Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 682: Diêm Lương.




Dạ Dạ nói:

"Đây là tẩm cung của ta, còn mấy ngày nữa là tới thử luyện, ngươi ở trong này đi"

Tiểu Bạch ở một bên há miệng, cuối cùng vẫn là lẳng lặng đứng yên một chỗ, không nói nhiều lời.

Lục Duyên cũng chẳng cảm thấy gì, hắn gật đầu đáp:

"Được"

Sau đó, Dạ Dạ lấy ra một đống dụng cụ nướng thịt, để vào một khoảng đất trống, sau đó dùng nét mặt trông mong nhìn Lục Duyên.

Khóe miệng Lục Duyên giật giật, lặng lẽ lấy ra một cái xác Ma Long thật lớn.

Cho dù đã chết, nhưng trên người Ma Long vẫn còn luồng khí tức rất mãnh liệt.

Dạ Dạ trợn to hai mắt, sắc mặt Tiểu Bạch đại biến, kinh ngạc thốt lên:

"Đây là... cấp thú hoàng?"

Lục Duyên mỉm cười gật đầu:

"Kỳ thật có một ít thi thể cấp thú vương, nhưng ta nghĩ cấp thú hoàng chắc ăn ngon hơn"

Dạ Dạ nghe đến ăn thì nghiêm túc gật đầu.

Tiểu Bạch:

"9 Trong tẩm cung của Dạ Dạ, từng miếng thịt nướng của Ma Long cấp hoàng đặt trên vỉ nướng, không ngừng nhỏ dầu xuống.

Tuy rằng tay nghề của Lục Duyên vẫn như vậy, nhưng phải nói thịt cấp thú hoàng không thể chê được, mùi thơm phưng phức.

Dạ Dạ và Dạ Thiên Tiêu ngồi bên nhau, không ngừng chảy nước miếng, trong khi Tiểu Bạch thì đang bận phụ giúp.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, Dạ Dạ hơi nhíu mày, nhìn ra phía cổng sân nhà, mắt thường cũng có thể nhìn ra một chút bất mãn hiển hiện trên gương mặt lạnh lùng của nàng.

Có không ít cách khiến Dạ Dạ tức giận, quấy rầy nàng ăn ngon chắc chắn cũng là một trong những cách đó.

Tiểu Bạch liếc nhìn Dạ Dạ, thấy tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, liền nói:

"Điện hạ, có cần mở cửa không?"

Dạ Dạ im lặng gật đầu.

Tiểu Bạch đứng dậy và đi ra mở cửa.

Ngoài cửa, một thiếu niên tuấn tú với đôi tai và cái đuôi màu đen đang đứng cạnh một thiếu niên có đôi cánh đen trên lưng, tướng mạo cũng vô cùng anh tuấn, trên mặt còn kèm theo nụ cười nhàn nhạt.

Tiểu Bạch cũng có hai cánh sau lưng, đồng tử hơi co lại, có chút kinh ngạc.

Nhưng ngay sau đó, hắn đã gạt đi sự ngạc nhiên của mình, nhìn thiếu niên Miêu nhân đó, khẽ cúi đầu:

"Dạ Hằng điện hạ"

Dạ Hằng khẽ gật đầu, cười nói:

"Hoàng muội có ở đó không?"

"Công chúa điện hạ đang ở bên trong.."

Khóe miệng Tiểu Bạch bất giác giật lên một cái, hai từ "nướng thịt" bị hắn nuốt lại vào trong.

"Không biết Dạ Hằng điện hạ tìm công chúa điện hạ có chuyện gì?"

"Sao? Không có chuyện gì không thể tìm hoàng muội được à?"

Dạ Hằng mỉm cười.

". Không phải, Dạ Hằng điện hạ, mời vào"

Tiểu Bạch nhường đường.

Dạ Hằng gật đầu, nhìn thiếu niên bên cạnh, nhẹ giọng nói:

"Diêm huynh, vào đi"

Diêm Lương khẽ mỉm cười, hai người cùng nhau bước vào trong.

Sau đó hai người đều kinh ngạc, nhìn thấy Lục Duyên cách đó không xa đang nướng thịt, còn có Dạ Dạ và Dạ Thiên Tiêu đang ngồi bên cạnh.

Sau đó, mục tiêu của họ bị thu hút bởi xác Ma Long khổng lồ kia.

Nhìn thấy thi thể của Ma Long, Diêm Lương khẽ nhíu mày, lộ ra vẻ ngưng trọng, chậm rãi thốt lên:

"Ma Long cấp hoàng?"

Đồng tử Dạ Hằng hơi co lại, ý cười trên mặt cũng dần dần tắt đi.

Dạ Dạ quay đầu nhìn Dạ Hằng cùng Diêm Lương, rồi lập tức quay đi thịt nướng, ngay cả ý định chào hỏi hai người họ cũng không có.

Dạ Hằng nhìn Dạ Dạ một cái, cười:

"Hoàng muội, nghe nói ngươi dẫn một tên nhân loại về tẩm cung, ta vừa đoán thì đã biết ngay là Lục Duyên huynh rồi. Lục huynh, ta là Dạ Hằng, là hoàng huynh của Dạ Dạ"

Lục Duyên vừa nướng thịt, vừa mỉm cười gật đầu:

"Chào ngài, Dạ Hằng điện hạ"

Lúc này, Diêm Lương ở bên cạnh nhìn chằm chằm Lục Duyên, chậm rãi hỏi:

"Ma Long cấp hoàng này là do ngươi giết sao?"

Lục Duyên sững sờ, nhìn sang Diêm Lương, cười nói:

"Ngươi là?

Diêm Lương định thần lại, khẽ cười nói:

"Ta là Diêm Lương, chắc ngươi từng nghe tên ta rồi chứ"

Lục Duyên có chút kinh ngạc ánh mắt dò xét Diêm Lương.

Tên này không phải người đứng đầu Thiên Kiêu Bảng trước đây sao?

Vốn dĩ hắn muốn thách đấu cùng tên này, nhưng không ngờ tên này lại đột phá, Lục Duyên trực tiếp lấy được vị trí thứ nhất.

Lục Duyên nở nụ cười:

"Hóa ra là Diêm Lương huynh, ta đương nhiên là biết. Không ngờ lại gặp được ngươi ở đây. Vậy nên, ngươi là kẻ hỗ trợ cho Dạ Hằng điện hạ à?"

Diêm Lương khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi:

"Là ngươi giết chết Ma Long cấp hoàng này sao?"

Lục Duyên cười:

"Ta giết nó, tốn rất nhiều công sức"

Ma Long cấp hoàng này có huyết mạch cấp đế, hơn nữa còn có tu vi cấp chiến hoàng, cũng coi như rất mạnh, thậm chí chiến lực của nó còn mạnh hơn so với dị hóa nhân có Phệ Hồn Châu lúc trước. Ngay cả Lục Duyên cũng phải tốn rất nhiều công sức mới có thể giết được nó.

Đây cũng là nguyên do độ tôi luyện và chiến lực của Lục Duyên được nâng cao, nếu như lúc đầu hắn muốn giết Ma Long cấp hoàng này, e rằng phải tiêu hao từ từ mới chết được.

Nghe được lời xác nhận của Lục Duyên, ánh mắt của Dạ Hằng và Diêm Lương lộ ra vẻ ngưng trọng, nếu đó là một con Ma Long cấp hoàng có huyết mạch cấp hoàng, Diêm Lương phải dùng hết thủ đoạn và át chủ bài của mình mới có thể miễn cưỡng giết được nó, nếu đã là huyết mạch cấp đế, vậy thì Diêm Lương chỉ có thể bỏ chạy, Lục Duyên có thể làm được điều này, chứng tỏ không hề yếu hơn hắn.