Trong mảnh rừng rậm bị bóng tối bao phủ, một nhóm hơn ba mươi chiến sĩ gen đang nhanh chóng di chuyển giữa rừng đại thụ.
Những chiến sĩ gen này đều có dáng người cực kỳ cao lớn, đạt tới khoảng năm mét, có những hai cái đầu và trên đầu không hề có tóc, chỉ là mỗi đỉnh đầu đều có một cái sừng, tai của họ hơi nhọn khá giống với tinh linh, nhưng nó to hơn của tinh linh nhiều.
Khí tức của họ cực kỳ cường đại, hai người dẫn đầu là chiến đế, mà những người còn lại đều là cường giả cấp bậc chiến hoàng.
Vì ở trong rừng rậm vào ban đêm nên năng lực cảm nhận bị hạn chế, cho dù là chiến đế cũng khó có thể cảm nhận được những thứ ở ngoài trăm cây số, tốc độ di chuyển của họ không phải quá nhanh, nhưng cũng không chậm.
Một trong hai chiến đế dẫn đầu lên tiếng:
"Gia tăng tốc độ! Không bao lâu nữa là tiếp cận mục tiêu! Lần hành động này tuyệt đối không thể xuất hiện sai sót!"
Những người hai đầu khác cũng nhốn nháo nghiêm mặt, vùi đầu tiếp tục tiến lên.
Trước khi đám chiến sĩ gen kia đi ngang qua một cây đại thu, một nhánh cây của nó hơi nhúc nhích, sau đó hóa thành phân thân bóng đen và nhìn đám chiến sĩ gen kia đi Xa.
Đây là phân thân bóng đen của Lục Duyên, hắn đã đồng bộ cảm quan, cho nên thấy được phương hướng mà đám chiến sĩ gen người hai đầu đang tiến đến đúng là phương hướng họ đang ở.
Õ chỗ bản thể Lục Duyên, hắn thu hồi ánh mắt nhìn hướng kia, chuyển sang nhìn về phía ba người Lý Thanh Hòa rồi hiếu kỳ hỏi:
"Thanh Hòa tỷ, nếu gặp được chiến sĩ gen thuộc chủng tộc khác ở trong nơi hoang dã, vậy thì sẽ thế nào?"
Cả ba người đều sững sờ khi nghe thấy lời này, Tư Thính Vũ hơi cảnh giác, ngó nhìn xung quanh theo bản năng, mà Lý Thanh Hòa và Sương Nguyệt thì lại liếc nhìn Lục Duyên.
Lý Thanh Hòa cười nói:
"Vậy phải xem là gặp được loại chủng tộc gì. Có một vài chủng tộc trời sinh đã muốn cướp đoạt của người khác mà sống, những người này sẽ liều lĩnh tấn công những chiến sĩ gen mà họ gặp được, mong muốn đoạt được bảo vật của đối phương. Nếu gặp được chủng tộc khá thân thiện thì có thể giao lưu một chút, khả năng cao sẽ không xảy ra xung đột"
Lục Duyên nghe vậy thì gật đầu, suy nghĩ chốc lát lại nói:
"Vậy nếu bị chiến sĩ gen giết chết thì có thể sống lại không?"
Sương Nguyệt nở một nụ cười:
"Ngoại trừ bị hung thú dị hóa giết chết là không thể, bị những hung thú bình thường khác hoặc là chiến sĩ gen giết chết cũng có thể sống lại. Đương nhiên điều này cũng không thể khiến người ta lơ là được, nếu những chiến sĩ gen đó bắt ngươi xong, lại đi tìm hang ổ của hung thú dị hóa rồi để chúng giết ngươi, vậy thì sẽ không thể nào sống lại. Thật ra loại tình huống này cũng không hề hiếm thấy ở thượng tầng Khởi Nguyên Chi địa"
Nghe thấy thế, Lục Duyên hơi nhíu mày lại:
"Hóa ra là vậy"
Trong lúc bốn người Lục Duyên nói chuyện, đội ngũ người hai đầu kia đã đến gần khu vực chỉ cách mấy người Lục Duyên khoảng sáu mươi cây số.
Ngay vào lúc này, các chiến sĩ người hai đầu đang nhanh chóng di chuyển bỗng cảm nhận được cỗ bóng tối vô cùng nồng đậm bao trùm lên họ.
Tất cả mọi người, bao gồm cả hai cường giả cấp bậc chiến đế đều phát hiện dường như năng lực cảm nhận của bản thân không hề có tí tác dụng nào.
Giờ phút này, kể cả là hai cường giả người hai đầu cấp chiến đế thì phạm vi cảm nhận cũng chỉ đến khoảng cách một mét trước người.
Sắc mặt họ kịch liệt thay đổi, vẻ hoảng loạn đây mặt.
Trong đó có một giọng nói hoảng sợ vang lên:
"Ta, ta không nhìn thấy! Các ngươi còn ở đây không?"
"Ta vẫn ở đây! Khắc Lặc Tư, ngươi ở đâu? !"
"Đại nhân Ba Thắc Ti! Ngài còn ở đây sao?"
Nghe thấy giọng nói hoảng sợ của đám người, dù trong lòng hai chiến đế cũng vô cùng khiếp sợ, nhưng đều hít một hơi thật sâu, ép bản thân bình tĩnh lại.
Một trong số những người hai đầu kia gào to lên:
"Tỉnh táo lại hết đi! Bình tĩnh lại!
Một người hai đầu khác cũng nhìn xung quanh một chút, trên mặt hiện ra vẻ kính sợ:
"Không biết là vị tiền bối nào đang đùa với chúng ta? Chúng ta chỉ là người đi ngang qua mà thôi, nếu làm phiền đến tiền bối thì chúng ta sẽ chuyển hướng, thay đổi tuyến đường"
Một chiến đế khác trong đám người hai đầu cũng liên tục gật đầu:
"Đúng vậy tiền bối, xin đừng chấp nhặt với chúng ta"
Lục Duyên nhìn thoáng qua nhóm người hai đầu đang sợ hãi lo lắng, suy nghĩ một chút rồi quyết định sẽ không đánh chết họ, suy cho cùng Lục Duyên cũng không biết đến cùng họ là ai, có được tính là chủng tộc thân thiện hay không.
Mục tiêu của hắn chỉ là không để cho đám người này chạm mặt với mấy người Thanh Hòa tỷ, tránh đến lúc đó lại xuất hiện xung đột gì.
Nếu không phải vậy, Ám Ảnh Thánh Vực mà Lục Duyên sử dụng cũng không chỉ có chút năng lực cảm nhận như thế, thậm chí hắn còn có thể che giấu được cả âm thanh.
Phân thân bóng đen đứng trên cành của một cây đại thụ, Lục Duyên nhìn các chiến sĩ người hai đầu ở phía dưới thông qua phân thân bóng đen, giọng nói khoan thai vang lên:
"Õ trong chỗ này một lát"
Nghe thấy giọng nói kia, vẻ mặt vốn đang sợ hãi của đám người hai đầu đều cứng đờ, sau đó chiến đế cầm đầu vội vàng lên tiếng:
"Vâng, ta hiểu rồi đại nhân, chúng ta sẽ đợi ở đây!"
Phân thân bóng đen không tiếp tục đáp lời, mà chỉ yên tĩnh nhìn đám chiến sĩ người hai đầu trong Ám Ảnh Thánh Vực.