Chương 220: Song Trùng
"Năng lực chiến đấu của tôi không cao, ở lại chỉ sợ vướng chân mọi người." Frieda cười khì khì.
Hầu hết mọi người ở đây đều đang hét lên chung một suy nghĩ.
"Mình hoàn toàn quên cô ta rồi...!?"
Hắc Y Thiên Ma chỉ khoanh tay nhìn.
Frieda Weber.
Hay còn gọi là Frieda Vận Mệnh.
Phù Thủy Vận Mệnh.
Hắc Y Thiên Ma có quen biết dòng tộc Weber.
Nên nàng cũng hiểu, Frieda không nói dối.
Dòng tộc Weber... Sức chiến đấu yếu đến đáng thương.
Họ tu luyện lên Luyện Vương, Hóa Đế nhưng không có nhiều sức chiến đấu.
Chủ yếu là tu luyện các bí kỹ của gia tộc.
"Brunhilde nàng khỏe không."
Đôi mắt tròn vô của Frieda ngây ngô nhìn Hắc Y Thiên Ma.
"A...! Cô biết bà ngoại tôi sao?"
"Từng chiến đấu cùng nhau." Hắc Y Thiên Ma gật đầu.
"Ô...Áo choàng đen... Xinh đẹp tuyệt trần... Mặc đồ vũ công Tây Vực...!"
"Ngài...Ngài là..."
"Hở ?" Hắc Y Thiên Ma nghiêng đầu.
Không hiểu Frieda đang ấp úng chuyện gì.
Brunhilde từ kể cho nàng về ta sao ?
"Ngài là... Tình đầu của bà ngoại...!"
Hể?
Sặc.
Vô Nhất trực tiếp sặc rồi.
"Cậu không sao chứ ?"
Hồng Mân lấy tay vỗ vỗ lưng hắn.
"A...Không sa- ÁI !"
Hắc Y Thiên Ma cốc đầu hắn một cái rõ đau.
"Tiểu tử thúi."
Nàng thở dài.
"Chắc là hiểu lầm rồi, mối quan hệ của ta và Brunhilde không như vậy."
"Sư phụ tra nữ... Đã có An Tuyết Kiếm Tiên rồi vẫn đi lang chạ với các thiếu nữ đôi tám mươi..."
Rầm.
Đầu Vô Nhất trực tiếp bị cắm xuống đất.
"Chắc là có hiểu lầm rồi, tôi và Brunhilde chỉ là bạn bè."
"À thì..." Frieda Weber ấp úng.
"Nói đúng hơn thì là mối tình đầu...? Kiểu như người mà họ thương thầm ấy..."
"Ồ...Crush ấy hả." Vô Nhất có vẻ như hiểu rồi.
"Ta xem cô ta như bạn tốt, cô ta lại muốn ăn ta sao." Hắc Y Thiên Ma thở dài.
Frieda che miệng cười khúc khích.
"Tại sao tôi cảm thấy như toàn bộ quá trình chiến đấu... Tôi không hề nhớ đến sự tồn tại của cô ta nhỉ ?" Thái Huy gãi đầu.
"Lão cũng không hiểu được." Lãnh Yên đồng tình.
"Tôi cũng vậy." Tâm Kiếm đáp.
"Tôi cũng thế." Tam Giác Mã gãi đầu theo.
Hắc Y Thiên Ma nhìn họ, cũng không ngạc nhiên lắm.
Ít người biết được năng lực của nhà Weber.
Bởi vì nhà Weber có khả năng tâm linh vô cùng mạnh.
Và họ có khả năng đặc biệt là 【Thay Đổi Nhận Thức】
Frieda hẳn là đã thay đổi nhận thức của tất cả mọi người rằng cô ta không tồn tại.
Suy nghĩ một chút, nàng mới quay sang nhìn Hồng Mân.
"Hồng Mân, cô cho Frieda một chiếc vòng đi."
"Vâng ạ." Hồng Mân lập tức tuân lệnh.
Lấy từ trong túi ra một cặp vòng.
Trao cho Hắc Y Thiên Ma và Frieda mỗi người một cái.
"Đây là quà của ta. Hãy đeo nó vào."
"Ô...! Là chiếc vòng ban nãy." Frieda hào hứng nhìn.
"Vật này thực sự thú vị nha ! Vượt qua cả giới nghiêm của khu vực đặc biệt như Lăng Mộ Ma Thần để dịch chuyển !"
Nàng ta nâng niu chiếc vòng, liên tục săm soi từng chi tiết nhỏ.
"Mạch ma thuật cũng rất kỳ lạ...! Thú vị thú vị."
Hắc Y Thiên Ma đeo chiếc của mình vào.
Nàng cần đảm bảo tính mạng cho Frieda.
Nàng ta sẽ cần thiết cho sau này.
Khựng.
Hắc Y Thiên Ma lại choáng váng.
"Thôi..Nếu không có gì, giờ ta sẽ rời đi."
"Những ai đã Thệ Ước, có thể gặp Hồng Mân để rời đi."
Không nên ở đây lâu.
"Hồng Mân, xong xuôi thì về gặp ta."
"Vâng ạ." Nàng chắp tay hành lễ.
Sau đó bắt đầu ra lệnh cho các Luyện Vương của Hắc Y Hội đến chỗ mọi người.
Nàng không định giữ Thệ Ước của họ vì một vài lý do.
Hồng Mân cũng hiểu nên ra lệnh cho các Luyện Vương đến lập thệ ước.
Độc Vương tuy có do dự, nhưng khi Albert và Mr.Featherflight bảo là chúng vẫn sẽ ở lại chung với hắn dù có thệ ước thì cũng đành chấp nhận.
Nàng nói lời cuối, sau đó đi ra cổng của Lăng Mộ Ma Thần.
Thân thể nàng đang vô cùng khó chịu.
"Khoan đã..."
"Tại sao mình cứ có cảm giác... Mình bỏ lỡ gì đó...?" Hắc Y Thiên Ma nghĩ thầm.
Nàng dừng lại ngay trước cảnh cổng.
Lập tức quét mắt nhìn tất cả sự hiện diện ở đây.
...
"Hồng Mân."
"Điểm danh quân số."
Nàng ta tuân lệnh.
Lập tức kiểm tra tất cả mọi người.
"Báo cáo, vẫn đủ 30 Luyện Vương ạ."
Hắc Y Thiên Ma nheo mắt...
Nàng có linh cảm bất an.
"Trong lúc chiến đấu, Bạch Thú có rời khỏi tầm mắt của ngươi không?"
Hồng Mân trợn mắt.
Dường như nàng hiểu được điều gì.
"Nguy rồi."
"Không được mở cổng !"
Mọi người đều giật mình.
Ầm.
"Cái gì vậy...!"
Ngay lập tức Hồng Mân đã bị một Luyện Vương của Hắc Y Hội dùng dao đâm một nhát ngay hông.
Độc t·ê l·iệt ngay lập tức lan khắp cơ thể hắn..
Độc Vương ngay lập tức nhào đến thân xác ngã quỵ của Hồng Mân.
Hắc Y Thiên Ma cắn răng.
"Con chó ranh ma này."
Nàng lập tức lao đến chỗ tên Luyện Vương kia.
Phừng.
Nàng trợn mắt.
Một làn khói đỏ tỏa ra từ tay Độc Vương.
...!
Là kịch độc Atrum !
Độc Vương vừa sử dụng lọ kịch độc kia.
Khói độc lập tức lan tỏa.
"Nguy to...! Là kịch độc Atrum !"
"Mau ngăn hắn lại...!"
Mọi người đều hoảng hốt.
Kịch Độc Atrum xứng danh là loại độc mạnh nhất thế gian.
Hồng Mân ngay lập tức quằn quại.
Độc t·ê l·iệt bên trong cơ thể nàng khi nãy lập tức phát tán, bị kích thích bởi độc Atrum, ngay lập tức khiến gân đen nổi đầy thân thể nàng.
Hắc Y Thiên Ma cũng không khá hơn.
Nội thương trong cơ thể lập tức bị kích ứng.
Khiến nàng ngã quỵ.
"Hahaha... Ngươi mà nhận ra sớm hơn một chút, mọi chuyện đã khó cho ta rồi."
Luyện Vương Hắc Y Hội kia cởi mặt nạ đen ra.
Lộ ra gương mặt của một người trong Hắc Y Hội.
Sau đó hắn niệm chú giải thuật.
Gương mặt của Schurke đã lộ ra.
"...Khốn kiếp. Là 【Ẩn Thân Tuyệt Đối】và 【Ngụy Trang Tuyệt Đối】...!"
"Đại nhân... Là lỗi của Hồng Mân !"
Nàng cắn răng tức giận.
Thân thể không động đậy được.
Là khi đó ...!
Lúc hắn sử dụng 【Đoạn Thần Vụ】tạo nên luồng khói !
Mục đích của hắn không phải là để miểu sát tất cả !
Mà là để ẩn thân đi.
"Rõ ràng Hắc Y Thiên Ma đã g·iết hắn rồi mà...! Tại sao?"
Thái Huy trúng độc, thân thể cũng đã ngã quỵ.
"...Là 【Song Trùng】!" Hắc Y Thiên Ma cắn răng đầy phẫn nộ.
"Phải. Hiểu rất nhanh, chỉ là chưa đủ nhanh." Bạch Thú mỉm cười.
Ngay thời điểm làn khói biến dị được tỏa ra, hắn đã dùng Song Trùng tạo nên một sinh đôi.
Sau đó dùng 【Ẩn Thân Tuyệt Đối】 g·iết c·hết một Luyện Vương và dùng【Ngụy Trang Tuyệt Đối】để giả dạng.
Khả năng giả dạng của 【Ngụy Trang Tuyệt Đối】hoàn hảo đến mức cả Hắc Y Thiên Ma cũng không thể nhận ra !
Tài nguyên mà Bạch Thú bồi dưỡng cho con rối của hắn đều ở mức độ kinh thiên như vậy.
Ban nãy khi các Luyện Vương Hắc Y Hội bắt đầu đi lập Thệ Ước với những người kia, Hắn đã tiếp cận với Độc Vương và cho hắn một thỏa thuận.
Giúp hắn thoát khỏi đây ! Và hắn sẽ bảo hộ Atrum Pestis !
"Bạch Thú...! Ngươi nên giữ lời đấy."
Hắn nhe răng cười.
"Tất nhiên, dù gì chúng ta cũng đã thệ ước rồi."
Bạch Thú giơ bàn tay có ấn chú của Thệ Ước.
Ban nãy để đảm bảo không bị nghi ngờ, họ cũng đã lập thệ ước, chỉ là nội dung thệ ước khác với những người kia.
"Khốn kiếp...!"
Hắn dùng tay chạm vào cửa Lăng Mộ.
Sử dụng một phương thức kỳ lạ nào đó, dần khiến cánh cổng mở ra.
"Thân thể này hiện tại không đủ sức làm thương tổn với ngươi dù trong tình trạng này."
"Gặp lại sau, Thu Vũ."
Hắn mỉm cười.
"Những kẻ khác thì nếu không được cứu giúp, chắc hẳn đều sẽ c·hết."
"Nhưng ngươi thì khác nhỉ ?"
Nụ cười của hắn ngày một to.
Cùng Độc Vương mà bước khỏi Lăng Mộ Ma Thần.
Tay Hắc Y Thiên Ma run run.
Hiện tại nàng không cử động được.
C·hết tiệt !
Đáng lẽ phải nhận ra sớm hơn.
Thương tổn trong thân thể khiến nàng không để ý tới chi tiết đó.
Hắc Y Thiên Ma cắn răng, phẫn nộ tột cùng.
"Chuyến đi lần này, gặt hái được không ít."
"Bạch Thú mỉm cười."
Hắn đã nhìn ra rồi.
Hắc Y Thiên Ma vốn dĩ đang bị trọng thương.
Hiện tại thân thể Song Trùng này tuy yếu hơn trước kia, nhưng vẫn vô cùng mạnh.
Đặc biệt bây giờ, Minh Nhật kia đã hoàn toàn c·hết trong thân xác Bạch Kỳ Lân.
Bạch Thú không còn bị hạn chế vốn dĩ phải có nữa.
Đáng lẽ hắn chỉ có thể điều khiển Minh Nhật được một thời gian ngắn thôi.
Nhưng hiện tại Hệ Thống hoàn toàn công nhận hắn là chủ.
Không chỉ là Hóa Thân, bây giờ đây chính là Hiện Thân của chính hắn trong Nhất Thế.
"Hahaha...!"
"Thu Vũ."
"Sắp tới ngươi không còn là phải đối đầu với tên ngốc Minh Nhật kia nữa đâu !"
.