Phất Lãng Minh thuần thục lấy ra một ít dây thừng màu đen, cột cửa gỗ lại.
Đúng lúc này, một khí tức không biết dung nhập vào lập phương tiến hóa bên trong cơ thể Lục Duyên.
Ánh mắt Lục Duyên lóe lên, nỡ một nụ cười.
Hấp thu tất cả lại.
Sau khi khí tức đã dung nhập vào cơ thể Lục Duyên, cửa gỗ bỗng bình tĩnh lại.
Lục Duyên có chút kinh ngạc nhìn cánh cửa, nghĩ đến A39 lúc trước.
Xem ra khí tức không rõ này quả thật rất quan trọng đối với vật dị hoá.
Không biết khí tức này rốt cuộc là thứ gì.
Lục Duyên cũng không nghĩ nhiều nữa, bỏ cánh cửa đã bị trói chặt vào trong không gian chiến văn.
Sau đó, đám người lục tục trở về tổng bộ người gác đêm.
Tổng bộ người gác đêm đèn đuốc sáng trưng, có không ít người đang hoan hô, thậm chí còn đang tổ chức yến hội.
Hóa ra là bởi vì tin tức hiện tượng dị hoá kia đã bị thanh trừ đã được đám Sa Gian truyền đi.
Khoảng thời gian này người gác đêm ở phân bộ áp lực cực kỳ, nghe được tin vui này thì tất cả đều mừng rơn.
Ngay cả mấy người đứng đầu phân bộ như Mica, Sa Gian, Đường Phi... cũng trong số đó.
Thấy mấy người Lục Duyên về đến nơi, mọi người đều hoan hô.
"Lục Duyên trưởng lão!"
"Lục Duyên trưởng lão!"
"Lục Duyên trưởng lão!"
Mấy người Sa Gian tiến lên nghênh đón, Sa Gian cười nói:
"Lục trưởng lão, áp lực của họ quá lớn, vừa nghe chuyện dị hoá đã bị thanh trừ, đều không kìm được. Ngài đừng trách họ"
Lục Duyên cười:
"Có thể hiểu được"
Đường Phi về mặt tươi cười:
"Lục trưởng lão quá mạnh, chiêu thức cũng thật lợi hại! Ngay cả vật dị hóa bọn ta tìm mãi cũng không được, mà ngài chỉ nhẹ nhàng một cái đã tìm ra ngay rồi. Làm sao ngài làm được như vậy vậy?"
Lục Duyên cười nói:
"Một chút tiểu xảo nho nhỏ mà thôi, ta không ngờ vật dị hóa kia lại ngu xuẩn đến vậy, vừa đến đã ra tay với thủ hạ của ta"
Đường Phi cũng cười nói:
"Vật dị hoá kia đúng là không có mắt"
Lục Duyên cảm nhận khối lập phương tiến hóa trong cơ thể lại đang chấn động, mỉm cười.
Đường Phi này thật biết diễn, lúc trước ở trong phòng làm việc, vẻ mặt của hắn không phải thế này.
Lục Duyên nhìn sang Sa Gian ở bên cạnh:
"Tin tức liên quan tới nam tử tóc nâu kia, tra đến đâu rồi?"
"Đã cho người bên bộ phận có thẩm quyền đi tra rồi, có lẽ mai là có thông tin chi tiết"
"Vậy là tốt rồi"
Ánh mắt Jillian lả lướt cười nói:
"Lục trưởng lão, đã thanh trừ xong hiện tượng dị hoá rồi, hay là chúng ta cùng uống một chén?"
Mấy người khác vô cùng chờ mong nhìn Lục Duyên.
Lục Duyên thấy thế, không đành từ chối, bèn cười gật đầu:
"Vậy, được thôi"
Sáng sớm ngày hôm sau, sau một đêm tiệc tùng, Sa Gian tinh thần sáng láng đi tới trước mặt Lục Duyên, trên mặt đầy phấn khích:
"Lục trưởng lão, người hôm qua ngươi muốn chúng ta tra, đã có kết quả rồi"
Hắn chiếu tư liệu trên không trung.
Lục Duyên xem.
Nam tử tóc nâu tên là Hume Cesar, là một cư dân bình thường của Yali thành, cũng chẳng phải chiến sĩ gen. Lúc hắn hai mươi tuổi, cha mẹ của hắn đều mất vì tai nạn xe, từ đó chỉ còn lại một mình hắn. Bình thường hắn làm chút việc vặt. Hiện tại đã 35 tuổi, hắn cũng không yêu đương hay xây dựng gia đình. Hắn thích nhất là chơi game, nhìn có vẻ là sẽ định cô đơn lẻ bóng đến cuối đời.
Hơn ba tháng trước, Hume đột nhiên biến mất, thậm chí hắn còn không xin nghỉ phép với chủ tiệm nơi hắn làm, mà cứ nghỉ luôn, mãi đến đêm qua bị Lục Duyên phát hiện.
Ngoài những thông tin cơ bản, còn có ghi chép hành tung và một ít hình ảnh trên camera giám sát của một khoảng thời gian trước khi Hume biến mất.
Nhưng tất cả các hình ảnh đều chỉ có một mình Hume, không có tiếp xúc đặc biệt với ai.
Định vị hành tung cũng vô cùng bình thường, không có gì bất thường cả.
Lục Duyên nhíu mày, quả nhiên muốn tìm ra cái người cho hắn Phệ Hồn châu kia vẫn có chút khó khăn.
"Lục trưởng lão, đơn vị chấp chính đã gửi hết tất cả tài liệu liên quan đến người này cho chúng ta rồi, cũng không phát hiện có điểm gì khác thường, người này có vấn đề gì sao?"
Sa Gian có chút khó hiểu, người bên trong hiện tượng dị hoá cũng có khả năng bị dị hoá theo, có xuất hiện tình huống như vậy cũng là điều bình thường, vì sao Lục Duyên lại quan tâm như vậy?
Thế nhưng trong mắt Sa Gian, có thể khiến Lục Duyên quan tâm đến thì người dị hoá này ắt hẳn không hề tầm thường chút nào, hắn cũng vô cùng tò mò với người này.
Lục Duyên nghe vậy thì mỉm cười nói:
"Không có gì đâu, ngươi đã cho người qua xem xét nhà của người này cũng với cửa hàng từng làm việc khi trước chưa?"
Sa Gian khẽ gật đầu:
"Đã phái người đi tra xét rồi, hẳn là sẽ có kết quả nhanh thôi"
Lục Duyên cười nói:
"Không cần đâu, ta tự đi là được rồi, nói địa chỉ cho ta đi"
Khối lập phương tiến hoá của Lục Duyên là một công cụ tìm kiếm vật dị hoá vô cùng sắc bén, tự hắn đi có lẽ còn có thể thu hoạch được nhiều hơn là để người khác đi.
"Tự ngài đi sao?"
Sa Gian ngạc nhiên, sau đó vội báo thông tin về Hume cho Lục Duyên.
Lục Duyên biến mất tại chỗ, trực tiếp sử dụng dịch chuyển không gian.
Thấy Lục Duyên đã rời đi, Sa Gian mới rời khỏi trong nghi hoặc.