá sầm uất, người người đi lại đông đúc, khắp nơi lộ vẻ nhộn nhịp.

Hiện đã gần trưa, dương quang chói lọi trên không trung chiếu xuống, ấm áp làm lòng người thư thái.

Ánh nắng rọi qua lớp sơn đỏ của các trụ hiên nơi dốc Phi Vân, lại đem đến sức sống cho các đóa Bách Hợp Lưu Ly ở Ngọc Kinh Đài, cuối cùng dừng lại ở một tòa đình nhỏ, chiếu tỏ không gian thanh tĩnh bên trong, trái ngược với sự huyên náo bên ngoài.

Đình này tọa lạc tại Ngọc Kinh Đài, hai mặt giáp biển, đứng từ bên trên có thể nhìn bao quát toàn bộ mười dặm khuôn viên cảng Ly Nguyệt.

Đình này thoạt nhìn qua tuy to lớn lại phổ phổ thông thông, mặt ngoài thậm chí đã có chút hư hại, mấy ai biết được đó là do vết tích của thời gian qua ngàn năm để lại, lại mấy ai hay vô số những quyết sách quan trọng từ khi Nham quốc Ly Nguyệt hình thành đến nay đều đã phải thông qua đình này.

Đình này gọi Nguyệt Hải, đồn rằng bên trong trú Tiên nhân.

Ở trong đình, tại tầng gần cao nhất, có một nữ tử hiện đang ngồi bên bàn gỗ lớn, chau mày xử lý các công văn.

Nàng ăn mặc trang phục rất kỳ lạ, nhìn qua thì biết là kiểu dáng Ly Nguyệt, lại không nói rõ được xuất xứ thực sự của nó đến từ đâu.

Lại được một lúc, giống như nghĩ ra điều gì, nàng nắm lấy bút mực viết vài dòng lên công văn trước mặt, sau đó lại từ một bộ ấn bên cạnh tuyển một, nghiêng tay ấn lên biểu hiện thông qua.

Mực vẫn chưa khô, nhưng nàng thấy vậy liền thổi phù một cái, thế là khô rồi.

Tiện tay đặt lên một chồng công văn đã được xử lý bên cạnh, nàng đứng dậy, vươn vai ưỡn người.

Công việc buổi sáng nay thế là xong! Chuẩn bị tới hoạt động mà nàng ưa thích nhất trong ngày, chính là ngủ trưa.

Chỉ là còn chưa kịp đợi nàng có hành động gì khác, liền đã thấy nàng nhíu mày lại. Rất nhanh, từ bên ngoài truyền đến mấy tiếng gõ cửa.

“Mời vào!” Nàng nói khẽ, âm vang lại đủ để cách một lớp cửa gỗ huyền kim cách ba trượng nghe được.

Bình thường mọi công văn tuy đều được gửi đến chỗ nàng, lại không phải lúc nào cũng sẽ có người đi vào trong căn phòng này, việc có người tìm đến là rất hiếm, thường đều là có việc đột xuất quan trọng.

“Két...!” Cửa được đẩy ra, có một nữ tử đi vào, trên thân mặc một bộ sườn xám, theo phong cách trang phục của nhân viên Tổng Vụ.

Nữ tử này cũng không phổ thông, khí cơ nội liễm, lại đã nuốt vào một viên Kim Đan trong bụng, ở giữa hóa Anh, dung nhập tất cả vào Nguyên Thần.

Chỉ là dù có như vậy, vẫn nhìn ra được sự tôn kính từ tận phế phủ của nữ tử sườn xám từ trong ánh mắt dành cho nữ tử trong phòng kia, đủ để thấy được thân phận tôn quý.

“Ganyu tiểu thư, có người cầm tín vật đến, mong được bái phỏng ngài.”

Nữ tử sườn xám hơi cúi xuống báo cáo, ánh nhìn nhưng lại lén ngẩng lên.

Nàng rất ít khi vào tới căn phòng này, bởi vậy nên mỗi lần vào đều trong vô thức dưỡng thành một thói quen đó là quan sát xung quanh, cùng với cả đối tượng ở phía đối diện, người mà nàng gọi là “tiểu thư” đó.

Nàng vẫn còn nhớ như in khi nàng mới chỉ là một tu sĩ Kim Đan, năm đó nàng hai mươi lăm tuổi, từ trong gia tộc tiếp nhận nhiệm vụ truyền thừa vào trong Tổng Vụ làm việc với tư cách một nhân viên, trải qua mấy lần chuyển tiếp liền tới được nơi đây, Nguyệt Hải Đình, trở thành một thư ký cho vị tổng thư ký của Thất Tinh phía trước.



Cũng là cánh cửa này, cũng là căn phòng này, cũng là người trước mắt, đó là lần mà nàng bái phỏng đối phương đầu tiên, từ đó đến nay vẫn chưa có bất kỳ sự thay đổi nào.

Cửa sổ khung trúc đằng sau, từng hàng thư tịch kim cổ xen lẫn, một chiếc bàn gỗ chất đầy công văn, cùng với một nữ tử bạch lam bào, lam phát ngang lưng, mỉm cười nhẹ như khóm hoa khẽ ló, cùng với cặp sừng trên đầu kia....

Mới thế mà đã một giáp tử trôi qua. Tu sĩ Kim Đan kỳ năm nào nay đã trở thành Hóa Thần kỳ, từ trên mặt bắt gặp chút khí tức t·ang t·hương sau khi trải qua thời gian một đời người, chỉ có nữ tử bạch lam bào vẫn như vậy, vẫn không có gì khác biệt so với sáu mươi năm trước.

Và nàng cũng biết, dù cho sáu mươi năm sau, thậm chí lại sáu mươi năm sau nữa, lại thêm một giáp tử, nếu như nàng không đột phá được Thần Du trở thành Chân nhân nên đã hóa thành một nắm cát vàng, thì đối phương hẳn cũng sẽ không có chút gì thay đổi.

“Có thể biết người đến là ai?” Nữ tử bạch lam bào, tên gọi Ganyu mở miệng, giọng nhẹ nhàng thánh thót, nghe được làm lòng người dịu êm.

“Một nam hài tầm chín tuổi mặc huyền bào không rõ danh tính, chỉ là trong tay đối phương lại có tín vật của ngài, vậy nên bọn thuộc hạ bèn để đối phương chờ ở sảnh chính tới đây xin ý kiến.”

“Hắn không chịu nói rõ sao?”

“Hắn bảo nếu như để ngài cầm tới tín vật liền sẽ nhận ra.” Nử tử sườn xám nói, từ bên người lấy ra một tấm lệnh bài màu xích tử, bên trên khắc lấy một chữ Lân, nàng thả nó ra lơ lửng trong không khí.

Lệnh bài trôi nổi một hồi liền tới được tay Ganyu, nàng quan sát một hồi, ánh mắt nghi hoặc, phía sau mới giống như chợt nhớ ra điều gì, liền hỏi:

“Đối phương có tóc đen, trước mi tâm còn có một đạo ấn ký màu xanh lam phải không?”

“Dạ phải.” Nữ tử sườn xám đáp, ngữ khí chuyên nghiệp.

“Ừm, nếu vậy ta biết hắn, dẫn người vào đây đi.”

“Thuộc hạ đã rõ!” Nữ tử sườn xám trả lời, sau đó liền khép lại cánh cửa đi dẫn đối phương tới.

Ganyu lại quay về ghế ngồi chờ trong căn phòng, ánh mắt hơi xuất thần, dường như đang tính toán điều gì.

Chẳng phải chờ bao lâu nữ tử sườn xám liền đã quay lại, bên cạnh còn có một nam hài tầm chín tuổi, vóc dáng hồng hào, ánh mắt thanh thần.

Người đã đến nơi, Ganyu đưa cho nữ tử sườn xám một ánh mắt, nàng lập tức rời đi, trong lòng không khỏi hiếu kỳ thân phận người đến, cùng mối quan hệ giữa hai bên như nào.

Bất quá cũng chỉ hỏi trong lòng thôi, vị kia ngồi trong phòng là Tiên gia, hài tử này lại có cảm giác không hề phổ thông, có khi là một Tiên đồng cũng khó nói, túm lại chuyện của Tiên gia cấp bậc này thì nàng cũng biết là bản thân không nên xen vào.

Nương theo cánh cửa đóng lại, trong phòng chỉ còn có hai người, Ganyu và nam hài bí ẩn kia.

Thấy được nam hài dường như đang liếc mắt nhìn xung quanh, nàng cười nói:

“Yên tâm, ở đây không có ngoại nhân, ngươi có thể xưng hô bình thường.”

“Ừm, nếu vậy thứ cho Thanh Vũ vô lễ, lúc vừa gặp đã không chào sư tỷ.” Nam hài nghe vậy liền chắp tay.



“Ha ha, đấy cũng không có gì. Thế nào, tại chỗ Bình sư thúc một năm nay đã quen rồi chứ? Việc trở thành Huyền gia tử đệ hẳn cũng không dễ dàng.”

“Cũng không có gì nhiều, đa tạ sư tỷ quan tâm. Sáng luyện công chiều luyện kiếm tối học thuật pháp, cứ thế ngày qua nguyệt lên nhật lặn thôi, đến giờ cũng đã dung nhập sinh hoạt.”

“Vậy sao...”

Hai người lại khách sáo thêm được vài câu, bỗng Ganyu nói:

“Nghe Bình sư thúc bảo sư đệ ngươi đối nghiên cứu cổ thư có rất nhiều hứng thú, vừa hay ở đây ta có đôi ba quyển, không biết liệu ngươi có muốn xem không?”

“Được thế thì còn gì bằng.”

Nói rồi nàng ra hiệu dẫn Lê Thanh Vũ ra chỗ các ngăn tủ kéo dài cất chứa thư tịch.

Vừa đi theo, hắn vừa đánh giá vị đối phương trong lòng, chỉ là không hiểu trở nên có chút nghi hoặc:

“Đây là ai vậy nhỉ? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Dê Dừa mà ta biết đâu?”

Để hiểu tại sao hắn lại có nghi vấn này, còn phải nói đến việc nữ tử trước mặt là ai.

Ganyu, đại đệ tử của Lưu Vân Tá Phong Chân Quân, mang trong người Tiên Lân huyết mạch, Tiên gia một trong, đến nay đâu đó tầm bốn nghìn tuổi, sinh ra trước khi Qui Ly Nguyên bị diệt vong, từng tại hơn ba ngàn năm trước cùng Nham Vương Đế Quân ký kết khế ước thủ hộ Ly Nguyệt.

Ly Nguyệt Thất Tinh tổng thư ký, Nguyệt Hải Đình chân thực quản lý giả, Sữa Dê Dừa người cung cấ- tạm bỏ cái cuối đi.

Nàng về căn bản còn có không ít danh xưng cùng chức vụ, nhưng tóm gọn sơ yếu lý lịch liền là như này, đó là điều mà hắn đã biết về đối phương.

Đương nhiên, như đã gặp tận mắt, hắn còn có thể bổ sung thêm:

“Cảnh giới xoay xung quanh Trung Vị Chân Quân, xác thực nhìn không rõ, trên thân Băng nguyên tố nồng đậm, lại dường như không chỉ có Băng nguyên tố...”

“Độ dung hợp bản nguyên giữa Tiên cùng Nhân vượt xa Yanfei, nếu không phải lần trước nàng có một lần mất kém chút mất kiểm soát khiến cho ta ghi nhớ kỹ khí tức này thì hiện cũng không phát hiện ra được mánh khóe bên trong, thuộc về loại mô tả bão nguyên viên mãn, không khác đan dược được luyện tốt.”

Mặc dù đối với Lê Thanh Vũ của hiện tại, tất cả cảnh giới từ Luyện Thần Phản Hư đổ lên liền nhìn không thấu, chỉ là đơn thuần mạnh yếu vẫn có chút cảm giác, và nếu so với Bình lão lão thì Ganyu yếu hơn rất nhiều, lại vẫn như cũ thuộc hàng Chân Quân, vậy nên hắn phán đoán nàng hẳn phải thuộc về hàng Trung Vị Chân Quân.

Đương nhiên vẫn còn một cách khác để phán đoán, chỉ có đạt đến Chân Quân mới sở hữu tuổi thọ trên ngàn năm, Tiên gia huyết mạch cũng không ngoại lệ, Thánh giả phổ thông của Tiên gia đều chỉ có 500 năm thọ nguyên, muốn sống tiếp liền nhìn thủ đoạn.

Chân Quân phân thập trọng, nhất trọng tức thiên tuế.

Ganyu nếu năm nay xung quanh 4000 năm tuổi, hẳn nàng cũng phải ít nhất là Trung Vị Chân Quân, bởi vì nhìn qua nàng hoàn toàn không sử dụng bất kỳ thủ đoạn đặc biệt nào khác cả.

Trung Vị Chân Quân là ý vị gì? Cùng với Bán Bộ Đạo Quân như Bình lão lão khác nhau như nào?

Hắn biết thế nào được? Chỉ biết cả hai hắt xì cái cũng đủ để hắn bay hơi rồi.

Chỉ là lại quay lại chuyện hiện tại, tất cả những chuyện về danh tính đối phương đều đã được làm rõ, vậy nghi hoặc của Lê Thanh Vũ đến từ đâu?



Cũng không phải đến từ sư đệ sư tỷ xưng hô, hắn với Yanfei gọi nhau tỷ đệ đơn thuần là vì quen thuộc, chứ trên danh nghĩa xét theo bối phận hắn ngang với phụ thân Yanfei, nàng đáng lý còn phải gọi hắn tiểu sư thúc.

Chuyện tương tư cũng diễn ra với Ganyu, bởi vì nàng là đệ tử của Lưu Vân Tá Phong Chân Quân, mà vị Chân Quân lại là đống bối với Bình lão lão, nàng liền nghiễm nhiên trở thành sư tỷ của Lê Thanh Vũ, mặc dù tuổi tác hai bên cách nhau một trời một vực, nàng cũng đủ tuổi làm tổ tông hắn luôn.

Chuyện này đối với Tiên gia không có gì đáng lạ, đáng lạ phải là thái độ, nói đúng hơn là tính cách mà nàng đang thể hiện ra.

Ganyu, nếu xét nghiêm cẩn mặc dù cũng có thể coi như một lão quái vật, thủ đoạn cũng rất cao tay, nhưng lại tồn tại chút điểm đặc biệt trong tính cách.

Điều này không chỉ xuất hiện trong Cốt Truyện, ngay cả đôi lúc tán nhảm với Bình lão lão cũng đã xác nhận điều này.

Vậy nên việc nàng nói chuyện với hắn một cách giống như trưởng bối thành thục nói chuyện với vãn bối, lại mang chút ý vị trao đổi kiểu công việc, bản thân liền đã có điểm đáng ngờ.

Đây lại không thể là một người khác hay một hóa thân khác cải trang, Quan Nguyên chi Nhãn sử dụng ngay từ lúc đầu cũng đã xác nhận điều này. Bất quá nó cũng không ảnh chút chính sự mà hắn cần làm, vậy nên hắn vẫn tiếp tục đi theo đối phương, nghe đối phương giới thiệu một chút thư tịch được đặt trên các kệ.

Cũng khó được, bên trên đúng là tồn tại một số thư tịch làm cho hắn hứng thú, tỷ như không ít thông tin cơ bản về Thất Tinh, lại hoặc như một số báo cáo liên quan đến một số hệ thống bán công nghiệp, lịch sử quan hệ ngoại giao...

Dù sao nơi đây là Nguyệt Hải Đình, lại là phòng làm việc của Ganyu, thư tịch đương nhiên đều là những loại bí thư hiếm gặp, hoặc là kiến giải cực kỳ độc đáo lọt vào pháp nhãn của vị này, nghĩ đến ắt hẳn không tầm thường.

Nhìn lấy đối phương đang chăm chú xem qua một quyển thư tịch, cũng không phải làm bộ làm tịch mà dường như thật hiểu được, Ganyu không hiểu trong lòng thở ra một hơi.

Đối phuơng đang quan sát đánh giá nàng, nàng làm sao mà lại đang không như vậy?

Từng nghe qua chỗ Bình sư thúc đôi ba lần kể về tân chân truyền đệ tử, nay gặp mặt trực tiếp, nàng nhận thấy nhận xét của vị sư thúc kia về đệ tử này quả là nói không ngoa, đối phương dường như cũng là nhân trung anh kiệt chi tư.

Này cũng không hẳn là một loại đánh giá khách quan, bởi vì trên thực tế kể từ khi gặp mặt nàng cũng chưa thấy hắn làm điều gì đặc biệt, chỉ có điều trực giác lại mách bảo nàng điều ngược lại, và điều đó cũng không hẳn là sai.

Trên người đối phương thực sự có một loại khí chất, rất khó để miêu tả, có loại cùng cảm giác thanh tĩnh vô vi Tiên gia cùng Huyền gia hướng tới, lại cũng không hẳn như vậy, ngược lại thuộc dạng thân tùy tâm động, ý lĩnh tự nhiên.

Đây về mặt tổng quan mà nói, là một hạt giống tu Đạo tốt, tuy rất khó nhìn ra, quả nhiên là sư thúc ánh mắt cay độc, nàng tự nhủ thầm trong lòng.

Hơn nữa, cũng vì lý do đôi ba lần đề lên này, nàng cũng đã phải chuẩn bị không ít, không để vị đồng bối sư đệ tuổi tác thực tế kém không ít thiên niên tuế nguyệt này xem thường, đây mới là lý do ngày hôm nay nàng mới có loại khí chất bậc trưởng bối hòa nhã này, chứ thường ngày...

Khỏi nói cũng được.

Lê Thanh Vũ cũng không xem thư tịch quá lâu, rất nhanh liền gập lại, nói qua một lời cảm tạ khách sáo, sau đó liền lấy bắt đầu lục lọi từ bên trong tay áo.

Hắn cũng không có quên chính sự, lại nói hắn còn có thêm chút chuẩn bị khác.

“Ganyu sư tỷ, sư phụ trước khi đi dặn ta đưa cái này cho ngươi.”

Ganyu nhìn lấy nam hài đưa ra ba món đồ trước mặt mình, một là một tấm thiệp màu tím hồng nhạt, một là một chiếc giới chỉ màu thanh đồng cổ phác, hai cái này nàng đều đã dự định được, chỉ là có chút không ngờ tới món thứ ba.

Một bó Thanh Tâm Hoa...

Bất tri bất giác, một tiếng bụng sôi vang vọng khắp cả phòng.