Chương 219: Ủa Cô Còn Ở Đây Hả ?
Hắc Y Thiên Ma kiểm tra Hồng Mân, xác định nàng không sao cả.
Cuối cùng mới thở dài một hơi.
"Hầy..."
"Hừ !"
Lập tức tay nàng đã nhéo má Hồng Mân thật mạnh.
"Con ngốc này ! Ai mượn ngươi làm vậy hả !!?"
"Ái ...! Hắc Y Thiên Ma đại nhân...! A...!"
Vô Nhất đổ mồ hôi nhìn họ.
...Đây là người vừa nãy trông như một vị thần chém bay đại Boss lv 9999 ?
Quỷ gì vậy ?
Lúc này mọi người cùng thở phào.
Mối nguy hại vào thời điểm này đã biến mất rồi.
"Đại nhân... Ngài không sao chứ ?"
Gương mặt Hồng Mân vẫn vô cung lo lắng.
Hắc Y Thiên Ma trực tiếp dung tay chặt một nhát lên đầu nàng.
"Nghĩ vớ va vớ vẩn. Ngươi là người mém c·hết đấy."
Lúc Hắc Y Thiên Ma vừa dịch chuyển đến, trông thân thể Hồng Mân tàn tạ, chỉ còn một chút nữa là phải đối mặt với c·ái c·hết.
Nàng thực sự rất phẫn nộ.
Tay tiếp tục véo thật mạnh má của Hồng Mân.
"Đại nhân...! Aaaa...!"
"Tội của ngươi phạt vậy chưa đủ đâu !"
Vô Nhất im lặng nhìn Hắc Y Thiên Ma.
Sư phụ giả vờ không b·ị t·hương tổn gì... cũng quá thật đi.
【Hắc Y Thiên Ma 50%/50%】
【Trọng Thương】
Sinh lực bị cắt giảm đi 50%...
Hắn không xem chi tiết chỉ số của sư phụ được, nhưng nhin dong hiệu ứng kia kèm sinh lực, hắn cũng biết là sư phụ phải chịu thương tổn sau khi sử dụng đòn kia.
Hồng Mân nhìn Hắc Y Thiên Ma, có chút ấp úng.
"Đại nhân... Liệu ban nãy... Bạch Thú có nhận ra không?"
Nàng im lặng, sau đó lắc đầu.
"Triệu chứng của ta vẫn chưa xuất hiện rõ ràng."
"Mà nếu hắn có biết, thời gian tới hắn cũng không làm được gì."
"Không sao."
Hắc Y Thiên Ma nhẹ ôm Hồng Mân vào lòng.
"Ta không sao đâu."
Hồng Mân ngại ngùng nhìn Hắc Y Thiên Ma.
"Vâng..."
Mặt các Luyện Vương của Hắc Y Hội lúc này đều tỏ vẻ ghen tị.
"Được đại nhân ôm..."
Cát Tường lúc này thì đứng bên cạnh mỉm cười.
"Tốt quá rồi."
Sau khi ôm nàng xong, Hắc Y Thiên Ma mới nhìn sang mọi người.
"Được rồi."
"Còn các ngươi."
Mọi người bất chợt giận mình.
"B...Bái kiến Hắc Y Thiên Ma đại nhân !" Lãnh Yên chắp tay trước.
Lão ta có hơi run.
Cảnh tượng khủng bố khi nãy in có chút sâu vào trong lòng lão ta.
Nàng hỏi Hồng Mân một chút.
Sau đó nhìn bọn họ.
"Thái Huy, Lãnh Yên, Tâm Kiếm, Mr.Featherflight, Tam Giác Mã, Diệt Ma."
"Đa tạ các vị đã ra tay hỗ trợ Hồng Mân."
Hắc Y Thiên Ma chắp tay cảm tạ.
"K...Không việc gì." Lãnh Yên chắp tay.
"Ân tình này Hắc Y Hội sẽ không quên, một chút quà mọn sẽ được gửi đến các vị sau."
Chọt chọt.
Hắc Y Thiên Ma nhìn sang.
Vô Nhất đang nắm áo nàng, cố tình khuỵa xuống cho trông lùn đi, đôi mắt long lanh cún con mà nhìn nàng.
"Sư phụ...Đệ tử cũng đã rất cố gắng đó."
Cốc.
Đầu Vô Nhất trực tiếp sưng một cục.
"Lại còn dám vòi quà ta."
"Tí về đi tiểu tử thúi."
Hồng Mân nhìn hai người họ, không khỏi che miệng cười.
Lãnh Yên sau một lúc suy nghĩ, cuối cùng cũng nói ra.
"Vậy... Mạn phép cho lão hỏi... Tương lai sắp tới, Nhân Tộc nhất định sẽ gặp tai ương?"
"Sẽ có tai ương. Nhưng ta có thể đứng ra đảm bảo. Nhân Tộc sẽ không bị diệt vong." Hắc Y Thiên Ma gật đầu.
"Tại sao chứ ?" Diệt Ma chen vào.
"Diệt Ma. Tôi không nghĩ cậu nên nói chuyện ở đây đâu."
Hắn trực tiếp chỉ vào Tâm Kiếm, Thái Huy, Tam Giác Mã.
"3 người này đánh ngang với một kẻ địch khủng bố như thế này, và Hắc Y Hội các người lại bảo rằng chúng ta không thể thắng 4 Ma Đế sao !?"
"Rõ ràng là các người không muốn loài người chiến thắng !"
"Đại nhân, xin thứ lỗi, Diệt Ma đây còn trẻ người non dạ." Lãnh Yên lấy tay can ngăn hắn lại.
Tiểu tử ! Ngừng ngay !
Ngươi không thấy vị đây vừa đấm ra thiên địa à !
Chọc giận ngài ấy ngươi nghĩ ngươi còn sống sao ?
Hắc Y Thiên Ma nhìn Diệt Ma.
Cuối cùng mở lời.
"Hóa Đế Đạt Ma là một vị Hóa Đế kiệt xuất."
"Thời điểm ông còn tồn tại, yêu ma tác quái khắp đại lục Nhất Thế gần như bằng không."
"Người ta gọi thời đại đó là thời đại Vô Ma."
"Bởi vì ma quỷ trên đại lục trông như tuyệt chủng."
"Ta là bạn của ông ta."
Diệt Ma ngây người.
"Vậy tại sao ngươi lại không muốn loài người chiến thắng !?"
Hắc Y Thiên Ma nhìn Diệt Ma, như thể nhìn một hậu bối trẻ người non dạ.
"...Vì con chó nhỏ ban nãy."
"Chắc ai ở đây cũng biết về Bạch Dạ rồi."
"Bạch Dạ chỉ diễn ra khi loài người đang chấp chưởng Thiên Đạo."
"Khi Bạch Dạ diễn ra, con quái vật thực sự ban nãy chiếm lấy thân xác tên kia sẽ xuất hiện với chân thân của mình."
"Nuốt chửng thế giới này."
Nhiều người ở đây đều ngây người.
Chân thân...?
Con Bạch Kỳ Lân khổng lồ kia vẫn chưa phải là hình dáng thật sự ?
"Ở thời điểm Bạch Dạ."
"Đến cả Thiên Đạo cũng không g·iết được Bạch Thú."
"Đối đầu với hắn lúc đó, gần như là không thể."
"Bởi vì thế nên Hắc Y Hội tồn tại để đảm bảo Bạch Dạ không diễn ra."
Diệt Ma nhìn nàng ta. Có chút bối rối.
"...Việc đó liên quan gì đến không để loài người chiến thắng ?"
"Vị của Ma Đạo rất tệ." Hắc Y Thiên Ma đáp.
"Thậm chí là nó như một món ăn cháy khét. Tổn hại đến Bạch Thú."
"Vì lẽ đó, hắn không bao giờ ăn thế giới này khi Ma Đạo đang diễn ra."
Lãnh Yên dường như hiểu được điều gì.
"Vậy đại nhân đây cố tình định đoạt ai là người chấp chưởng Thiên Đạo. Để bảo đảm Bạch Dạ không diễn ra?"
"Đúng vậy." Hắc Y Thiên Ma gật đầu.
Diệt Ma im lặng.
Hắn đang vô cùng do dự.
Nàng lấy trong túi ra một vật.
"Đây là vật do Đạt Ma để lại."
"Ta nghĩ tốt nhất nó cũng nên được trả về với Hàng Ma Phái."
Diệt Ma nhìn vật kia, không khỏi hoảng hồn.
"Đây là... Đạt Ma Kim Cang!"
Một chiếc Chùy Kim Cang của phật giáo.
Nhưng liên tục tỏa ra ánh cầu vồng.
Một luồng khí kỳ lạ liên tục bao phủ nó.
"Đạt Ma năm đó, vì Hàng Ma Phái, chấp nhận tự mình rơi vào cạm bẫy của Ma Tộc."
"Bị Ma Đế vũ nhục."
"Trước khi đi, hắn để lại vật này cho ta. Bảo rằng nếu thấy người Hàng Ma Phái nào xứng đáng, hãy đưa cho họ."
"Đừng hiểu lầm, ta chưa nghĩ ngươi xứng đáng."
"Nhưng ngươi có trong mình ngọn lửa công lý mà ông ta mang theo năm xưa."
"Điều khiển nó. Đừng để nó lấn át lý trí của mình."
"Tự để mình xứng đáng với vật này đi."
Hắc Y Thiên Ma sau khi đưa vật kia cho Diệt Ma, thì nhìn tất cả moj người một lần nữa.
"Các vị có những lòng tin khác nhau về Bạch Dạ. Ta biết."
"Ta sẽ không bảo ai đúng ai sai."
"Nhưng ta có thể đảm bảo, Bạch Dạ xảy ra, sẽ không có gì tốt lành cả."
"Thế nên hi vọng các vị có thể hợp tác với ta."
"Ta bảo đảm không ai phải chịu thiệt thòi."
Lãnh Yên khoanh tay thở dài.
Không còn lựa chọn nào khác.
" Vậy thì chúng tôi sẽ phải ở đây thêm một ngày sao?" Mr.Featherflight giơ tay.
Hắn đang rất muốn lôi Độc Vương đi tra khảo.
Độc Vương thì ngay lập tức hiểu được ý nghĩa từ lời nói của Mr.Featherflight.
"Hừ...!"
Khựng.
Hắc Y Thiên Ma có chút choáng.
Nàng cảm nhận được năng lực của bản thân lập tức suy yếu rõ rệt.
Thương tổn bắt đầu xuất hiện rồi.
Không thể ở lâu hơn.
"...Nếu các vị lập Thệ Ước với ta, không ngăn chặn Ma Đạo được hình thành. Các vị có thể đi."
Mọi người im lặng.
Sau đó Lãnh Yên là người giơ tay đầu tiên.
"Được. Lão phu sẽ lập thệ ước."
Thái Huy giơ tay.
Tâm Kiếm cũng vậy.
Mr.Featherflight chau mày, nhưng cuối cùng vẫn giơ tay.
Các cánh tay khác cũng dần giơ lên.
Tuy nhiên có một cánh tay vẫn chưa giơ.
Độc Vương vẫn khoanh tay.
"Hỗn đãn. Ngươi có ý gì đây ?"
Mr.Featherflight và Albert đều tức giận nhìn hắn.
Độc Vương chỉ mỉm cười.
Chỉ cần ta không giơ tay, ta sẽ mắc kẹt ở đây.
Các ngươi đi trước rồi, còn bắt giữ ta được sao?
"Tên khốn này...!" Albert cắn răng phẫn nộ.
"A...! Tôi cũng sẽ lập thệ ước."
Mọi người ngỡ ngàng.
Từ giữa không trung, một vết rách được tạo nên.
Bước ra từ trong đó là vị phù thủy với chiếc nón to quá khổ.
Frieda Weber.
"Thứ lỗi... Vì biến mất nãy giờ."
A...
Mọi người thật sự đều quên người này.