Quyển 1 Chương 101: Phiên tòa
Tự mình tìm tòi phân tích, trải qua mấy lần thử nghiệm thất bại, cuối cùng Lê Thanh Vũ đã tự tìm ra một pháp môn luyện ảnh đấu thích hợp cho bản thân, lại còn áp dụng được ngay từ Võ Đồ cảnh.
Với việc sở hữu hiệu suất ngang tầm tố ảnh thậm chí hơn do áp lực về mặt thời gian, phương pháp này đã khẳng định được tiến độ diễn luyện Võ thuật của hắn trong thời gian dài sắp tới, kết hợp với việc được tiếp xúc với nhiều loại thư tịch cùng khai phá tiềm năng của bản thân đồng thời tiêu hóa nốt cảm ngộ trong sinh tử chi chiến với Pháp Sư, Lê Thanh Vũ đã có thể tự tin với việc đạt đến đăng phong tạo cực ở Võ Đồ cảnh trong mấy tháng tiếp theo.
“Hừm, dưới điều kiện của pháp môn này thì hiện tại chỉ có mình ta tu tập được, nhưng về sau nếu gặp đối tượng nào có tính chất đặc biệt tương tự có lẽ ta sẽ có biện pháp để chỉnh sửa nó, giá trị vận dụng của nguyên lý cũng không hẳn là thấp, nên lưu lại.”
Hắn ra vẻ gật gù:
“Pháp môn do ta sáng tạo tự nhiên sẽ phải do ta tự mình đặt tên. Nếu ngoại trừ các điều kiện tiên thiên ra thì mấu chốt chung có thể nằm ở việc áp dụng khả năng phân chia nhân cách... Vậy gọi là Dư Nhân Chiêu Ảnh Quyết đi!”
Cứ thế, Dư Nhân Chiêu Ảnh Quyết ra đời.
Vừa sáng tạo ra phiên bản sơ khai của một môn pháp quyết luyện Võ thuật, Lê Thanh Vũ cũng không có tỏ vẻ gì mới lạ. Pháp quyết này cùng với Trấn Uy Kiếm Pháp cũng chẳng phải những thứ duy nhất mà hắn tự mình lục lọi ra, còn có một số môn Võ Kỹ căn bản khác, tuy không nhiều nhưng lại khá phong phú trên nhiều phương diện.
Lấy từ giới chỉ ra giấy cùng bút làm vài đường ghi chép cơ bản rồi lại cất đi, hắn sau đó lại lẩm bẩm:
“Quá chính Ngọ được một đoạn thời gian rồi, cách lúc hẹn cũng đã không còn lâu nữa, tốt nhất nên đi từ bây giờ thôi.”
.... Tổng Vụ Ly Nguyệt, một trong Bát Môn, khu vực tòa án dân sự...
Ngồi tại trên vị trí luật sư của bên nguyên đơn, trước mặt xếp hai chồng tài liệu không quá dày, Yanfei sắc mặt thản nhiên, thế nhưng trong lòng sớm đã chất đầy những suy đoán.
Nàng liếc nhìn sang bên nguyên đơn, vị Vạn phu nhân kia tuy vẫn lộ ra khí thế quật cường, nhưng tinh ý như nàng sao có thể không nhận ra, đối phương sớm đã có chút ngoài cứng trong mềm, chủ yếu là tinh thần bị tàn phá bởi sự phản bội tuyệt tình của phu quân nhà mình, lại còn gặp nhiều trắc trở trong phiên tòa đến vậy, giờ vẫn còn gắng gượng được là do ý chí đã được bồi luyện lúc tự mình quản lý kinh doanh mà thôi.
Thở dài một hơi nhẹ không thấy được, nàng có chút khó chịu cùng ảo não.
Khó chịu thì vốn là vì nàng không thích nhất chính là xử lý các vụ án dân sự, bất quá lương tâm của luật sư nói cho nàng biết là nàng không thể bỏ mặc vị phu nhân kia đơn giản như thế được, với lại nàng cũng có ngạo khí của bản thân, cho rằng nếu đã muốn trở thành luật sư giỏi nhất miền cảng này thì không thể để chỉ là một v·ụ k·iện dân sự như này làm khó.
Ảo não là vì, nó thực sự khó hơn nàng tưởng rất nhiều. Ngay từ đầu còn không sao, nhưng bắt đầu những lúc mà nàng bắt đầu đi tìm chứng cứ cùng những nhân sự bên trong Tổng Vụ hỗ trợ tư vấn cùng tìm kiếm tư liệu thì đều bị từ chối hoặc là lấy được ít hơn rất nhiều những gì mình mong muốn.
Yanfei không phải người ngu, lập tức nhận ra bản thân đang bị làm khó dễ, mà kẻ chủ mưu lại có thể là ai ngoại trừ vị Vạn tiên sinh kia đâu?
Bất quá có thể tạo được nhiều ảnh hưởng tới mức này lên Tổng Vụ cùng nhiều nguồn thông tin cùng các mối quan hệ mà nàng đã xây dựng được trong mấy năm qua từ khi bắt đầu đi học ở Tổng Vụ, đây chắc chắn không phải điều mà vị Vạn tiên sinh kia có thể kham nổi, chứng tỏ phải có một thế lực ở đằng sau giật dây.
Dường như vụ l·y h·ôn này còn sở hữu nhiều tầng sâu hơn mà nàng không biết, bất quá điều này cũng sẽ không ảnh hưởng đến quyết định của nàng khi đã bắt đầu tiếp nhận đơn kiện.
Có thế lực đằng sau thì sao? Các ngươi hoạt động trong bóng tối, nào có dám lộ ra ánh sáng? Khi tất cả đều đã được đưa lên trước tòa án của Tổng Vụ, thì dù thủ đoạn của các ngươi có như nào, mưu tính ra sao cũng đều sẽ trở thành vô dụng! Đây là suy nghĩ của nàng.
An toàn của bản thân nàng không phải lo, không nói có Bình lão lão ngồi nhìn trong cảng, nàng cũng là một vị Nguyên Thần cảnh đại tu sĩ, chiến lực có thể so đồng giai hơi yếu hơn một chút nhưng cũng không phải gà đất chó sảnh có thể khinh thị, tự nhiên dám dốc hết sức mình đem tất cả ra trước công lý.
Bởi vậy, nên tuy có khó khăn, nhưng nàng vẫn tìm ra được cách thu thập các chứng cứ cùng từ đấy làm hẳn hai bản phân tích đa phương diện dựa trên các điều luật có sẵn, đa số đều được rút từ chương hai, chương về luật Gia Đình. Phương án tra khảo mà Lê Thanh Vũ nhìn thấy nàng lần trước lấy ra đọc cũng bất quá chỉ là để thư giãn giải trí đầu óc mà thôi, tự nhiên cũng không phải là thật, bất quá có thể sẽ trở thành thật nếu cần thiết.
Vị đệ đệ này sau đó đã cho nàng cả một đống lời khuyên, từ đấy cũng đã bộc lộ sự không đơn giản của bản thân. Mặc dù nàng đến giờ vẫn không nhìn thấu bí mật mà hắn gánh vác trên người là gì, có vẻ như bản thân hắn cũng không biết, bất quá nếu Bình lão lão đã khẳng định là ổn thì hắn chính là đệ đệ của nàng, có bí mật hay không cũng không quan trọng, dù sao trong thế giới này có mấy ai lại không có bí mật?
Sau đó, Lê Thanh Vũ cũng đã đưa cho nàng các phương án nhỏ khác, tỷ như liên tục tiếp cận tạo áp lực lên Vạn tiên sinh, dưới các tình huống điều kiện đặc biệt có thể dẫn đến đối phương gặp ác mộng, cũng là một liệu pháp tra khảo hiệu quả, mà điều này cũng lại phù hợp với tính cách cương trực của nàng từ trước đến nay, đương nhiên nàng đã áp dụng.
Ngoại trừ một số lời đề nghị nàng nghe thấy hợp lý đấy ra, Lê Thanh Vũ sau khi trở về từ Ngọc Kinh Đài, ngốn hết một nửa tầng một của Tàng Thư Các đã lại cho thêm mấy bước nữa trong phương án mà nàng không tài nào hiểu được, tỷ như hôm nay ở nhà, hôm nay đi vị trí này trong cảng, hôm nay thái độ ủ rũ...
Tuy cảm thấy vô cùng nghi hoặc nhưng đã được chứng kiến trí lực rõ rành rành của đối phương bên trong Mộng cảnh, nàng có cảm giác là hắn đang bố cục điều gì, tuy hơi bất đắc dĩ nhưng vẫn làm theo.
Tỷ như hiện tại, nàng đang ngồi nhẫn nhịn nãy giờ nhìn xem đối phương đưa ra rất nhiều bằng chứng ngoại phạm cùng bất lợi cho bên của nàng, tuy có biện pháp biện luận ngược lại bất quá nàng lại không đưa ra bất kỳ bằng chứng nào, điều này không hề phù hợp với tính cách thường thấy của nàng, lại bởi vì Lê Thanh Vũ đã bảo nàng như vậy.
“Thanh Vũ bảo rằng chờ đến khi có kỳ biến, còn phải chờ đến khi nào nữa đây, mà kỳ biến lại là chỉ cái gì...?” Yanfei nghĩ thầm.
...Ở một bên khác...
Trên phố chính của cảng Ly Nguyệt, Lê Thanh Vũ đang rảo bước chầm chậm một vẻ nhàn nhã, phương hướng tiến tới chính là Quật Hổ Nham.
Được một đoạn, hắn rẽ qua trái, đi xuyên qua một ngõ nhỏ rồi lại tiến vào đường lớn, sau đó bước vào trong một quán ăn bình dân, là Vạn Dân Đường.
Vạn Dân Đường so với trong game thì dường như lớn gấp đôi, quy mô cũng không phải chỉ có một hai chiếc bàn ghế như vậy, nhưng thực ra cũng không thay đổi quá nhiều.
Khách khứa tiến vào tấp nập nhưng cũng không quá đông, chỉ ngồi vừa vặn tầm sáy bảy cái bàn, ngoại trừ Mao sư phụ là chưởng quỹ kiêm đầu bếp kiêm phục vụ viên thì quán cũng chỉ có hai người c·hạy v·iệc khác, lúc này đang hăm hở dụ khách gọi món đắt.
Xem ra kỳ thực cũng chỉ là một quán ăn bình thường thôi nha... Lê Thanh Vũ tìm một chỗ ngồi xuống, trong lòng thầm nghĩ.
Ngay lập tức, đã có một tiểu nhị tiến tới. Nhìn thấy phong cách ăn mặc của người này, thân mặc huyền bào mỏng đầu đội mũ dày, mặt nhìn trông như hài tử nhưng lại có chút không xác định được, nói thật là có chút kỳ quặc, nhưng dù sao đây cũng là cảng Ly Nguyệt với đủ loại người, tiểu nhị cũng không nói gì ngoài việc hỏi món đối phương gọi.
Chần chờ không tới mấy giây, Lê Thanh Vũ quyết định gọi món Long Tu Mặt (Mì Râu Rồng) vốn là một món bản địa mà hắn chưa thử bao giờ, cũng là một trong các món đắt nhất ở trong thực đơn, tùy vào kích cỡ mà giá cả có thể nhảy từ 3000 Mora lên đến 5000 Mora.
Đương nhiên, hắn hiện tại vẫn còn nhỏ, chỉ gọi cỡ nhỏ nhất là 3000 Mora, bất quá thế cũng đủ làm tiểu nhị kia lóe lên chút lấp lánh trong mắt, biết đây là khách sộp thái độ không khỏi ân cần hơn mấy phần, hỏi hắn có muốn gọi thêm gì nữa không.
Lê Thanh Vũ lắc đầu, tiểu nhị sau đó mới bảo hắn ngồi chờ, món ăn sẽ tới ngay, rồi lập tức đi thông báo với Mao sư phụ.
Ngồi trong Vạn Dân Đường, mắt nhìn dòng người đi lại trên đường phố, hương thơm nức mũi của đồ ăn không ngừng phả tới từ các bàn khác, suy nghĩ của hắn không khỏi có chút bay bổng, lại liên tưởng đến Yanfei giờ phút này đang ở Tổng Vụ.
“Nếu như ta tính không nhầm, thì giờ phút này ắt hẳn là bên đối phương đang sử dụng những bằng chứng ngoại phạm gây bất lợi. Mong là nàng làm theo lời ta nói, nếu không thì sự việc sẽ trở nên phức tạp một cách không đáng có...”
Hắn nghĩ thầm trong lòng:
“Dù sao, để chuẩn bị cho phiên tòa này, bọn chúng hẳn đã phải nghiên cứu phong cách của Yanfei trong các vụ án trước đó rất kỹ, này có thể được kiểm chứng thông qua nhiều lần ta để nàng đi thử thái độ của bọn chúng. Lần này nếu Yanfei mà ngồi yên không nói gì, tự nhiên sẽ khiến cho bọn chúng nghi thần nghi quỷ, không dám dụng át chủ bài.”
“Ngược lại, nếu như nàng phản kích luôn, bọn chúng sẽ vui như bắt được vàng, không ngần ngại gì tung một át chủ bài ra. Để ta đoán, khả năng cao sẽ là một bằng chứng tố ngược lại vị Vạn phu nhân kia có gian díu bên ngoài, khả năng cao người trợ giúp của vị này trong sản nghiệp đã bị thu mua hoặc là nằm vùng từ lâu... Này thật sự sẽ là một đòn chí mạng, sát thương bạo kích 200% nha...“
“Ngần ấy bố cục tính từ đầu đến cuối, cố gắng nỗ lực khiến mọi thứ trở nên tự nhiên, công kích cuối thực ra không phải là công kích, mà chỉ là một sự tiện thể? Thật sự...”
Dòng suy nghĩ của hắn bỗng bị cắt ngang theo một bát mỳ được đặt lên trên mặt bàn. Người làm điều đó là một nữ hài tầm năm tuổi mặc y phục giúp việc cho nhà bếp, ngoài cuốn tạp dề mỏng, trong mặc áo ngắn tay nối liền hạ phục, được buộc lại bằng mấy sợi chỉ đỏ, nhìn qua có mấy phần đáng yêu.
Lê Thanh Vũ cười cảm tạ nữ hài một tiếng một cách rất lịch sự làm nàng có chút cao hứng, sau đó hai tay cầm lấy đũa chuẩn bị ăn mì, trong đầu lại tiếp tục suy nghĩ:
“Được rồi, vừa đến đâu rồi. Phải, ngần ấy bố cục chỉ vì nhằm vào một luật sư, một sự trùng hợp không hề nhẹ trong những việc Yanfei đã gặp phải khi điều tra, vốn là phải của một thế lực rất lớn. Yanfei có thể là do không để ý đến các phương diện này nên không nhận ra để có thể phong tỏa cùng làm t·ê l·iệt mạng lưới quan hệ rộng cùng sâu của nàng như thế thì cần một lực lượng lớn tới cỡ nào, thế lực này cũng không phải chỉ là thế lực ngầm phổ thông.”
“Ngoài ra, việc án rơi vào án dân sự có thể sử dụng kết luận ngược để xác thực bởi án dân sự là Yanfei yếu nhất, lại không phải kinh thương hay h·ình s·ự; việc Vạn phu nhân tìm được người giới thiệu tới Yanfei sau đó bản thân lại phải xử lý các vấn đề sản nghiệp mà lại để Yanfei đi xử lý rất nhiều vấn đề một mình; cách đối phó một luật sư sẽ đơn giản hơn rất nhiều nếu có thể theo các bước khác, dù sao quần thể luật sự tư nhân ở cảng Ly Nguyệt cũng không quá đông, đa phần đều là công...”
“Từ đó chỉ ra việc Yanfei bị nhằm vào không phải vì thân phận luật sư mà bởi vì các thân phận khác. Là do bản thân Yanfei, hay là Tiên Nhân huyết mạch? Khả năng cao là cùng có nhưng vẫn là chính phụ. Cái trước góp thêm chút cừu hận để cử ra một lũ pháo hôi tôm tép chặn đường cùng đánh lạc hướng điều tra –“
Nghĩ đến đây, hắn ăn vào miếng mì đầu tiên, hương vị của nó bỗng làm hắn giống như nhớ tới điều gì, lại ngẩng đầu nhìn vào phòng bếp ở trước mặt:
“Nữ hài kia nhìn qua có quan hệ rất thân thiết với Mao sư phụ, lại còn làm nũng như này, xem ra nữ nhi của hắn, đi ra phụ giúp phụ thân chút cho vui. Lại còn thêm quả y phục này, mười phần chắc chín có thể xác định là...”
“Xiangling?”