Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 102: Xiangling




Quyển 1 Chương 102: Xiangling

Không lộ dấu vết quan sát nữ hài tử trước mặt, Lê Thanh Vũ nghĩ thầm trong đầu:

“Nếu giống như trong cốt truyện gốc, Xiangling về sau có gọi Bình lão lão là đại sư phụ, thái độ vô cùng quen thuộc, chứng tỏ ít nhiều cũng có liên hệ. Chẳng lẽ là Bình lão lão đã thu nàng làm đệ tử, nàng chính là tiểu sư muội của ta sau này?”

“Ngẫm lại thì việc này cũng rất là có thể. Xiangling về sau tìm thấy được Guoba vị Trù Thần kia, có thể coi như Tiên duyên mà cũng là nhân quả, liên hệ đối với Tiên gia là không hề nhỏ, có lẽ còn có nhân tố đến từ Bình lão lão.”

“Ngoài ra, nếu để ý kỹ thì thân thủ của nàng có thể nói là không tệ ở lứa tuổi đó, mà Mao sư phụ ta nhìn qua nếu không có loại thủ pháp che giấu cực kỳ đặc biệt gì thì mới có Võ Đồ cảnh đỉnh phong, nhà có lẽ tự có truyền thừa tiểu lộ riêng nhưng như này cũng vẫn có chút không đủ.”

“Vậy thì khả năng nàng sẽ là tiểu sư muội của ta đã vượt quá chín thành, nhưng chắc là cũng không biết vị đại sư phụ hòa ái dễ gần của nàng chính là một trong số các vị Tiên Nhân có năng lực hô phong hoán vũ nhất trên cả quốc gia này. Bất quá nghĩ tiếp, trong trường hợp đấy, sư phụ sẽ dạy nàng cái gì?”

Lê Thanh Vũ lục tìm trong đầu, cuối cùng mới có mấy tia linh quang thoáng hiện:

“Linh Trù Sư! Một nhánh của Huyền gia chính tông, cùng Tiên gia có mấy phần gốc gác. Linh Trù Sư khác với đầu bếp thông thường, chưa bàn đến trù thuật tinh xảo thì cái quan trọng nhất là bọn họ có thể sử dụng linh lực quán chú vào đồ ăn, hay sở hữu kiến thức điều tiết năng lượng vốn có trong các nguyên liệu siêu phàm để làm nên các món ăn đặc biệt, về căn bản khá giống đan dược nhưng ăn ngon hơn.”

“Ặc, cũng không thể nói như thế. Ghi chép cũng có nói về một số loại đan dược sở hữu mùi vị khá thú vị do hai bên kết hợp nghiên cứu, vị đạo cũng không tệ đến nỗi nào, nhưng này không quan hệ.”

“Ngẫm lại thì có chút đáng tiếc là Mao sư phụ dường như không phải Linh Trù Sư, mấy món ăn này tuy ngon nhưng cũng không có Buff hiệu quả đặc biệt gì, nhưng nếu là có thì cũng sẽ không mở tiệm bình dân như bây giờ, đồn là còn có Thiên Quyền Ningguang rót tiền vào mới duy trì được như vậy? Thế thì lại càng thêm thú vị.”

“Có lẽ tổ tiên của Vạn Dân Đường nhiều đời trước chính là một vị Linh Trù Sư, cấp độ còn không thấp, nhưng qua nhiều đời đã đánh mất truyền thừa, cuối cùng chỉ còn có thể giữ được mấy tia vận vị đặc biệt? Dựa vào đấy coi như bảo tồn lại di sản của Ly Nguyệt? Cuối cùng mới đến thế hệ của Xiangling tiểu nha đầu này.”

“Xiangling được Bình lão lão dạy dỗ từ nhỏ Linh Trù thuật cùng tu hành pháp môn, về sau mới đánh thức được Guoba sau khi ‘binh giải’? Này có được tính chuyển thế không? Thôi kệ, cấp độ của ta vẫn còn quá thấp nên chưa được đọc đến. Về sau nàng lại đi chu du khắp nơi để hoàn thiện Trù Đạo của bản thân cũng là ý chỉ của Bình lão lão? Mà bản thân nàng cũng thích thú.”

“Đối với cả ta cùng tiểu sư muội tương lai đều nuôi thả tự do như vậy? Chỉ đánh vững căn bản sau đó mặc cho chúng ta tự mình lĩnh ngộ tìm tòi cùng hoàn thiện phương hướng của bản thân? Xem ra đây là phong cách dạy đồ đệ đặc hữu của sư phụ nha, danh hiệu Hồng Trần Tiên được đặt quả là không sai, nhưng mà cũng thích hợp ta.”

“Bất quá nói đến Linh Trù Sư như này lại làm ta nhớ ra mấy điều...”



Bát mỳ chẳng mấy chốc đã cạn tới đáy, Lê Thanh Vũ một mặt thỏa mãn đặt đũa xuống. Sau khi đưa tiền cho một tiểu nhị, hắn mới tiến lại gần chỗ nấu nướng của Mao sư phụ.

Hai bên bắt chuyện mấy lời, Mao sư phụ trên mặt xuất hiện mấy tia cau có khó chịu, song chỉ sau một thời gian ngắn đã lại hòa hoãn xuống, từ trong một cái tủ gỗ gần đấy lấy ra một quyển sổ nhỏ đưa cho hắn, thuận tay cầm lấy tầm hai chục ngàn Mora.

Lê Thanh Vũ sau đó không còn việc gì nữa cũng rời đi, trước đó ánh mắt có lại liếc qua tiểu nha đầu Xiangling thêm một lần nữa. Hắn cũng không có nghĩ tới khả năng Bình lão lão sau khi đã thu hắn làm đồ đệ rồi thì sẽ không thu Xiangling nữa, ngược lại theo như hắn hiểu về sư phụ mình, có lẽ nàng sẽ càng coi trọng tiểu đồ đệ này hơn mấy phần, bởi vì ý nghĩa khi đó đã phát sinh mấy phần biến hóa.

Tiện tay thu quyển sổ vào trong vạt áo trước ngực, này chỉ là trò chướng nhãn pháp khi thực tế hắn đã thu nó vào trong giới chỉ, bất quá lại là điều cần thiết.

Đi ra cây cầu đối diện Quật Hổ Nham, hắn đã thấy được hai thân ảnh quen thuộc là Hu Tao cùng Xingqiu đang đứng đợi mình, dáng vẻ dường như vừa mới đến.

Hai bên hồ hởi chuyện trò mấy câu liền bắt đầu lại đi dạo chơi khắp phố phường, phảng phất mấy tiểu hài tử chân chính, vô ưu vô lự.

Chỉ là, Lê Thanh Vũ dường như không biết, ở trên một căn lầu cao cách đấy mấy chục trượng, tất cả hành tung của hắn đều đang lọt vào cặp mắt của một nam tử thanh niên, người lúc này trán đang hơi nhăn lại lộ ra mấy tia suy ngẫm.

... Ở Tổng Vụ....

“Thưa tòa, bằng chứng được cung cấp cho án kiện vào ngày 20/7 đã được chứng minh là hoàn toàn vô căn cứ, không hề có tác dụng gì cho các cáo buộc. Thân chủ của ta vào ngày hôm đấy đã có mặt ở tiệm đồ cổ Hy Di để mua một chiếc bình cổ, cả nhân chứng và vật chứng đều có đủ....”

Tiếng nói đều đặn của luật sư bào chữa cho Vạn tiên sinh lúc này đang vang vảng khắp đại sảnh của phiên tòa, kèm theo đó là các chứng cớ không ngừng được đưa lên. Hắn vừa nói vừa đưa mắt nhìn về phía đối diện.

Ở nơi đấy, mặt mày của Vạn phu nhân lúc này sắc mặt vẫn đạm nhiên như cũ, nhưng đã có thể nhận ra chút tái mét nơi góc mặt. So với nàng, luật sư Yanfei vẫn ngồi yên tại chỗ, nãy giờ không chủ động nói câu nào, nét mặt mang theo mấy tia diệc nhạc tự phi tự tiếu, thần tình làm người bất định.

Thấy cảnh này, vị luật sư này trong lòng hơi run lên, đối phương từ đầu đến cuối vẫn trông như vậy kể cả khi có bị bọn hắn phản bác, đó căn bản không phù hợp với những gì hắn biết về đối phương, ắt hẳn phải có gì đó khác thường.

Chỉ là hắn cùng đồng bọn đối với trường hợp này lại không biết nên làm thế nào, chỉ có thể tiếp tục phần bào chữa của bản thân, tinh thần tập trung đề phòng sơ hở, này chính là cách tốt nhất trong hiện tại.

Nhưng hắn cũng không biết, ở phía đối diện kia, toàn bộ sắc thái biểu cảm như nắm giữ hết thảy trong tay của Yanfei nãy giờ kỳ thực cũng chỉ là diễn. Bản thân nàng lúc này kỳ thực rất muốn đập mấy tập tài liệu trong tay một cái lên bàn một cái vào mặt đối phương rồi hét lớn tuyên bố: “Sự thật chỉ có một! Các ngươi cùng Vạn lão tặc chỉ là cặn bã!”



Bất quá nàng không thể làm như vậy, không những nó thể hiện bản thân đang rất kích động dễ lộ ra nhược điểm cùng sơ hở, này là chí mạng với một luật sư, mà nàng còn đã nhận được căn dặn từ trước, không thể hành động thiếu khinh suất, còn phải chờ thời cơ đến.

“Nhưng rốt cuộc thì lúc nào mới là thời cơ? Nếu cứ để tiếp tục như vậy thì không khéo thì muộn đối phương cũng nắm được hết quyền chủ động, lúc đấy thì ta còn làm được gì nữa?”” Nàng nghĩ thầm trong lòng, cũng đã có mấy phần mất kiên nhẫn.

Bất quá, dường như nghe thấy điều gì, nàng bỗng quay sang nhìn lối vào. Tên luật sư bên bị đơn nãy giờ vẫn đang quan sát biểu lộ của nàng, thấy vậy cũng quay đầu nhìn theo.

Một tiểu đội Thiên Nham quân tiến dần vào trong phòng xử án.

....

Nam tử thanh niên trên đài cao nọ lúc này vẫn đang ngồi đó phảng phất đang thưởng thức phong cảnh nhìn từ trên cao xuống, bất quá vẫn luôn đặt sự chú ý lên các đối tượng đặc biệt.

Bỗng, có một người tiến đến nói nhỏ mấy lời bên tai hắn, làm cho nam tử này có chút giật mình trong lòng. Bất quá mặt ngoài hắn lại không có khác thường gì, chỉ là ánh mắt có chút âm trầm cùng người vừa đến rời đi.

Chỉ là nam tử này dường như không biết, đằng sau hắn, cách hắn không tới ba trượng đang đứng đấy một tiểu nam hài cùng một đại nhân, cả hai đều có tóc màu xanh thiên thanh.

...

Lê Thanh Vũ vừa đi vừa nói chuyện với Xingqiu cùng Hu Tao, động tác ngôn ngữ cử chỉ đều vô cùng tự nhiên không có nét gì bất thường, nhưng nếu thực sự để ý kỹ có thể phát hiện ánh mắt hắn luôn thản nhiên mà né tránh một phương hướng nào đó coi như không để ý đến.

Nhìn lên vị trí mặt trời ở trên cao, trong lòng tính toán thời gian, một chút cảm xúc ba động trong lòng vừa mới dâng lên còn chưa kịp hóa làm một nụ cười nhếch miệng thì đã bị cản lại, bởi vì một v·a c·hạm vừa xảy ra.

Hắn đã đi sượt qua một người, vai hắn chạm phải hông người kia.



Lê Thanh Vũ hơi nhấc đầu nhìn lên, phát hiện ra đó là một nam tử trung niên với mái tóc hoa râm, đầu đội mũ rơm, lúc này đang nở một nụ cười hiền lành với hắn.

Hai bên nhanh chóng xin lỗi lẫn nhau một cách lịch sự rồi lại đi tiếp như chưa hề có gì xảy ra, hắn lại tiếp tục cuộc bàn luận với Xingqiu về một số loại trò chơi đang thịnh hành ở hiện tại, dáng vẻ vẫn y nguyên như cũ.

Bất quá đấy cũng chỉ là mặt ngoài. Dù sao, làm thế nào mà Lê Thanh Vũ, một người sở hữu khả năng quan sát cùng cảm nhận vô cùng tốt, lại có thể sơ ý lỡ v·a c·hạm vào một người trên phố được? Trừ khi... Có một bên cố ý.

Hắn liếc nhìn lại con đường theo phương hướng mà nam tử kia vừa từ đó đi tới, cũng là nơi mà hắn vừa tạt qua ngay lúc trước, có một địa điểm vô cùng nổi danh ở gần cuối đường, Tổng Vụ.

Trong lòng dâng lên một tia suy đoán nho nhỏ, hắn lại lắc đầu, khẽ tới mức gần như không thấy được.

....

“Ài, mệt mỏi quá!”

Yanfei vừa khẽ cảm thán, vừa tiến vào trong Động Tiên.

Một ngày hôm nay quả thực vô cùng vất vả, với rất nhiều biến số mà trong vòng mấy năm hành nghề kể từ lúc ở Tổng Vụ được phát bằng tốt nghiệp nàng chưa từng được trải qua, rất may là nó cũng đã đặt dấu chấm hết cho một v·ụ k·iện đã làm nàng đau đầu suốt mấy tuần vừa rồi, thứ dù là sở hữu cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần hậu kỳ như nàng cũng có chút ăn không tiêu.

Vừa tiến vào trong lầu các đặt lại các tài liệu về vị trí cũ, giờ nàng chỉ muốn lập tức đi tắm một phát rồi tự thưởng nghỉ ngơi một hồi cho đã sức. Nghe đồn suối nước nóng chính là thứ có công hiệu hỗ trợ xua tan mệt mỏi cực kỳ nổi tiếng ở Inazuma, nàng cũng đang rất muốn thử, dù sao chỉ cần điều động Tiên lực thay đổi nhiệt độ của hồ tắm là được rồi.

Chỉ là vừa đi được vài bước, bỗng có một hương thơm thoang thoảng bay đến, mới khẽ hít mấy hơi đã làm dạ dày nàng dường như có kháng nghị với ý định ban đầu này, làm nàng hơi sững sờ, cuối cùng không thể không thay đổi phương hướng đi tới phòng ăn.

Chỉ là vừa mới bước vào phòng ăn, nàng lại có chút ngạc nhiên.

Trên bàn bày biện ra đấy bốn chiếc đĩa ba lớn một nhỏ cùng hai chiếc bát con, bên cạnh đấy niêu cơm đang chờ sẵn, nhiệt khí phiêu tản thấy rõ, còn rất nóng hổi.

Những món ăn này rất giống với các món mà nàng hay gọi từ Vạn Dân Đường của Mao sư phụ, nhưng dường như lại có điểm gì khác biệt, cụ thể ở đâu thì nàng cũng không quá rõ ràng, xem ra chỉ có nếm thử mới biết được.

Ngồi ở trên ghế đối diện chính là Lê Thanh Vũ, trông điệu bộ có thể biết rõ là hắn đang ngồi chờ nàng về, cơm nước soạn sẵn cũng là vì đó, này cũng không làm nàng ngạc nhiên, chỉ là trên tay hắn lúc này lại đang có thêm một quyển sách nhỏ, dường như là một loại ghi chú.

Hắn lúc này đang chuyên tâm đọc nội dung bên trong quyển ghi chú này, tốc độ đọc rất nhanh, bất quá dường như cũng như cũng đã chú ý đến việc nàng xuất hiện, hắn mới gập quyển sách xuống để sang một bên, lên tiếng:

“Chào buổi tối, Yanfei tỷ tỷ!”