Quyển 1 Chương 112: Võ Đạo, Đăng Phong, Tạo Cực!
Một ngày làm việc trôi qua, Yanfei lại quay về nhà, tuy hôm nay khá vất vẻ nhưng thái độ của nàng lại vẫn đang cao hứng vô cùng.
Tiến vào trong Động Tiên, ngay khi vừa bước chân vào khu vực chính, nàng đã ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng phát ra từ trong phòng ăn.
Bụng dạ hơi sôi lên, nàng dùng Tiên lực dịch chuyển tất cả tài liệu đang trên người, quyết định ăn trước khi tắm.
“Xem ra hôm nay có món xào rồi.” Nàng nghĩ thầm, có chút mong đợi.
Chỉ là vừa mới đẩy cửa ra, nàng liền sững sờ tại nguyên địa.
Trên bàn các món ăn đều đầy đủ, bát đũa cũng được xếp ra sẵn, này hoàn toàn giống như nàng dự định.
Chỉ là hôm nay bên cạnh bàn lại tự dưng xuất hiện thêm một cái ghế, và bên trên đang chễm trệ ngồi một con Slime xám, thứ lúc này cũng đang hướng cửa ra vào nhìn.
Bốn mắt to nhỏ nhìn nhau, hai bên đều không có động tĩnh.
“Tỷ tỷ về rồi đấy à? Chờ tí, ta đang làm nốt gia vị, sắp có ngay.”
Bỗng một thanh âm từ dưới phòng bếp vang lên, phá tan bầu không khí ngưng trọng.
Yanfei nghe vậy mới thở ra một hơi, xem ra không phải do Tiên lực của Động Tiên xảy ra vấn đề xong sinh ra một con Slime, sau đó nét mặt có chút kỳ quái nói vọng vào:
“Ừ, không vấn đề. Bất quá Thanh Vũ, có thể giải thích tại sao lại tự nhiên có thêm một con Vô giai đỉnh phong Slime bên bàn ăn không? Không phải ngươi đang định làm món gì liên quan đến Slime đấy chứ? Hay tự nhiên nghĩ ra ý tưởng mời khách?”
“Cái đấy á? Tí ta ra ta giải thích.”
....
“Vậy ý của ngươi nói là hiện ngươi đang cùng con Slime này ký khế ước, nó là... sủng vật của ngươi?”
Ngồi trên ghế, đũa trong tay đang gắp lấy các món ăn, nét mặt Yanfei lại càng thêm kỳ quái so với lúc nãy, hỏi.
“Ừm, đúng vậy. Có điều ta ưa thích dùng từ ‘đồng bọn’ hơn.” Lê Thanh Vũ ngồi ở phía đối diện gật đầu, lại sửa lại từ nàng dùng.
“Một con Slime đột nhiên xuất hiện bên ngoài Bắc Chính Môn của cảng Ly Nguyệt, trên thân xuất hiện biến dị, sau được lão lão nói là có thể phụ giúp cho ngươi tu hành nên bắt về để cùng ngươi ký khế ước? Sao càng nói nghe càng quỷ dị vậy?” Nàng vẫn có chút không tiếp thu được.
“Ặc, nói thật thì cảm xúc của ta cũng không kém hơn tỷ tỷ ngươi là bao, song đấy chính là chuyện đã xảy ra. Trong truyền thuyết hay sử thi không phải cũng như vậy sao? Thiên sinh chính mệnh, nhân giả vương hầu, khí vận tề thân, hữu duyên dữ chi? Ta dù sao tu cũng theo hệ Tiên gia, tuy không hưởng khí vận nhưng đồng chính mệnh một chút cũng là có chứ, có chút cơ duyên hẳn cũng không lạ?” Hắn nhún vai, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ lại thản nhiên.
Nhìn thấy hắn như vậy, biết là hắn có điều gì giấu diếm bản thân nhưng Yanfei cũng không định tiếp tục truy vấn, cũng giống như lúc trước. Với lại, nếu Bình lão lão đã biết chuyện này rồi mà vẫn đồng ý thì hẳn sẽ không phát sinh ra vấn đề.
Nàng lại chuyển sang chủ đề khác:
“Tu theo Tiên hệ? Này nói mới nhớ, lúc đầu ta tưởng công pháp của ngươi là Huyền gia chính tông, thế nhưng giờ lại phát hiện ngươi đang là Võ Đồ cảnh, cảm nhận khí huyết phá cảnh không hề giống với Luyện Thể kỳ của Huyền gia, thế có nghĩa là ngươi tu theo Võ gia, hay là ta nhìn nhầm?”
Lê Thanh Vũ nghe thế cũng hơi trầm ngâm, sau mới đưa ra được câu trả lời:
“Khuy Minh Chân Kinh nếu thực tính ra thì khó có thể xếp vào được là Võ gia hay Huyền gia, bởi vì trên thực tế đây chính là công pháp của một vị Ma Thần cổ lão không khéo còn không trẻ hơn Nham Vương gia, về sau mới được sư phụ chỉnh sửa lại để thích hợp với hệ thống tu luyện của Ly Nguyệt.”
“Nó chia làm nhiều tầng thứ, hiện có ba tầng đã biết, thẳng từ phàm đến Thánh, chính là tu Ý, tu Thái cùng tu Môn, đối ứng Tiên gia tam cảnh, về sau chưa rõ. Trong giai đoạn đầu, do việc tu Ý thực sự rất khó để có thể đạt đến tiến độ hấp thu linh khí cao, vậy nên nếu tu theo Huyền gia vốn là tích lũy căn cơ dài lâu thì có khi đến c·hết cũng chẳng đột phá nổi Kim Đan kỳ, đây chính là lý do Huyền gia yêu cầu Linh Căn phẩm chất nhất định.”
“Võ gia, trái lại không yêu cầu Linh căn, mặc dù có tỷ lệ nhất định phải xem căn cốt để tìm công pháp tương ứng cùng đẳng cấp kinh mạch hay thiên tư nhưng chủ yếu điều kiện hạ thấp hơn so với Huyền gia không ít, lại phá cảnh nhanh hơn rất nhiều. Đương nhiên tích lũy cũng sẽ bạc nhược hơn, nhưng đối với đại đa số người thì này là có thể đánh đổi được.”
“Chỉ là, ở giai đoạn Môn sẽ yêu cầu tích lũy không nhỏ, thế nên nếu cứ theo Võ gia phổ thông mà đột phá thì sẽ khó lòng mà làm được, thành thử ra sẽ phải đi theo lối Võ Đạo Đại Thừa, tỷ tỷ cũng biết chứ?”
Yanfei nghe thế bèn gật đầu, nàng tuy nhiều thứ đối với tu luyện nhất khiếu bất thông nhưng về cơ bản vẫn sẽ nắm rõ đa phần, lại nói sau lần trước một phần tâm kết của nàng đã được giải khai, minh bạch bản tâm khiến cho linh đài thiếu đi mông lung, tự nhiên càng nhớ rõ thêm nhiều thứ.
Võ Đạo Đại Thừa chính là một nhánh của Võ Đạo Ly Nguyệt mà không phải ai cũng biết, đa phần đều chỉ có các đại thế lực, bởi đây chính là con đường chuyển từ Võ gia sang hệ thống của Huyền gia. Sau khi đột phá Đại Thừa, một khi tiến vào Võ Tôn cảnh hay Võ Thánh cảnh tích lũy sẽ không thua gì đồng giai Thần Du kỳ cùng Pháp Tướng kỳ, thậm chí sẽ còn nhỉnh hơn phổ thông.
Đây cũng chính là lý do Tam Thừa cảnh chi hạ được gọi là Tiểu Thừa chứ không phải Hạ Thừa, bởi vì so với Đại Thừa thì toàn bộ Tam Thừa cảnh đều là Tiểu Thừa.
Nguyên lý của cảnh giới này nói ra cũng khá đơn giản, lợi dụng sức mạnh của Cung Mệnh tiến hành cường hóa Chân Khí của bản thân, hoặc là Cương Khí, sau đó biến chuyển thành Chân Nguyên, và đương nhiên việc này cần ít nhất nhất giai Cung Mệnh mới có thể làm được.
Võ Tôn cảnh yêu cầu nhất giai Cung Mệnh để đột phá, song nhất giai cũng có chia cấp bậc, không phải ai cũng đủ mạnh để đột phá được Đại Thừa, lại cộng thêm nhiều loại lĩnh ngộ đối cảnh giới của Huyền gia, vậy nên đa số Võ Tôn đều sẽ chỉ là phổ thông Võ Tôn, đi không thông đường này.
Huyền gia cũng có cảnh giới đối ứng mượn nhờ Cung Mệnh để cường hóa Linh lực của bản thân trở thành Linh Huyền, này chính là Vấn Đỉnh kỳ. So với Võ Đạo Đại Thừa, Vấn Đỉnh kỳ càng chỉ là thiểu số, Nham quốc lập quốc đến nay cũng chưa đạt đến hàng hai chữ số.
“Công nhận công pháp của ngươi phức tạp thật, không đơn giản như của ta.” Yanfei hơi cảm thán.
“Đó là vì bá phụ hẳn phải biết vấn đề của tỷ tỷ ngươi, đưa ngươi công pháp phức tạp có mà giờ vẫn đang ở Luyện Khí Hóa Thần sơ kỳ.” Lê Thanh Vũ trợn mắt.
Công pháp của Yanfei hắn cũng biết, về căn bản là một loại Tiên đạo pháp môn, lấy khai phá huyết mạch cùng tích lũy làm chủ. Hạch tâm của môn công pháp này chính là Hỏa Ấn, Hỏa Ấn càng nhiều càng có nhiều uy năng, lực lượng tập trung cũng càng nhiều.
Luyện Tinh Hóa Khí ngưng tụ một đến mười đạo Hỏa Ấn, Luyện Khí Hóa Thần là mười đến trăm, Luyện Thần Phản Hư đến ngàn,... cứ thế mà tính.
Khó khăn duy nhất mà Yanfei gặp phải có lẽ là tích hợp Hỏa Ấn, trong đó bao hàm tạo dựng, liên kết cùng phóng xuất, đối với trí thông minh của nàng thì hiện cũng vẫn chưa phải thử thách gì lớn, có lẽ từ Luyện Thần Phản Hư đổ đi mới bắt đầu tính.
Không thể không nói, môn công pháp này cực kỳ thích hợp, ít nhất là đủ dùng, khiến cho nàng phát huy được thực lực đại khái của cảnh giới bản thân.
Thuật pháp lĩnh ngộ tồi tàn? Lực lượng đến góp!
Chất lượng không đủ? Số lượng đến góp!
Vũ lực thua thiệt? Trí lực đến góp... Ặc, cái này còn cần suy xét trường hợp.
Tiên thú huyết mạch không phải để trưng, nếu chỉ đơn thuần luận thể nội năng lượng thì đồng giai Yanfei đủ để đạp gần như đa số Võ gia cùng Huyền gia xuống mặt đất, ma sát qua lại bốn năm lần.
Yanfei nghe lời biết ý của đối phương, nàng cũng không thấy bất mãn. Quả đúng là so với nàng, thì Lê Thanh Vũ chỉ có thể dùng từ “nghèo khó” để hình dung, bởi do thể chất hạn chế nên thể nội năng lượng của đối phương trước khi đạt đến Đại Thừa có thể sử dụng Cung Mệnh tẩy luyện Chân Nguyên nhiều nhất chỉ có thể đạt đến ngang hàng đồng giai, nói cách khác là tạm ứng tiêu chuẩn.
Chịu thua thiệt ở mặt này, mặt khác sẽ lại có đột phá. Không nói đến nhiều loại tạp nghệ pha thân hay tri thức dồi dào, hắn còn đã nhập môn một loại Ý cảnh Truyền Thuyết phẩm, võ nghệ cũng đã đạt đến...
“À mà Thanh Vũ, hôm nay hình như ngươi có làm kiểm chứng võ nghệ của bản thân đồng thời hoàn thiện thân pháp đúng không? Kết quả ra sao?”
“Đều thành công. Môn thân pháp mới ta đặt tên là Thủy Hành Ngũ Bộ, nguyên lý trên căn bản là dựa vào Ý cảnh, còn võ nghệ cũng đã xác đáng là đăng phong tạo cực chi cảnh.”
“Ừm, lợi hại. Quả không hổ là đệ đệ ta ~”
“Gọi sư thúc.”
“...”
Võ nghệ đã đạt đến đăng phong tạo cực, tính khí miệng lưỡi xem ra cũng không kém cạnh, đây đều là tư bản để hắn có thể hoành hành đồng giai, Yanfei nghĩ thầm.
“Mà, Võ Đồ cảnh đăng phong tạo cực sẽ là như nào? Trước giờ ta chưa từng thấy.” Nàng lại hỏi, giọng tò mò.
Nàng thắc mắc không có vấn đề, đăng phong tạo cực không chỉ đơn giản là có thể luyện một loại Võ Kỹ hay Võ Thuật tới được cực điểm, mà còn yêu cầu rất nhiều tri thức cùng hiểu rõ đối Võ học cùng Võ lý, càng phải ngưng ra được Võ pháp của bản thân, những cảm ngộ này đa phần không phải Võ Đồ cảnh mới có thể minh bạch.
Thế gia thiên kiêu có thể tiếp xúc với nhiều tri thức cấp cao, tâm cảnh ngộ tính nhiều phần nhưng lại không đủ, lại thường đều sẽ không nguyện ý lãng phí thời gian vào việc chỉ diễn luyện mỗi võ thuật, tự nhiên sẽ bỏ qua cảnh giới này, dù sao giai đoạn phát triển của bản thân cũng sẽ là giai đoạn tu vi tăng tiến mạnh nhất.
Võ giả không đột phá đến được Võ Giả cảnh hay dành nhiều thời gian tại Võ Đồ, lại không tiếp xúc được nhiều đối với Võ lý cấp cao, đa phần cũng không làm được.
Chỉ có những đối tượng có đại nghị lực, cả đời chỉ tập trung rèn luyện Võ thuật, thiên tư ngộ tính cũng không kém, hoặc từng trải qua sóng gió nhiều mới có thể sở hữu Võ Đạo tạo nghệ ở cấp độ này, loại người như này đương nhiên không phải củ cải trắng bán dọc ngoài đường, Yanfei đến giờ cũng vẫn chưa gặp.
Còn có một loại khác, chính là như Lê Thanh Vũ, thân vốn là ở bên trong một đại thế lực lại vì nhiều loại lý do không sở hữu tiến độ đột phá nhanh, cộng thêm Tiên duyên Mộng cảnh cùng nhiều loại Thiên Phú pha tạp, khi đấy chuyện đột phá đăng phong tạo cực mới là thuận lý thành chương.
Lê Thanh Vũ nghe nàng hỏi vậy liền hiện ra nét mặt suy tư, bỗng giống như nghĩ ra điều gì, một tay đưa lên trên đầu bứt lấy một sợi tóc lấy xuống, sợi tóc dài mảnh, đen nhánh như mực.
Thế rồi hắn hơi vận ám kình, nhịp tim gia tốc, trước ánh mắt kinh ngạc của Yanfei bắt đầu khắc chữ lên chiếc đũa đang ăn.
Đũa là đũa tre, tuy phổ thông nhưng rất cứng.
Tóc là tóc của tu luyện giả, tuy có chút bất phàm nhưng vẫn mềm.
Song phương v·a c·hạm, từng đường nét ngay ngắn bắt đầu xuất hiện trên thân đũa, độ sâu vừa vặn, ba ly không dư không thiếu, kết hợp thành bốn chữ:
“Đăng, Phong, Tạo, Cực.”
Lê Thanh Vũ khắc xong đưa cho Yanfei để nàng quan sát một hồi, còn chưa kịp bình phẩm gì thì đã lấy lại, đặt lên trên bề mặt hai miếng đậu phụ tách biệt của một đĩa ăn, cạnh bàn tay bổ xuống!
Rắc!
Đũa tre gãy làm đôi, hai miếng đậu phụ đều không có chút bị ảnh hưởng!
Cầm lấy hai mảnh của chiếc đũa, một mảnh khắc “Đăng Phong” mảnh kia viết “Tạo Cực” ở giữa là một vết gãy bằng phẳng nhìn không ra dấu tích, phảng phất như vừa bị một thứ gì sắc bén cắt nhanh qua, Lê Thanh Vũ cười hướng Yanfei nói:
“Đây chính là đăng phong tạo cực chi cảnh của Võ Đồ.”
“Kình lực chưởng khống, khí huyết chưởng khống, cơ nhục chưởng khống, ý chí chưởng khống, tâm thức chưởng khống...”
“Một ly không lệch!”