Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 103: Linh Trù Sư




Quyển 1 Chương 103: Linh Trù Sư

“Chào buổi tối.” Yanfei đáp, nói xong cũng ngồi xuống trên ghế, lại chỉ tay vào mấy món ăn trên bàn hỏi:

“Những món này là...”

“À, chúng thoạt nhìn rất giống mấy món ở chỗ Mao sư phụ đúng không?” Lê Thanh Vũ ra vẻ gật gù:

“Nhưng không phải từ đấy đâu. Ta làm.”

“Ngươi làm?” Yanfei vốn đã có suy đoán nhưng vẫn bị ngạc nhiên. Nàng không đi hỏi chi tiết vì tin chắc đối phương sẽ có lời giải thích cụ thể.

“Ừm. Đối với Vạn Dân Đường truyền thừa, tỷ tỷ ngươi có biết chút gì không?”

Lê Thanh Vũ lại không giải thích luôn mà hỏi ngược lại, làm Yanfei có chút nhíu mày suy tư:

“Không rõ lắm... Vạn Dân Đường là một nhà hàng bình dân, nghe đồn là cũng từ khá lâu rồi, sở hữu nhiều công thức truyền thống là bình thường, bất quá lời đồn đại cũng không phải là nhiều. Nếu nói có gì đặc biệt thì chính là đã có một lần ta nghe nói Thiên Quyền Ningguang đích thân hạ lệnh tài trợ tiền cho Vạn Dân Đường vào lúc nhà hàng khó khăn nhất vào cách đây hơn một năm trước. Thế có đủ không?”

“Ừ. Nói thực ta cũng chỉ nắm giữ được thông tin ngang với tỷ tỷ.” Lê Thanh Vũ gật đầu:

“Nhưng hôm nay khi ta tự mình đi ăn một chuyến lại phát hiện ra có chút kỳ lạ, hay nói đúng hơn là chút vận vị còn lưu lại bên trong các món ăn cùng nguyên liệu. Nó có thể chỉ là trùng hợp, nhưng cũng có thể là một cách che lấp tinh xảo.”

“Này, đừng úp úp mở mở như thế. Rốt cuộc là gì ngươi nói mau!” Yanfei cũng đã có chút miễn dịch với phong cách của đối phương, không khách khí nói thẳng, tay cũng cầm lấy thìa tự xới cơm cho bản thân.

“Dựa vào một số trực giác, ta hoài nghi Vạn Dân Đường, không, nói đúng hơn là một vị tổ tông nào đấy trong nhà của Mao sư phụ chính là một vị Linh Trù Sư!”

“Linh Trù Sư!?” Yanfei giật mình, mặt mày cũng tỏ vẻ nghiêm túc, bất quá sau đó lại buông ra một câu làm Lê Thanh Vũ tí ngã ngửa ra sau:

“Là cái gì?”

“...”

Mất vài phút để phổ cập tri thức của giới tu hành lại cho Yanfei, làm nàng hiểu ra xong lại hỏi:

“Nhưng ngươi chỉ dựa vào trực giác cùng cảm giác như thế, có phải là có chút võ đoán không?”



Lê Thanh Vũ nghe thế mới mỉm cười, giơ quyển sách nhỏ trong tay lên:

“Bởi vậy nên ta mới mua cái này làm kiểm chứng. Này chính là quyển sổ ghi chú về một số món ăn cơ bản cùng kinh nghiệm mà Mao sư phụ đã viết lại. Đừng hỏi ta có được nó bằng cách nào, dựa vào ba tấc lưỡi với chút Mora, rất nhiều thứ sẽ trở thành có thể.”

“Bao nhiêu Mora?” Yanfei hiếu kỳ hỏi.

“20.000 Mora.”

“... Thực ra cũng không phải là quá đắt, này còn xem như chúng ta kiếm lời chút, cụ thể còn phải xem nội dung bên trong.”

Lê Thanh Vũ gật đầu, nói:

“Chính vì vậy nên bên trong này cũng chỉ ghi chép lại các món ăn cơ bản thời Mao sư phụ còn đang học việc thôi, không có các món hạch tâm, dù sao giữa các quán ăn vẫn có cạnh tranh. Ta cũng phải là hết lời thuyết phục Mao sư phụ rằng bản thân kỳ thực chỉ muốn học hỏi một chút kinh nghiệm nấu ăn làm mấy món đơn giản cho nhà ăn thì mới mua lại được quyển ghi chú này đấy.”

“Bất quá tác dụng của nó mang lại cũng không tồi. Xác minh công thức của các món ăn kỳ thực cũng không có vấn đề, đều là các món truyền thống, nhưng quan trọng lại là các cảm ngộ cùng hướng dẫn được ghi lại. Trong đó có rất nhiều lưu ý mà chỉ có thân là Linh Trù Sư như ta mới có thể phát giác được hàm ý tầng sâu bên trong, đa phần là các đạo lý bồi bổ cùng tăng cường.”

Yanfei vốn đang chăm chú lắng nghe, đến cuối lại bị làm khó hiểu, hỏi:

“Này, chờ một chút. Ngươi trở thành Linh Trù Sư từ khi nào?”

Lời vừa ra khỏi mồm, nàng lại nhớ lại định nghĩa về Linh Trù Sư lúc nãy đối phương giảng cho nàng, trong ánh mắt xuất hiện mấy tia hiểu ra.

Lê Thanh Vũ thấy thế lại cười đáp:

“Linh Trù Sư ở giai đoạn Học Đồ cùng Tập Sự đầu tiên cần có năng lực nắm vững dược lý của bách thảo, sau đó mới đến các kỹ thuật phối chế chúng cùng với các nguyên liệu đặc biệt. Cuối cùng từ cơ sở đấy tiến thêm một bước, tiến hành khống khí cùng vận dụng linh lực điều tiết bên trong, sử dụng Trù Hỏa giống như Đan Hỏa mà các Luyện Đan Sư hay dùng.”

“Ở trong Mộng cảnh, ta dù sao cũng đã học được dược lý, không phải chỉ của bách loại, mà là của thiên loại, thiếu chút nữa thôi là vạn loại thảo dược, cũng đã sử dụng tri thức đấy ở trong quân doanh, chỉ có điều là ta ít tự thân vào bếp mà thôi. Mộng cảnh có nhiều chỗ có thể khác với thế giới hiện thực, chỉ có tri thức lại là thật.”

“Sau mấy ngày dung nhập tri thức, đối với dược lý hiện đại cùng cổ đại ta cũng đều nắm giữ được đại khái, giờ bảo ta lại viết ra công thức với nguyên liệu khác biệt nhưng hiệu quả vẫn tương ứng với trong Mộng cảnh ta vẫn làm được, đây đã là hạn mức cao nhất của một Tập Sự rồi. Có thể nói, ngày nào mà cảnh giới của ta đột phá đến Võ Giả cảnh, ta cũng sẽ thuận lý thành chương trở thành một vị Linh Trù Sư.”

Yanfei hơi ngây người, nàng có chút không biết phải diễn tả cảm xúc của bản thân ra sao khi trong nhà tự nhiên bỗng xuất hiện thêm một vị Linh Trù Sư Tập Sự, đáng lý ra đây phải là chuyện tốt nhưng khổ nỗi nó đến quá đột ngột, nàng có chút chưa tiếp thu được.

Bất quá dù sao cũng là Yanfei, rất nhanh đã tự trấn tĩnh lại, so với nhiều thứ mà hắn đã làm trong tuần này thì như này vẫn còn phổ thông chán, nàng đã sớm c·hết lặng từ lâu.



“Không những là Chân Quân chi Tư, thân hoài cả một đống Thiên Phú, đốt lên nhị giai Cung Mệnh, Võ thuật cũng đã xuất thần nhập hóa, Ý cảnh Truyền Thuyết phẩm, Dược học đạt đến cấp độ đại sư, nay còn có thêm thân phận Linh Trù Sư nữa... Còn gì mà tên này không phải không? À quên, hắn còn là Cơ Quan Sư tập sự nữa. Hắn mới 8 tuổi ~” Yanfei khóc thầm trong lòng.

“Tương lai còn có Luyện Đan thuật, Phù thuật, Ngoại Cảnh thuật,... nhiều loại nữa mà mình không biết, thôi tốt nhất cứ xác định tâm thái này là hơn.”

Thoáng điều chỉnh cảm xúc, nàng lại chú ý đến mặt tích cực:

“Mà Thanh Vũ, nếu ngươi là Linh Trù Sư thì từ nay ngươi sẽ phụ trách nấu ăn đúng không? Không cần phải mua từ ngoài hàng nữa?”

Mấy ngày hôm nay toàn mua đồ ngoài hàng thú thực bản thân nàng cũng có chút bất đắc dĩ, nàng cũng không phải không biết nấu ăn nhưng thời gian đúng là quá eo hẹp, còn hắn thì dường như mấy ngày này cũng bận tu luyện nên nàng cũng chưa định hỏi, chỉ có thể chờ thu xếp được các phần việc tiếp theo, nhưng hiện tại xem ra hắn có ý nghĩ khác.

Lê Thanh Vũ nghe thế hơi ước lượng chút mới đáp:

“Đúng rồi. Đây cũng là một phần lý do ta mua quyển ghi chú này, để biết làm một số món hiện đại. Dù sao ta tu luyện tại gia, tiến độ hiện tại lại chưa thể thúc đẩy được lên quá nhiều mà đa phần chỉ có thể mặc theo tự nhiên, ngoại trừ thời gian trau dồi tri thức ra ta cũng sẽ rút ra một phần nhỏ rèn luyện Trù kỹ, coi như không có lãng phí.”

“Nói đến lãng phí Yanfei tỷ tỷ, ta để ý là ở trong Động Tiên cũng có dược điền bị bỏ trống lâu năm, chẳng lẽ mấy năm qua đi ở đây không trồng gì?” Hắn nheo mắt lại hỏi.

“Ờ...ờ... Chẳng là mấy năm gần đây ta bận quá không có thời gian...với lại trong Binh các ngoại trừ v·ũ k·hí với Thánh Di Vật ra thì cũng có còn cất chứa kha khá thảo dược mà, ta lại không vội...” Yanfei nói đến đây tuy có chút xấu hổ nhưng vẫn với một ngữ điệu lẽ thẳng khí thừng.

“Tóm lại là thửa ruộng đấy từ khi phụ mẫu ngươi rời đi tới giờ vẫn bị bỏ hoang đúng không?” Lê Thanh Vũ hỏi thẳng.

Yanfei còn đang định xảo biện gì thêm nhưng thấy hắn như vậy cũng chỉ có thể ủy khuất gật đầu.

“Chậc chậc, tốt thật. Để cho Động Tiên có thể hoạt động được thì một phần không nhỏ Tiên lực chính là được chuyển hóa từ Địa Mạch chi Khí của cảng Ly Nguyệt, thứ cực kỳ có lợi cho thổ nhưỡng, dẫn đến linh dược sinh trưởng có thể làm ít công to, lại còn tự hình thành một chu kỳ tuần hoàn có tác dụng bổ trợ thanh lọc, phân tán tạp chất đề thăng mức độ thuần khiết của linh khí trong này, cũng làm cho người ở trong có được hiệu quả tăng phúc tinh thần, thần thanh khí sảng khỏe mạnh hơn nhiều. Tóm lại là bách lợi vô hại, thế mà tỷ tỷ ngươi lại để nó bị bỏ phí mấy năm trời.” Hắn giải thích, ngữ khí xen lẫn mỉa mai.

“Ha ha... Nhiều lợi ích thế cơ à...” Nàng cười có chút bẽn lẽn.

“Ngoài ra, xử lý Tiên Điền cũng là một loại rèn luyện, là thứ mà bất kỳ Tiên gia hay Tiên gia huyết mạch nào cũng đều phải học. Nếu không thì –“

“Ta biết rồi! Đừng nói bằng giọng của Lão Lão nữa!”

“...Nhắc tới sư phụ mới nhớ, chẳng lẽ ngài ấy lại không để tâm đến việc này? Khỏi cần trả lời, ta biết đáp án rồi, chắc là chán chả buồn nói đúng không?”

“...”



Cứ thế hai người lại tiếp tục ăn trong im lặng, chỉ có tiếng bát đũa thỉnh thoảng xuất hiện. Cơm nước xong xuôi, mặt cả hai đều lộ vẻ thỏa mãn, Yanfei đang định chuẩn bị đi tắm, tiện thể rửa bát luôn, bỗng thanh âm của Lê Thanh Vũ lại vang lên:

“Thế nào?”

“Gì?” Yanfei hỏi lại bằng ngữ khí có chút hờn dỗi.

“Bữa cơm này thế nào, đậu phụ có phù hợp khẩu vị của tỷ tỷ không?”

“Ngươi làm sao biết được ta thích ăn đậu phụ?” Yanfei hơi giật mình nghĩ thầm, đang định hỏi lại thì bản thân cũng đã tự tìm ra được đáp án.

Hẳn là hắn đã quan sát tần số xuất hiện của đậu phụ trong các món mà nàng tuần này thường xuyên mua về, thậm chí dường như cũng biết được nàng thích ăn đồ nóng với lại vị đạo không quá đậm nữa, ngoài ra với tính cách tên này thì chắc là vẫn còn nhiều lý do nhỏ ngoài lề khác mà nàng không chú ý.

“Cũng không tồi, có thể nói là vậy. Trung bình.” Nàng mỉm cười, đáp lại.

“Đừng dối lòng thế chứ.” Lê Thanh Vũ lắc đầu, ngữ khí nhưng lại không phục:

“Tuy rằng lâu rồi ta chưa nấu nhưng vừa xong nếm thử cũng thấy vị đạo không có sai lệch gì, dù gì cũng phải hơn mức trung bình chứ?”

“Ừ thì hơn một chút, xem như khá ngon được chưa?” Yanfei thấy hắn cố chấp như vậy bỗng lại cảm thấy vui vẻ, tâm tình tốt hơn rất nhiều.

“Này mới đúng... Nói tiếp, thế v·ụ k·iện cuối cùng kết quả như nào?”

“Cái này á...”

Nói đến công chuyện Yanfei lại đột nhiên như biến thành người khác, nói đúng hơn là thành một cái máy hát, bắt đầu tuôn ra một tràng, lượng ngôn từ sử dụng nhiều tới mức dường như có thể làm đối phương phải c·hết ngạt trong đấy.

Lê Thanh Vũ mặt ngoài nhìn như rất chăm chú lắng nghe, bất quá nói thực thì hắn chỉ nghe vào được có một thành, nhưng đối với loại người như hắn thì một thành chính yếu này cũng đã đủ rồi.

Mặt không đổi sắc, hắn âm thầm gật gù trong lòng, diễn biến của sự việc không quá khác so với những gì hắn tính toán cùng mong đợi.

“Thế rồi, một tiểu đội Thiên Nham Quân tràn vào, mang đi luật sư của bên bị đơn Vạn tiên sinh, với lý do là hình như có liên quan gì tới án trộm nữ tử nội y diễn ra cách đây mấy hôm...”

“A?” Cảm xúc như giếng sâu vạn cổ của Lê Thanh Vũ nay cũng phải dậy sóng, hắn nhanh chóng lặng yên không tiếng động bình ổn lại cảm xúc, trong lòng lại nghĩ thầm:

“*** ta vẫn là đánh giá thấp độ thâm hiểm của tên tiểu thiếu gia đấy, và cả độ vô liêm sỉ của Phi Vân Thương Hội rồi. Về sau phải chú ý điểm này mới được.”

Yanfei có nhận thấy đối phương có chút khác biệt, tuy rằng đây là một phản ứng vô cùng bình thường dù sao ai nghe xong cũng sẽ đều cảm thấy như vậy, bất quá chính hắn là người đã nói cho nàng chờ đợi một kỳ biến mà đây chính là kỳ biến lớn nhất trong phiên tòa này, không khỏi nghi hoặc:

“Này... Chuyện này có liên quan gì tới ngươi không đấy? Chính ngươi đã bảo ta chờ kỳ biến mà?”