Chương 87: Nghi Thức
"Nhớ mặc áo ấm vào đấy ! Gió lạnh Cực Bắc thấu tới xương tủy, anh thật sự tính ăn mặc như vậy sao ?"
Emily vừa càu nhàu vừa đem một đống áo dày cộm đặt vào hành lý của người Tướng Quân đang mặc bộ giáp đen tuyền kia.
"Không sao đâu, sương tuyết không đủ sức làm khó dễ ta." Hắn mỉm cười, tay đặt lên tay nàng.
"Không gì chứ, em bảo mang là mang !"
Emily nhăn nhó mà đặt nhiều đồ vào hành lý của hắn.
Hôm nay Unholda Kaiser chuẩn bị lên đường đến Cực Bắc làm công việc Hoàng Đế giao phó.
Nét mặt lo nghĩ của một người vợ dù trông như đang khó chịu, nhưng trước mắt hắn lại chỉ thấy xinh đẹp vô cùng.
Mái tóc đã buộc lên nhưng vẫn rũ xuống đôi chút, tay xắn lên, váy buộc sang bên.
Một hình tượng thường thấy của Emily.
Người trong thành thấy dáng vẻ này của nàng đến mức quên mất nàng từng là một tướng quân của Vương Ấn.
Duyên phận thế nào, vào sinh ra tử với hắn lâu dần nảy sinh tình cảm.
Cứ vậy mà thành vợ chồng.
Hành lý xong xuôi, Emily lúc này mới nghiêm nghị nhìn hắn.
Lấy từ trong túi một chiếc khăn, gỡ giáp đầu của hắn ra mà chấm chấm mồ hôi cho hắn.
"Nhớ bảo trọng. Anh không còn sống cho mỗi bản thân mình đâu."
Hắn gật đầu.
Tay kéo lấy nàng mà ôm chầm vào lòng.
"Nhất định rồi."
.
.
.
Unholda Kaiser ngỡ ngàng.
Tuyết phủ khắp nơi.
Bão tuyết lạnh giá như xé da thịt.
Nhìn khung cảnh trước mặt.
Một cái đầu người khổng lồ.
Không tóc, không lông mày, không một cọng râu.
Nhưng nếp nhăn thì nhiều vô số
chiều dài đầu thôi cũng đã 2m.
Cái hàm to lớn của nó đang nhai nhai.
Vô số xác thịt binh sĩ bị bộ hàm kia nhai thành bã.
Máu me cứ vậy mà chảy ra từ cái miệng đó.
Cặp mắt đỏ ngầu của nó đặc biệt có dị dạng.
Mỗi một con ngươi, có tới 2 đồng tử dính lẹo vào nhau.
2 con mắt có tới 4 đồng tử, rưng rưng mà đang nhìn vào hắn.
Tại sao nó lại ở đây ?
Đây là Quỷ Đầu.
Quái vật chỉ có ở Lăng Mộ Ma Thần.
Truyền thuyết kể rằng, Ma Thần năm xưa chém đầu từng kẻ đối đầu với hắn.
Đem luyện thành Quỷ Đầu để thị uy.
Quỷ Đầu không có thân thể, chỉ có một cái đầu, nhưng luôn luôn đói.
Nó sẽ nhai tới khi không còn gì, rồi lại tiếp tục kiếm thêm xác thịt để nhai.
Cuối cùng chỉ để nôn ra vì không thể tiêu hóa.
Sinh vật này, đáng lẽ chỉ có ở Lăng Mộ Ma Thần.
Tại sao lại xuất hiện ở Cực Bắc lạnh giá này ?
Unholda Kaiser cắn răng, tay nắm chặt đại đao.
Không quan trọng.
Không thể để nó tiếp tục tiến lên.
Cứ đi theo hướng này, nhất định sẽ đến được Vương Ấn.
Phải diệt trừ hậu họa !
.
.
.
"Y sĩ tại Atrum đâu cả rồi? Mau gọi đến c·ấp c·ứu !"
Unholda Kaiser đến việc thở cũng khó khăn.
Hắn lờ mờ thấy được ánh trăng.
Thân thể mình đang bị mang đi.
Quay đầu sang một bên.
Nằm bên cạnh hắn là Quỷ Đầu đ·ã c·hết.
Con mắt b·ị đ·âm nát bấy, chảy dịch ra ngoài.
Hàm bị xé toang ra, thấy đầy thịt đỏ.
Sâu bên trong cuống họng của nó, có một vật kim loại gì đó lóe sáng.
Hắn đã thắng.
Nhưng cũng không còn lành lặn gì.
Lúc này hắn đã về đến thành.
Emily nước mắt dàn dụa mà chạy đến ôm chầm lấy hắn.
Unholda Kaiser cố nói năng gì.
Nhưng mà...
"Vợ...? Ta...? A...?"
Suy nghĩ và lời hắn nói ra không còn đồng nhất được.
Lời hắn nói ra không còn rõ ràng.
.
.
.
"Tình hình Unholda Kaiser thế nào rồi?" George uống một ngụm trà, ngồi trên bàn làm việc của mình mà chờ Charlie báo cáo.
"Các bác sĩ của Atrum đã cố gắng hết sức, tuy giữ được tính mạng, nhưng não bộ của ngài tướng quân b·ị t·hương nặng. Nói năng không còn rõ ràng."
"Ra vậy." George đặt tách trà xuống.
"Còn khối trụ văn tự bên trong cuống họng con Quỷ Đầu đó thì sao?"
"Đây là.." Charlie muốn nói nhưng lại thôi.
"Charlie. Nói đi."
Hắn nuốt khan.
"Trong đó ghi thông tin về cách hình thành Ma Vương, và nghi thức tạo thành Ma Vương."
"Ồ?" George bắt đầu cảm thấy kỳ thú.
"Tiếp tục đi."
Charlie lấy khối trụ kim loại kia ra, vuốt nhẹ mà tạo ra hư ảnh vô số văn tự bay khắp căn phòng.
"Ma Thần năm xưa để xây dựng q·uân đ·ội, đã tạo nên một nghi thức tạo nên Ma Vương dưới trướng hắn."
"Nếu đủ các điều kiện, có thể tạo nên một kẻ với thực lực của Ma Vương trong thời gian ngắn."
Các văn tự dần hiện ra trước mắt George.
【Nghi Thức Tạo Ma Vương Giả】
【1. Một Vật Chứa Không Có Lý Trí Mạnh Mẽ, Thực Lực ít nhất Cửu Lưu.】
【2. Thật nhiều sinh linh vừa c·hết】
【3. ...】
【4. ...】
"Thật là một tin tốt." George mỉm cười.
"Thú triều từ Rừng U Oán năm nay vẫn sẽ tiến đến Thành U Minh nhỉ ?"
"Vâng ạ, binh lính tại thành trì đều đã chuẩn bị sẵn sàng ứng phó."
Hắn nhìn bản đồ Vương Ấn.
Bên cạnh Thành U Minh, là Thành Đại La.
Nằm bên phải Thành U Minh, nhưng khá xa.
Không thường quái thú từ Rừng U Oán hằng năm đều xổng ra tiến đánh Thành U Minh.
George mỉm cười, nhưng nụ cười này có chút đáng sợ.
"Được rồi. Bảo họ bảo vệ Thành U Minh cho tốt."
.
.
.
"Tại sao !? Mọi năm thú triều đều t·ấn c·ông Thành U Minh, năm nay lại chuyển hướng đến Thành Đại La!?"
Binh lính lúc này đều đang hoảng hốt.
Mọi năm Thành Đại La đều có chuẩn bị cho thú triều, nhưng chỉ là phòng ngừa vài con đơn lẻ đi lạc sang đây.
Nhân lực hoàn toàn không đủ.
Lúc này đây vô vàn quái thú đang t·ấn c·ông tường thành.
Tường thành kiên cố cách mấy với số lượng quái thú ở đây, đều khó lòng ngăn chặn.
"Tướng quân...! Không bảo vệ được bách tính rồi ! Tường thành sắp vỡ rồi !"
"Chúng ta mau chạy thôi ! Đi ngược hướng thành sẽ tránh được chúng !"
Unholda Kaiser trầm mặc.
"Ngươi... Chạy...! Ta...Không Trách..!!"
"Vợ...! Con...! Đây!... Không Chạy...!"
Các binh lính bàng hoàng.
Chỉ vài lời ngắn, nhưng họ cũng hiểu được ý Tướng Quân.
Họ cắn răng, cầm lên binh giáo.
Đôi mắt từ hoảng sợ, đều đã hóa thành kiên định.
"Có lỗi với Tướng Quân rồi."
"Đúng vậy."
Từng người, từng người, cầm lấy binh khí giơ lên sẵn sàng cho lũ quái vật sắp leo lên tường thành.
"Binh lính Đại La bao năm nay còn sống đều là nhờ Tướng Quân bảo vệ."
"Giờ vợ con tướng quân ở đây, không dùng cái mạng này bảo vệ cho chu toàn, thì có c·hết cũng ân hận !"
"Anh em !!! Lên !!!"
Unholda Kaiser mắt nhìn các binh sĩ đang theo sau hắn.
"Các ngươi...! Được...!"
"YAAAAAAAAAAAAH!!""
Unholda Kaiser trực tiếp cầm đại đao, một mình nhảy xuống tường thành.
Đi đến đâu, máu thịt yêu thú bắn ra đến đó.
Một mình mình đối đầu với vạn địch vẫn không lung lay.
Các binh lính cũng như vậy xông lên.
Đi theo người tướng quân uy phong...!
Bất chợt, có vài binh lính nhận thấy.
Dưới mặt đất từ lúc nào, có một đường đỏ như máu chạy dọc theo tường thành, mơ hồ là bao phủ cả thành.
.
.
.
George đang lơ lửng trên bầu trời Thành Đại La.
Hắn thở dài.
"Có tướng tài quá cũng khổ. Đến lúc cần hắn kém cỏi, hắn cũng không kém cỏi."
Nghi thức chế tạo Ma Vương đều đã sẵn sàng.
George bao phủ cả Thành Đại La bằng vệt máu kia, n·gười c·hết trong thành lúc này sẽ lập tức bị đem làm vật tế.
"Unholda Kaiser. Ngươi đã vì Vương Ấn cống hiến cả đời người, bây giờ hãy vì tương lai Vương Ấn thống trị đại lục, cống hiến sinh mạng của mình đi."
Hắn bắt đầu niệm chú.
Vòng máu bao phủ Thành Đại La lúc này sinh động hơn bao giờ hết.
Màu sắc liên tục thay đổi giữa đỏ và đen, như có ai đổ mực vào máu.
"Nghi Thức Bắt Đầu."