Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 165: Phá Vỡ Khóa Gen




Lý Thanh Hòa cười tủm tỉm nói, trong lòng nàng lại nghĩ, tối nay Lục Duyên tới Khởi Nguyên Chi Địa, nếu nàng có ra ngoài thì Lục Duyên cũng không biết.

Lý Thanh Hòa ngáp một cái rồi nói:

“Ta hơi mệt nên ngủ thêm một lúc nữa đây.”

Lục Duyên gật đầu, ý bảo Lý Thanh Hòa đi ngủ.

Nhìn thấy cửa phòng của Lý Thanh Hòa đóng lại, tảng đá trong lòng của Lục Duyên cũng đã buông xuống.

Lý Thanh Hòa không ra khỏi nhà thì hắn có thể yên tâm hơn một chút.

Nhưng bóng đen kia xuất quỷ nhập thần, Lục Duyên cảm thấy vẫn không quá an toàn.

Ngày mai hắn sẽ dọn ra ngoài.

Trong lòng Lục Duyên đã quyết định xong.

Lục Duyên về phòng bắt đầu chuẩn bị để mai chuyển nhà, đồng thời hắn cũng đang chờ chuyển phát nhanh.

Rất nhanh đã có tiếng gõ cửa, Lục Duyên hứng thú đi ra mở cửa.

Bên ngoài có hai nhân viên chuyển phát nhanh, một người trong đó cười nói:

“Lục tiên sinh, không ngờ chúng ta gặp lại nhau nhanh đến vậy.”

Lục Duyên cũng nở nụ cười, nói:

“Đúng vậy, nhanh thật.”

“Đây là chuyển phát nhanh của ngươi.”

Người đàn ông lấy từ web chiến tranh ra một hộp kim loại, sau khi mở hộp, bên trong là một chùm sáng màu trắng.

Trong chùm sáng ấy có từng sợi tơ đan với nhau cùng một chỗ, chuyển động không ngừng.

Đúng là gen siêu phàm.

Lục Duyên cầm chùm sáng lên, thông qua thông tin xác nhận là gen hồi phục tự nhiên, xác nhận đã nhận được hàng.

Sau khi tạm biệt hai nhân viên chuyển phát nhanh, Lục Duyên lại trở về phòng.

Hắn nhìn gen siêu phàm trong tay, trong lòng có chút kích động.

Tiếc là bây giờ hắn chưa thể đột phá, chỉ có thể kìm nén kích động trong lòng, hắn cất gen siêu phàm này vào không gian chiến văn của mình.

……..

Mười giờ tối, sương trắng trong cánh cửa ánh sáng đã phục hồi.

Lục Duyên bước vào Khởi Nguyên Chi Địa.

Cơ thể hắn xuất hiện bên ngoài hàng bán đấu giá.

Lục Duyên nhìn thoáng qua hàng bán đấu giá, suy nghĩ một chút rồi ký bán đấu giá chiến kỹ thuỷ tiễn.

Gen siêu phàm cấp tinh nhuệ, thậm chí giá trị còn cao hơn cả vũ khí cấp đầu mục, giá khởi điểm đã là 9,8 vạn Linh Tinh.

Đây mới chỉ là giá khởi điểm mà thôi!

Nếu không xảy ra bất chắc gì, giá giao dịch cuối cùng chắc chắn sẽ hơn mười vạn linh tinh.

Sau khi ký bán gen tinh nhuệ, Lục Duyên mới thuê một phòng hạng C.

Sau khi vào phòng, Lục Duyên ngồi khoanh chân trên giường, lấy ra khối nguyên thạch thứ ba.

Hắn nhìn ngọc thạch màu trắng ở trong tay, hồi phục tinh thần rồi thở ra chậm rãi.

“Bắt đầu thôi.”

Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu hấp thụ viên nguyên thạch cuối cùng.

Nguyên lực xâm nhập vào cơ thể Lục Duyên, xuyên qua màn sương trắng, bắt đầu đánh sâu vào chùm xiềng xích cuối cùng.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Sau khi chấn động, sương trắng bắt đầu khởi động, chuỗi gen không ngừng chuyển động, cơ thể Lục Duyên truyền đến cảm giác đau đớn.

Không lâu sau, một tiếng vang giòn tan vang lên, trên dây xích màu đen hiện ra những khe nứt rất nhỏ.

Lục Duyên không ngừng đập vào, rất nhanh sau đó, vết nứt ngày càng lớn, cuối cùng, toàn bộ xiềng xích đã bị vỡ vụn.

Sau khi sợi xích cuối cùng bị phá, không gian sương trắng xung quanh chuỗi gen bắt đầu khởi động dữ dội nhưng cũng nhanh chóng tiêu tan.

Trên chuỗi gen thứ nhất, chuỗi gen thứ hai xuất hiện trọn vẹn.

So với chuỗi gen thứ nhất, chuỗi gen thứ hai nhìn rất ảm đạm.

Nhưng dù sao chuỗi gen này cũng chưa bắt đầu rèn luyện.

Mặc dù vậy, lúc này có thể xem Lục Duyên đã đột phá tới giai đoạn một!

Theo đột phá, ở sâu bên trong cơ thể Lục Duyên tự động xuất hiện một luồng lực lượng khiến cơ thể và tinh thần của hắn có những thay đổi nhỏ.

Đây là sự thăng hoa của bản chất gen.

Mỗi lần chiến sĩ gen đột phá lại là một lần thăng hoa, khiến gen của bản thân ngày càng hoàn thiện, ngày càng mạnh.

Nếu Lục Duyên không thể phá vỡ khoá gen, thì sau khi gen được rèn luyện đến 100%, cực hạn của hắn đã đến được vị trí đó.

Nhưng sau khi phá vỡ khóa gen, hắn lại có cực hạn mới.

Lục Duyên mở mắt, trong mắt hắn hiện rõ sợ hãi xen lẫn vui mừng.

Hắn nắm chặt tay, cảm nhận sức mạnh hoàn toàn mới đang bắt đầu khởi động trong cơ thể, trên mặt hiện ý cười.

Đột phá đến giai đoạn một.

Thế nhưng tiếp theo vẫn có chuyện cần phải làm.

Lục Duyên hít một hơi thật sâu, nhìn về phía khối lập phương tiến hóa màu xanh đang xoay tròn xung quanh chuỗi gen.

Bắt đầu tiến hóa đi.

Lục Duyên vừa suy nghĩ, từng ánh hào quang màu lam dung hoà vào chuỗi gen đầu tiên.

“Hừm!”

Giống như lần tiến hoá đầu tiên, trong chuỗi gen đầu tiên, chuỗi gen vốn vững chắc bắt đầu sắp xếp lại.

Cơ bắp, xương cốt, các bộ phận từ trên xuống dưới của Lục Duyên giống như xé nát rồi đúc lại.

Cùng với đó là sự đau đớn kịch liệt, lần này còn đau hơn so với lần trước, tiến hóa từ cấp bình thường đến cấp tinh nhuệ sẽ càng đau hơn nữa.

Dù sao lần này cũng tiến hoá gen cấp tinh nhuệ lên cấp đầu mục.

Lục Duyên không nhịn được sự đau đớn kêu lên một tiếng, sắc mặt trở lên nhợt nhạt, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh.

Theo quá trình tiến hoá, trong chuỗi gen đầu tiên, ánh sáng vốn chói mắt dần trở nên ảm đạm.

Khi tiến hoá gen cấp tinh nhuệ lên cấp đầu mục, có một bộ phận nhóm gen tự nhiên cần được rèn luyện lại lần nữa.