Tư Thính Vũ khẽ cười một tiếng:
"Hung thú dị hóa cấp vương bình thường chỉ có được từ một đến mười điểm công huân, mà hung thú dị hóa cấp hoàng có khoảng từ mười đến một trăm điểm công huân. Đương nhiên, cũng có một số hung thú dị hóa có thực lực đặc biệt cường đại hoặc có được huyết mạch đặc thù, công huân của những con hung thú dị hóa đó sẽ khá cao"
Lục Duyên khẽ gật đầu:
"Hóa ra là vậy"
Hắn cười rồi nói tiếp:
"Đạo sư, ba người mạnh thật đấy, đây là hung thú dị hóa cấp hoàng mà các ngươi lại giải quyết nhẹ nhõm vậy, ta còn không phải ra tay luôn"
Sương Nguyệt nhướng mày, mỉm cười nói:
"Tối xấu gì ba người chúng ta cũng đã ở thượng tầng Khởi Nguyên Chi Địa một thời gian không ngắn, nếu ngay cả loại hung thú dị hóa này cũng đều không thể giết chết, vậy thì chúng ta cũng xem như là uổng phí thời gian ở thượng tầng Khởi Nguyên Chi Địa rồi"
"Sương Nguyệt nói rất có lý"
Lý Thanh Hòa khẽ gật đầu, cười tiếp lời:
"Chờ đến lúc gặp được hung thú dị hóa mạnh hơn thì sẽ cần ngươi ra tay rồi"
Tư Thính Vũ nhìn thoáng qua tro tàn trên mặt đất, cất tiếng:
"Tiếp tục tiến lên đi"
Cả đoàn người tiếp tục tiến lên, lúc này Lục Duyên cũng điều khiển phân thân bóng đen, để nó làm cho Ám Ảnh Thánh Vực bao phủ đội ngũ người hai đầu ở nơi xa chậm rãi tiêu tán.
Cùng với sự tiêu tan dần dần của Ám Ảnh Thánh Vực, đám chiến sĩ người hai đầu nhận ra năng lực cảm nhận của mình dân quay trở về, trên mặt của tất cả đám người hai đầu vẫn còn chút mờ mịt.
Hai chiến đế người hai đầu lập tức nhìn ngó đội ngũ của mình một chút, sau khi nhận ra không có ai mất tích thì họ lập tức nhẹ nhàng thở phào.
Một trong hai chiến đế cầm đầu ngó xung quanh một chút, đồng thời vừa khom mình hành lễ vừa nói:
"Đa tạ đại nhân tha cho chúng ta một mạng"
Những người khác cũng xôn xao lấy lại tinh thần, trên mặt vẫn còn vẻ kính sợ, vội vàng khom người hành lễ:
"Đa tạ đại nhân tha mạng"
Họ đều biết, người có được chiến kỹ cường đại vậy thì chỉ sợ cũng là một chiến thánh.
Dù không biết vì sao một chiến thánh lại đột nhiên nhốt họ ở trong này, nhưng chỉ cần không giết họ thì vẫn là chuyện tốt.
Nếu chiến thánh kia thật sự có dụng ý xấu thì hoàn toàn có thể bắt mấy con hung thú dị hóa lại đây, họ thậm chí còn không thể phản kháng được.
Tất cả người hai đầu đều nghĩ đến điều này, cho nên sự kính sợ trong mắt càng sâu sắc hơn.
Lục Duyên ở nơi xa nhìn những người hai đầu đang sợ hãi kia thông qua phân thân bóng đen, nhịn không được gãi đầu một cái.
Hắn cũng không phải là ma quỷ gì, làm gì mà sợ hắn như thế?
Nhìn thấy động tác của Lục Duyên, Lý Thanh Hòa hơi nghi hoặc mà liếc hắn một cái:
"Duyên đệ đệ, ngươi sao thế?"
Lục Duyên hoàn hồn rồi cười lắc đầu:
"Không sao hết"
Cùng lúc đó, Lục Duyên cũng điều khiển phân thân bóng đen ở nơi xa tiêu tán đi.
Đám chiến sĩ người hai đầu thấy nửa ngày mà cũng không có ai đáp lời thì đứng lên, hai mặt nhìn nhau bầu không khí hơi trầm mặc.
Sau một thoáng yên tĩnh, một chiến đế dẫn đầu lên tiếng:
"Được rồi, có lẽ vị đại nhân kia đã rời đi, chúng ta đi thôi, tiếp tục trì hoãn nữa thì sợ sẽ không kịp"
Họ lại tiếp tục tiến về phương hướng bốn người Lục Duyên lục nữa, có điều vào lúc này, bốn người Lục Duyên đã đi qua chỗ kia từ lâu, tiến về nơi sâu hơn trong từng rậm.
Sau mấy giờ, bốn người Lục Duyên đã giết chết không ít hung thú thông thường, trong đó cũng có một ít hung thú dị hóa.
Dựa theo lời giới thiệu của Lý Thanh Hòa, số lượng hung thú dị hóa trong buổi đêm ở rừng rậm cũng không nhiều lắm, cho nên độ nguy hiểm cũng không quá lớn.
Lục Duyên tán thành điều này, nhưng hung thú dị hóa này mạnh nhất cũng chỉ là chiến hoàng mà thôi, cho dù ba người Lý Thanh Hòa liên thủ cũng có thể nhẹ nhõm giết chết chúng.
Suốt chặng đường Lục Duyên đều không có cơ hội ra tay.
Ngay tại lúc này, họ đi đến một sườn núi nhỏ, Sương Nguyệt nhìn thoáng qua sườn núi nhỏ kia thì mắt sáng lên, cười nói:
"Chắc hẳn hung thú cấp đế ở ngay phía trước"
Lý Thanh Hòa gật nhẹ đầu rồi liếc mắt nhìn Lục Duyên, cất lời:
"Duyên đệ đệ, đợi chút nữa sẽ đến lượt ngươi ra tay"
"Đấy là hung thú thông thường hay hung thú dị hóa?"
Lục Duyên nhíu mày, nhìn thoáng qua sườn núi nhỏ.
Nghe thấy lời của Lục Duyên thì cả ba người đều sững sờ, sau đó Lý Thanh Hòa mở lời:
"Đương nhiên là hung thú bình thường, nếu là hung thú dị hóa cấp đế thì chúng ta sẽ phải chạy trốn. Vốn thực lực của hung thú dị hóa đã mạnh hơn so với hung thú cùng cấp rồi, cũng mạnh hơn so với chiến sĩ gen cùng cấp. Nếu là hung thú dị hóa cấp đế thì chúng ta không phải đối thủ của nó"
Sắc mặt Lục Duyên có chút kỳ lạ vì tiến hóa lập phương trong cơ thể hắn hơi rung động, cảm nhận của hắn cũng nói cho hắn biết rằng, chỉ sợ con hung thú này là hung thú dị hóa.
"Gửi"
Trong lúc Lục Duyên đang suy nghĩ thì một tiếng rống vang lên, sau đó có từng đốm lửa màu xanh lá bừng cháy và khí tức tà dị cường đại từ từ tràn lan, sườn núi nhỏ liên tục chấn động khiến cả cây cối chung quanh cũng không ngừng lay động.
"Cái gì? !"
Sắc mặt ba người Lý Thanh Hòa đều thay đổi.
"Là hung thú dị hóa? Con mãnh thú ở phía trước lại là dị hóa sao? !"
Tư Thính Vũ chau mày, nhịn không được mà khẽ la lên.
"Chạy mau!"
Sắc mặt Sương Nguyệt cũng vô cùng trầm trọng.
Nhìn thấy dáng vẻ định chạy trốn của ba người, khóe miệng Lục Duyên khẽ giật giật:
"Không cần, để đó cho ta. Thanh Hòa tỷ, các ngươi cứ đứng xem là được"
Nghe Lục Duyên nói thế thì cả ba người sững sờ, đều nhìn thoáng qua Lục Duyên bằng vẻ mặt cổ quái.