Chương 47: Ăn Đêm, Họp Đêm
Vô Nhất rời khỏi buồng máy.
Mọi thứ vẫn như giấc mộng vậy.
Chạy qua biển lửa.
Mở khóa cốt truyện ẩn.
Mở khóa cấp độ 79 cùng chức năng mới.
Hắn đã định tìm hiểu ngay về hệ thống kỹ năng mới, nhưng nó yêu cầu phải gặp thủ lĩnh phe phái.
Hắc Y Thiên Ma lúc này đang bận việc khác rồi.
Đành phải ra ngoài chờ thông tin về chức năng này được đăng lên diễn đàn thôi.
Các vị thủ lĩnh phe phái khác lúc này chắc đều đang hoảng loạn vì bị vô số người chơi xông vào phủ đòi học chiêu rồi.
Giờ đã 10h hơn.
Bụng cũng kêu ọc ọc.
Hắn nhất trí mà mặc áo khoác rồi đi đến khu phố ăn uống gặp Mì Hảu Hảu.
Quả này không cho ta một tô mì full topping miễn phí thì còn khi nào nữa !?
Cả Đan Nguyệt Bang lúc này từ ngoài vào trong đều ăn mừng. Chat thế giới lúc này toàn là các dòng chữ khen ngợi.
Bên chat của bang thì càng thêm nổ tung.
Lâm Nương tối nay xả lì xì không ngừng nghỉ.
Đã hơn 40 phút Vô Nhất vừa đi vừa bấm điện thoại nhận lì xì mỏi cả tay.
Sợ thật, vẫn chưa kết thúc !?
Vừa đi đường mà Vô Nhất vừa bấm mỏi cả tay.
Bất chợt mà có thông báo tin nhắn mới xuất hiện.
【Lời mời phỏng vấn từ NTNews】
NTNews là kênh tin tức nổi tiếng của Nhất Thế.
Theo sau đó là nhiều lời mời từ nhiều bên khác.
Vinh dự của những kẻ đầu tiên bắt đầu đến rồi.
Vô Nhất tạm làm lơ.
Lâm Nương và nhiều người trong bang hội cũng nhận được lời mời tương tự.
Đặc biệt Lâm Nương không dám mở hộp thư nữa, quá nhiều email.
Trên đường đi, Vô Nhất thong thả mà nhắn tin bàn luận rất xôm cùng mọi người trong bang.
Hiếm khi có dịp mọi người đông vui thế này.
Vô Nhất trượt đến phố ăn uống, đã thấy quán của Mì Hảu Hảu đông lạ thường.
"Bởi ta bảo ! Chú giấu kỹ quá, chả ai biết ! Ai mà ngờ được Hảu Hảu của chúng ta là người trong Đan Nguyệt Bang chứ, thấy ngươi trên trực tiếp hết cả hồn !"
Một ông chú haha cười khoác vai Mì Hảu Hảu đang xào mì.
Các bàn trong quán đều đông nghẹt người cười nói.
"Ông chủ, một phần mì nhé."
Vô Nhất đang đeo khẩu trang đen, nên mọi người vẫn chưa nhận ra.
Nhưng Hảu Hảu tất nhiên nhận ra hắn, mỉm cười vui vẻ.
"Chào mừng, tới lấy đồ free phải không?"
"Tất nhiên tất nhiên. Lúc này không tiện, lúc khác tôi ghé qua nhé." Vô Nhất cười khoái chí.
Quá đông người ở đây, Vô Nhất lại không thích đám đông, nên hắn sẽ lặng lẽ rời đi.
Vô Nhất ra ngoài quán gọi điện cho Tình Kiếm
"Lô, ngủ chưa?"
"Ngủ thế quái nào được !? Đang bế Hoa Nhi chạy quanh quanh tiệm này !!" Tình Kiếm cười ha hả.
"Anh hai !!! Thả em xuống!!!" Hoa Nhi la ó.
"Đang ở tiệm mì của Hảu Hảu, ăn gì chưa ta mua qua?"
"Ăn ! Ăn chứ ! Cho hai phần ! Hoa Nhi và ta c·hết đói cả rồi !"
Vô Nhất chào xong cúp máy.
"Ba phần nhé !"
"Ăn tham thế, ô kê luôn !" Hảu Hảu vui vẻ xào mì.
Chẳng mấy chốc hắn đã trượt đến tiệm đồ cổ.
Trên đường đi khắp các tin tức đều là sự kiện vượt biển lửa.
Thấy khuôn mặt mình trên màn hình to, cũng có chút ngại.
Lúc đi còn thấy một số người vui vẻ bàn tán về sự kiện đó.
Vô Nhất cứ thế mà mở cửa tiệm ra.
"Mì tới rồi đây mì tới rồi đây!"
Tình Kiếm vừa thấy hắn thì bật cười.
Lao đến thụi một phát vào bụng.
"Thằng chó, lấy hết cả spotlight của bố."
"Mày còn non lắm." Vô Nhất cười ha hả.
Hoa Nhi vui vẻ cười, mang bàn ghế ra quán.
Không ăn trong tiệm được, sẽ bị bà mắng mất.
Ba người cứ thế ngồi ăn, vui vẻ cười đùa.
"Tức c·hết đi được, mày chiếm hết spotlight, giờ các em gái trên mạng xã hội và diễn đàn đều mê mày vl rồi."
Coi này !
Tình Kiếm đưa điện thoại ra cho Vô Nhất xem.
Một đoạn clip ngắn, edit lại từ video mọi người quay tại sự kiện ban nãy.
Nhanh như vậy đã có rồi sao ?
Đoạn vid tất nhiên là hình ảnh Vô Nhất chạy xuyên biển lửa.
Chuyển cảnh cùng hình ảnh Hắc Y Thiên Ma ca hát.
Cùng câu nói hào hùng của hắn.
"MỘT BƯỚC NỮA THÔI !"
"KIẾM TIÊN ! NGƯƠI LIỆU HỒN ĐỐI XỬ TỐT VỚI SƯ TÔN !!!"
Vô Nhất ngượng chín mặt.
"Tắt, tắt ngay."
Tình Kiếm bật cười, tua đi tua lại đoạn đó.
"Sao nào, lúc đó nói hay lắm mà, sao giờ lại ngượng rồi."
Hoa Nhi bật cười theo.
"Không sao mà anh Vô Nhất, lúc đó anh nói câu đó rất ngầu đó nha."
Mặt Vô Nhất đỏ vô cùng.
Khốn thật, lúc đó quá cao hứng mới gáy mấy câu nghe chuunibyou đến vậy.
Bất chợt tiếng chuông điện thoại của ba người reo lên.
Lâm Nương mở cuộc gọi nhóm.
"Lô ?Không ngủ được gọi cho ta à bang chủ?" Tình Kiếm lên tiếng.
"Chào chị!" Hoa Nhi vui vẻ nói.
"Chào bang chủ !" Vô Nhất cũng chào theo.
"Ô? Cả ba người chưa gì đã tụ lại ăn mừng rồi đấy hả?" Lâm Nương bật cười.
"Vừa tiện đường ghé quán của Hảu Hảu, mang ba phần sang ăn đêm với bọn họ thôi."
"Gan lắm nhỉ, dám mở tiệc ăn mừng lẻ. Vài ngày nữa rảnh không? Sắp xếp một buổi Offline Đan Nguyệt Bang."
"Thế cơ á ? Bà bao chứ ?" Tình Kiếm vừa sụp sụp mì vừa hỏi.
"Có bao giờ bà để ngươi tốn một đồng đi ăn với bà à? Tính ra ngươi là một tên đang được bao nuôi đấy." Lâm Nương khinh bỉ.
"Há há, vâng vâng, phú bà xin hãy bao nuôi !"
"Vậy, địa điểm ở đâu đây?" Vô Nhất hỏi.
"Tôi thì thoải mái, tí nữa sẽ đăng bài bình chọn địa điểm tổ chức trên bang, vào đó mà lựa nơi mình muốn."
"Được !" Cả ba đồng thanh.
"Thôi nhé, tôi còn gọi mấy người khác."
Lâm Nương cúp máy.
Ba người bọn họ tiếp tục mà ăn mừng.
.
.
.
Trụ sở DMG.
Một cuộc họp vào nửa đêm.
Giám đốc Minh đang xoa xoa trán, nhưng kỳ thực miệng hắn vẫn cười.
"Thật không ngờ đến viễn cảnh này đấy. Dùng kỹ năng chạy xuyên qua Biển Lửa, điên thật."
"Ngoài ý muốn, nhưng thế này thực sự rất vui ! Điểm thú vị của một Nhất Thế là không biết được chuyện gì sẽ xảy ra mà." Đậu Hủ vui vẻ cười.
"Tôi không hiểu sao hai người cười nổi, cậu ta phá hư hết kế hoạch của bản cập nhật này rồi, bây giờ chúng ta nhất định là sẽ có thêm rất nhiều việc đấy." Hồ Tuyết thở dài.
"Lo lắng cái gì, chủ yếu cũng chỉ là mở cốt truyện chính và vài chức năng sớm một chút thôi. Theo lộ trình bản cập nhật này vẫn có thể hoạt động bình thường." Đậu Hủ vừa bấm điện thoại vừa nói.
"Ngươi nữa ! Thậm chí không trách phạt mấy người phá hư kế hoạch của chúng ta, ngươi còn ủng hộ họ ?" Hồ Tuyết cáu ra mặt.
"Có trách là trách ngươi ! nghe người chơi phàn nàn xong quay ra ép ta phải buff Nhạc Công Thi Sĩ !!! Đó ! Đã mặt chưa ?"
"Tại sao lại trách phạt, họ làm gì sai sao? Tất cả những gì họ làm là điều chúng ta muốn, họ chơi game." Đậu Hủ lườm cô.
Giám đốc Minh vẫn là người phải khuyên can.
Sau đó ông ta ngẫm nghĩ một chút.
"Hồ Tuyết, có công việc giao cho cô đây, tất nhiên là có tính tăng ca."
"Có tăng ca !? Vâng, việc gì, ngài cứ nói ạ." Hồ Tuyết quay sang nhìn giám đốc, hai mắt đã sáng lên.
Giám đốc Minh vui vẻ cười. Hồ Tuyết miễn là có tăng ca, đều rất hăng hái làm việc.
"Cô vẫn chưa chơi Nhất Thế nhiều nhỉ, tôi biết đây không phải công việc chính của cô nhưng nếu được, tôi mong cô trải nghiệm trò chơi. Việc này rất quan trọng cho công việc. Mình phải hiểu được thứ mình làm nên thì mới làm tốt được."
Hồ Tuyết nghi hoặc.
Công việc của cô chủ yếu là quản lý, kỳ thực rất ít chơi trò chơi, tài khoản vẫn còn ở làng tân thủ.
Nhưng giám đốc nói cũng đúng, việc hiểu biết thêm về trò chơi sẽ rất có ích cho lập kế hoạch sự kiện sau này.
Và đặc biệt, còn được nhận lương tăng ca !
"Được ! Nhưng sếp phải lo mọi chi phí về buồng máy và nạp tiền cho tôi !"
"Cả nạp tiền !?" Giám đốc Minh bất ngờ.
"Sao nào ? Làm sao tôi trải nghiệm toàn bộ Nhất Thế mà không nạp tiền được, đã vậy ngài định để tôi dùng đồng tiền khó kiếm trả lại công ty sao?" Hồ Tuyết trêu ghẹo.
"Rồi ! Sẽ có một khoản nguyên bảo gửi cho cô để dễ trải nghiệm trò chơi." Giám đốc Minh bật cười.
Cuộc họp sau một lúc thì kết thúc, chủ yếu là bàn bạc thay đổi lộ trình trò chơi.
Sau cùng, trước khi về, giám đốc Minh có dặn thêm Hồ Tuyết.
"À này, dù gì cũng là nhân viên DMG, trải nghiệm trò chơi nhưng tôi khuyên cô nên hạn chế việc tham gia vào các sự kiện, hoạt động ảnh hưởng tới cốt truyện chính và lộ trình nhé, sẽ rất phiền phức với cánh báo chí nếu họ nghĩ là chúng ta gài cô vào kích nạp hay phá rối đấy."
"Vâng ạ." Hồ Tuyết gật đầu.