Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 665: Còn Hay Không.




Đêm khuya, đoàn người của Lục Duyên về đến đế đô.

Lúc này tổng bộ đã là thời gian tan tầm, đoàn người của Lục Duyên đều tự về nhà, ngày mai mới đến báo cáo công tác.

Đương nhiên Lục Duyên cũng trở về nhà nhỏ ở khu Bạch Liễu.

Lý Thanh Hoà còn chưa ra khỏi Khởi Nguyên Chi Địa, Lục Duyên cũng hiểu, dù sao cũng mới qua bốn ngày mà thôi.

Lục Duyên về phòng riêng của mình để nghỉ ngơi, lấy điện thoại ra, xem tin nhắn mà Tư Thính Tuyết và Rebecca nhắn cho hắn.

Tư Thính Tuyết:

"Sao ngươi lại không đến chỗ tỷ tỷ ta để tu luyện vậy?"

Rebecca:

"A Duyên A Duyên, ngươi chạy đi đâu vậy? Hai ngày nay cũng chẳng thấy ngươi đâu cả"

Lục Duyên bật cười, trả lời riêng tin nhắn của hai người, kẻ cho các nàng nghe một lượt về chuyện của hai nay.

Hai người không nhắn lại, chắc là đang tu luyện.

Lục Duyên cũng ngồi xếp bằng, bắt đầu tiếp tục cảm ngộ Băng Thiên Trảm và Cương Thể.

Hắn phát hiện, không có ai đối luyện với hắn, quả thực tốc độ phát triển sẽ chậm đi một chút.

Lục Duyên suy nghĩ, bây giờ cũng không phải ngày nào cũng có nhiệm vụ khẩn cấp.

Chi bằng trở về trường học, tiếp tục tu luyện cùng đạo sư, không biết đạo sư có linh kỹ nào nữa không nhỉ?

Đợi đến khi có nhiệm vụ, mình lại đi làm nhiệm vụ.

Đương nhiên là không thể bỏ thời gian ở trong Khởi Nguyên Chi Địa rồi, đó là cốt yếu để Lục Duyên đột phá tu luyện.

Cảm ngộ cùng tu luyện nguyên một đêm, thời gian nhanh chóng trôi đi.

Sáng sớm hôm sau, Lục Duyên đi tới tổng bộ ở đế đô.

Trong sự tiếp đón của một đám chiến sĩ gen, hắn đi tới tầng cao nhất của tổng bộ đế đô, vào văn phòng Cố An.

Gõ cửa, Lục Duyên đi vào, Cố An và Lưu thư ký ở bên cạnh đã trông thấy Lục Duyên, trái lại có chút sửng sốt xen lẫn kinh ngạc.

Cố An mở miệng nói:

"Lục trưởng lão, không phải ngươi đã đến Yali thành để xử lý sự kiện dị hoá rồi sao?"

Lục Duyên thấy bây giờ Cố An vẫn chưa hiểu rõ về tình hình ở Yali thành, trái lại cũng không có gì bất ngờ.

Dù sao khi làm hội trưởng của tổng bộ Người Gác Đêm, chỉ cần tất cả sự kiện dị hoá trên khắp Hồng Phong đế quốc xảy ra tình hình đặc biệt đều là chuyện hắn phải giải quyết, công vụ bộn bề vô cùng.

Hơn nữa báo cáo công tác của Yali thành còn cần Lục Duyên qua đấy chứ bên phía Yali thành không phải trực tiếp báo cáo.

Mới chỉ qua một đêm, Cố An cũng không tể biết Lục Duyên ở Yali thành đã xảy ra chuyện gì.

Lục Duyên nghĩ tới đây thì mở miệng cười nói:

"Hiện tượng dị hoá liên quan đến Yali thành đã được xử lý xong"

Không khí trong văn phòng chợt lặng xuống, Cố An trợn mắt, có chút không dám tin:

"Ngươi... Không phải ngươi mới chỉ vừa xuất phát hôm trước thôi sao? Sao lại nhanh như vậy?"

Xử lý một nhiệm vụ khẩn cấp chỉ trong vòng hai ngày... Chuyện này vô lý quá thể đấy?

Cố An không tin vào tai mình nữa rồi.

Lục Dyên cười, giải thích sự việc khi trước ở Yali thành một lần.

"Cái vật dị hoá kia định tấn công thuộc hạ của ta, vừa hay, vì ta muốn bảo vệ họ nên có giở chút mánh khoé trên người họ, cuối cùng ta thành công bắt được vật dị hoá. Thế nhưng ta cũng không ngờ được rằng phía sau vật dị hoá này còn có một người dị hoá nắm giữ phệ hồn châu. Thực lực của người dị hoá kia rất mạnh mẽ, đã đạt tới cấp chiến hoàng, nếu không phải vì thực lực của ta không quá tệ hại, nói không chừng đã gặp nguy rồi, thế nhưng dù như thế, ta cũng rất vất vả mới có thể giành phần thắng"

Ừm... Lục Duyên cảm thấy bản thân cũng không cố ý nói quá, dù sao hắn cũng đã phải dùng kha khá con át chủ bài, đến chiến kỹ cũng phải dùng đến Đại Nhật Linh Thể cùng Tinh giới Mạn Du và Thánh Diệu Chi Huy.

Mặc dù hắn còn mấy con át chủ bài như vậy nhưng cũng dùng kha khá rồi.

Cố An và Lưu thư ký nghe Lục Duyên giải thích, sắc mặt biến hoá không ngừng, có chút giống như đang nghe tích xưa vậy.

Đợi khi Lục Duyên nói xong, hai người mới nhìn Lục Duyên, sắc mặt vô cùng cổ quái.

Cố An mở miệng nói:

"Ngươi nói là, phía sau hiện tượng dị hoá lần này còn có một viên phệ hồn châu ư?

Hơn nữa cái người dị hoá nắm giữ phệ hồn châu còn đạt đến cấp chiến hoàng? Hơn nữa ngươi còn giết chết cái người dị hoá cấp chiến hoàng kia sao?"

Nói đến đoạn sau, về mặt Cố An lại càng hoài nghi nhân sinh.

Lục Duyên lấy một cái hộp màu đen ra, hắn mở miệng nói:

"Bên trong là phệ hồn châu"

Hắn mở hộp ra, ánh sáng vàng hơi dao động, bàn tay màu vàng do linh lực ngưng tụ ra lấy phệ hồn châu ra ngoài.

Trông thấy phệ hồn châu, sắc mặt Cố An cùng Lưu thư ký nháy mắt trở nên trầm trọng vô cùng.

Không khí rơi vào im lặng, hai người nhìn chằm chằm vào phệ hồn châu.

Sắc mặt Lục Duyên cũng trở nên nghiêm túc, mở miệng hỏi:

"Cố hội trưởng, ta muốn biết, viên phệ hồn châu lần trước ở Tây Lê thành có còn không?

Cố An hít sâu một hơi, mở miệng nói:

"Lão Lưu, ngươi xuống phòng cất trữ dưới mặt đất, tận mắt kiểm tra xem viên phệ hồn châu kia có còn ở đó hay không!"

Lưu thư ký cũng hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự việc, nhẹ gật đầu, rời khỏi văn phòng.

Ngay sau khi Lưu thư ký rời đi, hai người lại im lặng, không khí vô cùng nghiêm trọng.