Xung quanh họ đột nhiên xuất hiện ánh sáng le lói, khí tức họ tăng vọt nhanh chóng, một tấm lá chắn màu xanh lam đậm bảo vệ xung quanh họ.
Ban đầu vốn dĩ họ bị các đốm sáng màu vàng bao vây bên trong, liên tục bị những ánh điện lóe lên từ các chiến kỹ làm phân tâm, hơn nữa lại bị những kiếm ảnh màu máu của Lục Duyên không ngừng công kích từ cự ly xa. Nhưng nhìn thấy tình cảnh bất lực của họ, Huyết Cuồng Nha nhe răng cười hung ác.
"Không nghĩ tới đúng chứ? Kurum của chúng ta sở hữu chiến kỹ tăng cường nhóm cấp vương giả cực mạnh đấy!"
Hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng, trong ánh sáng màu lam mờ nhạt, chiến giáp và hoa văn máu cùng xuất hiện quanh người hắn ta mang theo những tấm khiên đó xoay tròn tạo thành Huyết Sắc Phong Bạo vọt về phía Lục Duyên.
Không chỉ mình hắn ta, sau khi những người đầu chó khác được tiếp sức cũng lập tức chuyển mục tiêu sang hướng Lục Duyên. Tất cả cầu sấm sét, mũi tên băng đều công kích về phía Lục Duyên.
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt đám người Vương Linh Linh lập tức thay đổi, nghĩ muốn đến giúp Lục Duyên.
Nhưng Văn Lâm nổi giận gầm lên một tiếng, tấm khiên màu vàng đột nhiên phóng to ra, giống như hóa thành một bức tường ngăn cách Lục Duyên với đám người, khiến cho họ không có cách nào trợ giúp Lục Duyên.
Cùng lúc đó, trên khuôn mặt Kurum lộ ra vẻ lạnh như băng.
Cột đá trên tay hắn ta lại hiện ra một tia ánh sáng màu đen, tia sáng từ trên trời giáng xuống rơi vào người Lục Duyên.
Lục Duyên cảm nhận được thân thể bỗng nhiên nặng xuống, sức mạnh ở mọi mặt đều giảm xuống khoảng hai phần.
Lục Duyên có chút ngạc nhiên nhìn thoáng qua thiên tài người đầu chó bí ẩn đó, chiến kỹ của tên này mạnh như vậy à?
Có lẽ tên này giống như Tư Thính Tuyết, là lĩnh chủ trời sinh, thậm chí có thể là vương giả trời sinh.
Mục tiêu lúc đầu của Lục Duyên đã thay đổi, hắn dự định chơi chết thiên tài người đầu chó bí ẩn này trước đã.
Bên ngoài thế giới nhỏ, nhìn hình ảnh trên màn sáng, thấy Lục Duyên bị vây đánh, lại bị suy yếu, sắc mặt đám người Lý Tinh Hải hơi thay đổi một chút.
Họ có chút muốn nhận thua.
Đúng lúc này, đám người Đoạn Sơn lạnh lùng cười một tiếng, không biết vô tình hay cố ý đến đứng chắn trước cửa không gian.
Đoạn Sơn bình thản mở miệng nói:
"Vẫn chưa phân được thắng bại, không cần nôn nóng như vậy chứ?"
Nhìn thấy cảnh này, Lý Tinh Hải nhíu nhíu mày, tỏ vẻ lạnh lùng nhìn đám người Đoạn Sơn.
Đúng lúc này, cảnh tượng trên màn sáng chợt thay đổi.
Trên màn sáng.
Vào lúc cầu sấm sét, mũi tên băng, rìu và các đòn tấn công sắp đến gần Lục Duyên, cả người Lục Duyên đột ngột biến mất không thấy đâu nữa, gần như trong nháy mắt xuất hiện ngoài vài trăm mét, ngay sau lưng Kurum.
Ánh mắt Lục Duyên lạnh như băng.
Hắc cương kình, bạch ngọc linh thể, huy hiệu Chiến Đỏ, Hắc Ám Thu Cát, Huyết Sắc Phong Bạo.
Các loại chiến kỹ, thể thuật, vũ khí gen tăng cường chiến kỹ sử dụng cùng một lúc.
Khí tức kinh khủng tràn ra ngoài từ trên người Lục Duyên.
Trong trọng kiếm hắn ẩn chứa sương đen mang theo ánh kiếm màu trắng chém về phía Kurum.
Vào lúc trọng kiếm của Lục Duyên chém về phía Kurum, mười hai kiếm ảnh màu đỏ như máu cũng cùng nhau tấn công.
Chỉ có một ánh kiếm lóe lên, nhưng thân thể Kurum đã cứng đờ tại chỗ.
Sau đó mười hai kiếm ảnh lóe lên liên tục, cùng lúc xẹt qua cơ thể Kurum.
Máu tươi trong người Kurum phun ra ngoài, trong ánh mắt vẫn còn một tia ngạc nhiên không thể hiểu được, dường như hắn ta hoàn toàn không hiểu làm sao Lục Duyên có thể đột nhiên xuất hiện bên ngoài mấy trăm mét rồi trực tiếp xuất hiện trước mặt hắn ta.
Cuối cùng, hắn ta mang theo sự thắc mắc này mà chết.
Mất đi hơi thở, thi thể nặng nề ngã xuống đất.
Những thiên tài con người trước đó còn lo lắng thì bây giờ đều sững sờ, mở to hai mắt nhìn. Đặc biệt là Rebecca, hắn ta gần như nhảy dựng lên:
"Ôi! A Duyên còn có chiến kỹ như vậy nữa à? Quá tốt rồi!"
Trong con ngươi màu đỏ vàng của Tư Thính Vũ lóe lên vẻ ngạc nhiên, nhìn chằm chằm màn sáng, nắm chặt nắm tay lại.
Những người khác cũng nín thở.
Mà những thiên tài người đầu chó nhìn màn sáng vào giờ phút này lại thay đổi sắc mặt có chút không dám tin nhìn kỹ vào màn sáng.
Hắc Minh hoảng sợ hét lên:
"Đây là chiến kỹ gì chứ?"
Phĩ Ba có chút sửng sốt:
"Chiến kỹ hệ không gian à? Kurum! Quá tệ!"
Đám người Đoạn Sơn nghe nói như thế cũng sầm mặt lại, trong lòng cảm giác có chút không tốt lắm.
Họ nôn nóng không thèm quan tâm đến đám người Lý Tinh Hải nữa, mà ngẩng đầu nhìn về phía màn sáng.
Đám người Lý Tinh Hải cũng không quan tâm đám người Đoạn Sơn, cũng ngẩng đầu nhìn về phía màn sáng.
Cho dù đám người Đoạn Sơn hay đám người Lý Tinh Hải đều vừa nhìn thấy Lục Duyên đánh chết Kurum, thân thể Kurum từ từ ngã xuống đất.
Nhìn thấy cảnh này, đám người Đoạn Sơn như ngừng hô hấp, mở to hai mắt nhìn.
Đoạn Sơn giận dữ gào thét:
"Không! Kurum!"
Nhưng người khác cũng trừng to mắt nhìn, trong ánh mắt tràn đầy lửa giận và vẻ không dám tin.
Nhưng rất nhanh họ đã phát hiện ra đây vẫn chưa phải là kết thúc.
Thân thể Lục Duyên lai biến mất tại chỗ lần nữa, hắn xuất hiện phía sau Thủy Tập.