Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 773: Mạnh.




Khi lục khuyển đang kinh ngạc, quanh người nó lại có một loạt bóng đen phân thân vây tới.

Sắc mặt nó đại biến, gầm lên:

"Đáng chết!"

Thật vất vả mới có cơ hội giải quyết bản thể, vậy mà không ngờ tới thực lực của bản thể lại mạnh đến vậy, bây giờ phân thân lại lần nữa xuất hiện, nó lại một lần nữa lâm vào cục diện bị động.

Mà Lục Duyên bay ra ngoài, hai tay hơi tê dại, nhưng động tác lại không hề dừng lại, hắn tiếp tục ngưng tụ ra bóng đen phân thân, đồng thời thân thể biến mất trong không gian, xuất hiện ở phía sau lục khuyển.

Dịch chuyển không gian!

Không có lục khuyển quấy nhiễu, dịch chuyển không gian của Lục Duyên lại khôi phục trạng thái bình thường.

Thân thể hắn xuất hiện ở đằng sau lục khuyển, băng thiên trảm ẩn chứa năng lực tinh thần cùng Quang Minh Chi Lực chém xuống cổ lục khuyển.

Khi băng thiên trảm đã cận kề cái cổ của lục khuyển, trong mắt nó lại lóe lên một tia gian xảo, lần nữa hét lên.

Tất cả phân thân của Lục Duyên lập tức tan ra, Lục Duyên kêu lên thảm thiết, lại lần nữa cảm nhận được thống khổ kịch liệt, sắc mặt trắng bệch.

Lục khuyển thấy thế, nhếch miệng nhe răng cười, nhân loại này đã trúng kết Móng vuốt lại lần nữa vung về phía đầu Lục Duyên.

Đúng lúc này, Lục Duyên vốn mặt trắng bệch lại đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, để lại một bóng đen phân thân tại chính chỗ đó.

Móng vuốt của lục khuyển táp lên bóng đen phân thân, bóng đen nát tươm, cùng lúc này, không gian phía sau lục khuyển lại vặn vẹo, thân thể Lục Duyên lần nữa xuất hiện, trọng kiếm trong tay hắn lóe sáng bổ xuống người lục khuyển.

Cảm nhận được lưng truyền đến uy hiếp, mắt lục khuyển rụt lại, nó không thể lý giải được vì sao nhân loại này lại biến thành bóng đen phân thân, có điều nó cũng không kịp nghĩ nhiều, sương mù màu lục quanh người tuôn ra, tạo thành lớp lá chắn ngăn chặn đòn tấn công của Lục Duyên.

Âm!

Trọng kiếm chém lên lớp lá chắn, trên tấm khiên lập tức xuất hiện vết nứt, sương mù màu xanh lá cuồn cuộn đánh về phía Lục Duyên nhưng đã bị Quang Minh Chi Lực trên người Lục Duyên đánh tan.

Tấm khiên nhanh chóng vỡ nát, trọng kiếm chém lên người lục khuyển, tạo ra miệng vết thương dữ tợn, thân thể lục khuyển hóa thành một đống chất nhầy màu xanh lá rồi biến mất không còn vết tích.

Chất nhầy còn lại ập về phía Lục Duyên, cảm nhận được nguy hiểm, tròng mắt Lục Duyên co rụt lại, thân thể lùi sâu về sau.

Hắn nhìn thấy lục khuyển xuất hiện ở phía xa, trên lưng nó có một vết chém khổng lồ tựa hồ chia thân thể nó ra thành hai nửa.

Khóe miệng Lục Duyên hơi nhếch lên, nở một nụ cười.

Lục Duyên biết trước sự đeo bám của lục khuyển thì khó có thể sử dụng dịch chuyển không gian, nhưng trong Ám Ảnh Thánh Vực này, lục khuyển không thể quấy nhiễu Lục Duyên hoán đổi vị trí với bóng đen phân thân.

Trước đó hắn đã chuẩn bị mấy bóng đen phân thân ở xa, nếu có nguy hiểm gì, hắn có thể chuyển vị trí bất cứ lúc nào.

Chính là như thế, Lục Duyên đánh một đòn này khiến lục khuyển trở tay không kịp.

Hắn nhìn lục khuyển thương thế không nhẹ, hơi nheo mắt, hắn phát hiện thực lực của bản thân còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng.

Các chiến kỹ khác nhau phối hợp lại, có thể tạo ra chiến lực vô cùng to lớn.

Mà lục khuyển này hẳn đã mạnh hơn so với lúc hai lão gia tử Lý Tinh Hải gặp phải không ít, nếu như với năng lực hiện tại của lục khuyển, chỉ sợ hai lão gia tử kia cũng không đụng đến nó được?

Dù có sử dụng phù chú cấp thánh cũng thế mà thôi.

Không nói những cái khác, chỉ cần lục khuyển rít lên đã không phải là thứ chiến đế có thể ngăn chặn, nó thét lên một tiếng, chiến đế không chết cũng tàn.

Lục Duyên nghĩ trong bụng nhưng động tác thì không hề ngừng lại, hắn tiếp tục ngưng tụ một đám bóng đen phân thân phóng về phía lục khuyển, đồng thời trong mắt hắn cũng hiện ra một vòng sáng màu xám tĩnh mịch.

Một bàn tay hư ảo màu xám xịt lại thò ra trên đỉnh đầu lục khuyển đang trọng thương, cho nó một trảo.

Lục khuyển đang tự trị liệu thương thế của mình đột nhiên cơ thể run lên bần bật, nó thét lên một tiếng vô cùng thống khổ.

Miệng vết thương đã khôi phục kha khá lại toác ra, máu tươi màu xanh lá phun ra, khí tức cũng trở nên hỗn loạn.

Không chỉ có vậy, trong khí tức của nó còn mang theo mùi vị mục ruỗng.

Sau khi lục khuyển bị trọng thương, hiệu quả của Tử Vong Chi Thủ lại càng tốt.

Lúc này, một đám bóng đen phân thân đã tiếp cận lục khuyển, từng đường kiếm quang chớp lóe ánh sao lại lần nữa chém về phía lục khuyển đã vô cùng suy yếu.

Khí tức của cả mấy trăm đường kiếm quang vô cùng khủng khiếp.

Khi kiếm quang sắp tới gần lục khuyển, nó đột nhiên gầm lên một tiếng, đường vân màu máu quỷ dị trên người kia đột nhiên lấp lánh từng luồng sáng màu máu.

Lớp vảy màu xanh lá cũng nhiễm một màu đỏ máu.

Ánh sáng lưu chuyển, bao lấy thân thể trọng thương đến mức không còn sức tránh né kiếm quang đang công kích lục khuyển, tạo thành một quả trứng màu máu.

Kiếm quang chém vào vỏ trứng, phát ra tiếng va chạm uỳnh uỳnh, vỏ trứng hơi lắc lư, nhưng không hề sứt mẻ tẹo nào.

Lục Duyên nhíu chặt chân mày, lệnh cho một đám bóng đen phân thân, sáu quả pháo phù du đã được cường hóa cùng với bản thân hắn cũng tiến hành công kích.