Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 562: Kha Khá.




Vào lúc Thủy Tập nhìn thấy Kurum chết, lông tơ cả người hắn ta dựng lên, da đầu cũng tê dại.

Cảm nhận khí tức khủng bố ở ngay phía sau, trong mắt Thủy Tập hiện lên vẻ hoảng Sợ, bây giờ khí tức của Lục Duyên càng lớn mạnh hơn nhiều lúc ngày hôm qua thi đấu cùng hắn ta trên lôi đài.

Như thế cường đại khí tức, làm Thủy Tập cảm thấy có chút tuyệt vọng.

Hắn ta không cam lòng gầm thét lên, muốn để người khổng lồ bằng băng ở bên cạnh tấn công Lục Duyên, đồng thời chính mình xoay người lại phun ra dòng khí lạnh màu trắng lên người Lục Duyên.

Nhưng vào lúc Lục Duyên dùng tất cả sức lực, tốc độ nhanh hơn Thủy Tập nhiều. Một ánh kiếm lóe lên, trong ánh mắt Thủy Tập chứa về hoảng sợ, ý thức chìm vào trong bóng tối.

Thủy Tập chết nhưng vẫn chưa kịp tấn công Lục Duyên bằng người khổng lồ bằng băng, tiếng hét của hắn ta đã làm băng sương tan biến.

Chi Lương đứng cách đó không xa nhìn thấy hai người bạn đồng hành của mình bị đánh chết một cách đơn giản như vậy, toàn bộ đầu óc hắn ta sắp nổ tung luôn rồi.

Trong mắt hắn ta đây vẻ hoảng sợ, thân thể ngay lập tức hóa thành tia chớp, biến mất ngay tại chỗ.

Vào nháy mắt khi Chỉ Lương biến mất, Lục Duyên xuất hiện trước mặt Chi Lương, hắn nhìn thoáng qua tia chớp đó, nhướng mày, thân thể lần nữa biến mất tại chỗ.

Ngoài đó trăm mét, tia chớp ngưng tụ, Chi Lương còn chưa kịp thở phào một hơi, một ánh kiếm chợt lóe lên, thân thể hắn ta cứng đờ, máu tươi phun ra ngoài.

Trong mắt hắn ta mang theo vẻ sợ hãi và không cam lòng, nhỏ giọng nói:

"Nhanh thật..."

Dựa vào năng lực nhận thức của Lục Duyên, rất dễ xác định được vị trí tia chớp nơi Chi Lương di chuyển đến, Truyền Tống Không Gian lại càng nhanh hơn sấm sét, vào lúc Chi Lương vừa xuất hiện, Lục Duyên đã cùng lúc xuất hiện theo, sau đó cho hắn ta một nhát, trực tiếp đánh chết hắn ta vô cùng dễ dàng.

Từ lúc bắt đầu đánh chết Kurum, đến đánh chết Chi Lương, mọi chuyện chỉ xảy ra trong khoảng thời gian hai giây ngắn ngủi mà thôi.

Bên ngoài thế giới nhỏ, vào khoảnh khắc Lục Duyên đánh chết Thủy Tập, đám người Đoạn Sơn lập tức phản ứng lại.

Họ muốn đi vào cổng không gian, đám người Lý Tinh Hải lại cố ý hay vô tình chặn ngoài cổng không gian.

Mông Giang lạnh nhạt mỡ miệng nói:

"Vẫn chưa phân thắng bại đâu, không cần phải vội vã đi vào chứ?"

Vẻ mặt Đoạn Sơn dữ tợn, cắn răng:

"Chúng ta nhận thua! Tránh ra!"

Đám người Mông Giang cười một tiếng, tiến vào thế giới nhỏ trước một bước.

Đám người Đoạn Sơn cũng vội vã đi theo vào.

Vào lúc họ tiến vào thế giới nhỏ, lúc này Lục Duyên đã xuất hiện tại vị trí của Văn Lâm, cả người Văn Lâm gục trong vũng máu, chỉ còn lại Huyết Cuồng Nha là người cuối cùng, cả người hắn ta căng cứng, nhìn Lục Duyên mà vẻ mặt hắn ta hoảng hốt, linh lực cả người điên cuồng phun trào, cảnh giác vô cùng.

Vào lúc đám người Đoạn Sơn nhìn thấy trong năm thiên tài chỉ còn một mình Huyết Cuồng Nha sống sót, đôi mắt họ ửng đỏ.

Họ nhìn Lục Duyên, trong mắt tràn đầy ý muốn giết người lạnh như băng, linh lực cả người phun trào:

"Con người đáng chết! Ngươi muốn chết!"

Needham gào thét.

Đúng lúc này, khí tức Lý Tinh Hải và Adams tăng vọt, hai người chặn trước mặt hắn ta.

Trên mặt Lý Tinh Hải hiện ra vẻ lạnh lùng tàn ác, nở nụ cười khiến nếp nhăn thêm sâu:

"Muốn đánh thì tới đây, chúng ta đánh một trận"

Adams ở ngay bên cạnh, quanh người hắn ta cũng xuất hiện những sợi dây leo màu tím thò ra từ khoảng không, hắn ta cũng mỉm cười nhưng nụ cười chứa sát ý nhìn Đoạn Sơn.

Hai người đầu chó thấy Lý Tinh Hải và Adams chắn trước mặt họ, trên mặt họ lộ ra vẻ dữ tợn, khí tức dâng trào.

Im lặng một lúc, Đoạn Sơn hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nhìn thoáng qua Lý Tinh Hải và Adams.

"Được lắm! Các ngươi được lắm! Ta sẽ nhớ kỹ"

Needham ở bên cạnh cũng thu hồi lại khí tức, liếc mắt nhìn chằm chằm Lý Tinh Hải, sau đó lại nhìn về phía Lục Duyên.

Vào lúc đám người Đoạn Sơn xuất hiện, Lục Duyên đã ngừng lại.

Hắn nhếch miệng, trong lòng có hơi thất vọng.

Đã sớm biết mình không có nhiều thời gian, nên hắn không ngừng nghỉ, giết người này xong vội vàng đến giết người khác, còn gấp hơn cả đi chợ.

Không ngờ chỉ trong khoảng thời gian ba giây ngắn ngủi mà họ đã vào rồi.

Ban đầu Lục Duyên còn muốn thử xem có thể giết chết Huyết Cuồng Nha luôn không.

Tuy nhiên, dù sao hắn ta cũng là một thiên tài chiến tôn cao cấp, không phải hệ nguyên tố có thể chất yếu thế, nếu cho Lục Duyên đầy đủ thời gian, lại có linh tinh, Lục Duyên có lòng tin sẽ từ từ nghiền hắn ta đến chết.

Nhưng bây giờ đã là hoàn cảnh như vậy, Lục Duyên cũng không có lòng tin quá lớn.

Nghĩ tới đây, Lục Duyên cũng bình thường trở lại, giết được bốn người, cũng kha khá TÔI.

Bên phe kia, chắc chắn người đâu chó rất đau lòng đúng không?

Đặc biệt trong đó còn có một tên có thể là vương giả trời sinh, ghi lại gen chiến kỹ tăng sức mạnh cả nhóm vô cùng hiếm thấy này.

Trong lòng Lục Duyên không nhịn được bật cười.

Không làm không chết, ai bảo lúc đầu họ nghĩ cách đối phó hắn?

Huyết Cuồng Nha nhìn thấy đám người Đoạn Sơn đi vào, thân thể căng cứng cuối cùng có thể buông lỏng rồi.

Hắn ta thở phào nhẹ nhõm, lúc trước Lục Duyên đánh chết bốn bạn đồng hành của hắn ta, năng lực di chuyển của không gian kỳ lạ kia khiến hắn ta bị áp lực rất lớn.