Lý Thanh Hòa cười nói:
"Lần đầu tiên Duyên đệ đệ tới tầng trên Khởi Nguyên Chi Địa, chúng ta đi săn một chuyến không? Cảm thấy thế nào?"
Tư Thính Vũ gật đầu:
"Được thôi, chúng ta đi một chuyến trước"
Sương Nguyệt khoanh tay trước ngực, mỉm cười nói:
"Ta không có ý kiến"
Ba người nhìn về phía Lục Duyên. Lục Duyên đương nhiên không có ý kiến gì, bản thân hắn cũng rất tò mò với thế giới bên ngoài Bổ Thiên thành.
"Đương nhiên có thể rồi, vậy chúng ta đi đâu?"
Lục Duyên tò mò hồi.
Cả ba im lặng một lúc rồi Lý Thanh Hòa nói:
"Nếu không tới phía tây? Rừng rậm Hắc Dạ?"
Nghe những lời này của Lý Thanh Hòa, Sương Nguyệt và Tư Thính Vũ nghĩ một lát, sau đó cả hai đều gật đầu.
"Ừm, ở nơi đó hung thú có thực lực cao nhất là cấp đế, hung thú dị hóa cũng không nhiều lắm, cách Bổ Thiên thành cũng không quá xa. Ta cảm thấy không có vấn đề gì.
Lần trước chúng ta phát hiện được một con hung thú cấp đế chính là ở chỗ này, hơn nữa lại có thêm A Duyên, chắc chắn bốn người chúng ta có thể giết được nó đúng không?
Sương Nguyệt nói.
Tư Thính Vũ cũng đồng ý:
"Chỉ sợ con hung thú cấp đế kia đã bị người khác phát hiện"
Vì đây là lần đầu tiên Lục Duyên đến tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa, hắn cũng không có nhiều ý kiến, xem ra ba người đều có vẻ khá cẩn thận, chờ ba người đưa ra quyết định vậy.
"Vậy thì đến nơi đó. Đi ngay bây giờ!"
Lý Thanh Hòa mỉm cười nói.
Cả bốn người rời khỏi khu dân cư, Sương Nguyệt đang chuẩn bị lấy phi hành khí của mình ra, lúc này Lý Thanh Hòa đã ngăn nàng ấy lại, nhìn sang Lục Duyên cười nói:
"Để Duyên đệ đệ đưa chúng ta đến đó, tốc độ của Duyên đệ đệ nhanh hơn một chút"
Lúc trước Lý Thanh Hòa đã đi xử lý hiện tượng dị hóa với Lục Duyên, nên nàng ấy biết được năng lực dịch chuyển không gian của Lục Duyên mạnh như thế nào.
"Tốc độ của A Duyên nhanh hơn?"
Sương Nguyệt sửng sốt, sau đó nàng ấy lại kinh ngạc liếc nhìn Lục Duyên.
Tư Thính Vũ ở bên cạnh gật đầu nói:
"Năng lực dịch chuyển không gian của A Duyên rất mạnh, nếu hắn có thể dùng dịch chuyển không gian đưa chúng ta đi, quả thật sẽ nhanh hơn"
Nghe nói như thế, Sương Nguyệt hơi sững sờ rồi mỉm cười nói:
"Nếu đã như vậy, ta đương nhiên không có ý kiến"
Ba người họ nhìn về phía Lục Duyên, đương nhiên Lục Duyên cũng không có ý kiến.
Từ khi dịch chuyển không gian càng ngày càng mạnh, lúc bình thường hắn di chuyển cũng không cần dùng tới phi hành khí.
Hắn cười nói:
"Nếu đã như thế vậy để ta đưa mọi người tới đó. Phía tây phải không, cụ thể là hướng nào?"
Lý Thanh Hòa chỉ về một hướng, Lục Duyên gật đầu, sau đó đặt tay lên vai Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ, hắn lại nhìn Sương Nguyệt, cười nói:
"Sương Nguyệt tỷ, ngươi giữ chặt Thanh Hòa tỷ, đừng buông tay là được"
Sương Nguyệt gật đầu, học theo Lục Duyên, đặt tay lên vai bên kia của Lý Thanh Hòa.
Lục Duyên vận chuyển không gian hành giả, cả bốn biến mất tại chỗ.
Trong quá trình sử dụng dịch chuyển không gian, Lục Duyên phát hiện không gian ở tâng trên Khởi Nguyên Chi Địa không ổn định, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện bão không gian, thậm chí có khi còn phá vỡ không gian.
Cũng may Lục Duyên có gen không gian cấp thánh, cho nên hắn đương nhiên không bị ảnh hưởng.
Tuy nhiên, để không làm cho Lý Thanh Hòa và những người khác sợ hãi, Lục Duyên không trực tiếp đưa họ một lần xuyên qua hơn mười nghìn km, mà chia thành nhiều lần, đến một khu rừng rậm to lớn cách đó hơn bảy triệu km.
Kích thước của khu rừng này với khu rừng nơi sơn mạch Ma Long gần bằng nhau, hoặc có thể lớn hơn một chút.
Khu vực rừng cây tối đen, bầu trời nơi này càng u ám hơn những khu vực khác, tựa như nơi này vẫn luôn chìm trong đêm đen.
Lục Duyên liếc mắt nhìn về phía không trung, trong bóng tối, Lục Duyên có thể nhìn thấy từng đốm lửa màu xanh lá đang rực cháy.
Lục Duyên cảm thấy ngọn lửa màu xanh lá này có phần giống với sương mù màu xanh lá của con chó xanh lúc trước.
Hắn nhướng mày tò mò hỏi:
"Thanh Hòa tỷ, ngọn lửa xanh này là gì vậy?"
Lý Thanh Hòa liếc nhìn ngọn lửa xanh lá đột nhiên xuất hiện rồi biến mất:
"Đây là hiện tượng dị hóa, có một số hung thú dị hóa sẽ bay ra từ trong ngọn lửa màu xanh lá này. Bản thân ngọn lửa có khả năng ăn mòn rất mạnh, không dễ gì dập tắt. Với thực lực của chúng ta, nếu chúng ta bị cuốn vào ngọn lửa này sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng"
Lục Duyên khẽ gật đầu, trong lòng quyết định, đây cũng là hiện tượng dị hóa, chẳng trách nó lại giống với sương mù màu xanh trên người con chó xanh lúc trước.
Tư Thính Vũ nhìn xung quanh một chút, rồi nói:
"Xung quanh không có gì khác thường, chúng ta vào đi"
Vừa nói xong, bộ giáp chiến màu vàng đỏ mà nàng ấy thường mặc đã xuất hiện. Nàng ấy xách theo một cây thương dài, tiến về phía trước, đi vào trong khu rừng tối đen kia.
Là một chiến binh hệ hộ vệ, Tư Thính Vũ nhận trách nhiệm dò đường.
Sương Nguyệt mỉm cười vẫy cây pháp trượng trong tay, ngay sau đó, mặt đất đột nhiên nứt toác, hai hình người cao hơn bốn thước có khí tức rất mạnh cầm theo giáo gỗ chui ra.
Đây là hộ vệ bằng gỗ của Sương Nguyệt, dựa vào khí tức này hiển nhiên họ cũng là cấp chiến hoàng.
Sương Nguyệt điều khiển hai hộ vệ bằng gỗ đi theo bên cạnh.