Băng cốc rất rộng lớn, độ rộng khoảng chừng bốn năm trăm mét, ngoài trừ gió lạnh thổi khá mạnh ra thì môi trường cũng khá tốt.
Mấy người Lục Duyên xuống máy bay chiến đấu, ngay lập tức đã nhìn thấy một đám người đầu chó đứng ở cách đó không xa.
Dẫn đầu là một người đầu chó cường tráng mặc bộ chiến giáp màu đỏ, phía sau hắn có vài cường giả người đầu chó có khí tức mạnh mẽ, còn có một nhóm thiên tài người đầu chó trẻ tuổi.
Lục Duyên đảo mắt nhìn qua nhóm thiên tài của người đầu chó, rất nhanh đã nhìn thấy vài người quen.
Có người đầu chó lông đỏ Phỉ Ba, có Hắc Minh mặc áo khoác đen, còn có cả nhóm mấy người đầu chó Chu Nhĩ bị Lục Duyên đánh giết.
Lục Duyên nhìn thấy họ, họ đương nhiên cũng nhìn thấy Lục Duyên.
Kẻ thù gặp mặt nhau hai mắt đỏ bừng.
Trong mắt Phi Ba tràn đầy sát khí và vẻ dữ tợn, hắn nhìn chằm chằm Lục Duyên.
Trước kia Lục Duyên đánh chết Phỉ Ba, hại hắn lãng phí biết bao thời gian tu luyện, sát khí trong lòng Phi Ba gần như không thể che giấu được nữa.
Mà sau nhìn nhìn thấy Lục Duyên, đồng tử của mấy người đầu chó Chu Nhĩ hơi co lại, trong mắt còn có chút hoảng sợ.
Sức mạnh khủng bố mà Lục Duyên thể hiện trước đây, khiến cho mấy người họ đến tận bây giờ vẫn chưa quên được, dường như đã trở thành ác mộng của bọn chúng, Chu Nhĩ dạo gần đây còn thường xuyên mơ thấy có một Lục Duyên cười độc ác với mình, hại hắn bị doạ cho tỉnh giấc liên tục.
Mấy người Mông Giang dẫn Lục Duyên và những người khác đi qua.
Hai bên dừng lại cách nhau khoảng 10 mét.
Người đầu chó dẫn đầu đảo mắt nhìn qua đám người Lục Duyên, ánh mắt mang theo vẻ sắc lạnh, khiến cho Lục Duyên có ảo giác như bị dao cứa.
Hắn lạnh lùng nói:
"Đến cũng đúng giờ đấy, nếu đã đến rồi, vậy thì đừng lãng phí thời gian nữa, bắt đầu đi"
Mông Giang cũng mặt lạnh lùng, vì chuyện của băng mạch kết tinh, khoảng thời gian này tuy rằng hai bên vẫn chưa xảy ra chiến tranh quy mô lớn, nhưng đã có không ít những cuộc xung đột nhỏ.
Nếu như không phải cùng kiềm chế thì họ đã đánh nhau từ lâu rồi.
Cho dù như vậy, cả hai bên đều mang thù hận trong lòng.
"Vậy thì bắt đầu"
Một chiến hoàng của loài người tiện tay vung một cái, một con sông băng khổng lồ giống như ngọn núi có chu vi vài trăm mét được xé toạc ra từ một bên của sơn cốc.
Từng tia sáng lóe lên, con sông băng được cắt thành hình lôi đài, chiến hoàng của loài người vung tay, một lôi đài băng có bán kính khoảng vài trăm mét rơi xuống trước mặt loài người và người đầu chó, và phát ra một tiếng ầm vang.
Sau đó hắn tiện tay chấm một cái, trên lôi đài sông băng lóe lên những tia sáng màu xanh, toàn bộ lôi đài sông băng như xuất hiện ánh kim loại.
Thao tác này khiến Lục Duyên có chút kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên Lục Duyên nhìn thấy bản lĩnh của cường giả cấp chiến hoàng.
Có thể nói là biến gió hô mưa, có một sức mạnh rất lớn.
Lục Duyên có chút mong chờ xem sức mạnh của mình sau khi đột phá đến cấp chiến hoàng.
"Hừ! Chu Nhĩ, ngươi lên trận lôi đài đi"
Người đầu chó đứng đầu lạnh lùng nói.
Chu Nhĩ đang hoảng sợ nhìn Lục Duyên, nghe thấy người đầu chó nói vậy, cơ thể hắn cứng đờ, sau đó nghiến răng một cái, cơ thể hóa thành tàn ảnh, xuất hiện trên lôi đài.
Hắn đảo mắt nhìn qua đám thiên tài của loài người, sau khi nhìn thấy Lục Duyên, hắn vội vàng tránh ánh mắt, lạnh lùng nói:
"Mấy tên loài người nhãi con kia, lên đây chịu chết đi!"
"Đồ chó con! Ta lên đấu với ngươi!"
Một thiếu niên tóc đen với dáng người thon dài mang theo ánh mắt lạnh lùng tràn đầy sát nhảy lên lôi đài.
Như Mông Giang đã giới thiệu trước đó, thiếu niên tóc đen này tên là Angus, chiến tướng cấp cao, đã ghi lại gen lãnh chúa, trong số hai mươi thiên tài thì hắn được coi là khá yếu.
Có điều, bản thân Chu Nhĩ vốn cũng không mạnh, cũng ghi lại gen lãnh chúa.
Hai bên ngầm thỏa thuận không để cường giả ra sân.
Dù sao cũng là đánh luân phiên, không cách nào có thể khôi phục linh lực, cũng không có thời gian nghỉ ngơi, cho dù có là cường giả cũng tiêu hao gần như cạn kiệt linh lực, đối mặt với khả năng bại trận.
Cuộc chiến đã bắt đầu.
Chu Nhĩ là chiến tướng hệ tiến công, còn Angus lại là chiến tướng hệ nguyên tố.
Có sở trường là nguyên tố băng giống với Tư Thính Tuyết.
Mặc dù thực lực của Augus trong nhóm thiên tài được coi là yếu, nhưng môi trường ở đây rất thân thiện với hắn, giúp nguyên tố băng tăng phúc không ít.
Cuộc chiến của hai người vừa mới bắt đầu đã tràn đầy sát ý.
Trên một lôi đài như vậy, hai bên đương nhiên đều có mục đích là giết chết đối phương.
Pháp trượng của Augus được vung lên, một sợi xích băng xuất hiện trên chân Chu Nhĩ, trói hắn lại, sau đó khuôn mặt lạnh lùng cô đọng ra một mũi tên băng màu đen.
Từng mũi tên băng màu đen liên tục được bắn về phía Chu Nhĩ, không chút lưu tình.
Chu Nhĩ gầm lên, một sức mạnh khủng bố dâng trào, từng luồng ánh sáng màu đỏ lưu chuyển quanh người, phá vỡ xích băng, sau đó hắn không ngừng vung đao, chém đứt những mũi tên băng, tiến lại gần Augus.
Sau đó Augus lại vung, từng đám sương mù băng xuôi theo luông khí lạnh lan về phía Chu NHI.
Trên người Chu Nhĩ xuất hiện những băng tinh, khiến động tác của hắn trở nên cứng lại.