Chương 86: Emily
Schurke hóa thành một người sói với lớp lông đen tuyền, nhìn không giống như một sinh vật, mà như một linh hồn hơn.
Có chỗ trong suốt, có chỗ rõ ràng.
Mờ ảo.
【Đem Tình Yêu Của Ta Bảo Vệ Thế Giới Này】
Ánh sáng từ bầu trời bắt đầu tỏa xuống, lần này ánh sáng màu hồng che phủ quảng trường.
Mang mọi thứ ám theo sắc hồng.
Nó không sáng rực như khi nãy, nhưng chỉ như ánh đèn mờ.
Hiệu ứng hoảng sợ trên người tất cả mọi người đã bị giảm đi.
Riêng Tình Kiếm thì được xóa bỏ.
Đây là kỹ năng của Liv.
Tình Kiếm nhìn sang Aldo.
"Này anh kia, làm gì đi chứ? Nãy giờ đứng chơi thế hả!?"
Alex đổ mồ hôi.
Một người chơi thực sự dám quát Hiệp Sĩ Phương Xa ?
Aldo lườm hắn, không nói gì.
"Kỹ năng của Aldo rất đặc thù, khi đến lúc cậu ta sẽ sử dụng." Alex đặt tay lên vai Tình Kiếm mà can ngăn.
"Cậu trai trẻ, kỹ thuật phản công đó, cậu làm được bao nhiêu lần?" Alex mỉm cười nhìn hắn.
Tình Kiếm nhe răng cười, đưa ngón tay giữa lên trước mặt Schurke.
"Bao nhiêu lần cũng được ! Dấu tay này nghĩa là chào mẹ ngươi nhé !"
Schurke lao thẳng lên, vồ móng tới Tình Kiếm.
Ta hiểu nó mang ý nghĩa gì nhé con chó này.
Alex lập tức dùng cánh tay của mình đỡ lại bộ móng kia.
Tia điện tím lóe lên chỗ v·a c·hạm.
"Tập trung đánh nào ! Cùng nhau nhé !"
Tình Kiếm lúc này đã biến thanh kiếm của mình sang màu tím.
"Được !"
Hai người cùng lao đến Schurke.
Schurke lúc này thì nhìn hệ thống thông báo.
【Tình tiết thú vị, +100 điểm】
【Tình tiết thú vị, +100 điểm】
【Tình tiết thú vị, +100 điểm】
【...】
Hô...!
Hít một hơi thật sâu, Schurke nhe răng nanh dạng sói mà mỉm cười.
Điểm của ta ! Rất nhiều điểm của ta !
Cứ thế mà hắn lao vào đối đầu với hai người.
Không thể g·iết chúng sớm được, phải cày điểm !
.
.
.
Unholda Kaiser vẫn đang bị t·ấn c·ông bởi cùng một lúc hai thế lực.
Ngọn lửa hủy diệt của Lam Hỏa, cùng ngọn lửa cám dỗ của Tâm Ma.
"Lucas, giờ ta làm gì với lũ người chơi này đây ? Biến chúng thành Thây Ma một lần nữa ?"
"Không cần... Hiệp Sĩ Phương Xa đều còn ở đây, thoáng một cái chúng sẽ lại cho mọi việc đâu vào đấy thôi."
"Giữ sức bảo hộ Unholda Kaiser hoàn thành đại nghĩa."
Lucas đang ráng cầm lấy chút hơi thở cuối cùng của mình. Chỉ một chút sát thương vào lúc này có thể ngay lập tức g·iết hắn.
Phép hồi phục của Nightingale dường như không có mấy tác dụng.
Là Schurke tác động lên hiệu ứng bất lợi gì lên cơ thể hắn ?
Lucas cố gắng đứng dậy.
"Tạm thời ẩn nấp bảo hộ Unholda Kaiser. Hiệp Sĩ Phương Xa có thể không chạm đến hắn được, nhưng người chơi thì có."
Cả hai gật đầu, Nightingale đem thân thể Lucas mà biến mất trong làn sương đen.
Biển lửa không lớn, còn chưa được 1/3 ban đầu, không nhất thiết phải như tên Vô Nhất kia mới có thể chạy qua.
Qua nhiều biến số có thể xảy ra.
Lucas nhìn Unholda Kaiser trong khi cơ thể đang được làn sương đen mang đi.
Mọi việc, chỉ có thể trông mong vào hắn.
Giovanni bắt đầu gọi ra những bóng đen đối phó với người chơi lại gần biển lửa.
Lão ta đứng ngay tại đó mà bảo hộ cho Unholda Kaiser.
Nhiều tốp người chơi liên tục đến mà t·ấn c·ông.
Họ không liều mạng lao vào, quân lực lúc này rất quan trọng. Không thể lãng phí.
Và một phần họ sợ lại bị biến thành Thây Ma.
Phần lớn là dùng chức nghiệp tầm xa xả kỹ năng vào.
Phân Thân của Unholda Kaiser đều đã b·ị đ·ánh hạ, thời khắc này
Trong cảnh chiến loạn, đang có một nhóm người chơi đang bước đến trước biển lửa.
.
.
.
Ký ức của Unholda Kaiser liên tục ùa đến.
Trong biển ký ức mà ngọn lửa kia đang thiêu đốt, Unholda Kaiser bỗng dưng cảm nhận được một sự hiện diện khác ngoài hắn tại đây.
Chính hắn.
Bộ giáp y đúc hắn, làn sương đen bay ra từ thân thể. Không sai một ly.
"Ngươi, là tâm ma của ta?"
"Không."
Cái tôi khác kia nhìn hắn. Nhẹ nhàng bước đến.
"Không thể nào, ta đang bị Hắc Hỏa Tâm Ma t·hiêu r·ụi, nếu ngươi không phải là tâm ma, thì là gì?"
Hai người đã đứng đối mặt nhau.
"Không, ta đúng là Tâm Ma."
Xong bất chợt, bàn tay của hắn bóp lấy cổ Unholda Kaiser.
"Nhưng không phải là Tâm Ma của ngươi."
Unholda Kaiser giãy dụa.
Bàn tay thép của hắn gom thành nắm đấm, dùng lực thật mạnh mà thụi vào đầu Tâm Ma.
Dùng lực ngày một mạnh, cũng như cách Tâm Ma kia đang càng ngày càng bóp chặt bàn tay hắn.
Rắc.
Giáp đầu che kín mặt kia vỡ ra.
Màn sương trong mặt nạ tỏa ra. Để lộ một gương mặt quá đỗi quen thuộc.
Unholda Kaiser không tin vào mắt mình.
"Là ngươi."
Tâm Ma kia mỉm cười.
"Lại làm con cờ của ta đi. Unholda Kaiser."
Unholda Kaiser nghiến răng, nhìn gương mặt kia đầy căm phẫn.
"George."
Cơn phẫn nộ như tiếp thêm sức mạnh cho Unholda Kaiser.
Nắm đấm của hắn mạnh hơn bao giờ hết, đấm thẳng vào gương mặt của George.
Mạnh đến mức cổ trông như quẹo đi.
Đôi mắt của Unholda Kaiser chứa đầy tơ máu dưới bộ giáp của mình.
"Graaaahh!!!"
Dùng hết sức bình sinh, một đấm lại một đấm.
Với một đấm, các mảnh ký ức lại như một lần tan vỡ.
Với đấm tiếp theo, mang thiên địa nối lại làm một.
Từng cú đấm, tác động tới cả thời không của nơi này.
Tâm Ma kia.
Hắn cười.
Càng bị đấm, hắn càng cười.
"Ha ha ha ha ha !!!"
Phun máu ra từ miệng, gương mặt đầy máu của George nhìn hắn.
Nhưng mặt George không hề có vết trầy.
Mọi vệt máu trên mặt hắn là từ chính bàn tay của Unholda Kaiser.
Nhiều đến mức dính cả vào miệng hắn.
"Cảm giác thế nào, khi làm con cờ cho ta suốt bao năm nay ?"
Unholda Kaiser phẫn nộ, gầm lên, rồi lại tiếp tục lao đến.
George cũng vung cú đấm, gầm lên.
ĐOÀNG.
Hai nắm đấm v·a c·hạm vào nhau.
Đem vũ trụ tụ lại một điểm, rồi nổ tung tạo nên ngân hà.
Thời gian như tua nhanh gấp tỉ lần.
Từ vũ trụ hình thành hành tinh, từ sinh vật tiến hóa thành muôn loài.
Cuối cùng dừng lại ở khoảnh khắc tại Lăng Mộ Ma Thần.
Unholda Kaiser tay cầm đại đao của hắn, vung đến George.
George đang mặc trang phục của một vị Anh Hùng, cùng thanh gươm nạm ngọc.
Mỗi một chém, lại một lần họ mang thiên địa đảo lộn.
Mỗi lần lưỡi kiếm lưỡi đao v·a c·hạm, lại đem ký ức nổ ra.
Unholda Kaiser nước mắt chảy đầy mặt.
Bàn tay chém đến rỉ máu.
Trong khi George vẫn cười như điên như dại, từng nhát gươm chém nát bộ giáp của hắn.
"Trả lại...!"
"Trả lại cho ta...!!!!"
Điệu cười của George vang khắp tâm trí Unholda Kaiser.
Mỗi một tiếng cười, hắn lại đem nấc thang của phẫn nộ trong người Unholda Kaiser lên một tầm cao mới.
Mỗi một đao chém xuống, cơn phẫn nộ lại ngày một xung thiên.
"Trả? Trả gì cơ?"
"Từ đầu, ngươi đã không có gì cả rồi, hahahaha !!!!"
Trong con ngươi đỏ ngầu của Unholda Kaiser lúc này như phản chiếu hình bóng một người phụ nữ.
Bế một đứa bé sơ sinh.
"Không có tên, không có gia đình, không có gì cả !"
Điệu cười của George liên tục vang lên.
.
.
.
"Tướng quân ! Là con gái !"
Người đỡ đẽ mừng rỡ hô lên.
"T-Thật sao !!!"
Một người đàn ông trung niên râu đầy mặt, nước da ngăm bởi nắng, đầy sẹo trên mặt mừng rỡ chạy vào.
Hắn ta như không thể chờ một giây để vào đây.
Thân thể hắn to lớn, chui vào cánh cửa tầm trung nhưng trông như vào căn nhà của người tí ho.
Mừng rõ mà ôm lấy cả mẹ lẫn con vào lòng.
"Vợ ! Con ! Hahahaha !!!"
Ông ta mừng rỡ không nói rõ lời.
Cứ vậy mà ôm hai người.
KENG.
Ký ức giữa chừng đó b·ị đ·ánh vỡ bởi một lần v·a c·hạm kiếm.
Unholda Kaiser như hoàng hồn.
Hắn cắn răng.
"AAAAAAAAAAA!!!"
Đại đao đem theo phẫn nộ mà bốc ngọn lửa đen tuyền.
Chém xuống người George.
Hắn né được, nhưng thiên địa thì không.
Trực tiếp đánh vỡ thực tại xung quanh hai người.
Đem cả hai rơi xuống hố đen sâu thẳm.
"Tướng quân...! Không bảo vệ được bách tính rồi ! Tường thành sắp vỡ rồi !"
"Chúng ta mau chạy thôi ! Đi ngược hướng thành sẽ tránh được chúng !"
Unholda Kaiser thấy mình đang đứng trên tường thành.
Trước mặt là vô vàn quái vật dị thú.
Bàn tay hắn nắm chặt đại đao.
"Các ngươi. Ai muốn giữ mạng, cứ chạy. Ta sẽ không trách một ai."
"Còn ta, hôm nay, không thể chạy."
Unholda Kaiser nhảy từ trên tường thành cao chót vót xuống mặt đất.
"Vợ ta, con ta, đều đang trong thành."
"Nàng vừa mới sinh, còn rất yếu, không thể đem nàng đi được."
KENG.
Lưỡi kiếm của George một lần nữa ngắt ngang ký ức của Unholda Kaiser.
Hai người vẫn đang rơi xuống, nhưng George vấn không ngừng lao đến t·ấn c·ông hắn.
Unholda Kaiser lại vung một cú đấm.
Cú đấm này đấm mạnh vào mặt George, đem hắn đánh xuyên hố đen không đáy họ đang rơi xuống.
Đánh vỡ tới một mảnh thảo nguyên cỏ cây bát ngát.
"Anh yêu...?"
Unholda Kaiser ngơ ngác nhìn.
Đứng giữa thảo nguyên.
Một người con gái tóc buộc cao, vài lọn tóc vẫn còn rủ xuống.
Đôi mắt nâu long lanh đang nhìn hắn.
"Emily..."
Unholda Kaiser không khỏi bàng hoàng nhìn nàng.
Phập.
Hắn phun máu.
"Đừng nhìn chỗ khác lúc đánh nhau, thằng ngu."
George đâm một nhát kiếm xuyên qua thân thể hắn.
Trực tiếp kéo hắn ngược về hố đen không đáy kia.
Bàn tay hắn vẫn còn vương ra cố gắng với lấy Emily đang xa dần.