Thời gian trôi qua, Lục Duyên phải chịu đựng nỗi đau đớn không thể diễn tả thành lời, ánh sáng màu lam chầm chậm biến mất, cảm giác đau đớn cũng dần tiêu tan.
Cơn đau đã biến mất, thay vào đó là cảm giác rất thoải mái đang lan tràn trong thân thể Lục Duyên.
Đó là sau khi tiến hoá gen, sinh mệnh thăng hoa, bản năng sinh vật tạo ra cảm giác sung sướng.
Lục Duyên mở mắt ra, nhả ra khí đục.
Hắn cảm nhận được có một nguồn lực lượng hùng mạng đang không ngừng tiết ra từ nơi sâu nhất của cơ thể, khoé miệng nhếch lên, nở nụ cười vui mừng.
Thành công rồi!
Hắn nắm chặt bàn tay.
Chỉ vừa mới tiến hóa, còn chưa rèn luyện lại gen đầu mục, sức mạng của hắn đã tăng gấp đôi lúc trước.
Năng lực phòng ngự lại còn gấp ba lần khi trước, không chỉ như vậy, độ nhạy bén của cơ thể cũng tăng lên rất nhiều.
Chiến kỹ nguyên bản cũng có thay đổi.
Linh lực trong cơ thể Lục Duyên bắt đầu khởi động, từng luồng ánh sáng màu đỏ yếu ớt di chuyển bên ngoài cơ thể hắn.
Chiến kỹ: Xích Đồng Chi Quang.
Cũng giống như Hắc Thiết, Xích Đồng Chi Quang cũng có thể tăng cường khả năng phòng thủ lên đáng kể, đồng thời gia tăng sức mạnh và độ nhanh nhạy nhất định.
Hơn nữa, mức độ gia tăng của nó mạnh hơn Hắc Thiết rất nhiều.
Vỏn vẹn chỉ tiến hóa lên Xích Đồng Chi Quang, đồng thời phá vỡ khóa gen, lúc này tất cả các phương diện của Lục Duyên đều tăng gấp khoảng bốn lần so với ban đầu.
Đây mới chỉ là tăng lên thể lực ở các mặt, nếu quy đổi sang chiến lực thì đâu chỉ là bốn lần?
Cho dù là mười tên như Lục Duyên ban đầu hợp sức cũng không còn là đối thủ của Lục Duyên hiện tại nữa rồi.
Nếu sử dụng các chiến kỹ, mức độ thăng cấp còn lớn hơn.
Lục Duyên vô cùng vui mừng.
Đây chính là sức mạnh của gen siêu phàm cấp thủ lĩnh ư?
Tuy nhiên vẫn chưa dừng tại đó.
Lục Duyên lấy gen siêu phàm hồi phục tự nhiên ra.
Sau khi đột phá lên một cấp, chuỗi gen thứ hai xuất hiện, có thể ghi chép gen siêu phàm thứ hai.
Lục Duyên vừa nghĩ, chùm sáng trắng đã biến thành ánh sáng lung linh dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Bên trong chùm sáng, từng đường nét kỳ dị xuyên qua màn sương trắng dày đặc, tiến vào khoảng trống trong chuỗi gen.
Những đường nét kỳ dị đó đang không ngừng biến hoá hình thái, rồi bắt đầu tu bổ vào những khu vực còn trống.
Sau khi tu bổ xong, cơ thể của Lục Duyên lại trở nên mạnh mẽ.
Hắn cảm thấy tinh thần của mình thư thái hơn nhiều, cơ thể trở nên cứng cáp hơn, cơ bắp cũng săn chắc dần.
Bởi vì là gen siêu phàm cấp phổ thông, đối với thể lực hiện tại của Lục Duyên, chỉ có thể cảm thấy hơi tê trong quá trình ghi chép gen, hoàn toàn khác với sự đau nhức trong lần đầu tiên ghi chép thạch hoá làn da.
Thời gian trôi qua, chuỗi gen rỗng đã được lấp đầy, những đường nét kỳ lạ còn lại sáp nhập và bắt đầu tinh chỉnh các vùng khác của chuỗi gen này.
Một lúc sau, những đường nét kỳ dị đó được dung nhập hoàn toàn.
Quá trình ghi chép gen siêu phàm đi đến bước cuối cùng.
Ý thức Lục Duyên chợt mê man, hắn xuất hiện ở trong màn sương trắng.
Sương mù trắng phun trào, trước mặt hắn xuất hiện một tên thụ nhân có tán cây màu xanh, cao khoảng 1m6, tay chân đầy đủ.
Nó chính là gen hồi phục tự nhiên còn chưa hoàn toàn dứt bỏ tâm tính của sinh linh.
Gen siêu phàm này chính là gen của thụ nhân này.
Bởi vì gen hồi phục tự nhiên mà Lục Duyên ghi chép đều có phẩm chất bình thường, dĩ nhiên tên thụ nhân này cũng sẽ là một mãnh thú bình thường.
Cấp bậc cũng giống như Lục Duyên, đều mới đột phá lên một cấp.
Tuy nhiên, người đầu tiên có gen siêu phàm đã tiến hóa đến cấp 1 như Lục Duyên cũng không thể gây nguy hiểm gì cho những con thú dữ cấp bình thường kia.
Thụ nhân vừa mới xuất hiện đã hé miệng, gầm gừ với Lục Duyên.
Cơ thể Lục Duyên hóa thành một luồng ánh sáng, xuất hiện trong ý trí của thụ nhân đứng trước mắt.
Trong tay hắn cầm bọ cánh cứng lợi trảo trọng kiếm, từng đợt kiếm quang hiện lên, bao phủ toàn bộ ý trí của thụ nhân.
Chỉ trong vài nhịp thở, ý trí của thụ nhân đã bị chém nát hoàn toàn, tiêu tán thành những đốm sáng.
Một chùm sáng trắng dung nhập vào trong chuỗi gen thứ hai ở giữa của Lục Duyên.
Cơ thể Lục Duyên bỗng xuất hiện cảm giác ấm áp vô cùng thoải mái, sâu trong cơ thể hắn cũng đồng thời xuất hiện nguồn năng lượng mạnh mẽ.
Sau khi chuỗi gen thứ hai đã được ghi chép hoàn toàn, sinh mệnh của Lục Duyên lại thăng hoa lần nữa.
Lục Duyên mở mắt ra, cảm nhận được sự biến hoá bên trong cơ thể.
Việc ghi chép gen hồi phục tự nhiên tăng lên chủ yếu ở mặt tinh thần, ngoài ra còn tăng năng lượng phòng ngực nhất định.
Điều này có thể là do gen siêu phàm là của thụ nhân kia.
Năng lực phòng ngự của thụ nhân cũng khá tốt.
Đối với Lục Duyên, có thể tăng phòng ngự cũng là một việc tốt.
Dù sao gen siêu phàm này cũng chỉ có chất lượng bình thường, hiệu quả cải thiện sau ghi chép chỉ bằng khoảng một phần mười so với Xích Đồng Chi Quang.
Có thể nói là khá yếu.