Chương 417: Karra
Chua Ngọt ngả người lên ghế, xoay xoay cổ.
"Ầy... Việc mời cậu lúc này, thực sự thì có hơi sớm hơn dự kiến."
"Vốn dĩ sẽ thử cậu một đoạn thời gian, xong rồi mới chính thức mời."
"Nhưng sự việc diễn biến thế này, coi như có duyên đi."
"Y Sương tin rằng cậu phù hợp, nên tôi cũng sẽ tin cậu."
Y Sương nhẹ mở điện thoại, có vẻ như đang nhắn tin gì đó.
"...Vậy giờ tôi phải làm gì ? Và..."
Vô Nhất suy nghĩ một chút.
"...Tôi sẽ được biết những gì."
Chua Ngọt xoay xoay ghế.
"Hỏi hay đấy."
Nàng ta khoanh tay suy nghĩ.
"Để xem. Thứ nhất, hãy nói về lá bài đang theo dõi cậu."
"Tên của nó ? Không đọc được."
"Nó không phải là thứ ngôn ngữ thuộc thế giới chúng ta."
"Thậm chí nghe cái tên của nó cũng không nên."
"Vì vậy nên cứ dùng cái tên trên lá bài đó cũng được."
"Karm'Adhvanra."
"Blè. Tôi đọc không đúng nổi."
"Dài dòng, khó đọc."
"Gọi nó là Karra đi. KARm'adhvanRA. Karra cho gọn."
Chua Ngọt đung đưa chân.
Chiếc ghế nàng ta ngồi đã nghiêng đến mức chạm vào bàn.
"Karra không thuộc Nhất Thế."
"Nó là một thứ gì đó. Nằm ngoài Nhất Thế."
Cạch cạch.
Chua Ngọt cầm lấy một cây viết mà xoay xoay trên ngón tay.
"Nhất Thế gọi chung những sinh vật nằm ngoài Nhất Thế là Ngoại Thần."
"Bởi vì cơ bản, những sinh vật đủ sức xâm nhập vào Nhất Thế, đều ở mức độ thần linh đối với người thuộc Nhất Thế."
"Thực chất thì nếu luận sức mạnh... Thần linh của Nhất Thế không có cửa so với Ngoại Thần."
"Karra là một Ngoại Thần đến Nhất Thế rất sớm."
"Sớm đến mức không có một ghi chép của bất kì ai về thời điểm xuất hiện của hắn."
"Vậy tại sao mọi người biết về nó ?" Vô Nhất nghi hoặc.
Chua Ngọt chỉ bút vào Vô Nhất.
"Câu hỏi hay."
"Tại sao tôi biết ?"
Ngay sau đó, cây bút được ném lên trời.
Sau đó nó rớt xuống đất.
Bịch.
"Tại sao cậu biết tôi vừa ném cây bút xuống sàn ?"
"Tôi...nhìn thấy ?" Vô Nhât ngớ người.
"Đúng rồi đó."
"Nhìn thấy."
Chua Ngọt mỉm cười.
"Vậy nếu giờ cậu muốn một người khác biết việc cây bút này vừa rớt, cậu làm thế nào ?"
"...Kể cho họ ?" Vô Nhất có hơi sượng, nhưng vẫn đáp.
"Đúng rồi đó."
"Mọi thứ được ghi chép nên, là do có một ai đó chứng kiến."
"Karra đến vào thời điểm chưa có ai tồn tại trên Nhất Thế để chứng kiến điều đó."
"Nhưng trên lá bài vẫn ghi chú rằng hắn được cho là vị thần đầu tiên nhưng cũng là cuối cùng của Nhất Thế."
"Vậy lời tôi nói, hẳn là có sai sót nhỉ ?"
Vô Nhất như hiểu ra gì đó.
"...Không."
"Không sai sót."
"Ồ...? Nhạy đấy?" Chua Ngọt nhướn mày.
"Cô vớ được một kẻ sắc bén đó."
Nàng ta cười cợt mà nghiên ghế sang Y Sương.
Y Sương không nói gì.
Trên lá bài chỉ là hình ảnh, một vài dòng chữ.
Không có được ghi rằng "Karra là vị thần đầu tiên trên đó."
"...Không một ai trong Nhất Thế biết về việc Karra là vị thần đầu tiên."
"Điều đó vẫn đúng."
"Bởi vì thứ ta đọc được, chỉ là -dòng ghi chú-"
"Dòng ghi chú của hệ thống."
Chua Ngọt dùng chân gắp cây bút.
"Hấp !"
Ngả người, đá cây bút lên.
Cho cây bút xoay vòng mà rơi giữa môi trên và mũi.
"Phải."
"Hệ thống của Nhất Thế mà người chơi sử dụng, có cơ sở là COSMINTO."
"Câu trả lời của cậu đấy."
Vô Nhất mở to mắt.
"...Cô là người đầu tiên hack vào COSMINTO."
"Nên cô có thể điều khiển hệ thống ?"
"Không hoàn toàn, nhưng đúng vậy."
Chua Ngọt bấm một nút trên máy tính.
Chiếc máy chiếu đặt trên thùng PC nhỏ gọn bắt đầu chiếu sáng ra.
Hiện ra hình ảnh sự kiện Lễ Hội Yêu Ma.
"Công ty chủ quản của trò chơi thực tế ảo Nhất Thế."
"DMG."
"Có khả năng thông qua COSMINTO để -dự đoán- tương lai Nhất Thế."
"Về một mặt nào đó là vậy."
"Thông qua chức năng đó, điều ngược lại cũng có thể xảy ra."
"Ta có thể nhìn lại quá khứ của thế giới này."
Cạch.
Chua Ngọt bấm phím.
Trên chiếc mặt nạ mọi người đang đeo bắt đầu chiếu hình ảnh.
Một đoạn phim tua ngược của cả một thế giới.
Chính là Nhất Thế.
"Không một ai chứng kiến cảnh hắn xuất hiện ở thế giới này cả."
Đoạn phim hiện ra tua ngược dần, đến thời điểm mà chưa có một sinh vật nào tồn tại trên thế giới.
Tích.
Chua Ngọt ngừng lại.
"COSMINTO có thể cho ta thấy được những thứ chưa một ai chứng kiến qua."
"Như kẻ được gọi là Karra..."
Xẹt xẹt.
"...Về lý thuyết là vậy."
【Video đã bị lỗi.】
Chua Ngọt lắc đầu.
"Nhưng chỉ cần tua đến khi hắn xuất hiện, gần như chắc chắn dữ liệu sẽ lỗi."
"Có gì đó luôn ngăn chặn tôi."
Chua Ngọt gửi một hình ảnh lên màn kính của chiếc mặt nạ.
"Nhưng đấy là những lần sau."
"Lần đầu tiên tôi tua đến quá khứ mà hắn xuất hiện, có vẽ như hắn chưa kịp phòng bị gì nhiều."
Chua Ngọt nhe răng cười.
"Thôi thì đối mặt với kẻ đầu tiên, ai cũng có sơ suất."
"Tôi không thể dùng máy để chụp, chỉ có thể dùng điện thoại, chĩa vào màn hình để chụp."
"Nhưng ít ra vẫn có một chút... hình bóng."
Vô Nhất nhìn tấm hình Chua Ngọt gửi.
Quả thật là hình ảnh chụp từ điện thoại chĩa vào màn hình máy tính.
Nhưng cũng chỉ thấy một bóng người đen, đứng giữa một nơi vô định.
Có mặt trời. Màu sắc hơi ngả cam, nhưng không có gì nhiều.
Nhưng cái bóng đen hình người đang đứng giữa nơi vô định kia.
Lại tạo nên một cảm giác vô cùng ghê rợn.
Da gà Vô Nhất nổi lên chỉ bởi việc nhìn vào hình ảnh kia.
"Hình thù chả ra gì, thứ duy nhất khiến tôi biết đó chính là Karra, là do chính hệ thống hiển thị tên của hắn."
"Tất cả lần tua lại sau đều sẽ bị lỗi khi tua đến đoạn đó."
"Xui xẻo thay, tức là tên đó đã phát hiện ra tôi rồi."
"Vì thế nên tôi cũng hạn chế hành tung của mình trên COSMINTO đi rất nhiều."
Chua Ngọt gửi thông tin ID của cô lên những chiếc mặt nạ.
Vô Nhất nhìn thông tin được lưu trên COSMINTO của Chua Ngọt.
Thông tin trống.
Không có một trò chơi nào được chơi cả.
Không có thông tin gì được nhập vào.
Không có gì cả.
"Tôi không thể chơi bất kì trò chơi nào trên COSMINTO."
"Để tránh việc hành tung của mình bị truy vết."
"Thế nên tôi hoàn toàn không có khả năng làm gì trong thế giới -trò chơi- cả."
"Do đó, tai mắt tay chân của tôi, chính là những thành viên của Hội Mắt Bạc."
Chua Ngọt tiếp tục xoay xoay bút.
"...Cô có Y Sương rồi."
"Thật sự cần tìm đến tôi sao ? Và tại sao là tôi ?"
"Tôi không nghĩ tôi có thể làm được điều gì mà Y Sương không làm được đâu."
Chua Ngọt nhìn Vô Nhất.
"...Chẳng phải cậu đã đánh bại Y Sương sao ?"
Phừng.
"...Đội của cậu đã đánh bại Y Sương."
Chua Ngọt sửa lời.
Nàng ta cảm nhận được ánh mắt của Y Sương đang nhìn mình... Không thân thiện cho lắm.
"Cho xin đi. Chỉ vì vậy thôi ?" Vô Nhất bật cười.
Chua Ngọt mỉm cười theo.
"Tất nhiên là không chỉ vậy."
"Tôi có 3 lý do để muốn cậu gia nhập."
Chua Ngọt chỉ bút chính con mắt của mình.
Sau đó gõ gõ vào bên trán.
"Lý do thứ nhất."
"Đôi mắt Bạc."
"Biểu tượng của Minh Tưởng."
"Những người tham gia hội, đều phải có loại năng lực này."
"Lý do thứ hai."
"Thân phận."
"Tự cậu có thể không nhận ra, nhưng danh hiệu Đệ Tử Chân Truyền của Hắc Y Thiên Ma."
"Không phải ai cũng có đâu."
"Lý do thứ ba."
Chua Ngọt áp sát người Vô Nhất.
Nhìn chằm chằm vào cậu.
"...Cái gì đấy hả ?"
"Vì cậu cũng có chút đẹp trai?" Chua Ngọt bật cười.
"Xin tha." Vô Nhất thở dài.
Hắn biết rõ nàng ta đùa.
Vô Nhất suy nghĩ một chút.
"Trước hết."
"Karra."
"Rốt cuộc hắn muốn gì ở tôi ?"
Tiếng thở dài vang lên.
"Đến chịu." Chua Ngọt lắc đầu.
"Karra rất ít khi hành động. Trong suốt chiều dài lịch sử Nhất Thế."
"Việc tên đó hứng thú với cậu, thật khiến tôi tò mò."
"Nhưng tôi nghĩ... Tôi có thể đoán được lý do."
Chua Ngọt mỉm cười.
Dí sát vào mặt của Vô Nhất.
"Đó cũng là lý do thứ ba."
"Chính là thứ năng lực cậu có được."
"Thứ tách biệt giữa cậu và người đồng môn Diệp Vũ kia."
Vô Nhất im lặng.
Hắn biết Chua Ngọt đang nói đến cái gì.
"Vô Nhất."
"Cậu có muốn thử dùng Pháp Tắc không ?"