Mặc dù Lục Duyên cảm thấy mình nói sự thật, nhưng tất cả mọi người trừ Dạ Dạ đều trợn trắng mắt nhìn Lục Duyên.
Lý Thanh Hòa thở phì phò nói:
"Đệ đệ xấu xa, sao ngươi lại đả kích người khác như thế!"
Lục Duyên bày ra vẻ mặt vô tội, hắn có đả kích người khác đâu chứ.
Sau đó Lý Thanh Hòa quay đầu lại nhìn về phía đám người Tư Thính Tuyết, tầm mắt quét một lượt, cuối cùng dừng lại chỗ Dạ Dạ và Tiểu Bạch.
Ba người Lý Thanh Hòa biết Tư Thính Tuyết, Rebecca, Amy và Vương Linh Linh, chỉ không biết Dạ Dạ cùng với Tiểu Bạch.
Lý Thanh Hòa cười nói:
"Hai vị này là Dạ Dạ và Tiểu Bạch đúng không? Tỷ tỷ tên là Lý Thanh Hòa, sau này các ngươi có thể gọi là Thanh Hòa tỷ, để chúng ta đưa mọi người tới nơi tu luyện ở tầng trên Khởi Nguyên Chi Địa"
Dạ Dạ nhìn thoáng qua Lục Duyên, Lục Duyên mỉm cười gật đầu:
"Nghe Thanh Hòa tỷ là được"
"Được, Thanh Hòa tỷ"
Bấy giờ Dạ Dạ mới gọi Thanh Hòa tỷ.
Lý Thanh Hòa thấy cảnh này, khóe miệng nàng ấy hơi cong lên, truyền âm cho Lục Duyên:
"Đệ đệ xấu xa, ngươi dạy người ta ngoan ngoãn quá ha!"
Lục Duyên: "…"
Hắn có dạy dỗ gì đâu?
Lục Duyên thấy mình thật vô tội.
"Ta đưa mọi người đến đây, chuyện còn lại đành giao cho Thanh Hòa tỷ, đạo sư và Sương Nguyệt tỷ-"
Hắn không để ý đến lời trêu chọc của Lý Thanh Hòa, cười nói như vậy.
Sương Nguyệt mỉm cười nói:
"Yên tâm, chúng ta sẽ không để cho đám tình nhân nhỏ bé của ngươi xảy ra chuyện gì đâu!"
Gương mặt Tư Thính Tuyết và Rebecca đỏ ửng, những người khác thì vẫn còn khó nói, bây giờ các nàng chưa chính thức có danh phận này.
Tư Thính Vũ thấy phản ứng của em gái nhà mình và Rebecca hơi kỳ quái, trên mặt nàng ấy đây vẻ nghi ngờ. Nhưng nàng ấy cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ rằng có khi bọn họ chưa quen với cách lái của Sương Nguyệt.
Lý Thanh Hòa cười nói:
"Nếu vậy, các ngươi đi theo chúng ta, trước tiên ta sẽ dẫn mọi người đi dạo ở Bổ Thiên thành rồi ra ngoài trải nghiệm chút chuyện đời"
Amy nói khéo, cười hì hì nói:
"Cám ơn Thanh Hòa tỷ!"
Vừa thấy những kẽ nứt không gian khổng lồ trên bầu trời tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa, Amy đã muốn ra ngoài mạo hiểm rồi.
Lục Duyên nhìn các nàng rời khỏi, thật ra hắn không cảm thấy lo lắng. Trước kia, Lục Duyên đã ngưng luyện toàn bộ linh hồn sinh mệnh của các nàng, kể cả các nàng có thật sự xảy ra chuyện cũng có thể sống lại.
Chuyện này khiến Lục Duyên không có gì lo lắng.
Đương nhiên, Lục Duyên cũng chuẩn bị cho các nàng vô số con át chủ bài, kể cả bùa chú cấp thánh dùng một lần cũng có rất nhiều, dù cho có đối đầu với chiến thánh, các nàng cũng có thể chống lại.
Sau khi các nàng rời khỏi, Lục Duyên nghĩ ngợi một chút. Đầu tiên, hắn cần tới phòng đấu giá để lấy tinh linh từ lần đấu giá này rồi lại tiến hóa một vài bảo vật để mang đi đấu giá, cuối cùng mới đến phòng trọng lực của Bổ Thiên thành để bắt đầu tu luyện.
Lục Duyên định sử dụng hết số hoa ngọc hoàng đang có, rồi mới ra ngoài kiếm một chút chiến công.
Trước đó, Lục Duyên dùng toàn bộ chiến công đổi sang hoa ngọc hoàng được khoảng một nghìn đóa, cộng với lúc lọt vào bảng hoàng giả, hắn nhận được thêm sáu trăm đóa, vậy tổng cộng có một nghìn sáu trăm đóa hoa ngọc hoàng.
Khi Lục Duyên tu luyện cũng đồng thời tiến hóa hoa ngọc hoàng, mỗi một đóa đều có mười nghìn linh tinh cấp tám.
Trước kia khi Lục Duyên tu luyện gen siêu phàm cấp thánh tới viên mãn thì hắn cũng chỉ dùng hơn năm trăm đóa mà thôi, còn khoảng một nghìn đóa, Lục Duyên cảm thấy ít nhất thì hắn vẫn có thể tu luyện Vũ Trụ Chi Thể đến viên mãn.
Phòng trọng lực.
Sau khi Lục Duyên đột phá, hiệu suất hấp thụ linh tinh cũng tăng nhanh hơn, mỗi giờ hắn có thể hấp thụ khoảng mười nghìn linh tinh cấp tám.
Đáng tiếc là, bây giờ Lục Duyên không thể tiến hóa vật bên ngoài có chứa chuỗi gen lên cấp thần. Nếu có thể, hắn chỉ cần tiến hóa hoa ngọc hoàng lên cấp thần, khi đó tốc độ tu luyện còn tăng lên nhiều hơn nữa.
Một giờ mười nghìn linh tinh cấp tám, tương đương với một nghìn linh tinh cấp chín.
Khi Lục Duyên tu luyện cũng có thể cảm nhận được, nếu hắn muốn tu luyện Vũ Trụ Chi Thể tới viên mãn, hắn cần khoảng sáu triệu linh tinh cấp chín.
Với tốc độ tu luyện bây giờ của Lục Duyên, một ngày hắn có thể tu luyện mười hai giờ để hấp thụ mười hai nghìn linh tinh cấp chín, vậy phải mất khoảng năm trăm ngày.
Đương nhiên, đó là ước tính, còn thực tế chắc chắn không lâu như thế, chỉ cần hơn hai tháng.
Thật ra Lục Duyên đã vô cùng hài lòng rồi, vì dù gì đây cũng là gen siêu phàm cấp thần rồi. Nếu đổi lại là một chiến binh gen khác, kể cả có là chiến thần, nếu bọn họ muốn tu luyện viên mãn một gen cấp thần, không tốn mấy nghìn năm thì hoàn toàn không thể đạt được.
Lục Duyên chỉ cần mấy tháng, vậy hắn còn không hài lòng sao?
Dù sao bây giờ cũng không có chuyện gì lớn, Lục Duyên có thể yên tâm tu luyện.
Thời gian trôi đi nhanh chóng, nháy mắt đã trải qua mấy tháng.
Độ tu luyện của Vũ Trụ Chi Thể càng ngày càng cao, Lục Duyên cũng không ngừng tiêu tốn hoa ngọc hoàng.
Ngay lúc này, Lục Duyên bất chợt mở mắt ra, trong mắt có vòng tròn đen trắng đan xen, vòng tròn này chầm chậm xoay tròn, mang theo khí tức vô cùng huyền ảo.
Bánh xe số mệnh, dự báo.
Khi Lục Duyên đang tu luyện, đột nhiên có một dự đoán nào đó về những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.
Việc này đánh thức Lục Duyên đang chìm trong trạng thái tu luyện.