Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 771: Lấy Thịt Đè Chó.




Sau lưng Lục Duyên cũng phát sáng, tụ thành từng đôi cánh, có tất cả sáu đôi cánh mọc ra sau lưng Lục Duyên, đôi mắt đen láy của hắn cũng hiện ra thập tự màu vàng.

Khí tức lan rộng lại lần nữa bành trướng thêm.

Tinh Thần Chi Thể cùng với Quang Minh Chi Dực.

Liên tiếp sử dụng hai chiến kỹ cấp thánh, cả hai đều là loại hình chiến kỹ có biên độ tăng trưởng, lấy sức mạnh ban đầu của Lục Duyên làm cơ sở, lúc này sức mạnh của Lục Duyên tăng lên cực kỳ đáng sợ.

Ngay cả lục khuyển kia cũng phải co chặt tròng mắt, cảnh giác nhìn Lục Duyên.

Trong phạm vi bóng đen, nếu là cường giả cấp chiến đế thì khó mà cảm nhận được thế giới bên ngoài, nhưng mà một hung thú dị hóa cấp thánh, có được năng lực đặc biệt cộng thêm sức mạnh vô cùng hùng mạnh, dù năng lực cảm nhận đang giảm mạnh, nhưng vẫn đủ để cảm nhận được phạm vi trong vòng mấy trăm cây số.

Mà khí tức của Lục Duyên khủng khiếp như thế, dù có hơn mấy trăm cây số, đối với một hung thú dị hóa cấp thánh thì vẫn giống như một mặt trời đột nhiên chói sáng giữa đêm đen, huống hồ Lục Duyên còn ở bên trong phạm vi cảm quan của nó.

Khí tức hùng mạnh đó khiến lục khuyển cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt.

Linh lực quanh người nó chấn động, từng cuộn sương mù màu lục tràn ra, tiếp xúc với hắc ám ở xung quanh phát ra tiếng xẹt xet.

Sương mù đang ăn mòn hắc ám.

Chỉ có điều, dù đang không ngừng bị tiêu trừ nhưng trong không trung cũng liên tục tuôn ra hắc ám chi lực mới, lấp đầy khu vực bị ăn mòn như vĩnh viễn không có điểm dừng.

Một lát sau, không gian quanh lục khuyển xoay chuyển, nó định sử dụng năng lực dịch chuyển không gian.

Nhưng mà, không gian vừa mới xao động đã lập tức bình lặng trở lại, Lục Duyên ở phía xa cũng sử dụng năng lực không gian khiến cho nó không cách nào xuyên qua.

Lục khuyển nhìn Lục Duyên, khóe miệng ngoác ra, gương mặt vặn vẹo dữ tợn.

Nó hét lên một tiếng, hóa thành một chùm sáng màu xanh lá, biến mất tại chỗ, từ mọi chỗ trong thánh vực hắc ám đều vang lên tiếng bào mòn, lục khuyển lao về phía Lục Duyên.

Ngay tại lúc này, trong thánh vực hắc ám lấp lóe từng đốm sáng của bóng đen phân thân ngưng tụ lại, hóa thành tàn ảnh, bao lấy lục khuyển, từng đường kiếm quang nhoay nhoáy, ác liệt chém về phía lục khuyển.

Mấy trăm đường kiếm quang đồng thời xuất hiện, dù uy lực không bằng bản thân Lục Duyên, nếu như chỉ là một đường kiếm quang đơn độc thì khó có thể làm lục khuyển có phản ứng gì, nhưng số lượng lại quá nhiều.

Lượng biến đủ để làm chất biến.

Lục khuyển cảm nhận được uy hiếp trí mạng, đó là cảm giác mà khi đối mặt chính diện Lục Duyên cũng không có.

Nó gầm lên, sương mù màu lục quanh thân điên cuồng gào thét, tạo thành một tấm lá chắn màu xanh lá, cùng lúc đó, thân thể của nó thoắt ẩn thoắt hiện, tránh né kiếm quang.

Kiếm quang dày đặc, khó mà tránh được hết, nhưng những kiếm quang kia cũng không cách nào đánh vỡ lớp phòng ngự, chỉ để lại trên tấm khiên những vết tích nhỏ bé.

Lục Duyên thấy thế cũng không bất ngờ gì, nếu như lục khuyển này thật sự dễ đối phó như vậy, cũng sẽ không gây cho Lục Duyên áp lực nặng nề đến thế.

Chính vào lúc này, quanh người Lục Duyên bỗng nhiên có từng làn sương màu lục trào ra, ánh sáng vàng trên người kịch liệt chấn động, cánh phía sau cũng ảm đạm đi không ít.

Hắn kêu lên đau đớn, trong lỏng ngực khó chịu, sắc mặt hơi trắng.

Hắn cảm nhận được một chút suy yếu.

Lục Duyên ngẩng đầu nhìn thoáng qua lục khuyển trong mắt còn mang theo ánh sáng màu lục, nó biết nguyền rủa?

Lục Duyên hơi hơi nheo mắt, dù có thể chống lại nguyền rủa nhưng Quang Minh Chi Dực cũng hơi nhạt đi một chút, thậm chí còn gây ra chút ảnh hưởng đối với hắn.

Rõ ràng là uy lực của nguyền rủa này cực kỳ mạnh, nếu như không có Quang Minh Chi Dực, nói không chừng hắn đã trọng thương.

Lục Duyên nhếch khóe miệng, mỉm cười.

Đôi mắt vốn lóe sáng thập tự màu vàng của hắn hiện thêm một vòng sáng xám xịt.

Tử vong chỉ thủ.

Một bàn tay vô hình đột nhiên xuất hiện ngay trên đỉnh đầu lục khuyển đang né đông né tây tránh khỏi công kích, chụp lấy của bóng đen phân thân.

Trong tích tắc, thân thể lục khuyển chấn động, nó đau đớn thét lên, khí tức lập tức yếu đi, tốc độ của hắn cũng chậm hơn nhiều, không kịp đề phòng, liên tiếp bị bóng đen phân thân đánh trúng, tấm khiên màu xanh lá bị đánh tan, từng đường kiếm quang rơi trên mình nó, trong âm thanh va chạm chói tai, trên người lục khuyển xuất hiện từng đường chém, từng dòng máu màu xanh lục túa ra, ăn mòn từng khối hắc ám.

Sương mù quanh người lục khuyển ào ạt tuôn ra, miệng vết thương nhanh chóng lành lại, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi đã gần như lành hẳn.

Lục Duyên lạnh lùng nheo mắt lại.

Khả năng hồi phục này nhanh hơn hắn nghĩ nhiều, sao trước đó chưa từng nghe nói đến lục khuyển này còn có khả năng hồi phục đáng kinh ngạc như vậy?

Lục Duyên đoán có thể là thực lực của hung thú dị hoá này lại tăng lên, cho nên có thêm loại năng lực phục hồi vô cùng mạnh mẽ như này.

Hắn vừa ra lệnh cho các bóng đen phân thân công kích lục khuyển, vừa lấy một khối linh tinh ra để hấp thu, bổ sung đầy linh lực.

Là một chiến hoàng, đồng thời sử dụng bốn chiến kỹ hùng mạnh cấp thánh, có là Lục Duyên đi chăng nữa cũng phải tiêu hao không nhỏ.