Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 960: Chuyện Lớn.




Lục Duyên cười nói:

"Hóa ra là Nhược Thủy tiền bối. Chào ngươi, tiền bối quá khen rồi, ta vẫn cần phải cố gắng tu luyện nhiều, ta cảm thấy mình vẫn còn yếu kém nhiều lắm"

Nghe xong, Nhược Thủy mới vừa bình tĩnh lại giật giật khóe miệng, trong lòng lại nổi sóng.

Trong chốc lát, nàng ấy đã bị Lục Duyên làm cho á khẩu.

Mới tu luyện hơn bốn năm đã đạt tới cấp độ này, thế mà còn yếu à?

Vẫn kém nhiều lắm sao?

Lục Duyên thấy bầu không khí trở nên yên lặng, hắn chủ động lên tiếng:

"Không biết hôm nay tiền bối tới tìm ta là có chuyện gì?

Nhược Thủy lấy lại tinh thần, nàng ấy nhìn Lục Duyên, thong thả nói:

"Hôm này ta tới tìm ngươi bởi vì trong vũ trụ đã xảy ra một chuyện lớn"

"Chuyện lớn?"

Con ngươi Lục Duyên co lại, hơi kinh ngạc nhìn Nhược Thủy.

Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt ngồi bên cạnh vẫn đang cố tỏ ra mình vô hình cũng nhìn về phía Nhược Thủy.

Ngay cả chiến thần cũng nghĩ đó là chuyện lớn thì không biết chuyện đó nghiêm trọng đến mức nào.

"Đúng, là chuyện vô cùng nghiêm trọng. Chắc ngươi cũng biết về dị thú bên ngoài ranh giới vũ trụ rồi đúng không? Nơi mà bắt nguồn của dị hóa ấy"

Lục Duyên nghe xong, gật đầu:

"Đúng, ta đã từng nghe nói"

Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt nghe thế cũng ngạc nhiên mở to mắt.

Đây là lần đầu tiên các nàng nghe đến thứ bên ngoài ranh giới vũ trụ.

Hóa ra dị hoá sinh ra bởi những thứ gọi là dị thú đó?

Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt nhìn nhau, đều thấy sự tò mò và kinh ngạc trong mắt người kia.

Hai người cũng muốn nghe kỹ hơn.

Tuy nhiên, khi Nhược Thủy nghe thấy Lục Duyên đã biết, nàng ấy cũng không định giải thích gì thêm cho Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt.

Hai người Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt cũng không có gan tra hỏi một chiến thần.

Lúc mới bắt đầu, nét mặt của các nàng đều vô cùng lo lắng.

Vì dù sao đây cũng là một trong những người mạnh nhất của loài người.

Mặc dù theo lý mà nói, Lục Duyên cũng có thể là một trong số đó.

Nhưng quan hệ của Lục Duyên với các nàng đương nhiên khác với quan hệ của các nàng với những người khác.

Hai người chỉ có thể nén sự tò mò trong lòng xuống, nghe Nhược Thủy nói tiếp:

"Ở quốc gia cơ giới, cũng chính là tinh vực của các sinh vật cơ giới, bên phía bọn họ đã xảy ra biến cố. Phản đồ trong quốc gia cơ giới đã hợp tác với dị thú đục một lỗ hổng ở biên giới, bây giờ rất nhiều dị thú đã tràn vào vũ trụ, cái lỗ hổng kia đã biến thành đồn canh gác của dị thú xâm lấn vào vũ trụ."

Nghe nói như thế, Lục Duyên hơi kinh ngạc mở to mắt:

"Cái gì! Những dị thú đó đã vào được rồi sao?"

Vậy cũng quá nhanh rồi, trước đó Lục Duyên đã nghe thần long nói ra suy nghĩ của mình, chắc chắn còn rất lâu nữa hắn mới có thể trưởng thành.

Cuối cùng không thể ngờ mới được mấy ngày đã xảy ra chuyện rồi sao?

Đục một lỗ hổng trên màn vũ trụ?

Chuyện này ai mà chịu đựng nổi?

Liệu hắn có còn thời gian để trưởng thành tới mức nắm giữ được các quy tắc hay không?

Nhất thời Lục Duyên cũng không nhịn được mà có chút ngơ ngác.

Sự thay đổi này khiến cho kế hoạch của hắn nhanh chóng đảo lộn, liệu nó có ảnh hưởng gì nhiều không?

Mà Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt ở bên cạnh thì vừa mơ màng vừa sợ hãi.

Các nàng cũng có thể cảm nhận được mọi chuyện hình như có về nghiêm trọng, nhưng nghiêm trọng đến mức nào thì các nàng không hiểu.

Đây là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Lục Duyên.

Ngay cả Lục Duyên cũng như vậy, có thể đoán rằng, rốt cuộc việc này nghiêm trọng tới mức độ nào.

Sau khi Lục Duyên ngạc nhiên xong, hắn vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Hắn hít một hơi thật sâu:

"Tiền bối, nếu vậy, vậy tiếp theo nên làm sao bây giờ, chẳng phải không bao lâu nữa vũ trụ sẽ bị ăn mòn hết sao?"

Nhược Thủy nghe xong, nét mặt hơi nghiêm trọng, sau đó an ủi:

"Ngược lại mọi chuyện cũng không nghiêm trọng như ngươi nghĩ đâu, vì dù sao đấy cũng chỉ là một lỗ hổng, chỉ cần phong tỏa tinh vực xung quanh lỗ hổng đó là được.

Nếu ngăn được dị thú hoàn toàn xâm chiếm quốc gia cơ giới, chúng ta vẫn còn cơ hội chống đỡ được thời gian rất dài. Vấn đề duy nhất là phong tỏa tinh vực còn khó hơn nhiều so với việc phong tỏa lỗ hổng. Ý định của chúng ta là phản công, sau đó giành lại lỗ hổng đó"

Nghe nàng ấy nói như thế, Lục Duyên nhẹ nhàng thở ra.

Mọi chuyện không kết thúc nhanh như vậy là tốt lắm rồi.

Kể cả hắn cũng không thể mạnh lên tới mức độ đó trong thời gian ngắn, đến lúc đó hắn sẽ không thể đối phó với quái vật cấp quy tắc.

Sau đó Lục Duyên suy nghĩ một chút rồi lên tiếng nói:

"Tiền bối tới tìm ta là muốn ta đi tới quốc gia cơ giới chỉ viện, rồi phản công để lấy lại lỗ hổng kia đúng không?"

Nhược Thủy cười nói:

"Trước đó chúng ta cũng định như vậy, nhưng bây giờ không phải"

"Vậy tiền bối tới tìm ta là để làm gì?"

Lục Duyên nhìn Nhược Thủy.

"Một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến cho quốc gia cơ giới thất thủ là do giáo đoàn Thiên Tai trong lãnh thổ loài người chúng ta kết hợp với máu cơ giới nội ứng ngoại hợp với dị thú bên ngoài, sau đó phá hỏng lỗ hổng bên ngoài biên giới, sau đó kéo theo những chiến thần khác. Chính vì vậy mới khiến cho việc canh giữ lỗ hổng thất thủ. Từ bài học này chúng ta có thể học hỏi được, nếu giáo đoàn Thiên Tai cũng gây ra chuyện tương tự, chúng ta sẽ có đầy đủ lực lượng để chỉ viện. Cho nên, loài người sẽ phái hai vị chiến thần đến quốc gia cơ giới để chi viện, nhưng đồng thời cũng cần có người trông coi và bảo vệ lãnh thổ của loài người chúng ta, phòng ngừa giáo đoàn Thiên Tai ra tay"