Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 707: Bị Xử Phạt.




Thời gian qua Tư Thính Tuyết và Rebecca đều khiêu chiến người khác để tăng thứ hạng, dĩ nhiên bảng họ chọn là bảng Thiên Kiêu.

Hai người một là lãnh chúa trời sinh, một là thủ lĩnh trời sinh, chắc chắn có đủ tư cách khiêu chiến.

Nhưng muốn tăng hạng lại hết sức khó khăn.

Dù là lãnh chúa trời sinh như Tư Thính Tuyết cũng còn thiếu một chút nữa mới có thể thăng hạng.

Lục Duyên cười:

"Vậy để chút nữa mình đi chung luôn"

Lần trước, Lục Duyên dẫn Dạ Dạ đến Bạch Vân thành để khiêu chiến, nhưng trước mắt Dạ Dạ mới đột phá đến chiến vương hơn một tháng, tốc độ rèn luyện không nhanh nên tất nhiên nàng sẽ không khiêu chiến bảng ngay lúc này.

Đúng lúc Tư Thính Tuyết và Rebecca muốn khiêu chiến, vậy hắn sẽ đi cùng với hai người.

Tư Thính Tuyết sửng sốt, hơi mở to mắt, nói bằng giọng kinh ngạc:

"Ngươi muốn xem bọn ta khiêu chiến sao?"

Rebecca cũng chen lại đây, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ bối rối:

"Sao? A Duyên muốn xem chúng ta chiến lôi đài hay sao? Không cần đâu... Mất mặt lắm, lần nào cũng thua thôi"

Lục Duyên:

Thấy hai người hiểu lầm, Lục Duyên hơi lúng túng. Hắn cười giả lả và nói:

"Khu.. Ta thật sự muốn xem hai người khiêu chiến bảng Thiên Kiêu lắm, dĩ nhiên... ta thuận tiện làm một số việc luôn"

Tư Thính Tuyết hỏi nhỏ:

"Chuyện gì đấy? Cần bọn ta giúp không?"

Lục Duyên cười khan:

"Đúng lúc ta cũng định khiêu chiến bảng"

Bầu không khí bỗng im phăng phắc.

Vẻ mặt của Tư Thính Tuyết và Rebecca cứng đờ, sau đó giọng nói trong trẻo pha chút thảng thốt của Tư Thính Tuyết vang lên:

"Ngươi... Ngươi muốn khiêu chiến sao? Bảng Vương Giả ấy hả?"

Lục Duyên cười gật đầu:

sỪP Rebecca hét lên:

"Thật không thế? A Duyên, rõ ràng ngươi mới đột phá không lâu mà, có chắc là ngươi muốn khiêu chiến không đấy? Ai trên đó cũng mạnh cả"

Lục Duyên bật cười:

"Chẳng lẽ hai người không biết thực lực của ta"

Thời gian này, Tư Thính Tuyết và Rebecca thỉnh thoảng sẽ trao đổi võ thuật với hắn.

Nếu như ngày đó Lục Duyên đã tu luyện xong thì sẽ đồng ý ngay.

Các nàng cũng biết chuyện Lục Duyên chạm mặt người dị hóa cấp hoàng lúc hắn xử lý hiện tượng dị hóa ở thế giới hiện thực.

Thế nên hai người hiểu rất rõ năng lực của Lục Duyên.

Nghe hắn nói thế, hai người đều trầm mặc.

Sau đó Tư Thính Tuyết gật đầu:

"Ừ, vậy giờ ngươi qua hả? Bọn ta đang ở Hỏng Phong thành"

Lục Duyên cười gật đầu:

"Được"

Sau đó, Lục Duyên rời khỏi võ quán. Thân thể hắn biến mất tại chỗ rồi xuất hiện tại cửa phủ Hồng Phong ở trung tâm Hồng Phong thành.

Bên ngoài cửa phủ Hồng Phong, hai hộ vệ chiến sĩ gen thấy Lục Duyên lập tức nở nụ cười:

"Lục trưởng lão"

Dạo gần đây Lục Duyên thường xuyên đến Hỏng Phong thành nên họ đều biết hắn.

Lục Duyên cười gật đầu rồi đi vào trong Hỏng Phong thành, tới tiểu viện của Tư Thính Tuyết.

Lúc này, Lục Duyên nhìn thấy Tư Thính Phong tiến thẳng tới chỗ mình. Vẻ mặt hắn có chút sa sút, trạng thái tinh thần khác hoàn toàn so với lúc vừa tốt nghiệp hay lúc mời bọn họ dùng cơm.

Lục Duyên nhíu mày đi qua:

"Học trưởng Thính Phong"

Tư Thính Phong tựa như đi vào cõi thần tiên, nghe thấy tiếng bèn ngẩng đầu, vẻ mặt có chút mờ mịt.

Khi nhìn thấy Lục Duyên hắn có chút sửng sốt, sau đó cười:

"A Duyên? Là ngươi à, sao hôm nay tới Hồng Phong thành vậy?"

Lục Duyên cười lên tiếng:

"Ta đến tìm Thính Tuyết"

Tư Thính Phong nghe vậy, nghĩ tới điều gì rồi bật cười:

"Thì ra là vậy, hình như ta cũng có nghe gần đây ngươi thường xuyên đến tìm Thính Tuyết. Không tệ, xem ra các ngươi thân với nhau hơn rồi"

Lục Duyên cười hỏi:

"Còn học trưởng thì sao? Chuyện Đỏng Mộng Hàm ta cũng có nghe, gần đây ngươi thế nào?"

Thậm chí người tố cáo còn là hắn đây...

Tất nhiên, Lục Duyên không hề hối hận. Nếu cứ để mặc Đông Mộng Hàm ẩn nấp thì có lẽ bây giờ người mặc áo choàng kia đã động tay động chân với phòng thu nhận ngầm TÔI.

Và tình hình cũng đâu được yên bình như bây giờ?

Tư Thính Phong nghe vậy, nụ cười trên mặt trở nên cứng ngắt.

Hắn khổ sở lắc đầu:

"Không ngờ nàng là người như vậy, ta tự nhận mình không để nàng thua thiệt điều gì, gần như mọi việc đều thỏa mãn nàng, thế mà nàng phản bội ta"

Lục Duyên nhìn Tư Thính Phong với về cảm thông, vỗ nhẹ bả vai hắn và cười nói:

"Khi nào rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa thì cùng uống một ly nhé, học trưởng Macquarie và Dương Bình cứ nhắc đến ngươi mãi"

Mấy ngày qua, Lục Duyên thỉnh thoảng sẽ trở về Thiên Tài Doanh đến nơi Tư Thính Vũ để tu luyện. Hắn còn gặp được Macquarie và Dương Bình.

Tư Thính Phong sửng sốt, sau đó cười khổ gật đầu:

"Đợi qua một thời gian đã, vì ta làm lộ thông tin của hộ vệ Hồng Phong nên đang bị xử phạt, sợ là không đi được rồi"

Lục Duyên cười gật đầu:

"Ta hiểu mà"

Tư Thính Phong cười miễn cưỡng:

"Ta phải đi tu luyện đây, chỉ cần đột phá đến chiến vương là ta có thể xin đi điều tra chuyện Đồng Mộng Hàm rồi"

Lục Duyên ngước nhìn Tư Thính Phong, rõ ràng trong lòng hắn còn khúc mắc.

Nghĩ lại cũng đúng, chẳng mấy ai có thể buông bỏ được việc bị hôn thê phản bội.

Hắn gật đầu rồi nói:

"Học trưởng Thính Phong, cố lên nhé"

Tư Thính Phong vỗ vai Lục Duyên, sau đó rời đi.

Lục Duyên đi tới tiểu viện của Tư Thính Tuyết, gõ cửa, một cô hầu gái xinh xắn ra mở cửa không lâu sau đó.