Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 662: Cách Xử Lý.




Trên đường, một ông già mở miệng hồi Sa Gian:

"Bộ trưởng Sa Gian, vị đó chính là Lục công tử Lục Duyên, người đứng đầu Thiên Kiêu bảng đúng không?"

"Đúng rồi, bộ trưởng Sa Gian, ngươi gọi Lục Duyên là Lục trưởng lão? Hẳn là Lục Duyên đã gia nhập người gác đêm? Chẳng phải hắn đang ở đế đô sao? Sao lại đến Yali thành, chẳng lẽ là đến xử lý chuyện dị hoá?"

Một nam tử trung niên hiếu kì hồi.

Sa Gian hiện lên một vẻ đắc ý, mỉm cười nói:

"Vị này chính là trưởng lão vinh dự mới phong của người gác đêm chúng ta, lần này tới Yali thành chính là vì sự kiện dị hoá kia"

Nói rồi hắn không kìm được cảm thán một tiếng:

"May mà có Lục trưởng lão tới, không ngờ rằng vật dị hoá đó lại đạt tới cấp Chiến Hoàng, quá đáng sợ-"

Mica ở bên cạnh cũng gật gù:

"Đúng vậy, trước đó hiện tượng dị hoá này còn mập mờ, chúng ta cứ tưởng nhiều nhất cũng chỉ cấp Chiến Vương, không ngờ tới lại đáng sợ như vậy. Nếu như không phải có Lục trưởng lão, sợ rằng lần này thật sự sẽ tổn thất nặng nề"

Ông già nói chuyện lúc trước lộ ra vẻ kinh ngạc xen lẫn thán phục:

"Có điều, không thể ngờ tới Lục trưởng lão của chúng ta lại mạnh như vậy. Nghe nói mấy ngày trước hắn vừa biến mất trên Thiên Kiêu bảng, hẳn là đã đột phá đến cấp Chiến Vương rồi? Vừa đột phá đến cấp Chiến Vương cấp, lại có chiến lực của cấp Chiến Hoàng? Quá đáng sợ"

"Đúng vậy, không biết vị Lục trưởng lão này, rốt cục là cấy gen gì, lúc trước các ngươi nhìn thấy rồi chứ? Nhiệt độ nóng bỏng như thế kia, hệt như mặt trời vậy. Chắc chắn không phải gen siêu phàm bình thường"

"9 Đám người cảm thán rời đi.

Cùng lúc này, mấy người Phất Lãng Minh cũng đi tới chỗ Lục Duyên, nhìn thấy trong phạm vi mấy km trên mặt đất khắp nơi đều là vết kiếm, còn có một cái hố sâu với chu vi cả trăm mét, da đầu họ đều tê rần.

"Đây... Đây đều do Lục trưởng lão làm sao?"

Phất Lãng Minh ngây ngẩn cả người, những người khác cũng trừng to mắt.

Lục Duyên ở trên không trung nhìn thấy mấy người Phất Lãng Minh tới, trong tay ngưng tụ ra một chùm sáng mặt trời, bao bọc lấy Phệ Hồn châu.

Phệ Hồn châu chấn động, lại không cách nào thoát ra được, Lục Duyên cầm Phệ Hồn châu nhảy xuống đất, đi tới chỗ mấy người Phất Lãng Minh.

Mấy người Phất Lãng Minh lập tức hơi khom người đồng thanh hô:

"Lục trưởng lão"

Bọn hắn cũng tiện thể liếc qua Phệ Hồn châu bên cạnh Lục Duyên.

Lục Duyên cười cười:

"Thu vật dị hoá này lại thế nào?"

"Đây chính là vật dị hóa lần này sao?"

Phất Lãng Minh hỏi, sau đó lấy ra một cái hộp kim loại màu đen, đưa cho Lục Duyên.

Lục Duyên đặt Phệ Hồn châu vào trong cái hộp, đậy nắp lại rồi thu nó vào trong không gian chiến văn.

Bầu không khí trầm xuống, Tiết Vượng không nhịn được mở miệng nói:

"Vậy, vậy, thế này là chúng ta kết thúc rồi sao? Hiện tượng dị hoá xử lý xong rồi? Phải đi rồi sao?"

Những người khác cũng có chút mơ màng.

Đối với chuyện xử lý hiện tượng dị hoá, bọn hắn cũng từng trải qua không ít, nhanh nhất cũng phải hơn một tháng, chậm thì thậm chí còn mất hơn một năm trời.

Chưa bao giờ nhanh như ngày hôm nay, kết thúc ngay trong ngày?

Hiệu suất này quả thực không hợp lẽ thường.

Lục Duyên cười:

"Về nghỉ ngơi trước đã, còn có chút chuyện phải xử lý"

Dù sao còn chưa tra được nam tử tóc nâu kia là ai, mặt khác, còn có Đường Phi.

Lục Duyên híp mắt lại, phát hiện Đường Phi trên đường đụng phải mấy người Sa Gian và Mica, bị bọn hắn mang về rồi.

Chiếu theo biểu hiện lúc trước của Đường Phi, hẳn là biết rõ tin tức liên quan tới nam tử tóc nâu.

Nếu không hắn cũng sẽ không kinh ngạc như vậy.

Chỉ là không biết, đến cùng hắn có phải người đưa Phệ Hồn châu cho nam tử tóc nâu đó hay không.

Nếu như không phải, vậy thì có liên quan gì đến Phệ Hồn châu và người đưa Phệ Hồn châu cho nam tử tóc nâu kia hay không.

Lục Duyên muốn quan sát thêm Đường Phi một chút, tạm thời hắn không biết Đường Phi và nam tử tóc nâu kia có quan hệ như thế nào, nếu như sau lưng hắn còn có người khác, vậy nếu như lỗ mãng bắt hắn lại, sẽ rút dây động rừng, khiến cho kẻ núp trong bóng tối càng thêm cảnh giác.

Lục Duyên thấy nhức cả đầu.

Chuyện này, hắn cảm thấy vẫn nên báo cáo chuyện này một chút.

Một mình hắn điều tra nhất định sẽ không bằng cả nhóm cùng hành động được.

Trước tiên cứ điều tra tình hình nam tử tóc nâu đã rồi tính tiếp.

Nghe Lục Duyên nói vậy, mấy người Phất Lãng Minh đều gật đầu:

"Được"

"Đúng rồi"

Chợt nghĩ tới cái gì, Lục Duyên mở miệng nói:

"Trước tiên cứ phong ấn cái cửa đó lại, đem cả về, đó cũng là một vật dị hóa"

Lục Duyên nhìn thoáng qua cái hố sâu một cái.

Hắn dẫn mấy người Phất Lãng Minh đến bên cạnh hố.

Dưới đáy hố sâu, một cái cửa nhìn qua rất bình thường nằm chỏng chơ trên đất, dưới sức tàn phá như thế này mà không có bất kỳ tổn thương gì.

Đúng rồi... Những khí tức chưa rõ từ vật dị hóa này cũng có thể hấp thu.

Bây giờ vẫn chưa thể hấp thu, không biết có phải là vì cánh cửa này đang mở hay không?

Lục Duyên cùng đám người Phất Lãng Minh mấy người xuống đáy hố sâu, chùm sáng nóng cháy như tia sáng mặt trời trong tay Lục Duyên tụ lại, giữ chặt mép cửa, tiện tay đóng cửa lại.

Cạch một cái, cửa gỗ đóng lại, sau đó bắt đầu chấn động, muốn thoát khỏi khống chế của Lục Duyên, đáng tiếc sức mạnh của cái cửa gỗ này chênh lệch quá lớn so với Lục Duyên.