Khu bắc của Yali thành là một khu buôn bán, cũng không có hiệp hội chiến sĩ gen.
Phần lớn dân cư ở nơi này đều là người bình thường.
Tại cửa vào của tiểu khu Rini đường Minh Lệ, không gian hơi dao động, bóng dáng Lục Duyên xuất hiện.
Đám tiểu thương và nhân viên công chức đang mua đồ ăn sáng chuẩn bị đi làm ở cổng tiểu khu đều giật thót khi nhìn thấy Lục Duyên đột nhiên xuất hiện, sau đó có chút kính sợ nhìn thoáng qua Lục Duyên rồi lập tức cúi đầu.
Đối với người bình thường, chiến sĩ gen và bọn hắn tồn tại ở hai thế giới hoàn toàn khác biệt.
Lục Duyên nhìn thoáng qua cái bảng hiệu của tiểu khu sau đó đi vào.
Dựa theo thông tin mà Sa Gian cung cấp, nơi cư trú Hume là phòng số 1102 toà số 8 của tiểu khu Rini, đây là di sản do cha mẹ hắn để lại.
Rất nhanh Lục Duyên đã tìm được nhà của Hume.
Vừa đến trước của nhà của Hume, Lục Duyên đã lập tức trông thấy có mấy chiến sĩ gen đang mở cửa rồi đi vào.
Đó hẳn là người của phân cục Người Gác Đêm.
Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, tất cả mọi người đều ngạc nhiên, ánh mắt lộ vẻ hâm mộ cuồng nhiệt.
"Lục trưởng lão! Sao ngài lại tới đây?"
Người đàn ông trung niên dẫn đầu tươi cười nói:
Lục Duyên cười đáp:
"Ta sang xem tình hình thế nào. Các ngươi có phát hiện gì không?"
"Chúng ta cũng vừa mới tới. Còn chưa vào trong"
Lục Duyên khẽ gật đầu:
"Ừm, vậy vào đi"
Sau khi mấy người bước vào phát hiện thực ra đây cũng là một căn nhà bình thường có ba phòng ngủ một phòng khách, chỉ là trong nhà rất bừa bãi, mấy túi đồ ăn ngoài đều bị vứt loạn cả lên, xem ra đã để đây từ lâu, bên trên đã lúc nhúc dòi bọ, còn toả ra một mùi hương kỳ quái.
Lục Duyên hơi nhíu mày, xem mỗi nơi trong căn nhà này một lần, phát hiện khối lập phương tiến hoá không có động tĩnh gì, trên mặt hắn có hơi chút thất vọng.
Thế nhưng hắn cũng không biểu lộ rõ rệt ra ngoài.
Sau khi tạm biệt với mấy Người Gác Đêm, Lục Duyên lại đến siêu thị chỗ phát hiện ra Hume làm việc.
Đi dạo một vòng nhưng Lục Duyên vẫn không có phát hiện gì.
Hắn chỉ đành từ bỏ.
Trong lòng Lục Duyên khẽ thở dài.
Sau khi Hume bị bắt, Đường Phi cũng không khác so với thường ngày, cũng không có gì dị thường, bây giờ bên chỗ Hume cũng không có phát hiện gì, xem ra chỉ có thể tìm được như vậy thôi.
Sau đây, liên quan đến việc điều tra Đường Phi, Lục Duyên định sẽ báo cho hội trưởng Cố An, để hội trưởng Cố An giám sát tiến hành là được rồi.
Về thôi.
Nghĩ tới đây, Lục Duyên lập tức biến mất ngay trong siêu thị.
Một bà mẹ đang đưa con đi dạo ngay trong siêu thị thấy Lục Duyên đột nhiên biến mất thì kinh ngạc không thôi.
Cậu bé trong lòng nàng hoảng hốt hô lên:
"Mẹ ơi! Đó là quỷ sao? ? ?"
Người mẹ trẻ giật mình, ôm chặt thằng bé:
"Đừng nói bậy, đó chắc là một chiến sĩ gen đấy, là một nhân vật tai to mặt lớn"
"Chiến sĩ gen? Về sau ta đây cũng muốn làm chiến sĩ gen!"
Thằng bé ngây ngô nói.
Người mẹ trẻ hiểu ý, bật cười nói:
"Vậy ngươi phải cố gắng học tập, rèn luyện thân thể cho thật tốt mới được!"
"Vâng!
Sau khi về tới phân cục Người Gác Đêm, Lục Duyên gõ cửa phòng khách một cái.
Rất nhanh Phất Lãng Minh đã ra mở cửa, sắc mặt hắn có chút khó coi.
Đêm qua họ bị chuốc không ít rượu, dù Phất Lãng Minh là chiến tôn, những người khác cũng là chiến tướng, thế mà bây giờ vẫn còn hơi khó chịu.
Ngược lại, Lục Duyên lại chẳng hề hấn gì, dù là chiến hoàng cũng không thể vượt qua sức chịu đựng của thân thể hắn, với hắn, uống chút rượu cũng giống như uống nước lã Vậy.
Đương nhiên tác dụng của rượu tự nhiên này cũng rất tốt.
Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, Phất Lãng Minh chợt giật mình, vội cố gắng chống đỡ thân thể:
"Lục trưởng lão!"
Lục Duyên có chút câm nín nhìn thoáng qua Phất Lãng Minh đang mơ mơ màng màng.
Trên người con hàng này vẫn còn nồng nặc mùi rượu.
Hắn mở miệng nói:
"Ngươi nghỉ ngơi chút đi, tối rồi về"
Phất Lãng Minh vội nở nụ cười rồi đáp:
"Vâng!"
"Đi thôi"
Lục Duyên về đến phòng của mình, nhớ đến bộ dạng say xỉn của Jillian đêm qua, muốn chạy đến phòng hắn ở bên cạnh thì hắn lại đau đầu.
Mặc dù cũng có mấy chiến sĩ gen Người Gác Đêm là nữ khác cũng nhìn Lục Duyên với ánh mắt kỳ quái nhưng cũng ít người thẳng thắn được như jillian này.
Cũng may hắn không phải cái loại người này.
Lục Duyên tự khen mình.
Đến chạng vạng, mấy người Phất Lãng Minh cũng hồi phục.
Mọi người được mấy người Sa Gian và Mica tự mình tiễn đến sân bay.
"Lục trưởng lão, về sau nếu rảnh có thể thường xuyên đến đây chơi"
Gương mặt Sa Gian đầy nét tươi cười.
Lục Duyên gật đầu cười đáp:
"Được"
Hắn nhìn thoáng qua Đường Phi đứng bên cạnh nhưng cũng không nói gì thêm.
Tạm thời, nếu bây giờ Đường Phi ẩn náu ở đây hẳn là có mục đích gì khác, sẽ không có động tĩnh lớn.
Đợi khi trở về hắn sẽ lập tức hồi báo cho Cố An, cho người tới giám sát hắn.
Sau đó Lục Duyên cũng tạm biệt mấy người, không nhìn đến ánh mắt có phần u oán của Jillian, lên máy bay chiến đấu với mấy người Phất Lãng Minh.