Chương 449: Người Bảo Hộ Thời Gian
"Phải, việc nhảy qua mảnh vỡ thời gian kia, cũng là một cách tác động đến dòng chảy thời gian."
"Có nhiều giai thoại về việc Yêu Tộc nhảy qua các mảnh vỡ thời gian đó rồi."
"Và việc đó tương ứng với..."
Tiểu Ngọc ngẫm nghĩ một chút.
"Thực tình... Tôi cũng không rõ ?"
"Nhưng tôi nghĩ chúng ta vẫn sẽ đi trên một dòng thời gian."
"Vì về mặt lý thuyết, không có một biến đổi đột xuất gì sẽ diễn ra bởi việc du hành thời gian cả."
"Mọi thứ đã xảy ra, thì nó đã xảy ra."
"Không như những bộ phim viễn tưởng khi mà ngươi du hành về quá khứ, khiến ba mẹ ngươi không kết hôn, thì bỗng nhiên ngươi biến mất dần dần.""
"Nếu ba mẹ cậu không kết hôn, thì ngay từ đầu không có cậu để cậu có thể quay trở về quá khứ."
"Việc cậu có thể quay trở về quá khứ, tức là ba mẹ cậu nhất định đã kết hôn."
Đau.
Con mẹ nó.
Đau não !?
"Đây là nghịch lý ông nội phải không ?" Vô Nhất gãi đầu.
Nó nói về việc nếu bạn quay ngược thời gian g·iết ông nội của mình, thì bạn sẽ không tồn tại, vậy thì làm sao bạn có thể g·iết ông nội ?
Nhức đầu đúng không ? Phải. Vì vậy nó mới là nghịch lý.
"Ừ."
"Nhưng nếu hiểu về việc Đa Dòng Chảy, ta có thể hiểu được mọi chuyện xảy ra như thế nào."
"Một dòng thời gian khi mà cậu đã sinh ra."
"Cậu tại dòng thời gian đó quay ngược về và khiến cha mẹ không kết hôn."
"Hành vi đó khiến cậu không thể tồn tại ở nhánh thời gian cha mẹ không kết hôn."
"Thế nên, câu hỏi đặt ra là."
"Sau khi cậu làm được điều đó, cậu-sẽ-đi-về-đâu ?"
"Du hành trở về nhánh thời gian mà cha mẹ cậu kết hôn, thì nó sẽ không khác biệt gì cả."
"Du hành đến nhánh thời gian mà cha mẹ cậu chưa kết hôn, thế giới đó có thể sẽ rất khác biệt, nhưng."
"Cậu vẫn sẽ tồn tại."
"Vì cậu đã được sinh ra rồi."
"Cậu vẫn sẽ tiếp tục sống."
"Chỉ là thế giới nguyên gốc không có cậu mà thôi."
Vô Nhất đăm chiêu.
"Như thế thì nó lại...Trái ngược với những gì cô vừa nói !?"
Vừa nói xong, hắn lại nhận ra ngay.
"Thông minh đó." Tiểu Ngọc mỉm cười.
"Dù chưa hiểu rõ hết về dòng thời gian, nhưng cậu rất nhanh nhạy."
"Thế nên, tôi sẽ cho cậu biết về một khái niệm nữa."
"Ngã Ba và Sự Kiện Then Chốt."
"Ngã Ba?" Vô Nhất nhướn mày.
"Nó là câu trả lời cho việc dòng thời gian mà cậu tiếp tục sống là ở đâu."
"Việc cậu quay ngược thời gian sẽ chia nhánh sông ra, tạo ra một ngã ba."
"Tại ngã ba đó, dòng chảy sẽ đưa cậu đi đâu ?"
"Nói dễ hiểu hơn, sau khi thay đổi thời gian, nếu cậu quay về, cậu sẽ đi về đâu ?"
"Dòng thời gian mà cha mẹ vẫn kết hôn."
"Hay dòng thời gian mà họ chưa từng kết hôn ?"
Vô Nhất...
Đau.
Đau đầu quá rồi...
"Tôi ghét đống dòng thời gian này."
"Tôi cũng có thích đâu." Tiểu Ngọc gật gù.
"Vì nó quá dài dòng để giải thích, nên tôi xin giới thiệu với cậu một thế lực thứ ba giải quyết đống bùi nhùi này."
"Người Bảo Hộ Thời Gian."
"Nghe ngầu vậy." Vô Nhất xoa cằm.
"Bởi vì nếu không có tác động bởi một bên thứ ba, dòng thời gian sẽ trở thành một đống bùi nhùi."
"Sau khi du hành thời gian và trở về, cậu sẽ trở về tương lai nào ?"
"Dòng chảy thời gian không biết quyết định."
"Cậu sẽ cứ bị đẩy đi đến một dòng thời gian ngẫu nhiên thôi."
"Người Bảo Hộ Thời Gian là một thực thể có thể xem như là thần linh."
"Không...Nếu xét về thần linh, thì người đó còn vượt xa so với nhiều loại thần linh mà cậu và ta biết."
"Bởi vì người đó đứng ngoài thế giới hữu hình này."
"Người đó sẽ xem hệ quả của việc du hành thời gian để điều chỉnh dòng thời gian."
"Thậm chí nhiều người còn không tin rằng người đó có thực sự tồn tại."
"Tôi cũng chỉ nghe qua từ Truy Nguyệt Thố."
"Nhưng người đó sẽ điều chỉnh dòng chảy của thời gian để nó hoạt động một cách hợp lý nhất."
Vô Nhất... Bốc một chút khói từ não.
"...Tóm tắt được không ?"
Tiểu Ngọc đá vào mặt hắn một cái.
"Tức là nó không liên quan tới ngươi."
"Dù Y Sương có làm gì, người duy nhất chịu ảnh hưởng chính là Y Sương."
"Ngươi đang sống trong dòng thời gian là kết quả từ những thay đổi của Y Sương rồi."
"Nếu Y Sương làm một điều gì đó không nên làm, Người Bảo Hộ Thời Gian sẽ khiến Y Sương không thể trở về hiện tại mà là một dòng thời gian khác."
"Chỉ. Có. Vậy. Thôi."
Vô Nhất ngơ người.
"Nhưng đây là một thế giới khác."
"Nếu như Y Sương lạc vào một dòng thời gian khác, rồi thoát khỏi trò chơi thì sao ?"
"Chuyện gì sẽ xảy ra."
"Không thể biết chắc chắn." Tiểu Ngọc có chút... khác biệt khi nói câu đó.
"Rất có khả năng, Y Sương sẽ không thể thoát ra, bởi vì cô ấy bị kẹt ở trong một dòng thời gian khác."
"Mà ở dòng thời gian khác, th COSMINTO không thể đưa tâm trí cô ấy trở về thể xác nữa."
"Y Sương ở thực tại, sẽ trở thành... người thực vật."
Vô Nhất...
Có chút sợ.
"Này... Không phải nếu như vậy sẽ rất nghiêm trọng sao ?"
"Y Sương sẽ không thể quay về được nữa ? Sự tồn tại của Y Sương ở dòng thời gian này sẽ kết thúc !?"
Tiểu Ngọc quay sang nhìn hắn.
"Y Sương tự biết lo liệu. Cô ấy sẽ không để điều đó xảy ra."
"Nhưng nó vẫn rất nguy hiểm đó !?" Vô Nhất đổ mồ hôi.
Tiểu Ngọc thở dài.
"Cậu nghĩ tại sao người quay ngược thời gian là Y Sương, mà không phải là cậu ?"
Hắn im lặng.
"Hiểu rồi đúng không ?"
"Bởi vì Hội Mắt Bạc tin tưởng cô ấy biết mình phải làm gì, để có thể trở về."
"Tất cả đều tin tưởng, cô ấy nhất định sẽ trở về."
"Chúng tôi không để cậu đi, vì cậu vẫn là người mới, không thể tin tưởng cậu cho một việc quan trọng như vậy được."
"Và."
Tiểu Ngọc nghiêm túc nói.
"Y Sương biết sẽ có nguy hiểm."
"Cô ấy biết rõ mình sẽ gặp nguy hiểm."
"Nhưng cô ấy chấp nhận."
Vô Nhất sững sờ.
"Tôi biết cậu chẳng cần phải hỏi tại sao, vì nó quá rõ ràng rồi mà."
"Có thứ khiến cố ấy chấp nhận hiểm huy."
"Có thứ mà cô ấy sẵn sàng đánh đổi số mệnh của mình để đạt được."
"Bởi vì thế. Chúng tôi tôn trọng quyết định của Y Sương."
"Cô gái đó... Là người đáng tin tưởng nhất mà tôi biết."
"Chua Ngọt cần phải ở bên ngoài, vì chỉ có cô ấy mới có thể hack vào COSMINTO và làm được những điều không tưởng."
"Anh trai của Y Sương và cô ấy đã tranh cãi rất nhiều rằng ai sẽ là người đi."
"Nhưng Y Sương có khả năng chiến đấu cao hơn rất nhiều, nên cuối cùng cô ấy là người phù hợp nhất."
"Cậu không tưởng tượng được ngay lúc này, Tuấn Anh thấp thỏm đến mức nào đâu."
"Cho tới khi Y Sương trở về, anh ta sẽ ở bên Chua Ngọt, không ngừng nghỉ mà theo dõi."
Vô Nhất im lặng.
Phải.
Hội Mắt Bạc.
Gồm những con người chấp nhận hiểm nguy, để tìm lại mái nhà của mình.
Việc này càng khiến hắn phải suy nghĩ.
Nếu như vậy.
Hắn có thể chấp nhận hiểm nguy giống họ hay không...?
Một kẻ chỉ nghĩ thế giới này... Là một trò chơi ?"
Hắn nhẹ xiết chặt tay.
"...Thế."
"Bây giờ, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo ?"
Tiểu Ngọc nhìn hắn.
Mình có hơi quá lời không ?
Ánh mắt Vô Nhất có chút buồn.
"...Chúng ta chỉ có thể tin tưởng vào Y Sương mà thôi."
"Trước khi thực hiện nhiệm vụ này, tôi đã nói với Y Sương rất rõ."
"Hẫy làm ngơ. Dù có bất kì chuyện gì xảy ra, hãy chỉ là quần chúng."
"Đó là cách tốt nhất để đảm bảo cô ấy không bị mắc kẹt ở một dòng thời gian khác."
Tiểu Ngọc nhìn những mảnh vỡ thời gian.
"Chúng ta chỉ có thể dõi theo cô ấy mà thôi."