Quyển 1 Chương 113: Vũ khí
“Ngươi lại nhân cơ hội này thể hiện đúng không?” Phút giây kinh ngạc qua đi, nét mặt Yanfei đã quay về bình đạm, nàng nhàn nhạt hỏi.
“Ặc, có chút... Không tồi chứ?” Lê Thanh Vũ thản nhiên cười gật đầu, không nhìn ra chút nào xấu hổ trên mặt.
“Đúng là không tệ.” Yanfei làm ra đánh giá công tâm, sau đó lại hỏi, giọng vẫn còn hiếu kỳ:
“Nếu như Võ Đồ là như vậy, thế Võ Giả thì sao?”
Câu này dường như hỏi đến chỗ khó của Lê Thanh Vũ, sau khi suy nghĩ một thời gian dài gấp mấy lần lần trước, hắn mới lắc đầu, một tay chống cằm đặt lên bàn:
“Không rõ ràng. Ta trong Mộng cảnh tại Chân Khí cảnh cũng đã có thể coi như xuất thần nhập hóa, bất quá tỷ tỷ phải hiểu, khoảng cách giữa hai cái này thực sự không nhỏ.”
“Võ nghệ phân chia nhiều tầng thứ, từ Sơ Khuy Môn Kính cho đến Phản Phác Quy Chân, thậm chí về sau còn có Luyện Chân Hóa Chí hay Cực Thần Tận Hóa các loại, song vẫn có những bước lớn bước nhỏ.”
“Sơ Khuy Môn Kính, Đăng Đường Nhập Thất, Dung Hội Quán Thông, Đăng Phong Tạo Cực, Phản Phác Quy Chân, này chính là các bước lớn, mỗi bước cách nhau khó mà nói nổi. Xuất Thần Nhập Hóa chỉ là một bước nhỏ, nằm sau Dung Hội Quán Thông, tương tự đó là Sơ Học Xạ Luyện nằm sau Sơ Khuy Môn Kính hay Vô Dữ Luận Tỉ nằm sau Đăng Phong Tạo Cực,.... Đây đều là những bước nhỏ, nói cách khác là tiểu cảnh giới.”
“Bước nhỏ cách nhau có thể chỉ là thành tựu chênh lệch, nhưng bước lớn cách nhau trực tiếp gần như thiên địa hồng câu, càng về sau càng là như vậy. Bất quá, ta cũng có đại khái suy đoán, dựa trên những gì tỷ tỷ miêu tả cách chiến đấu của Vân thúc lúc ấy cùng những tư liệu ta tìm đọc được.”
Nói đến đây, hắn lại nhặt lên sợi tóc của bản thân vừa nãy rơi trên bàn, sau đó tiếp tục nói:
“Ta tại Chân Khí cảnh có thể làm đến phi hoa trích diệp đả thương người, thậm chí là cắt qua Chân Khí của đối phương. Nếu đạt đến đăng phong tạo cực thì đại khái có thể quán chú một tia Chân Khí rất nhỏ vào trong sợi tóc này dùng làm ám khí, thập bộ chi gian s·át n·hân! Đương nhiên giới hạn Võ Giả cảnh đổ xuống, lại cần điều kiện nhất định. Này chính là chưởng khống Chân Khí đến cực hạn ở cảnh giới này, dù sao Chân Khí cùng Cương Khí không giống nhau.”
“Lại nói về lực lượng, thích đáng chưởng khống toàn bộ cơ gân nhục khí trên cơ thể, tinh thần lại không mất tỉnh táo, sẽ có thể bộc phát ra được lực lượng ít nhất là 3.000 cân ở Võ Giả cảnh đỉnh phong, nhiều có thể lên tới được 6.000 cân. Đây là con số suy đoán của ta, nếu phối hợp kình lực chân khí ứng dụng thích đáng, một cái vỗ đầu xuống dưới toàn thân kinh mạch đứt đoạn xương cốt vỡ vụn cả người thành thịt nát đối với người thường, hoặc nổ tung trái tim của một vị Võ Giả nếu đối phương không kịp vận chân khí đề phòng...“
“Đương nhiên, nếu là ta, phong cách có thể sẽ khác biệt. Dùng ám kình trực công các huyệt đạo cùng các kinh mạch mà bản thân mong muốn, dẫn phát chút ẩn tật của đối phương, lại dựa vào cộng minh tiến hành công kích, nếu điều kiện đủ có thể một cái bắt tay khiến tròng mắt đối phương đột ngột p·hát n·ổ, hoặc là khí quan gì đó như gan hay thận, trực tiếp trở thành một đống nhão nhoét bắn tung toé thậm chí ảnh hưởng đến các khí quan khác tiếp tục có thể lợi dụng xé toạc ruột gan nhồi nhét vào, lại thông qua phản ứng thần kinh tương ứng kích thích hậu môn, cụ thể là huyệt –“
“Dừng! Ta còn đang ăn!” Yanfei kinh hô, nét mặt có chút run rẩy nhìn hắn: “Ta sai rồi, không nên bảo ngươi là thể hiện, có thể nói chuyện bình thường được chứ?”
“Nhưng sư phụ bảo ta là ngươi cần rèn luyện thêm về mặt này, mà xem như đệ đệ tốt của Yanfei tỷ tỷ ta làm sao lại nỡ từ chối...”
“Tiểu sư thúc! Ta cầu ngươi!”
“... Ờ thì nói tiếp. Vân thúc hắn lúc đấy do bị ảnh hưởng bởi hắc huyết lưỡng khí đến từ Đột Biến Ma Thạch, khả năng cảm nhận Chân Khí tinh vi ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, lại thêm đối phương cũng đều là các sĩ quan tinh nhuệ chứ không phải người thường, nhiều thủ đoạn đều trở nên không cần thiết, khi ấy tinh lực tốt nhất là để dành để chưởng khống lực lượng, Vô Dữ Luận Tỉ giúp cho hắn mô phỏng qua trạng thái của cảnh giới đằng sau, lực lượng lên cao nhất đã có thể lên tới tận 9.000 cân...”
Sau khi lắng nghe ngôn thải của đối phương lại quay trở về bình thường, Yanfei không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm trong lòng. Nàng biết là đối phương cũng không hẳn hoàn toàn là trả thủ nàng, dễ là cũng nhận lệnh từ lão lão thật, thế nhưng những đoạn phẫu thuật đấy nàng thực sự không muốn nghe, nghe xong chỉ thấy bữa cơm trước mặt cũng không còn ngon nữa.
Bất quá này cũng sẽ không phải là vấn đề gì lớn. Thanh Vũ tuy tính cách khá là ác liệt nhưng cũng tạm tính là... ôn nhu? Trò đùa loại này dễ là cả tháng mới có một lần, đó là vì hắn sẽ còn để tâm đến cảm xúc của người khác, sẽ không khiến đối phương quá kinh hãi hay là nhàm chán...
Nhưng này cũng làm nàng chú ý đến một điều mà nàng đã lỡ không để ý. Nàng không có nắm trong tay bất kỳ thủ đoạn nào để uy bức lợi dụ đối phương!
Nếu có điều gì mà Yanfei học được đầu tiên sau mấy năm hành nghề luật sư lăn lộn trên thương trường, chính là loại thủ đoạn này, bởi vì đây chính là loại thường thấy cùng căn bản nhất.
Lợi dụ hắn? Về lý thuyết đây là nhà nàng, tất cả mọi thứ bên trong coi như không phải của nàng thì cũng là của phụ thân nàng, song đối phương có chiếu cố của Bình lão lão cùng thân phận Huyền gia nhất đẳng, tự nhiên cũng không có nhu cầu dư thừa, những mặt khác mà nói thì đều là hai bên hỗ trợ lẫn nhau, không tồn tại trạng thái một bên.
Uy bức? Luận về trí lực nàng còn không làm gì được đối phương, dường như chỉ có vũ lực mới có thể dùng để trấn áp, bất quá này lại không phù hợp với ý muốn của nàng, đương nhiên không muốn dùng đến, lại chẳng có ý nghĩa. Mà hắn lại dường như không sợ bất cứ thứ gì... Khoan, chờ một chút, dường như là có!
Lê Thanh Vũ còn đang thao thao bất tuyệt, bỗng thấy Yanfei đột nhiên nhìn chằm chằm hắn một cách bất thường, gáy bỗng bốc lên hơi lạnh:
“Có... Có chuyện gì đấy tỷ tỷ?”
“A? Không... Không có gì.” Yanfei lắc đầu, cố làm ra vẻ mặt bình thường, nhưng một tia tiếu dung bí hiểm trên mặt vẫn bị Lê Thanh Vũ nhanh nhạy bắt được, bất quá hắn cũng không suy nghĩ nhiều.
...
Cơm nước xong xuôi, đang lúc Lê Thanh Vũ định mang Telos rời đi, Yanfei bỗng hỏi:
“À, ngươi hiện tại đã đạt đến Võ Đồ cảnh ngũ trọng, võ nghệ cũng đã đăng phong tạo cực, không định đi luyện hóa Thánh Di Vật cùng đổi v·ũ k·hí sao?”
Lê Thanh Vũ nghe vậy hơi ngớ người ra, lúc này hắn mới nhớ tới vụ này. Trong hai tháng này do chuyên tâm tu luyện võ nghệ với lại để hạn chế các ảnh hưởng không cần thiết, hắn đã không đi luyện hóa Thánh Di Vật hay sử dụng v·ũ k·hí Cao phẩm mà chỉ dùng mỗi thanh kiếm gỗ này nhằm khống chế lực lượng ở mức tối đa.
Thanh kiếm gỗ hắn đang cầm trong tay chỉ là Đê phẩm Phàm cấp, chính là loại thấp nhất.
Vũ khí ở trên Teyvat đại lục cũng chia làm năm phẩm: Đê, Cao, Tinh, Sử Thi, Truyền Thuyết.
Mỗi phẩm lại phân làm các cấp: Phàm, Duệ, Linh, Bảo, Nguyên, Anh, Thánh.
Các cấp đại biểu cho mức độ được rèn luyện của v·ũ k·hí, còn phẩm chất chỉ thể hiện cho phẩm giai của v·ũ k·hí ấy, dẫn đến việc Đê phẩm Nguyên cấp sẽ còn mạnh hơn Cao phẩm Phàm cấp, bất quá một thanh Cao phẩm Nguyên cấp sẽ có thể dễ dàng cắt qua trăm thanh Đê phẩm Phàm cấp mà không có bất kỳ tổn hại, đây chính là chênh lệch.
Ngoại trừ hai hạng này ra, còn tồn tại một hạng thứ ba để đánh giá v·ũ k·hí, chính là cấp bậc tinh luyện, phân chia căn bản từ nhất tinh đến ngũ tinh. Theo như Lê Thanh Vũ hiểu được, cấp bậc Tinh Luyện càng cao, thì bản chất của Vũ Khí sẽ được tăng cường, đương nhiên cũng sẽ càng mạnh, nhưng điều này sẽ chỉ diễn ra với v·ũ k·hí từ Tinh Anh phẩm đổ lên.
Tất cả những điều này đều giống với trong game, thậm chí ngay cả việc Đê phẩm cùng Cao phẩm chỉ có thể đột phá đến được Nguyên cấp cũng vậy, bất quá vẫn tồn tại điểm khác biệt, đó chính... Vũ khí ở đây có thể tiến giai.
Đê phẩm Nguyên cấp có thể tiến giai lên cao phẩm, Cao phẩm Nguyên cấp có thể tiến giai lên Tinh phẩm, Tinh phẩm Thánh cấp có thể tiến giai lên Sử Thi phẩm, mà Sử Thi phẩm Thánh cấp sẽ có thể tiến giai lên được Truyền Thuyết phẩm...
Điều này đã được thể hiện rõ tại rất nhiều v·ũ k·hí trong quá khứ lúc mới chế tạo cũng sẽ không mạnh như vậy, song trải qua vô số sóng gió phong ba lại có được lột xác, phẩm giai thăng tiến không chỉ một bậc.
Đương nhiên việc tiến giai này cũng không phải là nhất định sẽ thành công, rủi ro vẫn còn, thậm chí rất lớn là đằng khác. Nếu Đê phẩm cùng Cao phẩm tiến giai không thành thì v·ũ k·hí vẫn sẽ có thể giữ nguyên, song nếu Tinh phẩm tiến giai thất bại thì sẽ trực tiếp hủy bỏ, Sử Thi phẩm thất bại liền quay trở lại thành phôi gốc, mà hai cái sau tỷ lệ thất bại lại còn khá lớn.
Rất may là nhiều nghiên cứu đã chỉ ra, mức độ Tinh Luyện của v·ũ k·hí về mặt nào đó có thể để thăng tỷ lệ tiến giai thành công, điều này cũng đã được rất nhiều thợ rèn hay Luyện Khí Sư sử dụng bao năm qua.
Đối với giải thích cho việc này, Lê Thanh Vũ cảm thấy đáng tin nhất chính là học thuyết Darwish về sự đề thăng bản chất của Herbad Adrian Darwish bên Sumeru, nổi tiếng đến mức trong Tàng Thư Các có tận ba bản ghi chép lại.
“Tỷ tỷ không nhắc ta cũng quên mất, đa tạ.” Hắn gật đầu đồng ý, phương hướng cũng chuyển dời từ Tàng Thư Các sang Binh Các, chạm rãi bước tới.
Sau hơn mấy chục bước, Lê Thanh Vũ tới nơi, đẩy cửa tiến vào, ngẩng đầu lên quan sát.
Bên trong Binh Các cũng không chỉ là để chứa v·ũ k·hí, mà còn đóng vai trò như một nhà kho lớn với nhiều kho nhỏ, chủ yếu chia làm Vũ Khí, Thánh Di Vật, Bảo Vật Chiến Đấu, Dược Vật các loại, được xây thành từng lâu nối liền với nhau, tổng có năm tầng.
Theo như hắn đánh giá, nguyên chủ nhân tức vị kia Giải Trãi Tiên Nhân, đã sử dụng kỹ thuật lồng ghép không gian nhiều tầng, là kỹ thuật cấp cao nhất của Ngoại Cảnh thuật, trên căn bản là đem không gian riêng biệt của các lâu nói liền cùng phân tách, nếu không chỉ dựa trên hình học không gian phổ thông là điều không thể.
“Bàn về kỹ thuật không gian, Ngoại Cảnh thuật ứng dụng cao nhất chính là hàm ý ‘Kỳ tiểu vô nội, kỳ đại vô ngoại, nội ngoại tương ứng’ song mô tả chính đáng thực ra ta vẫn chưa đọc đến, không biết nó có liên quan đến các học thuyết không gian ở thế giới cũ không, tỷ như mười chiều các loại...”
Một ý nghĩ thoáng lóe qua đầu Lê Thanh Vũ, bất quá hắn cũng không để tâm đến nhiều, bước lên lầu hai của lâu Vũ Khí.
...
Khi hắn đi ra, bên người đã xuất hiện một thanh kiếm hai lưỡi bóng loáng màu bạch ngân, chuôi kiếm thuần một màu nâu đen, hoàn toàn tương phản với lưỡi kiếm, thân kiếm từ trên xuống dưới không có trang trí, chỉ có một điểm trông như họa tiết nhỏ chỗ gần chuôi, bên trên khắc mấy chữ “Huyền Ngân Kiếm” chính là tên của thanh kiếm này.
“Huyền Ngân kiếm, Cao phẩm Phàm cấp, là sản phẩm được rèn bởi một vị tử đệ của Côn gia một trong các Luyện Khí thế gia nổi danh vào cách đây 468 năm trước.”
Nhìn lấy thanh kiếm trong tay, Lê Thanh Vũ hồi ức lại giới thiệu của nó.
“Thanh kiếm này về sau được rao bán tại trên một cửa hàng, được Giải Trãi Tiên Nhân vô tình đi ngang qua thuận mắt liền mua lại, với ý định là làm quà tặng cho người hữu duyên hoặc để dành cho một số trường hợp nhất định.”
“Kiếm được rèn từ Ngân Thiết, nặng 130 cân, dài hai xích bốn, thân kiếm cứng rắn song vẫn sở hữu độ dẻo nhỏ, độ sắc bén của lưỡi kiếm được đánh giá là cực phẩm. Chuôi được làm từ Huyền Ngạc bì đến từ Bích Thủy Nguyên, cầm vào rất chắc tay, lại thích hợp quán chú Chân Khí.”
“Do được làm từ Ngân Thiết nên ngoại trừ có thể g·iết người ra, kiếm còn có thể đả thương được quỷ quái tàn hồn các loại, thích hợp đối phó thiên hình vạn trạng ma vật, xem ra nguyên do chính là bởi trận đại chiến năm ấy.”
Đi ra khỏi kho chứa mới có thể sử dụng giới chỉ, Lê Thanh Vũ liền thu hồi Huyền Ngân kiếm lại, vẻ mặt hài lòng.
Hắn lựa chọn kiếm với tiêu chí chính là vừa thích hợp hắn diễn luyện võ nghệ lại sở hữu khả năng chiến đấu đa dạng, mục tiêu chính là để tiếp tục rèn luyện đến được vô dữ luận tỉ.
Huyền Ngân kiếm đối với người trưởng thành chỉ là đoản kiếm, song trong tay hắn hiện tại lại trở thành trường kiếm, nặng 130 cân, song lưỡi, độ uyển chuyển trung bình, lại còn là Cao phẩm, ngoài ý liệu còn có thể sát thương được quỷ quái, tự nhiên sẽ trở thành lựa chọn tối ưu, không uổng công hắn lãng phí hơn một canh giờ lựa chọn.
Dù sao, để có thể đạt đến vô dữ luận tỉ, một trong các yêu cầu căn bản chính là có thể sử dụng được v·ũ k·hí vượt cảnh giới bản thân hiện tại.
“Được rồi, v·ũ k·hí đã xong, giờ đến Thánh Di Vật.” Lê Thanh Vũ lầm bẩm, dần quay sang lâu bên cạnh, bắt đầu cất bước đi tới.
*) Chương trước viết đẳng cấp thực vật có sai sót, thực ra theo thứ tự sẽ là: Phàm dược, Diệu dược, Linh dược, Tiên dược cùng Thánh dược. Thành thật xin lỗi chư vị độc giả đạo hữu. Đã sửa lại.