Đúng lúc này, bên ngoài cơ thể hắn có một luồng ánh sáng trắng loé lên, tạo thành một lá chắn bảo vệ, băng tinh tan chảy, cơ thể hắn tăng tốc lập tức lao về phía Augus.
Đồng tử của Augus co lại, hắn nhún ngón chân, những cây giáo băng mọc lên từ trên lôi đài, đâm về phía Chu Nhĩ.
Đồng tử của Chu Nhĩ co rút lại, hắn chật vật tránh né, nhưng vẫn bị giáo băng đâm qua đùi, máu chưa kịp chảy ra thì đã bị cây giáo băng làm cho đóng băng lại rồi.
Chu Nhĩ bị đâm xuyên đùi tức giận gầm lên một tiếng, dùng sức chặt đứt ngọn giáo băng, chiếc nhẫn trong tay loé lên một ánh sáng màu đỏ, sắc mặt Augus trắng bệch, cơ thể lắc lư.
Chu Nhĩ đột nhiên dùng sức lao về phía Augus.
Sau khi đến gần Augus, Chu Nhĩ chém thẳng xuống và nở một nụ cười ác độc.
"Chết đi!
Vào đúng lúc này, trong mắt Chu Nhĩ lóe lên một ánh sáng trắng, một luồng linh lực khủng khiếp xông ra, đánh vào người Chu NHI.
Chu Nhĩ không kịp phòng bị, trực tiếp bị đánh bay, trong mắt Augus mang theo sát ý, từng mũi tên băng màu đen được tạo ra và tiếp tục bắn về phía Chu Nhĩ đang ở trên không.
Chu Nhĩ cố gắng giãy giụa cơ thể, muốn tránh khỏi tấn công, nhưng vẫn bị mấy mũi tên băng màu đen bắn trúng, xuyên qua lồng ngực.
Đúng lúc này, người đầu chó mặc áo giáp màu đỏ lạnh lùng nói:
"Trận này bọn ta nhận thua"
Hắn vừa nói vừa vung tay lên, một chiếc lồng bằng ánh sáng màu trắng xuất hiện che phủ bên ngoài cơ thể Chu Nhĩ, những mũi tên băng màu đen còn lại đâm vào lỏng sáng lập tức vỡ nát.
Mông Giang nghe vậy thì lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
"Đã nhường rồi, Đoạn Sơn"
Đoạn Sơn mặt lạnh nhạt, hắn vung tay, Chu Nhĩ đang bị thương nặng bay xuống từ trên lôi đài, và được đưa đi chữa trị, hắn nói:
"Nguyệt Hoang, ngươi lên đi"
Một người đầu chó lông bạc mặc bộ giáp da màu đen, trong mắt lóe lên sát khí lạnh lùng gật gật đầu.
Cơ thể hắn ngay lập tức biến mất tại chỗ rồi xuất hiện trên lôi đài.
Nhìn thấy người đầu chó này, mấy người Lục Duyên đều sững sờ.
Mông Giang chưa từng nói với họ về thông tin của người đầu chó này.
Hiển nhiên người đầu chó này là con át chủ bài được che dấu.
Điều này cũng dễ hiểu thôi.
Bên phía Lục Duyên cũng có chiến sĩ gen mà đối phương không biết rõ, những thiên tài mà đại gia tộc che giấu, đến cả đế quốc Hồng Phong của họ cũng có rất ít người biết.
Bên phía người đầu chó đương nhiên cũng có trường hợp tương tự.
Augus nhíu mày, sắc mặt vẫn còn hơi tái nhợt, đòn tấn công làm tổn thương tinh thần lực vừa rồi của Chu Nhĩ đã khiến hắn bị tổn hại không nhỏ.
Giờ phút nhìn thấy người đầu chó này, trên mặt hắn hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Hắn trực tiếp vung pháp trượng lên, một tấm khiên bảo vệ băng xoắn xuất hiện xung quanh cơ thể và xoay tròn quanh hắn.
"Bắt đầu"
Vừa dứt lời, Nguyệt Hoang đã biến mất tại chỗ, đồng tử của Augus co lại, pháp trượng chống lên mặt đất, những cây giáo băng chằng chịt đâm ra từ mặt đất xung quanh hắn.
Mà cùng lúc này, một tàn ảnh màu bạc xuyên thẳng qua những ngọn giáo băng mà không hề bị thương, và xuất hiện ngay sau lưng Augus.
"Cái gì! ?
Đồng tử của Augus co lại, từng làn sương mù băng được lan về hướng tàn ảnh, đồng thời, chữ khắc trên áo choàng trên người hắn sáng lên, tốc độ tăng vọt, hắn liên tục lùi về sau.
Tốc độ của tàn ảnh màu bạc cực nhanh, còn tránh được sương mù băng và đuổi theo Augus.
Augus sử dụng kỹ năng chiến đấu trên vũ khí gen, tốc độ được tăng lên một cách đáng kể, nhưng so với người đầu chó này thì vẫn kém hơn một chút, hắn liên tục bị áp sát.
Trên mặt Augus hiện lên vẻ lạnh giá, hắn vung pháp trượng lên, vừa lùi vừa bắn ra những mũi tên băng màu đen về phía tàn ảnh.
Nhưng cơ thể của người đầu chó lại vô cùng linh hoạt, mũi tên băng đen không phát huy được hiệu quả tốt nhất.
Mấy người Lục Duyên đều nhíu mắt lại.
Tư Thính Tuyết thản nhiên nói:
"Người đầu chó này đã ghi lại gen vương giả. Đây không phải là tốc độ mà một chiến tướng ghi lại gen lãnh chúa có thể có. Thực lực của hai người khác biệt khá lớn"
Lục Duyên gật gật đầu:
«ừ» Willie nhếch miệng:
"Người huynh đệ này chỉ khiến cho người đầu chó này sử dụng hai kỹ năng chiến đấu?
Còn chưa dùng đến con át chủ bài, những kỹ năng chiến đấu khác còn chưa biết thế nào:
Lục Duyên cười cười:
"Augus đã loại bỏ được một người rồi, không lỗ đâu"
Trong lúc họ đang nói chuyện, Augus đã bị đuổi kịp, từng đạo kiếm quang đen kịt bay về phía Augus.
Cheng cheng cheng!
Khiên băng vỡ vụn, đúng vào lúc kiếm quang màu đen tiến lại gần Augus thì dường như lại đột nhiên hóa thành màn sương mù đen và tiêu tan.
Mông Giang mở miệng nói:
"Trận này, bọn ta nhận thua"
Augus sắc mặt trắng bệch, hắn liếc nhìn Nguyệt Hoang với về mặt khó coi, sau đó cúi đầu đi xuống lôi đài.
"Tư lệnh, xin lỗi, ta..."
Angus là thiên tài đại diện của quân khu trấn thủ Băng Mạch Tinh, không ngờ rằng chỉ thắng một trận đã thua rồi.
"Không sao, ngươi đã biểu hiện rất tốt rồi"
Mông Giang vỗ vai Augus và an ủi.
Sau đó, hắn nhìn Willie:
"Willie, ngươi lên đi"
Willie hơi ngẩn người, gật gật đầu, mặt đầy nghiêm túc:
"Vâng!"
Ở một bên, cha của Willie, chiến hoàng có mái tóc ngắn màu đỏ sẫm nói:
"Willie, đừng có mà thua đấy!"
Khoé miệng Willie giật giật, hắn không trả lời.
Thực lực của tên Nguyệt Hoang này không hề kém, trong lòng hắn không có ý tưởng gì cả.