Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 111: Telos




Quyển 1 Chương 111: Telos

Tâm linh, cái gì là tâm linh?

Là một khái niệm liên quan đến tinh thần? Là một khái niệm được giao phó cho linh hồn? Hay chỉ đơn thuần là một khái niệm được đưa ra nhằm cụ thể hóa những tình huống phi vật chất?

Đều không phải.

Hỏi một người bình thường, bọn họ có lẽ có thể đưa ra được một câu trả lời đại khái, thậm chí rất đơn giản. Hỏi một vị Học giả, bọn họ có thể đưa ra những câu trả lời vô cùng chi tiết, đồng thời nêu lên các khái cạnh cùng ảnh hưởng của nó trong đời sống cá nhân cùng tập thể.

Bất quá nếu hỏi họ, bản chất của tâm linh kỳ thật là gì, hay tâm linh từ đâu mà đến, lại kết thúc khi nào, vậy thì câu trả lời tốt nhất có thể nhận được chính là một cái lắc đầu hay một câu thở dài, còn lại đều chỉ là hoa ngôn xảo ngữ.

Bởi vì câu hỏi này, dù là Thần Minh tại cửu thiên chi thượng cũng không thể nào đáp được. Lý do, nó vốn là không có câu trả lời.

Tâm linh có thể vô cùng rộng lớn, lại có thể vô cùng nhỏ hẹp, có thể bao dung toàn bộ thiên địa, lại không chứa nổi một hạt bụi trần bên trong. Không có bản tướng, lại như có thực ảnh, chỉ nằm trong tưởng tượng, lại chân thực tồn tại, Hỗn Độn chi gian duy nhất đánh đồng, đây có lẽ mới là diện mạo chân thực của nó.

Nhất tuyến siêu thoát, vạn tuyến trầm luân, khổ hải bất độ, ý chí dĩ chu!

Lê Thanh Vũ hiện tại chính đang cảm ngộ điều này. Dựa vào ý chí siêu cường của bản thân, ý thức của hắn đang đạp bộ hư không chẳng khác nào đi trên đất bằng, xung quanh cuồn cuộn những hình thể trừu tượng cùng không cách nào phân biệt ra được.

“Vậy ra đây là cái gọi là Tâm Linh chi Hải sao?” Hắn suy nghĩ trong đầu.

Thời khắc vừa rồi nhờ vào Bình lão lão thi triển bí pháp đã giúp hắn tiến vào trạng thái ý thức tâm linh hóa để có thể giao hòa tâm linh với Slime xám một cách tốt nhất, về căn bản là ý thức hoàn toàn tiến nhập trong Tâm Linh chi Hải của bản thân để tiến hành liên kết với đối phương.

Trải nghiệm này hoàn toàn không giống với bất kỳ trạng thái nào mà hắn đã từng trải nghiệm lúc trước, kể cả khi tiến nhập Tiên Duyên khảo nghiệm cùng tiến hành minh tưởng cấp độ sâu, hắn có thể nói như vậy.

Bên trong Tiên Duyên khảo nghiệm, vốn là thần hồn hắn tiến vào, Thần trong tinh thần còn Hồn trong linh hồn, hai khái niệm này tuy giống nhau nhưng kỳ thực vẫn tồn tại khác biệt, khi thần kỳ thực chính là phản bản của tâm thông qua linh mà quán chú tới mặt ngoài, trở thành định hướng thể phân biệt cho tinh.

Còn về hồn, nếu nói theo một cách nào đó chính là một tầng vật chất cấu tạo ở mức độ sâu, phụ trách liên kết cùng chứa đựng chân linh với nhục thể tinh mặt ngoài. Có thể cô đọng được tinh khí thần dung nhập hoàn toàn phần hồn của bản thân, cũng đạt đến để chân linh gánh chịu thần, này được xưng là Nguyên Thần, tiêu chí của Hóa Thần kỳ đại tu sĩ.

Nê Hoàn cung chứa đựng tinh thần, Thức Hải gánh chịu linh hồn, lại chia tam hồn thất phách, đều là các kiến thức cơ bản bất kỳ tu sĩ chính danh Huyền gia nào cũng phải biết.

Về phần minh tưởng, khái niệm chủ ứng chính là Niệm, phân chủ niệm, tàn niệm, dư niệm, minh niệm, tâm niệm các loại, vốn là chưởng khống sinh diệt cùng phân phối liên kết, ấy là cơ bản. Còn Tâm Linh chi Hải chính là thứ bao trùm lên hết thảy niệm này, chịu trách nhiệm cho việc liên kết với các loại căn bản bên trên.

Đây chính là lợi ích của việc thu được Tiên gia chân truyền đầy đủ, rất nhiều khái niệm hay cảm giác đều được giải thích rõ ràng, đều là những thứ mà một người trong cả đời gần như khó có thể nào cảm nhận thậm chí đúc kết ra được dù chỉ là một ý, tri thức cùng trí tuệ được chứa đựng bên trong chính là vô giá.

Dù cho Lê Thanh Vũ mới chỉ tiến vào tầng một của Tàng Thư Các, chân truyền cũng chỉ tương ứng với cảnh giới thấp nhất nhưng cũng đã tiếp xúc đến tầng thứ này, chỉ là không có ứng dụng cùng chỉ ra sâu hơn mà thôi.

Bất quá những điều vừa được hắn hồi tưởng bên trên kỳ thực đều là hắn tự mình đúc kết lại, văn bản chính gốc vốn được viết vô cùng huyền hoặc, hắn cũng là đã tốn rất nhiều công mới có thể tạm được gọi là hiểu thấu đáo. Chỉ là đối với phần khái niệm Tâm Linh chi Hải hắn lại có thêm một chút lý giải của bản thân.



Nói một cách đơn giản, theo như sơ đồ trong tâm lý học, Tâm Linh chi Hải có thể hiểu chính là phần biển bao trùm toàn bộ tảng băng ý thức, tiềm thức cùng vô thức. Nó cũng là nơi xuất sinh của cái được gọi là Ngã.

Tu sĩ dựa vào đoán luyện ý chí, từ đó củng cố ý thức của bản thân giống như cường cố thể phách, lại dựa vào tu luyện tinh khí thần cố hóa bản nguyên giống như hấp thu khí khi cần luyện thể, là một sự nâng cao tổng hợp về chất, dẫn tới ý thức thể đủ mạnh để có thể tự do ngao du bên trong Tâm Linh chi Hải.

Đây cũng chính là lý do mà rất nhiều cao giai tu sĩ dù mạnh thế nhưng vẫn không thể tránh khỏi được mộng cảnh hay ảo giác ở cấp độ không bằng mặc cho bản nguyên họ có chênh lệch, một chính là do ý chí bọn họ bạc nhược, hai chính là để kẻ địch lợi dụng sơ hở bên trong Tâm Linh chi Hải, tầng tầng tiềm thức thậm chí vô thức cuộn lại có thể sinh ra từ bên trong kẽ hở đấy, này gọi là đạo tâm chưa viên mãn hoặc khuyết thiếu.

Bất quá khác với đời trước chỉ là một phàm nhân cố đi lý giải các học thuyết, hiện tại Lê Thanh Vũ đang là một tu luyện giả, kiến thức còn không thấp, một số cảm ngộ tự nhiên sẽ xuất hiện khác biệt.

“Ánh mắt” hư vô của hắn liếc nhìn không gian vô định xung quanh, rồi lại nhìn xuống dưới bản chân mình, dường như xuyên qua tầng tầng vô thức của bản thân, rồi bất chợt dừng lại.

Nơi hắn dừng lại chính là vị trí Cung Mệnh của bản thân hắn, hiện đang đốt lên chút ánh sáng nho nhỏ, tạo nên một khu vực quang minh.

Quang minh chi hạ cất giấu đại nguy hiểm, khủng bố khẽ tiềm hành dưới vực sâu...

Lê Thanh Vũ lại thu hồi tầm mắt. Khu vực này tuy hiện tại hắn vẫn chỉ cảm nhận được một hai tia tạm gọi là trực giác, song vẫn đủ dọa hắn tới mức rung động cả linh hồn, tự nhiên không dám để ý đến lâu.

May mắn cho hắn, tuyệt đại đa số các nghi thức tâm linh liên kết đều chỉ tiến hành tại mặt nổi của Tâm Linh chi Hải, nơi theo như nghiên cứu chiếm không tới một phần vạn tổng thể lượng, bởi vậy nên cũng không cần hắn mạo hiểm.

Tâm Linh chi Hải không phân trên dưới trước sau trái phải, Lê Thanh Vũ dựa vào trực giác lấy ý chí làm thuyền chở ý thức, cuối cùng cũng chạm đến phần tâm linh của Slime xám.

Khác với một mảnh ý thức hải vực mênh mông của bản thân, hắn có thể cảm giác được ý thức tổng thể của đối phương thực cũng không nhiều hơn một dòng giang xuyên là bao, bất quá như này cũng đã nằm trong dự đoán của hắn.

Tâm Linh chi Hải nếu nói có gì quan hệ trực tiếp, thì đó chính là Chân Linh, cũng chỉ có Chân Linh mới thực sự gánh chịu được cái được gọi là sinh mệnh cùng Cung Mệnh, nếu như chưa ngưng tụ ra được bất quá linh tiêu linh tán, cùng tử vật không khác.

Mà Slime, đa phần đều bất quá vừa mới vượt qua ranh giới này, ý thức yếu ớt cũng là chuyện thường. Thậm chí hắn còn phỏng đoán, nếu Slime xám không có biến dị, Tâm Linh của nó có lẽ còn không to hơn một cục đá nhỏ là bao, yếu ớt tới mức đụng nhẹ là vỡ, lại khó lòng cảm nhận được.

Đã có thể xác nhận bản thân đang câu thông tâm linh trực tiếp với đối phương, ý thức của Lê Thanh Vũ gật nhẹ đầu, bắt đầu khống chế thiện niệm cùng bản chất của bản thân truyền sang cho đối phương. Đây sẽ phải là do hắn chủ động, không thể nhường quyền này lại được, mà đối phương cũng không có khả năng làm như vậy.

Quá trình vẫn đang tiến hành bình thường, chỉ là đến lúc ý thức hai bên bắt đầu tiếp xúc chân thực, dị biến bỗng phát sinh!

Thiện niệm nhỏ bé cùng bản chất của Lê Thanh Vũ đưa ra không những được ý thức của Slime xám dung nhập hoàn toàn, thậm chí còn theo đó hút lại toàn bộ phần bản chất, phảng phất hắn đã nhất niệm chiếm đoạt ý thức của đối phương!

“Không, điều này sao có thể?” Ý thức của hắn vừa định thất thanh kinh hô, trong não hải đã dần xuất hiện các mảnh ký ức lạ lẫm, chính là toàn bộ các ký ức của Slime xám từ hiện tại đổ về đến tận lúc xuất sinh, bao gồm quãng đường đi dài dằng dặc mất hơn hai tháng từ Qui Ly Nguyên về đến cảng Ly Nguyệt, trên đường né tránh khỏi rất nhiều nguy hiểm, phải tự thổ nạp linh khí mơ hồ cùng hấp thụ rất nhiều tiểu sinh vật huyết nhục để có thể sống sót, đa phần đều là thằn lằn cùng côn trùng, hai ba lần còn thôn phệ được cả Nham Tinh Điệp.

Lại về trước nữa, chính là khoảnh khắc sau khi xuất sinh, cảm giác lạ lẫm đối sinh mạng thể cùng thế giới Nguyên Tố này, rồi Thủy Hỏa Phong Lôi Nham Thảo Băng ngưng tụ, mơ hồ có thể thấy được một quang mang mờ ảo không rõ ràng, phảng phất như hoàn toàn nằm ở một chiều không gian khác....

Một sát na trôi qua, toàn bộ ký ức của Slime xám đều đã được Lê Thanh Vũ tiếp nhận, cũng không để lại bất kỳ di chứng gì. Này vốn là điều đương nhiên, hai tháng ngoài dã ngoại tuy có lao tâm khổ tứ nhưng đối với nhân sinh cùng ý chí của hắn thì thực sự còn không tính nổi như một gợn sóng được, bất quá nếu có thể quan sát được “sắc mặt” của ý thức Lê Thanh Vũ thì có thể phát hiện ra hắn hiện tương đối khó coi.

Bởi vì điều này vốn không nằm trong dự định! Hoàn toàn không!



Ý thức có thể hấp thu được các ý thức khác, điều này là có thể, bất quá phải dưới không ít những điều kiện giới hạn tỷ như đặc tính tương tự, chênh lệch giữa hai bên, mức độ tự nguyện, ... nếu không thì thật sự coi các đặc tính huyền bí của Tâm Linh chi Hải chỉ là trò đùa? Đây là lĩnh vực dù là Tiên Nhân hay Học Giả cấp cao cũng không dám lỗ mãng khi nói về.

Lạm dụng cường độ ý thức của bản thân đi hấp thu linh hồn hay ý thức của người khác, đừng nói lâm vào phản phệ, càng dễ tự tan rã đặc chất tâm linh của bản thân hoặc là để lại các tổn thương không thể chữa lành,... tích tụ dần dần có thể sinh ra rất nhiều tác động tiêu cực, tâm ma một phần chính là xuất sinh từ đấy.

Đó cũng là lý do mà đa số các loại công pháp mang tính thôn phệ đều được tính là ma công hay tà công dưới góc độ của Tiên đạo Ly Nguyệt ngày nay, bởi vì khả nặng tu luyện giả nhập ma, mất đi linh trí, trở nên bạc nhược dễ bị khống chế so với các mạch khác là mười thậm chí trăm so một.

Thế giới này không giống với nhiều thế giới khác trong các tiểu thuyết mà Lê Thanh Vũ đã từng đọc, quy tắc thế giới siết rất chặt tính ảnh hưởng của tầng thứ sâu tâm linh, dẫn đến không chỉ thọ nguyên bị hạn chế mà cả phần này cũng vậy.

Muốn thôn phệ hoàn toàn không để lại bất kỳ di chứng nào, cần một tu sĩ Hóa Thần kỳ đi thôn phệ của một phàm nhân trưởng thành phổ thông! Đây chính là chênh lệch! Chênh lệch đến khó tin!

Thậm chí thượng thiên như vì điều này còn gia cố thêm một tầng bảo hiểm, chính là Cung Mệnh. Cung Mệnh mỗi người phân ngụy chân, chỉ có Nguyên Thần giả mới sở hữu Chân Cung Mệnh.

Nếu như phải dùng cách nói hiện đại để diễn giải, sau khi hiểu thêm được kiến thức về thế giới này, hắn có thể nói rằng Cung Mệnh chính là một loại cụ hiện khái niệm trừu tượng của các mối liên hệ giữa duy tâm quan cùng duy vật quan, là một loại mang đặc tính bản nguyên cùng vận mệnh, phảng phất một loại Tạo Hóa đặc chất riêng, tự nhiên sẽ mười phần chống lại việc bị thôn phệ.

Lê Thanh Vũ không định thôn phệ ý thức hay linh hồn của Slime xám, hắn không những chỉ sử dụng một phần cực tiểu ý niệm, còn cực kỳ hạn chế ý chí của bản thân, song việc này vẫn diễn ra một cách tự động.

Lại qua một hồi ngắn, ý thức của hắn mới không khỏi thở dài lắc đầu ngao ngán, hắn cũng đại khái đã đoán ra được chân tướng.

Người tính không bằng trời tính, cả Bình lão lão với hắn đều không nghĩ tới việc bản nguyên của hắn bị phân tách lại quỷ dị như vậy, mặt đặc tính pháp bên ngoài giữ nguyên nhưng không ngăn cản được xu hướng hợp nhất của bản nguyên, vốn chính là tính chất căn bản của “Bản Nguyên” tự nhiên hỗ động việc dung hợp ý thức, này đến từ góc độ duy vật quan.

Mà Slime xám lại không có Cung Mệnh, cũng không có ý chí chống cự, bản thân ý thức tâm linh tích lũy cũng mười phần yếu ớt, dưới điều kiện tính căn bản của tâm linh bên trên được bổ khuyết tự nhiên sẽ thuận lý thành chương cùng ý thức của hắn tiến hành dung hợp.

Nói thực, điều này cũng không tạo nên ảnh hưởng gì đối với hắn, tạm không bàn đến Thiên Phú Ý Chí, một con Slime mới có hai tháng tuổi hoàn toàn không thể so sánh được với một người trưởng thành, hai bên cách nhau phảng phất mười vạn tám ngàn dặm.

“Nhưng điều này lại đối lập với dự tính của ta và sư phụ nha...” Ý thức Lê Thanh Vũ hơi ảo não nghĩ đến.

Bởi vì rất nhiều nguyên nhân mà cả hai người đều ngầm hiểu, vốn chính là để cho Slime xám có thể câu thông cùng bảo trì liên kết tâm linh với hắn, thế nhưng hiện tại con đường này đã không thể đi thông. Thậm chí giờ hắn còn mơ hồ có chút cảm giác, chính là một phần thân thể của hắn giống như trở thành thạch rau câu, tràn đầy một loại nhớt nhớt sệt sệt cưng cứng.

“A, khoan đã, chuyện này này dường như không phải không thể tiếp tục thực hiện...”

....

Quay trở lại ngoại giới, Lê Thanh Vũ bỗng mở mắt ra.

“Ra sao rồi?” Bình lão lão thấy vậy liền hỏi. Tuy nàng là người chủ trì nghi thức nên đáng ra cũng có thể nhìn thấy ít nhất là đại thể toàn bộ sự việc, nhưng dường như đã tồn tại một cỗ sức mạnh vô hình nào đó ngăn cản nàng nhìn được chuyện đã xảy ra.



Đây chính là thứ sức mạnh lần trước đã xuất hiện khi nàng cố tìm đọc tâm trí của đối phương, nàng vẫn còn nhận ra được. Trải qua nhiều lần thăm dò, nàng đã đại khái xác định được mục đích của thứ sức mạnh này, chính là để thủ hộ thế giới tâm linh của Lê Thanh Vũ, còn những gì cụ hiện ra ngoài đối ứng vật chất nó sẽ không quản.

Tỷ như các ý niệm xuất hiện bên trong Tiên Duyên khảo nghiệm hoặc là Cung Mệnh, bọn chúng đều đã không còn chỉ mang giá trị tâm linh thuần túy, vậy nên sẽ không được thứ sức mạnh này bảo hộ, bất quá dường như đây cũng là cố tình.

Nếu như nói Vô Linh chi Thể đã phong cấm đại đa số con đường từ ngoại hướng nội, nếu như lại thêm một thứ sức mạnh phong cấm tâm linh, tức là từ nội hướng ngoại một cách tuyệt đối nữa, thế thì đối phương sẽ trở thành cái gì đây? Cả đời sẽ hoàn toàn chỉ có thể làm phàm nhân sao? Bình lão lão đã từng nghĩ đến vấn đề này, cũng tự có phán đoán riêng...

Bất quá vấn đề hiện tại nên đáng được quan tâm hơn, nàng có thể cảm nhận được ý thức của Slime xám biến mất, này tự nhiên không giống với dự tính lúc trước của bọn họ, nàng tự nhiên có thắc mắc.

Đối mặt với nghi vấn của nàng, Lê Thanh Vũ gần như không giấu bất cứ thứ gì đều nói hết ra, bao gồm cả giải pháp chữa cháy của hắn.

Nghe xong, Bình lão lão mới nhìn lại con Slime xám trên bàn trà, thấy nó cũng đang giương to hai mắt nhìn mình, nhãn thần tương đối có nhân tính, lại có chút gì đó quen thuộc.

“Thế nào sư phụ, biện pháp này đi thông chứ?” Lê Thanh Vũ hỏi. Đây cũng chỉ là giải pháp lâm thời của hắn, tuy hắn thấy rất ổn nhưng hỏi ý kiến của Ly Nguyệt bản dự phòng bách khoa toàn thư sẽ không bao giờ là thừa, dù sao kiến thức của hắn so với nàng hoàn toàn không khác gì đom đóm so sánh với hạo nguyệt, lại còn là sư phụ, hắn không dám có nửa điểm tâm tư tự mãn.

Vốn đã dự định sẽ đạt được câu trả lời rất nhanh thế nhưng sau một hồi lâu hắn vẫn không đạt được đáp án, ngẩng đầu quan sát kỹ chỉ thấy tiêu cự hai mắt Bình lão lão có chút không đúng, song hắn vẫn không làm phiền thêm, ngồi đó kiên nhẫn chờ đợi.

Hơn hai canh giờ trôi qua, Bình lão lão mới hồi thần, nét mặt cũng lại trở nên sống động:

“Xin lỗi, vừa nhớ tới chút chuyện cũ, để ngươi chờ lâu.”

“Không có việc gì sư phụ, kiên nhẫn vốn là đức tính mà bất cứ đệ tử nào cũng nên có.” Lê Thanh Vũ đáp. Hắn vẫn đứng yên ở chỗ cũ, một tay đặt lên thân thể của Slime xám, cả người nhàn nhã buông lỏng như đang cảm nhận gió mát, hoàn toàn không có chút nào mất kiên nhẫn.

Bình lão lão nghe thế âm thầm gật đầu trong lòng. Tân đệ tử của nàng dù là nhìn từ phương diện nào cũng đều có thể được đánh giá là tuyệt hảo, bất kể là về mặt tâm tính, thiên tư hay trí tuệ, đặc biệt lúc cần cũng có thể nói vô cùng êm tai, thực phù hợp với nhất mạch của nàng. Chỉ là, này cũng làm nàng nhớ tới một tồn tại...

Đương nhiên, mỗi việc đấy cũng sẽ không tiêu tốn thời gian hai canh giờ, mà trên thực tế là nàng đã dùng đại đa số thời gian để thôi diễn cho hắn một pháp môn. Vốn ý tưởng gốc của hắn đã làm nàng nhớ tới một người, mà cũng chính vì tham khảo loại Tiên Pháp kia của người này nên mới tốn thời gian tới thế, dù sao thôi diễn pháp môn từ phàm đến Tiên Nhân cấp cũng không phải đơn giản.

Bình lão lão sau đó nói cho Lê Thanh Vũ biết về pháp môn này, nghe được nội dung cùng hạn mức cao nhất của pháp môn làm hắn vô cùng vui mừng, song cũng hiểu là bánh sẽ không rơi từ trên trời xuống, hỏi đích xác bản thân cần phải làm gì.

Bình lão lão nghe thế chỉ cười, nói cho hắn thân là đệ tử nên bộ phận pháp môn giai đoạn Luyện Tinh Hóa Khí có thể cho hắn miễn phí, song từ Luyện Khí Hóa Thần trở đi sẽ yêu cầu cống hiến nhất định, cụ thể có thể chờ về sau.

Sau khi truyền cho Lê Thanh Vũ bộ phận đầu tiên xong, thấy được hắn đã nhắm mắt lại thử cùng thành công với Slime xám, giống như nhớ ra điều gì nàng mới hỏi:

“À, mà kết thúc nghi thức của pháp môn này cực kỳ chú trọng phần đặt tên, ngươi định đặt tên cho nó là gì?”

Lê Thanh Vũ nghe vậy mới lộ ra vẻ suy nghĩ, nhưng dường như đã quyết định từ lâu, đáp:

“Nếu như muốn đặt tên, đệ tử thật sự muốn lựa chọn một cái tên độc lạ cho nó, song vẫn có hàm ý riêng biệt.”

“Nó đã trải qua vô số khó khăn đối với một con Slime để đến được cảng Ly Nguyệt, việc gặp gỡ bất quá nhân duyên trong vô thường song cũng là có được định hướng riêng, sở dĩ vậy...”

“Gọi nó là Telos đi.”



*) Telos: Mục đích (tiếng Hy Lạp cổ)