Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 770: Cưỡng Thế Dịch Chuyển.




Chuyện này vốn dĩ là không hợp lý, thông thường thì chiến sĩ gen đều chỉ có thể ghi lại vỏn vẹn một hướng gen siêu phàm, dù kiểu mạnh mẽ như này cũng chỉ có thể ghi lại hai hoặc ba hướng mà thôi.

Còn đây là mấy cái vậy?

Hai người liếc mắt nhìn nhau, chớp chớp mắt.

Tư Kỳ hít một hơi thật sâu:

"Có người cấp Thánh phát hiện được chuyện của hung thú biến dạng, bây giờ đang đánh nhau với con hung thú biến dạng đó? Đi, qua xem thử!"

Lý Tinh Hải gật đầu, hai người bước ra cửa, cơ thể lập tức biến mất tại chỗ, bay tới chỗ của những luồng hơi thở đó truyền tới.

Không chỉ có hai người, cao thủ ở khắp nơi của sao Đại Khải đều bay về phía của luông hơi thở đó.

Trong số đó có Chiến Đế, cũng có một bộ phận Chiến Hoàng có hơi thở vô cùng mạnh mẽ.

Còn Chiến Hoàng bình thường và Chiến Vương thì không thể nào cảm nhận được luồng hơi thở mạnh mẽ như thế này.

Quay trở lại trước đó một lúc, khi mà con hung thú biến dạng đó vươn móng vuốt về phía của Lý Tinh Hải, Lục Duyên đang ngồi xếp bằng bên trong ký túc xá của Thiên Tài Doanh bỗng mở mắt ra, trong ánh mắt có một tia u ám xoẹt qua.

Hắn hơi nhíu mắt lại, quả nhiên cũng may là trước đó hắn đã giấu những bóng đen phân thân của mình vào cái bóng của những Chiến Đế.

Không ngờ lại đúng với dự định sẽ đánh lén Chiến Đế của hung thú biến dạng.

Hơn nữa còn là nhắm vào ông cụ Lý Tinh Hải để hành động?

Tại sao lại là ông cụ Lý Tinh Hải?

Dù Lục Duyên cảm thấy có hơi thắc mắc, nhưng mà trong lòng cũng không khỏi có chút sợ hãi. Mối quan hệ của ông cụ Lý Tinh Hải và hắn cũng khá tốt, huống hồ người này lại còn là lão tổ của Thanh Hòa tỷ. Nếu như người này gặp chuyện không may thì chỉ e là Thanh Hòa tỷ sẽ rất đau lòng.

Hắn lập tức không chế bóng đen phân thân rồi lập tức sử dụng năng lực dịch chuyển không gian, kéo hung thú biến dạng đó thông qua không gian hai chiều di chuyển thẳng tới nơi cực xa trong vũ trụ.

Nếu như là bản thể của hắn là chuyện này thì sẽ không gây ra chấn động gì lớn, chưa hẳn sẽ có thể bị hai ông cụ Lý Tinh Hải và Tư Kỳ phát hiện. Nhưng mà năng lực của bóng đen phân thân chỉ bằng một nửa của bản thể hắn, có thể sử dụng bóng đen phân thân của mình đi chuyển hung thú biến dạng đó đã là tốn sức lắm rồi, không thể nào không tạo ra chấn động gì quá lớn được.

Sau khi đi chuyển hung thú biến dạng xong xuôi, Lục Duyên bước một bước lập tức biến mất bên trong căn phòng. Cùng lúc đó, tất cả những bóng đen phân thân phân bố ở tất cả các nơi của sao Đại Khải cũng đều rung chuyển, lần lượt biến mất theo.

Bên trong nơi sâu xa của vũ trụ, Lục Duyên đối mặt với con hung thú biến dạng, đều đang quan sát đối phương.

Lục Duyên nhìn con quái vật cao gần bốn mét, cả người được bao bọc bởi một lớp giáp lân màu xanh lục, phía trên có hoa văn màu đỏ máu rất quái dị, nhìn dáng vẻ trông như một con chó gầy trơ xương, vô cùng gớm ghiếc.

Dù xấu xí, nhưng mà quanh người con chó xanh biếc này lại tỏa ra một nguồn tà lực khiến Lục Duyên khẽ cau mày, cảm nhận được áp lực rất lớn.

Hơi thở này mạnh mẽ quát Đây là hơi thở mạnh mẽ nhất mà Lục Duyên đã từng gặp qua, dù có là thánh Thiên Minh cũng chưa chắc là đối thủ của nó đâu nhỉ?

Dĩ nhiên là lúc Lục Duyên đối mặt với thánh Thiên Minh thì thực lực của hắn vẫn còn khá yếu, cũng không thể nhận xét một cách kĩ càng được rốt cuộc là thánh Thiên Minh mạnh mẽ đến nhường nào.

Nhưng mà nếu con chó xanh biếc này có năng lực không gian thì dù thánh Thiên Minh có thể đánh bại nó, nhưng lại chỉ e là rất khó để có thể giết chết được nó.

Lục Duyên khẽ phun ngụm nước bọt, ánh mắt dấy lên một vẻ lạnh lùng.

Lúc này lục khuyển cũng đang đánh giá Lục Duyên, cặp mắt màu xanh lục kia tràn ngập kinh ngạc cùng không thể tin nổi.

m thanh sắc nhọn như cắt qua thủy tinh của nó vang lên trong óc Lục Duyên:

"Nhân loại? Ngươi là kẻ nào? !"

Lục khuyển hoàn toàn không thể tin được, nhân loại của cái tinh cầu này lại còn có cường giả như vầy? !

Nếu như đám nhân loại vây đánh nó lần trước đều mạnh như thế này, sợ là đến cơ hội để chạy cũng không có! Chết ngay tại trận!

Nó hiểu rất rõ, nhân loại trước mắt này có năng lực không gian tương đối mạnh, nếu không, sao có thể chuyển nó ra ngoài vũ trụ, dù đã chống cự, kết quả lại bại trước tay tên nhân loại này trong phương diện không gian.

Nghe được lục khuyển nói, gương mặt băng lãnh của Lục Duyên hiện ra một nụ cười:

"Ta chẳng qua chỉ là một nhân loại rất bình thường mà thôi"

Vừa nói, quanh người Lục Duyên lan ra từng dải sương đen, nháy mắt đã tràn ra khu vực gần ngàn cây số, cả không gian bao trùm trong hắc ám, ở bên ngoài dù là thánh giả cũng khó mà nhận thức rõ tình hình bên trong.

Ám Ảnh Thánh Vực!

Bên trong Ám Ảnh Thánh Vực, một luông khí tức vô cùng hùng mạnh từ trên người Lục Duyên tràn ra, bóng đen phân thân lũ lượt hiện ra.

Quanh người Lục Duyên tụ lại từng đốm sao, sức mạnh vô cùng khủng bố bành trướng, quanh mái tóc đen lấp lánh từng ánh sao, trên trán hiện ra đường văn sao trời.