Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 787: Theo Dõi.




Xung quanh Lý Thanh Hòa cũng xuất hiện từng tia từng tia sương mù màu đen, có hai bóng đen bay ra.

Lục Duyên nhìn thoáng qua lập tức cảm thấy có chút quen thuộc, đây cũng là kỹ năng chiến đấu thuộc loại phân thân bóng tối.

Hai bóng đen kia lập tức hóa thành luồng ánh sáng, sau đó biến mất trong màn đêm.

Lý Thanh Hòa tươi cười giới thiệu:

"Trong nhóm nhỏ của ba người chúng ta, Đại Hung Vũ là hệ hộ vệ sẽ chịu trách nhiệm mở đường, ta nhận trách nhiệm do thám và tấn công, còn lại Sương Nguyệt đảm nhận trách nhiệm khống chế và chữa trị"

Sương Nguyệt cười nói:

"Bình thường ba người chúng ta phối hợp lại có thực lực không tôi, nhưng dù sao nhân số cũng có hạn, cũng chỉ có ba người, nhiều khu vực không vào được. Bây giờ có A Duyên gia nhập, chúng ta có thể đến càng nhiều nơi hơn"

Lý Thanh Hòa cười nói:

"Đúng vậy, nếu Duyên đệ đệ của chúng ta ở đây, sức chiến đấu của chúng ta thật sự sẽ mạnh hơn, có thể đi nhiều nơi hơn. Duyên đệ đệ có thể làm chiến binh hệ hộ vệ, giảm bớt áp lực cho Đại Hung Vũ, hơn nữa hắn còn có thể làm chiến binh hệ cường công.

Thậm chí nếu xảy ra nguy hiểm gì, chúng ta có thể sử dụng khả năng dịch chuyển không gian để trốn thoát"

Nói đến đây, ánh mắt ba người đều ánh lên vẻ mong đợi, dường như họ đã cảm nhận được phía trước chính là tương lai tươi sáng.

Trên mặt Lục Duyên cũng nở nụ cười.

Trong thời gian ngắn, Lục Duyên có thể đi săn cùng Thanh Hòa và những người khác để tìm hiểu thêm về tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa, sau khi tìm được khu vực thích hợp cho mình săn bắn, e rằng hắn sẽ phải hành động một mình.

Dù sao, thực lực của Lục Duyên mạnh hơn ba người họ rất nhiều.

Bây giờ thực lực của hắn đã ở cấp thánh.

Tuy nhiên, trước khi rời đi, Lục Duyên đã nghĩ tới việc dùng khả năng tiến hóa của mình để tiến hóa một số bảo vật cho họ, như vậy họ mới có thể nâng cao thực lực. Ở nơi nguy hiểm như tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa này, thực lực phải càng mạnh mới càng tốt.

Ừm... Nếu có cách nào đó để họ thông báo cho hắn ngay lập tức khi họ gặp nguy hiểm, hắn có thể lập tức chạy đến thì tốt rồi.

Lục Duyên nghĩ tới đây lại cảm thấy chưa chắc mình không làm được chuyện này, dù sao năng lực không gian của hắn cũng đủ mạnh, chỉ cần họ gặp nguy hiểm, Lục Duyên lập tức biết ngay, hắn nhất định sẽ có cách nhanh chóng chạy tới.

Tất nhiên, còn có những cách khác nữa, chẳng hạn như giấu mấy phân thân bóng tối bên trong bóng của họ.

Nếu có bất kỳ nguy hiểm nào, phân thân bóng tối sẽ cứu họ ngay lập tức.

Với thực lực bây giờ của Lục Duyên, chiến lực của phân thân bóng tối có thể so với một người cấp thánh rồi.

Hơn nữa hắn còn là thánh giả nắm giữ năng lực không gian.

Ngay cả khi đối mặt với tình huống đánh không lại, sử dụng khả năng dịch chuyển không gian đưa họ chạy trốn cũng sẽ không thành vấn đề.

Nghĩ đến đây, Lục Duyên lại nghĩ đến mấy bóng đen của phân thân bóng tối giấu trong cái bóng của Lý Tinh Hải và ông lão Tư Kỳ lúc trước.

Dù sao hắn cũng có thể cảm nhận được những thứ mà phân thân bóng tối cảm nhận, vậy đây có phải là nhìn trộm không?

Trong lòng Lục Duyên cảm thấy có chút xấu hổ. Nếu đối tượng là Lý Tinh Hải hay ông lão Tư Kỳ, Lục Duyên sẽ cảm thấy nổi da gà.

Nhưng nếu đối tượng đổi thành bọn người Thanh Hòa tỷ... Thì...

Đương nhiên, Lục Duyên cũng chỉ suy nghĩ như vậy mà thôi, hắn không phải loại người như vậy, nên không thể làm được chuyện như vậy.

Hơn nữa thực lực của Lục Duyên sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, nếu đám người Thanh Hòa tỷ biết được lúc trước mình vẫn luôn theo dõi họ, nói không chừng hắn sẽ bị họ giết mất.

Lục Duyên quyết định chuyện này dựa vào phản ứng tự động vậy.

Tới khi có nguy hiểm mới thông báo cho bản thể của Lục Duyên.

Ngay khi Lục Duyên đang suy nghĩ, hắn đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía trước.

Với thực lực bây giờ của Lục Duyên, hắn có thể dễ dàng nhận thức được rằng ở hướng đó. Trên cành cây lớn cách đó ba mươi km có một con trăn khổng lồ màu đen dài gần một trăm mét, thân thể nó không hề nhúc nhích, lặng lẽ ẩn nấp như đang chờ con môi.

Trên cơ thể loài trăn đen này có những xúc tu kỳ lạ tự động vặn vẹo, nhìn lướt qua có chút buồn nôn.

Lục Duyên có thể cảm nhận được khí tức dị hóa trên người con hung thú này.

Đây là hung thú dị hóa tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa hay sao?

Cảm giác mức độ dị hóa cũng không quá cao, đại khái cũng gần giống với một số hung thú mà Lục Duyên đã gặp trong lần tham gia vào buổi thí luyện hoàng tộc với Dạ Dạ đúng không?

Con hung thú này có thực lực cấp hoàng, nhưng vì dị hóa nên nó mạnh hơn cấp hoàng bình thường một chút, nhưng đương nhiên nó cũng không có sức uy hiếp với ba người Lý Thanh Hòa.

Lục Duyên cũng không ra tay, không bao lâu nữa họ sẽ đụng phải hung thú dị hóa này thôi.

Lúc này, Lục Duyên lại quay đầu lần nữa. Hắn phát hiện ra bây giờ khu vực cách đó hàng trăm km bên trái có một đội hơn ba mươi chiến binh gen hai đâu, thân hình cao năm thước, họ đang từ từ đi về hướng bốn người bọn Lục Duyên.

Lục Duyên nhíu mày, tách ra một phân thân bóng tối, nó di chuyển về hướng các chiến binh gen kia.

Trong lúc này, Lý Thanh Hòa và hai người khác không hề hay biết.