Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 681: Hoan Nghênh.




"Ngốc! Nghe nói cuộc thử luyện của hoàng tộc sắp bắt đầu rồi, đâu phải ngươi không biết mối quan hệ giữa Lục Duyên và công chúa Dạ Dạ của bọn ta chứ? Nghĩ chắc là Lục Duyên đến giúp công chúa Dạ Dạ "

"Hóa ra là như thế, nói vậy cũng đúng, công chúa Dạ Dạ, hoàng tử Dạ Tĩnh và hoàng tử Dạ Hằng đều đang trong giai đoạn đột phá đến chiến vương, thử luyện của hoàng tộc cũng sắp bắt đầu rồi"

"He, cuộc thử luyện hoàng tộc lần này có ba hoàng tử công chúa cùng tham gia, thú vị đây"

"Không biết vị hoàng tử công chúa nào giành được vị trí thứ nhất?"

"Vậy mà còn phải nói sao? Công chúa Dạ Dạ đứng thứ bảy trên Thiên Kiêu Bảng đột phá chiến vương, mạnh hơn hoàng tử Dạ Tĩnh và hoàng tử Dạ Hằng rất nhiều, còn thực lực của Lục Duyên, không phải các ngươi đang hoài nghi đấy chứ? Nói thế nào thì công chúa Dạ Dạ càng có ưu thế hơn"

"Thế cũng chưa chắc, tuy trong ba vị điện hạ, ta cho rằng thực lực của công chúa Dạ Dạ là mạnh nhất, nhưng người chỉ viện không nhất định là thiên kiêu bây giờ, tuy thực lực của Lục Duyên rất mạnh, rất có thiên phú, nhưng dẫu sao hắn chỉ mới vừa đột phá cấm chiến vương mà thôi. Hoàng tử Dạ Tĩnh và hoàng tử Dạ Hằng cũng có quan hệ rộng rãi, nếu họ mời được thiên kiêu trước đây, cũng không chừng sẽ ngang tầm cỡ Lục Duyên thì sao? Thậm chí còn mạnh hơn"

"Cái này cũng có lý, thực lực và thiên phú của Lục Duyên bảng e là được xếp tốp đầu trong Thiên Kiêu, nhưng suy cho cùng vẫn là vấn đề thời gian"

"Phụt, thế thì chưa chắc, các ngươi còn nhớ lúc đầu Lục Duyên đánh bại Eimen, chiếm thắng lợi áp đảo, bây giờ hắn đột phá được cấp chiến vương, cho dù thời gian tu luyện ngắn, cũng chưa chắc không phải là đối thủ của chiến vương khác? Giờ thêm công chúa Dạ Dạ, khả năng họ chiến thắng là rất cao"

Mọi người đang nói chuyện, Lục Duyên đã đi ra khỏi đại sảnh truyền tống.

Bên ngoài đại sảnh, Lục Duyên đã nhanh chóng nhìn thấy Dạ Dạ và Tiểu Bạch.

Ngoài ra còn có Dạ Thiên Tiêu đang ngồi bên cạnh hai người.

Sau khi Miêu nhân gần đó nhìn thấy Dạ Dạ, chúng đều cúi mình hành lễ, vẻ mặt cung kính.

Dạ Dạ và Tiểu Bạch cũng nhìn thấy Lục Duyên, hai người đi về phía Lục Duyên.

"A Duyên"

"Công tử Lục Duyên"

Lục Duyên mỉm cười nói:

"Ừm, xem ra Dạ Dạ rất được yêu thích nhỉ?"

Dạ Dạ sửng sốt một chút, sau đó khẽ gật đầu, vẻ mặt ngây ngốc có chút kiêu ngạo:

"Dạ tộc là thủ hộ giả của Miêu nhân, sau này ta cũng vậy"

Lục Duyên mỉm cười nói:

"Ta tin tưởng thực lực của Dạ Dạ, tương lai chắc chắn sẽ không thua kém tổ tiên của ngươi"

Dạ Dạ mím môi khẽ gật đầu, ánh mắt có chút kiên định.

Tiểu Bạch nói:

"Điện hạ, chúng ta trở về U Minh phủ trước đi"

Dạ Dạ hoàn hồn lại, vẫy tay với Dạ Thiên Tiêu:

"Tiêu Tiêu, lại đây"

Dạ Thiên Tiêu có chút không vui trầm giọng gào lên, trừng mắt nhìn Lục Duyên, ì à ì ạch đi lại đó.

Lục Duyên không nhịn được cười, bị cưỡi nhiều lần rồi mà tên này vẫn còn kiêu ngạo như vậy sao?

"Phải rồi, khoảng thời gian này ta có đến Ma Long sơn mạch một chuyến, làm một ít thịt Ma Long, mùi vị cũng không tệ, đến lúc đó nướng lên ăn"

Hai mắt Dạ Dạ sáng lên, ra sức gật đầu.

Dạ Thiên Tiêu ở bên cạnh hé miệng, nước miếng cũng sắp chảy xuống.

Lục Duyên liếc mắt nhìn, tên này ngày nào cũng đi theo Dạ Dạ, tính cách giống như Dạ Dạ rồi.

Ba người ngồi lên lưng Dạ Thiên Tiêu, Dạ Thiên Tiêu bay lên trời, hóa thành một luồng sáng, hướng về phía U Minh thành.

U Minh thành lớn hơn Hồng Phong thành và Thiên La thành rất nhiều, mặc dù vẫn nhỏ hơn Bạch Vân thành nhưng đây cũng là một trong những thành phố lớn nhất mà Lục Duyên từng thấy.

Dẫu sao cũng là thành phố mà chiến thánh xây dựng mà.

Lục Duyên nhìn xuống thành phố không thấy biên giới, trong lòng thở dài.

Tốc độ của Dạ Thiên Tiêu cực kỳ nhanh, không lâu sau đã đến được khu vực trung tâm của U Minh thành.

Vị trí trung tâm là một tòa thành trong thành, bán kính chừng chục cây số, bên trong có non nước lầu các, phong cách xây dựng không khác gì nhân loại.

Khi Dạ Thiên Tiêu tới gần, một tiểu đội Miêu nhân bay ra.

Ánh mắt Lục Duyên đảo qua, đỏng tử hơi co rụt lại, Miêu nhân đứng đầu hóa ra là một chiến hoàng.

Cho dù là thành viên của tiểu đội thì cũng là cường giả cấp chiến vương.

Không hổ là thế lực sở hữu cường giả cấp chiến thánh.

Lục Duyên có chút kinh ngạc.

Sau khi nhìn thấy Dạ Dạ, Miêu nhân khẽ cúi đầu:

"Hóa ra là Dạ Dạ điện hạ"

Hắn lại liếc Lục Duyên không chút lưu tình, nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

Dạ Dạ gật đầu, sau đó bảo Dạ Thiên Tiêu bay vào trong thành, bay về phía một tòa biệt viện ở phía bắc.

Miêu nhân chiến hoàng nhìn thấy cảnh này cũng có chút sững sờ, hắn kinh ngạc hỏi:

"Điện hạ lại cho Lục Duyên đi thẳng vào tẩm cung của mình sao? Cái này.."

Các chiến vương khác cũng có chút kinh ngạc.

Im lặng một hồi, Miêu nhân chiến hoàng lắc đầu quay đầu nhìn các chiến vương:

"Coi như không thấy đi"

Các chiến vương Miêu nhân đều gật đầu đáp:

"Vâng!"

Dạ Thiên Tiêu đáp xuống mặt đất, Lục Duyên đưa mắt nhìn xung quanh, thấy cái sân này rất rộng, rộng khoảng ba trăm mét vuông, ở một bên sân là một căn gác ba tầng lộng lẫy.