Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 708: Mua Không Nổi.




Khi thấy Lục Duyên, đôi mắt của cô hầu gái xinh xắn sáng lên, nàng vội khom người:

"Công tử Lục Duyên, ngài tới rồi. Cửu công chúa điện hạ và tiểu thư Rebecca đang ở trong phòng trọng lực, Cửu công chúa điện hạ căn dặn nếu ngài tới thì dẫn ngài qua bên đó ngay"

Lục Duyên tủm tỉm gật đầu, đi vào tiểu viện rồi tiến thẳng tới phòng trọng lực.

Lục Duyên không nhịn được có chút cảm thán, con cái nhà thế phiệt đúng là có điều kiện mà.

Chẳng mấy chiến sĩ gen nào dám dùng linh tinh còn thừa để tu luyện tại một nơi như phòng trọng lực.

Mà con cháu của nhà tài phiệt lại người người đều có thể xây một phòng trong nhà.

Không chỉ Tư Thính Tuyết mà Dạ Dạ lẫn Amy đều có phòng trọng lực của riêng mình.

Mặc dù các nàng đã từng mời Lục Duyên tu luyện cùng nhưng hắn vẫn từ chối với lí do không bám váy phụ nữ.

Tất nhiên chủ yếu là do nếu cùng tu luyện với họ thì không tiện cho Lục Duyên tiến hóa dịch gen linh lực.

Hơn nữa người ta mà thấy tốc độ hấp thu của hắn là khiếp lắm, đồng thời sẽ nghi ngờ vì sao hấp thu nhiều linh tinh như vậy mà vẫn không đột phá.

Do đó hắn chỉ tu luyện một mình.

Dĩ nhiên là trao đổi võ thuật là không thành vấn đề.

Lục Duyên nhanh chóng tới phòng trọng lực.

Hắn bấm vào cái nút màu đen ở trên, nói vào bộ đàm:

"Tư Thính Tuyết, Rebecca, ta tới rồi đây"

Rất nhanh, trong phòng trọng lực vang lên một tiếng oanh, đó là âm thanh khi chế độ trọng lực dần tắt tạo thành.

Cửa phòng mở ra, khuôn mặt xinh đẹp đẫm mồ hôi của Rebecca xuất hiện trước mặt Lục Duyên, màu cam của tóc tựa như ánh mặt trời.

Nàng vẫn vui về như thường, cười hì hì rồi kéo tay Lục Duyên:

"A Duyên mau vào đi"

Sau khi kéo Lục Duyên vào phòng trọng lực và đóng cửa phòng lại, Tư Thính Tuyết đứng cạnh cửa lại bắt đầu gia tăng trọng lực từng chút một.

Lục Duyên nhìn sơ qua hai người.

Hai người đều mặc võ phục rộng thùng thình, chỉ là trên người họ toàn mồ hôi nên quần áo dán sát vào người, lộ ra đường cong quyến rũ.

Dáng người của Rebecca ngày càng bốc lửa, còn đang dậy thì hả?

Lục Duyên hơi ngạc nhiên, mà hình như nàng mới mười chín tuổi, quả thật vẫn còn phát triển nữa.

Lục Duyên hướng mắt về phía Từ Thính Tuyết, trong lòng thâm than thở cho nàng.

Thật là một cô gái đáng thương.

Dù hai người đã trao đổi võ thuật với nhau mấy lần và đều ở trong tình trạng này nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng, thanh cao của Từ Thính Tuyết vẫn lộ ra vẻ ngượng ngùng.

Nàng chú ý tới ánh mắt của Lục Duyên, lạnh lùng liếc hắn:

"Người nhìn ta như vậy là có ý gì?"

"Khu... Không có gì, không có gì"

Lục Duyên nghiêm túc trả lời:

"Chẳng qua ta thấy Thính Tuyết ngươi xinh quá nên cứ nhìn mãi thôi"

Da mặt Lục Duyên dày như thế nào, Tư Thính Tuyết sớm đã được lĩnh giáo, nàng chỉ đảo mắt, không nói gì.

Lục Duyên cười nói:

"Các ngươi tu luyện xong rồi à?"

"Sắp rồi"

Tư Thính Tuyết khoanh chân ngồi xuống, lấy Linh Tinh ra tiếp tục hấp thu.

Rebecca cười tủm tỉm nói:

"Ta xong rồi, chờ tiểu Tuyết nữa thôi"

Lục Duyên thấy thế liền hỏi:

"Đúng rồi, Rebecca, bây giờ ngươi khiêu chiến xếp hạng 100 Thiên Kiêu bảng hả?"

Rebecca bĩu môi, bất mãn nhìn hắn:

"Đương nhiên rồi, ngươi có nhất thiết phải nói ra như thế không, nói ra khiến ta cảm thấy ta thật yếu. Rõ ràng ta trời sinh đã là thủ lĩnh, vậy mà ngay cả hạng thứ 100 cũng không lên nổi"

Lục Duyên cười híp mắt nhéo nhéo khuôn mặt phúng phính của Rebecca, mở miệng nói:

"Cái này có gì đâu, ngươi xem khối băng kia chẳng phải cũng không lên nổi hay sao?"

Linh lực trên người Tư Thính Tuyết lập tức hỗn loạn.

Lục Duyên nhìn liếc qua, phát hiện cô nàng đang nghe lén.

Hắn không nhịn được bật cười.

Rebecca cũng chú ý đến điểm này, bị Lục Duyên nhắc nhở, nàng trợn mắt với hắn, vẻ bất mãn.

Lục Duyên tủm tỉm nói:

"Thật ra ta có cách giúp ngươi vào được Thiên Kiêu bảng"

Rebecca sững người, mở to mắt nhìn Lục Duyên:

"Cách gì?"

Lục Duyên cười nói:

"Chẳng phải gần đây ta thường xuyên đến núi Ma Long săn hung thú sao? Thu hoạch không tệ, có mấy vũ trang gen cấp Hoàng bậc bốn, muốn không?"

Rebecca kinh ngạc nói:

"Cấp Hoàng? Cấp Hoàng bậc bốn? ? Thật không?"

Đối với vũ trang gen bậc bốn, cấp Hoàng là cao nhất, phải biết, cho dù là vũ trang gen được ban thưởng trên Thiên Kiêu bảng cũng chỉ là cấp Hoàng bậc bốn, trừ người đứng đầu bảng sẽ được thưởng một vũ trang gen cấp Đế bậc năm.

Thế cũng đủ biết, vũ trang gen cấp Hoàng bậc bốn quý giá cõ nào.

Đương nhiên, đối với Lục Duyên, vũ trang gen cấp Hoàng bậc bốn chẳng qua cũng chỉ cần tiến hóa một chút là được, chắc tiêu hao tầm mấy chục vạn Linh Tinh cấp bốn chứ mấy.

Lục Duyên tiến hóa mấy vũ trang gen cấp Hoàng bậc bốn nhưng hắn cũng không tính bán đi, mà chính là để cho Rebecca, Tư Thính Tuyết và Amy.

Hắn chỉ định bán vũ trang bậc bốn phẩm chất cấp Vương thôi.

Lục Duyên cười:

"Ta đã lừa ngươi bao giờ chưa? Đương nhiên là thật"

Lục Duyên lấy ra một cây pháp trượng làm từ bảo thạch phớt đỏ, đưa cho Rebecca.

Rebecca ngẩn ngơ đưa tay nhận lấy, khi nhìn thấy thông tin về pháp trượng, Rebecca chấn động.

"Thật sự là cấp Hoàng bậc bốn! Hơn nữa lại vừa đúng tăng trưởng nguyên tố hệ hỏa!

Thứ này tốt thật đấy"

Rebecca cầm pháp trượng, sau đó có chút mất mát nói:

"Nhưng mà ta không mua, vũ trang gen cấp hoàng bậc bốn phải mất đến mấy trăm vạn Linh Tinh cấp bốn, gần đây Linh Tinh của ta đều dùng hết vào việc tu luyện rồi"

Lục Duyên cười:

"Không cần Linh Tinh của ngươi, đây vốn chính là chuẩn bị cho ngươi. Đây là quà tặng ngươi. Đúng rồi.."