Chương 46: Chúc Phúc của An Tuyết [END ARC 1]
Ánh mắt hai người gặp nhau.
"Mỹ nữ của ta, vẫn đẹp như ngày nào." Kiếm Tiên mỉm cười.
Thu Vũ ngơ ngác.
Cách nói chuyện này ?
Như thể Kiếm Tiên vẫn giữ được ký ức vậy.
"An Tuyết... ngươi... vẫn còn nhớ sao?"
An Tuyết gật đầu.
"Đúng."
"Bằng cách nào ...? Tuy lúc ấy ta đã cận kề c·ái c·hết, vẫn cảm nhận được ngươi trao cho ta linh châu..."
An Tuyết gỡ nón xuống.
Để cho mái tóc buộc cao lúc này bung ra mà xõa xuống.
"Với ta, vòng lặp mới chưa bắt đầu."
Mái tóc của An Tuyết lúc này lộ rõ màu sắc vốn có của nó, trắng bạc.
Óng ánh giữa vô vàn ngọn lửa xanh xung quanh.
Thu Vũ ngỡ ngàng.
Nàng không hiểu.
An Tuyết hiểu được nàng đang nghĩ gì, từng bước mà bước tới.
Khuôn mặt Thu Vũ lúc này đã ửng đỏ.
Ngắm nhìn người nàng thương hơn bất kì ai.
Đôi tay kia nhẹ nhàng mà ôm chầm lấy nàng.
Đem cái ôn nhu tận cùng mà để ấm áp truyền vào thân thể.
"Từ từ ta sẽ kể. Thứ ta muốn nhất bây giờ, chỉ có ôm nàng thôi"
An Tuyết nhắm mắt lại, lặng lẽ mà tận hưởng cảm giác lúc này.
Thu Vũ cũng nhắm mắt lại, đưa tay ôm An Tuyết.
Hai người cảm nhận hơi ấm của nhau.
Cứ thế mà nhiều giây trôi qua trong tĩnh lặng.
Sự vô tận của một khoảnh khắc.
Bất chợt, cơ thể An Tuyết giật giật.
Nàng lặng lẽ mà bỏ tay khỏi Thu Vũ.
"Thật tiếc, ta chỉ có thể ôm nàng được chừng này thôi."
Thu Vũ như hiểu được.
"Chàng là..."
An Tuyết gật đầu.
"Đúng vậy. Một mảnh vỡ."
Cơ thể giật giật kia trong giây lát tách ra làm hai người.
Một người là vị nam nhân Kiếm Tiên năm nào.
Một người là vị nữ nhân Kiếm Tiên bây giờ.
Sau đó ngay lập tức nhập lại làm một.
"Mảnh vỡ của ta ở hai kiếp đã hòa nhập lại làm một."
"Ta, là kẻ địch cuối cùng của Mộ Kiếm Tiên."
Thu Vũ sững sờ.
"Vậy... Ngươi của kiếp này, lúc này đang ở đâu?"
An Tuyết lắc đầu.
"Chưa được phép tồn tại."
"Thiên đạo cùng một lúc chỉ có thể có một vị Kiếm Tiên."
"Cho tới khi ta c·hết, ta của hiện tại sẽ không được phép tồn tại."
"Chỉ khi Mộ Kiếm Tiên được hoàn thành, ta trở về với luân hồi. Thì Kiếm Tiên mới được tái sinh."
Thu Vũ lặng im.
Không biết nói gì.
An Tuyết chỉ nhẹ nhàng mà đưa tay, vén tóc nàng lên.
Nhẹ nhàng mà gỡ tấm màn che mặt của nàng.
"Nàng vẫn thật đẹp. Ta ước có thể nhìn ngắm mãi không thôi."
Thu Vũ lặng im mà lao đến ôm hắn.
An Tuyết chỉ có thể thở dài đón lấy.
Lại ôm đến khi cơ thể An Tuyết bị giật giật mới thôi.
"Cậu trai trẻ đây, là đệ tử của nàng sao?"
An Tuyết nhìn phục trang Vô Nhất đang mặc.
"Phải. Một tên ngốc như chàng."
Nàng dùng tay mà quệt đi nước mắt.
An Tuyết đặt tay lên ngực của Vô Nhất.
"Ngươi tên gì?"
"Vô Nhất."
"Vô Nhất, phiền ngươi chăm sóc cho nàng cho tới khi ta quay trở lại."
Hắn gật đầu.
"Mong khi ta đến gặp người tại Mộ Kiếm Tiên, hạ thủ lưu tình."
Vậy ra, Boss cuối của Mộ Kiếm Tiên sẽ là Kiếm Tiên chân chính.
Thật sự không biết làm sao để đánh bại được.
"Ta không chắc ta có thể nương tay lúc đó" An Tuyết mỉm cười.
"Nhưng lúc này đây, ta xin tặng thế giới này lời chúc phúc của ta."
"Hi vọng mọi người, sẽ cùng bảo vệ thế giới này."
Một luồng sáng phát ra trên người Vô Nhất.
Sau đó Kiếm Tiên giơ tay lên trời.
Toàn bộ ngọn lửa xanh của Lam Hỏa Thành lúc này cháy phừng lên, sau đó bị hút đến bên tay Kiếm Tiên.
Biển lửa cứ vậy mà bị hút cạn.
Tất cả ngọn lửa kia hóa thành một thanh kiếm bừng cháy trên tay An Tuyết.
Cả Lam Hỏa Thành giờ phút này tối đen, chỉ có thanh kiếm kia làm nguồn sáng.
Nhiều tên Pháp Sư ngay lập tức giám định.
【Lam Hỏa Thần Kiếm】
【Đẳng cấp giám định không đủ.】
"Ta là An Tuyết. Người tạo nên Lam Hỏa Thành này."
"Ta sẽ là đồng minh, cũng là kẻ thù của các ngươi."
"Định Mệnh Của Thế Giới Này, Do Các Ngươi Định Đoạt."
Thanh kiếm lóe lên.
Mang theo ánh sáng tỏa đầy Lam Hỏa Thành.
An Tuyết đâm thanh kiếm kia xuống đất.
Ngọn lửa phừng lên, rồi len lõi khắp các đường gạch mà tỏa sáng mọi con đường của nơi đây.
Ngọn lửa xanh trước giờ quen thuộc đã không còn nữa.
Trước mắt mọi người là vô vàn ánh sao lơ lửng trên bầu trời.
Phát ra ánh sáng tráng lệ chiếu rọi nơi đây.
*Ting*
*Ting*
*Ting*
【Địa Danh Thành Phố Lụi Tàn: Lam Hỏa Thành được An Tuyết sửa đổi tên gọi thành Thành Phố Hi Vọng: Thu Vũ Thành】
Thu Vũ đỏ mặt.
Vô Nhất ngả ngửa.
Sến.
Sến thôi rồi.
Người sống mấy kiếp, đều sến vậy sao !?
Sau đó
Gần như đồng loạt.
Vô số thông báo hiện lên.
Mỗi một người chơi đều có thông báo hiện lên trước mặt.
Kèm theo đó là tiếng vỡ òa.
"Oa..."
"C-Cốt truyện."
"CỐT TRUYỆN CHÍNH !!!!!!!!!"
Nhiều người chơi lúc này rưng rưng.
Thật là quá tuyệt mỹ rồi !!!
【CỐT TRUYỆN CHÍNH TUYẾN】
【HỒI 1: MỘ KIẾM TIÊN】
【Để Kiếm Tiên được một lần nữa an nghỉ.】
【Kiếm Tiên: 0/1】
【Nhiệm vụ cùng được thực hiện bởi tất cả người chơi.】
【Phần thưởng: Mở khóa Hồi 2】
【Phần thưởng: Mở khóa nhiều chức năng mới】
Kèm theo đó, tất cả mọi người cùng hiện lên một dòng thông báo.
【Chúc Phúc Của An Tuyết: Mở khóa cấp độ 79. Kích hoạt hệ thống Kỹ Năng Tối Thuợng và Tuyệt Học. Hãy tìm gặp thủ lĩnh phe phái để học.】
A ?
AAAAAAAAAAAA?
Điên rồi !!!?
Không phải cấp độ 79 phải hoàn thành phó bản Diệt Thần sao ?
Sao bây giờ trực tiếp mở khóa rồi ???
Mọi người như hét vang lên.
Không thể tin vào mắt mình.
Mã Lượng lúc này tức thôi rồi, trực tiếp mà nắm tóc mình bức ra.
Vô Thường cười sặc mà nhìn cảnh tượng đó.
Trong lòng hắn cũng có tiếc nuối.
Ta rút lại được không, vinh quang này, quá mức rồi.
Từ lúc trò chơi mở đến giờ, giới hận cấp độ đều là 69.
Như vậy mà mở khóa ?
Đồng thời, bỗng dưng một lá thư hiện ra trước toàn thể người chơi.
"Tin nhắn từ DMG"
【Chào mọi người. Ta là Đậu Hủ, người chịu trách nhiệm cho gameplay của trò chơi.
Trước hết, kỳ thực xin lỗi vì sự cố ngoài ý muốn này diễn ra.
Cấp độ 79 thực sự dự định cho sau khi phó bản Mộ Kiếm Tiên hoàn thành.
Mỗi khi tiêu diệt một Boss trong Mộ Kiếm Tiên, ngọn lửa bao phủ Kiếm Tiên sẽ vơi đi dần.
Đội ngũ thiết kế trò chơi không hề ngờ tới, có người chơi thực sự xông qua được biển lửa.
Cốt Truyện Ẩn ban đầu dự tính chỉ có thể hoàn thành sau khi người chơi đã đi đến Boss cuối của Mộ Kiếm Tiên.】
Cái gì ?
Hể ?
Mọi người đều có một dấu hỏi to tướng.
"Vậy, ngươi định coi đây là bug ?"
"Đừng nói là sẽ lấy lại nha ?"
"Không được ! Cấp 79 này giờ của ta rồi ! Không cho lấy lại."
Bỗng dưng, một màn hình hiển thị khổng lồ hiện lên trên bầu trời Lam Hỏa Thành.
Người trên màn hình là Đậu Hủ.
Tất nhiên, chỉ có người chơi thấy được.
"Tất nhiên, đã cho ra, thì không lấy lại."
Đậu Hủ cười vui vẻ.
"Thật tình lúc này, ta hận kẻ trong đội ngũ phát triển lải nhải mãi bên tai ta Buff Nhạc Công đi Buff Thi Sĩ đi. Khiến ta phải chỉnh sửa kỹ năng của họ trước khi test hoàn chỉnh. Nếu không tuyệt đối ta sẽ không để việc này xảy ra đâu."
"Nhưng, khi việc này xảy ra, nhìn tất cả mọi người ở đây, chính ta cũng thấy vui lây."
"Ta chỉ muốn nói, Nhất Thế tương lai ra sao, đều là do người chơi quyết định."
"Việc đã xảy ra, tất cả người chơi tham gia đều không hề sử dụng phần mềm bên thứ 3, không hề l·ạm d·ụng bug nào. Đây là đường đường chính chính, đánh bại DMG."
"Giám đốc có trách phạt ta cũng nhận, mọi người yên tâm, tuyệt đối không thay đổi ! Chúc phúc của An Tuyết dành cho mọi người, là của mọi người !"
Tiếng hò reo lại vang lên.
Sướng ! Quá sướng rồi !!!
Tất cả lại được một pha mừng rỡ.
Đan Nguyệt Bang tất nhiên là không một ai kiềm chế được cảm xúc.
Tiếng hoan hô vang mãi khắp thành phố.
"Xứng đáng với cái tên thành phố hi vọng." An Tuyết nhìn âm thanh vang vọng khắp nơi mà mỉm cười.
"Được rồi !"
An Tuyết ngồi bẹp xuống đất.
Tay vỗ vỗ dưới đất, bảo Thu Vũ ngồi theo.
"Bây giờ, kể ta nghe những chuyện đã xảy ra suốt thời gian qua nào !"
"Ta không chờ được thêm một giây nào đâu !"
Thu Vũ bật cười.
"Tên ngốc này, được ! Ta chiều ngươi."
Vô Nhất nhìn hai người.
Cảnh đẹp.
"Đệ tử có việc, xin rời đi trước. Để sư tôn và sư công nương chim chuột."
"Cút ngay!!!" Thu Vũ đỏ mặt.
Tên khốn này, ngươi dám ghẹo sư tôn ?
An Tuyết bật cười.
"Được ! Lo đi mà tu luyện, sớm gặp mặt ta tại Mộ Kiếm Tiên."
Vô Nhất giơ tay chào.
"Tuân lệnh !"
Một chương mới của Nhất Thế đã mở ra.
Hôm ấy, ai ai đi qua quảng trường Thu Vũ Thành đều mỉm cười.
Có một cặp uyên ương xinh đẹp ngồi bệt giữa quảng trường, hàn thuyên mãi không thôi.
Gương mặt của hai người, đều là tràn ngập hạnh phúc.
-
Xin chào, mình là tác giả đây.
Chương 46 này là kết thúc cho Arc đầu tiên của truyện, Vượt Biển Lửa.
Mong các bạn đọc nếu thích hãy đề cử và đánh giá cho bộ truyện, góp động lực cho tác tiếp tục viết.
Bình luận nữa ! Mình rất thích đọc :3
Sắp tới mình sẽ bỏ ra vài ngày hoàn thành đại cương, sắp xếp kế hoạch các arc sau này của câu chuyện nên sẽ ít hoặc không có chương.
Đồng thời sẽ ra một chương tổng hợp các kỹ năng trong truyện, để mọi người dễ ghi nhớ.
Bộ truyện sẽ sớm trở lại với Arc 2: Thống Lĩnh Vạn Yêu
Một lần nữa, xin đề cử và đánh giá !
Từ đầu mình viết truyện không nghĩ đến tiền hay kẹo, chỉ mong có nhiều bạn đọc và bình luận :)
Hi vọng các bạn thích bộ truyện này.