Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 772: Pháo Bắn Chó.




Dù không đến mức rất nhanh đã tiêu hao đến gần cạn kiệt, nhưng khả năng còn phải đánh lâu dài, Lục Duyên cũng không định khiến linh lực của mình rơi đến cùng kiệt.

Sau khi hấp thu xong linh lực trong linh tinh, Lục Duyên híp mắt, trên người tỏa ra từng chùm hào quang màu trắng bạc, từ trong người đồng thời xuất hiện sáu khối kim loại màu trắng bạc kim loại.

Đó là pháo phù du, Lục Duyên thông qua năng lực chế tạo máy móc của thánh giản cơ giới chế tạo ra.

Pháo phù du hắn chế tạo có thể đạt tới trình độ cấp hoàng bậc sáu.

Vì nó là gen võ trang, Lục Duyên có thể trang bị trực tiếp, tiếp tục tiến hóa lên cấp thánh.

Sáu quả pháo phù du là một bộ, tương đương với một gen võ trang cấp thánh, với thực lực hiện tại của Lục Duyên, cũng không phải không cách nào trang bị trực tiếp.

Pháo phù du màu trắng bạc xuất hiện, con ngươi đen nhánh của Lục Duyên dường như hóa thành bánh răng màu đen, bánh răng chậm rãi chuyển động, cánh trắng sau lưng Lục Duyên dường như cũng xuất hiện từng cái bánh răng mờ ảo.

Năng lực cường hóa máy móc của thánh giả cơ giới.

Cường hóa mọi mặt của Lục Duyên.

Từng tia sáng màu xám bắn vào bên trong pháo phù du, pháo phù du phát ra từng vòng hào quang màu xám, linh lực trong họng pháo sục sôi, một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ ngưng tụ lại.

Vốn là sáu quả pháo cùng với nhau mới có thể đạt đến cấp thánh, nhưng hiện tại, năng lực mỗi một quả pháo phù du đã có thể ngưng tụ đạt tới cấp thánh, thậm chí uy lực còn mạnh hơn gấp nhiều lần so với công kích của bóng đen phân thân.

Lục Duyên điều khiển ý thức, pháo phù du bắn ra từng đợt linh lực pháo màu xám bạc.

Linh lực pháo vô cùng khủng khiếp, gần như chỉ trong nháy mắt đã bẻ gãy không gian, rơi trên tấm chắn mà lục khuyển đang phải không ngừng né tránh công kích kia vừa mới ngưng tụ lại.

Âm ầm ầm! !

Tiếng nổ rền rĩ vang lên, dư chấn tàn sát bừa bãi, gần như chỉ trong tích tắc, tấm chắn màu lục kia liền xuất hiện từng vết nứt rõ ràng, rồi tan nát.

Phản lực mãnh liệt trực tiếp làm đình trệ động tác trốn tránh của lục khuyển, sau đó nó bị vô số kiếm quang chìm ngập, âm thanh như cắt qua thủy tinh kia lại lần nữa vang lên.

Vụt một cái, một tia sáng màu lục xẹt qua, lục khuyển bay ra từ trong sự bao vây của bóng đen phân thân, trên người nó từng đường vết thương kinh khủng.

Sương mù màu lục phun trào, miệng vết thương của lục khuyển chậm rãi khép lại.

Ánh mắt gian xảo của nó lóe lên tia lạnh lẽo, gầm một tiếng.

Tiếng thét hóa thành sóng âm khuếch tán, những bóng đen đang nhao nhao vây lấy lục khuyển bèn toán loạn, trong đầu Lục Duyên trống rỗng, cảm giác được máu tươi đang chảy ra từ thất khiếu, sắc mặt tái nhợt, đau đớn kịch liệt dày vò.

Ngay sau đó, Lục Duyên liền cảm nhận được sau lưng truyền đến một luông khí tức tà dị, không gian quanh hắn dao động, định dùng dịch chuyển không gian để tránh đi.

Nhưng Lục Duyên lại phát hiện ra không gian từ chối sự tác động của hắn.

Đây là do hung thú dị hoá làm?

Tròng mắt Lục Duyên thu lại, dù năng lực không gian của hung thú dị hoá không giống hắn, nhưng cũng có thể gây cản trở nhất định đến hắn.

Gần như không hề nghĩ ngợi, thân thể Lục Duyên đã hóa thành tàn ảnh, tránh sang một bên.

Dịch chuyển không gian đang bị quấy nhiễu đã không thể sử dụng vào lúc này.

Chỉ thời gian để mở không gian thôi đã đủ để đối thủ xé nát ngươi mấy lần rồi.

Đương nhiên Lục Duyên sẽ không đứng ngốc ở đó để người ta cắn xé.

Dù hắn đã phản ứng ngay lập tức, nhưng vẫn hơi chậm một chút, một vuốt hung tợn đã quẹt qua chiến giáp của Lục Duyên, dù năng lực phòng ngự của hắn vô cùng hùng mạnh, nhưng cũng không thể ngăn cản hoàn toàn công kích, trên chiến giáp bên trên xuất hiện vài vết rách, máu tươi chậm rãi chảy ra.

Ở miệng vết thương, một sợi sương ăn mòn màu lục chậm rãi khuếch tán, khiến cho Lục Duyên vô cùng đau đớn.

Hắn lấy tốc độ cực nhanh lùi về sau, nhìn thoáng qua vết thương trên cánh tay, Quang Minh Chi Lực cuộn trào, từng luồng sương mù màu lục tiêu tán, sau đó Sinh Mệnh n Tứ xoay chuyển, ngay lập tức thương thế đã được hồi phục.

Lúc này lục khuyển đã lần nữa lao đến chỗ Lục Duyên, sau khi biết Lục Duyên có thể tạo ra số lượng lớn phân thân, đương nhiên lục khuyển sẽ không ngu ngốc để phân thân cản trở, nó trực tiếp đối phó bản thể.

Lần này, móng vuốt của lục khuyển hướng thẳng đến đầu của Lục Duyên, sương mù màu lục cuồn cuộn phun trào, sức mạnh vô cùng hùng mạnh khiến không gian cũng xuất hiện từng đường rạn.

Sắc mặt Lục Duyên lạnh lùng, nắm chặt trọng kiếm trong tay, sử dụng hắc cương kình, phía trên trọng kiếm mang theo từng đốm sao cùng ánh sáng trắng, hai loại ánh sáng giao hòa bện lại một chỗ như bị nén ép lại.

Ngay sau đó, Lục Duyên chém một kiếm về phía lục khuyển.

Luông sức mạnh bị dồn ép bỗng nhiên bạo phát, chạm vào móng vuốt của lục khuyển.

Uỳnh! !

Một tiếng nổ ầm vang lên, cả lục khuyển lẫn Lục Duyên đồng thời bay ra ngoài.

Con mắt băng lãnh của lục khuyển đây vẻ khó tin, nhân loại này chỉ là một chiến hoàng nho nhỏ mà thôi, còn nếu lấy lực lượng vũ trụ để cân đo, có thể nói nó là một cường giả cấp thánh, vậy mà lại có thể giao chiến ngang tài ngang sức với nó? !