Chương 450: Hẹn Gặp Lại
"Tại sao Y Sương không du hành bằng mảnh vỡ thời gian ?" Vô Nhất hỏi.
"Là do nó dễ khiến Y Sương mắc kẹt hơn sao?"
"Cách thức du hành thời gian hẳn là do cô hướng dẫn Y Sương nhỉ ?"
Hắn lúc này... Có chút bồn chồn.
Hắn muốn hiểu rõ nhất về những khái niệm này, để có thể chắc chắn rằng Y Sương có thể quay trở về.
"Yêu Tộc thực sự ngăn chặn được tất cả mọi người nhảy vào đó sao ?"
Số người đông đúc, việc quản thúc họ không làm gì ngu ngốc là vô cùng khó.
Tiểu Ngọc gật đầu.
"Phải. Cậu nghĩ đúng một nửa rồi đấy."
"Có cấm chế."
"Sau rất nhiều giai thoại, có một vị Thống Lĩnh mất đi người thân bởi mảnh vỡ thời gian."
"Vì thế nên ông đã lập nên cấm chế lên cá mảnh vỡ thời gian."
"Trừ khi phá hủy được Cấm Chế, nếu không cưỡng ép nhảy qua mảnh vỡ chỉ có c·ái c·hết."
"Và việc nhảy qua mảnh vỡ thời gian, dễ tạo nên một biến động rất lớn."
"Cách thức du hành mà Y Sương sử dụng là vô cùng... tĩnh lặng."
"Không ảnh hưởng gì đến lịch sử cả."
"Cô ấy chỉ như một nhân vật quần chúng, không có một chút ghi chép, không có một tác động gì tới lịch sử."
"Nếu nhảy qua mảnh vỡ, cả Tổ Yêu Tháp sẽ nhìn thấy."
"Hiểm nguy bị mắc kẹt sẽ lớn hơn muôn phần."
"Những giai thoại về việc nhảy qua mảnh vỡ kia, có rất nhiều được ghi chép rằng ở tương lai, không ai thấy sự tồn tại của người nhảy qua mảnh vỡ nữa."
"Khả năng cao là họ đều đã bị mắc kẹt ở một dòng thời gian khác."
"Tôi hiểu rồi." Vô Nhất gật đầu.
Hắn bắt đầu đắm chìm vào suy nghĩ.
Việc của hắn hiện tại ở đây, chỉ là theo dõi.
Không cần làm gì cả.
Hắn có nhiều thời gian để chuẩn bị.
.
.
.
Một nam một nữ nhảy ra từ cửa sổ của Tổ Yêu Tháp.
Tổ Yêu Tháp đang trong giai đoạn đường, nên không cần phải bám lấy diều để di chuyển.
Cứ vậy mà đứng lên nơi vốn dĩ là tường của tòa tháp.
"Ây... Cuối cùng cũng vô được."
"Cách thức vào đây dễ dàng hơn nhiều nhỉ."
Là Ninh Nhật.
Hắn nhìn quanh.
Tổ Yêu Tháp vẫn như vậy. Không khí thì sôi động muôn phần.
May mà hắn gặp Kê Vương, nói chuyện một chút thì ông ta nhận ra hắn để chỉ đường.
"...Ninh Nhật Đại Nhân...! Nơi này...!?"
Tố Hinh lúng túng nhìn quanh.
Xung quanh toàn là Yêu Tộc.
Khiến nàng có chút sợ.
"Đây là Tổ Yêu Tháp."
"Tổ Yêu Tháp !?" Tố Hinh hoảng hốt.
Nàng chỉ nghe qua về nó từ Hồng Mân đại nhân, chứ chưa từng có cơ hội đặt chân đến.
"Không cần phải lo, nơi đây không có gì nguy hiểm." Ninh Nhật bẻ bẻ cổ.
"Thế nhưng để cho chắc thì một chút nữa ngươi ở lại đây."
"Ta có cách liên lạc, nên chỉ cần ở lại đây thôi, rất quan trọng đó, được không ?"
"Ưm...! Được...!" Tố Hinh dù không hiểu, nhưng vẫn gật đầu.
"Được rồi, tốt lắm."
Hắn bẻ bẻ cổ.
"Linh Nhi."
Ting.
Hệ thống nổ ra thông báo.
【Xin ký chủ nhớ rõ, hệ thống không chịu trách nhiệm cho bất kì điều gì xảy ra tiếp theo.】
"Ta cũng không mong chờ gì."
"Đi nào, Tố Hinh !"
Hắn chạy vội lên.
"A..! Đại nhân...!"
Tố Hinh vội vã mà chạy theo.
"Chúng ta phải đi đến đầu đoàn diễu hành !!!"
.
.
.
Quá khứ.
Y Sương im lặng.
Nàng không làm gì cả.
Chỉ đơn giản là theo dõi diễn biến của mọi việc.
Như lời được hướng dẫn, nhiệm vụ của Y Sương là tìm hiểu, không phải là tác động đến lịch sử.
Vì sự an toàn của chính mình, nàng cũng sẽ không bất cẩn.
Dù có c·hết ở đây cũng chỉ là trong game.
Nàng sẽ chỉ đăng xuất.
Chỉ khi nàng tác động tới lịch sử, hiểm nguy mới cận kề.
Thế nên dù có chuyện gì xảy ra, nàng cũng sẽ không làm gì cả.
Hiện tại nàng không kết nối được với Chua Ngọt.
Nhưng chắc hẳn một chút nữa Chua Ngọt sẽ kết nối lại được.
Nhưng chức năng ghi âm, quay hình thì vẫn hoạt động bình thường.
Y Sương đã dõi theo suốt mọi việc tại Tổ Yêu Tháp.
Từ người chơi kia đối đầu với Thiên Vỹ, từ Cô Hoạch Điểu làm loạn, đến Nhai Phụ diễu hành.
Lễ Hội Yêu Ma này... Thật sự có nhiều biến động.
Bây giờ, nàng đang đi theo Yêu Tộc đi theo sau đoàn diễu hành.
Để đến "đỉnh" của tòa tháp, đến Điện Thờ Tổ Tiên của Yêu Tộc.
Tôn chỉ lúc này, chính là tuyệt đối không làm gì cả.
.
.
.
Hắc Y Thiên Ma nhìn đoàn diễu hành đi qua.
...Các ngươi thực sự làm lơ ta.
Có chút tự ái.
Nàng thở dài.
Nhưng nó không quan trọng.
"Không biết tên Minh Nhật đó có làm đúng theo những gì ta bảo không."
"Nếu có thì..."
Nàng bật cười.
"Ta muốn xem con chó đó sẽ làm ra vẻ mặt gì."
.
.
.
"Linh Nhi !"
Hắn mỉm cười.
Vẫn vội vàng mà chạy.
【Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.】
"Tốt !"
"Ninh Nhật đại nhân... Cẩn thận kẻo ngã...!" Tố Hinh vội vã chạy theo sau.
"Ha ha ha !!!"
Ninh Nhật nhe răng cười.
"Xin lỗi ! Nhưng lúc này đây ! Ta vô cùng hào hứng rồi !
.
.
.
Như Nguyệt đứng cạnh Hắc Y Thiên Ma, nhìn đoàn diễu hành đang đi ngang.
"Tế Hồn Đan mà tỷ tỷ bảo hắn, rốt cuộc có tác dụng là gì vậy ?"
Nàng không hiểu lắm về thứ "vật phẩm" mà Hắc Y Thiên Ma bảo Diệc Nhật sử dụng.
"Ta từng vô tình thấy được thứ đó trong những thứ vật phẩm mà hắn sở hữu."
"Tế Hồn Đan, có tác dụng luyện hồn."
"Nó sẽ luyện nên một bản sao hồn phách của người uống."
"Được những người tu luyện hồn phách sử dụng để tăng cường hiệu quả tu luyện."
"Thế nhưng."
"Bạch Thú sẽ tác động đến hồn phách để tẩy não Minh Nhật."
"Thế thì câu hỏi được đặt ra là."
"Nếu còn một bản sao không bị tẩy não thì sao ?'
Như Nguyệt sững sờ.
"Ý tỷ là..."
Nàng ta gật đầu.
"Phải."
"Một khi đ·ã c·hết, linh hồn sẽ về với Luân Hồi."
"Một hồn phách đã bị hệ thống trói chặt, sẽ bị Bạch Thú đem đi tẩy não."
"Nhưng một hồn phách bản sao."
"Sẽ trở về với Luân Hồi."
Như Nguyệt thật sự ngạc nhiên.
"Chiêu này của tỷ tỷ... Có chút cao siêu."
Phải hiểu về Luân Hồi đến mức nào, mới dám làm trò này ?
"Ha ha." Hắc Y Thiên Ma bật cười.
"Hồn phách bản sao đó sẽ ghi nhớ toàn bộ ký ức mà ta đã nói với hắn."
"Thế thì thứ cần thiết chính là tìm lại hồn phách bản sao đó thôi."
"Tế Hồn Đan được tạo nên để giúp tu luyện hồn phách, tất nhiên sẽ được tạo nên để tránh việc nó trôi dạt vào Luân Hồi."
"Hồn phách ấy sẽ như một vong hồn vất vưởng vậy, rong ruổi theo hồn phách nguyên bản."
"Ví dụ như."
"Có một ngày hắn hoàn toàn bị Bạch Thú chiếm hữu."
"Hồn phách bản sao ấy sẽ tìm cách trở về."
.
.
.
Vài tiếng trước khi Tố Hinh và Ninh Nhật đi Tổ Yêu Tháp.
"Đ...Đây là..."
【Ký chủ đã nhận được Bản Sao Linh Hồn - Minh Nhật.】
【Nguồn gốc Bản Sao Linh Hồn này là do Tế Hồn Đan, một vật phẩm mua từ hệ thống, nên nó được lưu trữ bên trong hệ thống.】
【Ký chủ trước đây đã lưu bản sao này vào hệ thống. Linh Nhi đã dựa theo nó mà tạo nên dữ liệu cho ký chủ.】
【Điều kiện kích hoạt dữ liệu này là khi Hệ Thống không còn người quản trị.】
【Được đặt tên là Reboot.】
【Bởi vì thế nên người quản trị trước cũng không nhìn ra nó là gì.】
Ninh Nhật nhìn nó.
Không khỏi mỉm cười.
"Hệ thống, lập tức tải ký ức của Bản Sao."
【Đã rõ.】
.
.
.
Ninh Nhật nhe răng cười.
"Cảm ơn bà nha Hắc Y Thiên Ma."
Hắn nhìn sang mảnh vỡ thời gian ban nãy còn là của Lễ Hội Yêu Ma năm ấy.
Nó biến mất rồi.
Những mảnh vỡ này rất bất ổn, đóng mở rất thất thường.
"Hệ thống ! Dò quét Mảnh Vỡ Thời Gian của Lễ Hội Yêu Ma năm đó !"
【Đang quét...】
【Đã định vị được.】
Thông tin chạy trong tâm trí hắn.
"Tố Hinh ! Ở gần bảo vệ Thiên Vỹ Yêu Vương...!!!"
Hắn chạy nước rút lên trước.
"A..!?" Tố Hinh ngây người.
Ngài đùa hả ?
Làm sao mà Tố Hinh bảo vệ Thiên Vỹ Yêu Vương được ? Ngược lại thì có.
.
.
.
Như Ngọc nhìn sang.
Một người thiếu niên chạy vượt qua cả đoàn diễu hành.
Ninh Nhật quay sang nhìn nàng.
Mỉm cười.
Nàng có chút bất ngờ.
"Ngươi...?"
Ninh Nhật không nói gì.
Quay mặt đi mà chạy vội lên.
"Này ! Tên kia ! Lỗ mãng !! Sao dám chạy trước đoàn diễu hành !!!"
"Đáng c·hết ! Phạm thượng !"
Đám người Yêu Tộc rùng beng lên.
Nhưng Như Ngọc giơ tay ra ngăn họ lại.
Nàng như hiểu chuyện gì sắp xảy ra.
"...Diệc Nhật !? Là ngươi !!!?"
"Ha ha..." Ninh Nhật mỉm cười.
"Là ta...! Chính là ta...!"
Hắn quay sang nhìn nàng.
Đứng trước một mảnh vỡ thời gian của năm đó.
"Đừng có lo !"
"Ta nhớ cả rồi !"
"Như Nguyệt !"
"Hẹn gặp lại !!!"
Như Ngọc giật mình.
"Khoan đã... Ngươi !!!?"
Hắn biết chứ.
Hắn biết việc làm này có nghĩa là gì.
Nhưng hắn tuyệt đối phải làm.
ẦM.
Một thanh âm to lớn vang khắp Tổ Yêu Tháp.
Sóng âm khiến nhiều người ngã ra, gió thổi vì vù.
Tố Hinh sững sờ nhìn cảnh tượng đó.
"Ninh Nhật đại nhân...!!!?"
【Phát hiện Cấm Chế】
【Cấm Chế không hạn chế người xuyên không như ký chủ.】
【Thông qua.】