Mà ở một chỗ khác, Lục Duyên và ba người Lý Thanh Hòa tiếp tục đi sâu vào trong rừng rậm, dọc đường cũng gặp phải mấy con hung thú bình thường, có điều đều là cấp Vương nên bị Tư Thính Vũ giết chết một cách nhẹ nhõm, cũng thu hoạch được một ít vật liệu và linh tinh.
Không bao lâu sau mấy người đã đi được hơn hai mươi cây số, đi tới khu vực phía trước Lục Duyên thì cảm ứng được hung thú dị hóa trăn khổng l.
Lục Duyên nhìn thoáng qua con trăn khổng lồ bên trên đại thụ, mà con trăn khổng lồ dị hóa kia cũng chú ý đến bốn người Lục Duyên, con ngươi màu xanh lá lóe lên từng tia sáng lạnh lẽo, các xúc tu quanh thân hơi nhúc nhích mang theo một tia khí tức tà khí.
Ngay tại lúc này, Lý Thanh Hòa đột nhiên dừng lại, sắc mặt nghiêm lại rồi nói:
"Đại Hung Vũ, phía trước có hung thú"
Lục Duyên nhận ra, hình như phân thân bóng đen của Lý Thanh Hòa đã phát hiện con trăn khổng lồ ở trên nhánh cây.
Nghe thấy lời nói của Lý Thanh Hòa, sắc mặt Tư Thính Vũ cũng nghiêm lại, có một tiếng rồng ngâm trầm thấp vang lên từ người nàng ấy, thân thể nàng cũng hiện ra từng mảnh vảy màu vàng đồng và khí tức trở nên cường đại hơn nhiều.
Đúng lúc này, con trăn khổng lồ ở trên nhánh cây nơi xa đột nhiên há miệng, trong miệng nó có một luồng ánh sáng màu xanh lá ngưng tụ lại và bắn về phía bốn người Lục Duyên.
Tư Thính Vũ cảm nhận được năng lượng ẩn chứa bên trong luồng ánh sáng màu xanh lá kia thì khẽ nhíu mày, trường thương trong tay chấn động một cái, trước người lập tức ngưng tụ ra một tấm hộ thuẫn giáp màu vàng đồng có chứa vảy.
Luồng ánh sáng màu xanh lá nổ tung ở trên hộ thuẫn, tiếng nổ ầm ầm vang lên cùng với dư âm tàn phá tứ tung, ánh sáng màu xanh lá bắn đến những cây cối bên cạnh đều khiến cây cối bị ăn mòn.
Vào lúc con trăn khổng lồ hành động, Sương Nguyệt và Lý Thanh Hòa cũng cùng ra tay.
Sương Nguyệt hơi quơ pháp trượng trong tay, sau một khắc từng sợi dây mây cứng cỏi hiện ra ở trên nhánh cây mà con trăn khổng lồ đang nằm, tất cả dây mây lập tức trói con trăn khổng lồ lại khiến nó không thể hành động trong chốc lát.
Cũng đúng lúc này, Lý Thanh Hòa biến mất tại chỗ, sau một khắc thì thân thể nàng ấy đã xuất hiện ở trước nhánh cây chỗ con trăn khổng lồ, không gian quanh người nàng bị xé rách, từng tia kiếm quang đen nhánh hiện ra và bảo phủ con trăn khổng lồ vào trong.
Lục Duyên cảm nhận được sự rung chuyển không gian từ trong kiếm quang kia, hắn cũng biết cái chiến kỹ này của Lý Thanh Hòa.
Nó tên là Ám Ảnh Thuấn Không Trảm, là chiến kỹ kết hợp giữa hệ không gian và hệ ám ảnh, có thể nói là rất quý.
Vào lúc Lý Thanh Hòa đang ở chiến vương thì đã ghi lại cái chiến kỹ này.
Đối mặt với đòn tấn công vô cùng cường đại, con trăn khổng lồ kia rên lên một tiếng rồi các xúc tu quanh thân lại càng chấn động kịch liệt hơn, vì không thể di chuyển nên quanh thân nó đã ngưng tụ ra một cái lồng ánh sáng màu xanh lá, muốn dùng để ngăn cản đòn công kích.
Nhưng mà cường độ của cái chiến kỹ Ám Ảnh Thuấn Không Trảm kia không hề kém, suy cho cùng đây cũng là chiến kỹ có Không Gian Chi Lực.
Chẳng mấy chốc lỏng ánh sáng đã bị nứt toạc, sau đó từng tia kiếm quang lóe lên và xé con trăn khổng lồ thành từng mảnh nhỏ.
Ba người Lý Thanh Hòa phối hợp khá ăn ý, thêm nữa là dù tu vi của ba người đều là cấp chiến hoàng nhưng thực lực lại không yếu, đều ghi lại chiến kỹ cấp đế, ba người mà liên thủ lại thì nói không chừng còn có thể đánh một trận với chiến đế bình thường.
Còn đây chỉ là một con hung thú dị hóa cấp chiến hoàng mà thôi, đối với ba người thì nó chỉ là một mục tiêu có thể bị giết chết một cách đễ dàng.
Lục Duyên hiểu khá rõ về thực lực của Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ, dù hắn không rõ thực lực Sương Nguyệt thế nào, nhưng nếu có thể cùng tổ đội với Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ thì chắc chắn cũng không kém, cho nên Lục Duyên không hề bất ngờ về biểu hiện của ba người tí nào.
Sau khi hung thú dị hóa tử vong, Lục Duyên hấp thu một tia khí tức không xác định, lượng khí tức không xác định này không nhiều lắm, thậm chí còn ít hơn một xíu so với số lượng dị hóa vật cấp B lúc trước.
Có điều Lục Duyên vẫn khá hài lòng.
Suy cho cùng đây là thượng tầng Khởi Nguyên Chi Địa, chỉ sợ có không ít hung thú dị hóa giống như này, khí tức không xác định về sau có chỗ để trông cậy rồi.
Từng luồng khói đen tràn ra từ trong thân thể của con trăn khổng lồ đã tử vong, sau đó huyết nhục của nó bị ăn mòn rồi hóa thành một đống tro tàn và biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.
Con trăn khổng lồ này cũng không để lại bảo vật gì.
Lúc trước Lục Duyên đã nghe ba người Lý Thanh Hòa nhắc về chuyện hung thú dị hóa sẽ không để lại bảo vật, cho nên hắn cũng không để ý.
Có điều, hung thú dị hóa lại có được công huân, bốn người Lục Duyên ký kết khế ước thế là công huân được chia đều, hắn cũng được chia hai mươi điểm công huân.
Lục Duyên nhìn hai mươi điểm công huân thì hơi kinh ngạc:
"Một con hung thú dị hóa cấp hoàng có thực lực cường đại vậy, thế nhưng chỉ có chút công huân thế này sao?"