Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 221: Trùng Sinh Rồi




Chương 221: Trùng Sinh Rồi

Ấm.

Ấm quá.

"Minh Nhật. Con nhớ đó."

" Cẩn thận lòng tốt của người khác."

"Nếu nó quá lớn..."

"Không phải tự dưng mà họ cho ta gì đâu."

"Đều có mục đích cả."

Minh Nhật mở mắt.

Nắng ấm chói chang.

Hắn đang nằm trên đầu gối của một ai đó.

Bàn tay nhăn nheo, nhiều đốm, có thể nhìn được là của một người lao động có tuổi đang xoa đầu nó.

Độ tầm 40 50.

"M....Mẹ...?"

Hắn mở to mắt ra.

Nhưng ánh nắng kia quá chói chang.

Hắn không nhìn được gương mặt ấy.

.

.

.

"Khốn kiếp...!"

"Ngươi...!"

"Graaaaahh!!!"

Hắn đấm mạnh vào màn hình trước mặt hắn.

Đang hiển thị

Minh Nhật đang bị kẹt ở một khoản không vô định.

Hắn đã mất điều khiển thân xác của mình.

Bị kẻ đứng đằng sau hệ thống chiếm hữu.

Hắn nghiến răng, căm hận nhìn mọi thứ đang diễn ra.

Hóa ra từ đó đến giờ... Hắn bị lợi dụng.

Hệ thống !? Khiến hắn trở thành kẻ mạnh nhất !? Lố bịch !

Bàn tay hắn áp vào màn hình kia.

Hắn đang cực kỳ phẫn nộ.

Bao nhiêu năm qua, biết bao khổ cực.

Rốt cuộc là để làm cái gì !?

"Tên khốn !"

Bất chợt, hắn nhìn thấy trên màn hình.

Bạch Kỳ Lân nhe nanh cười trong khi thân thể hắn tan biến.

"Hẹn gặp ngươi vào ngày Bạch Dạ."

"Ta không thể chờ để ăn các ngươi."

Hắc Y Thiên Ma quay lưng đi.

Tay phẩy kiếm.

Xóa tan màn đêm vô tận.

"Chúng ta sẽ sẵn sàng."

"Không không không !!!!" Minh Nhật trợn mắt.

C·hết mạng này ! Tức là c·hết hẳn !

Xẹt xẹt.

Thân thể hắn đang bị biến dị.

Trông như thể hiệu ứng glitch.

Bàn tay hắn đang dần tan ra.

Thân thể của hắn đ·ã c·hết !?

"Bạch Thú...!!!!" Minh Nhât gọi tên hắn đầy căm hận.

Màn hình hiển thị kia đã tối đen.

Xẹt xẹt xẹt.

Thân thể hắn bắt đầu tan biến vào hư thông qua từng lần glitch.

【Ký chủ Minh Nhật ( Tên giả: Schurke ) đ·ã c·hết.】

【Bắt đầu mở khóa ký ức tiền kiếp bị khóa do quản trị Bạch Thú.】

"C·hết tiệt c·hết tiệt."

Khoảnh khắc một người sắp c·hết, cả đời như một cuốn phim.

Hắn nghĩ lại suốt bao nhiêu năm qua phải đối mặt với bao nhiêu thứ để mạnh dần lên.

Hắn nhớ lại lúc mà hắn bị xuyên qua.

"A..."



Trong bộ não đã đi qua không biết bao nhiêu năm.

Hắn đã gần như quên sạch những ký ức tiền kiếp.

Hệ thống cũng phong ấn rất nhiều ký ức kiếp trước.

Chỉ bảo với hắn.

【Thế giới trước của ký chủ đã không còn người thân. Để bảo đảm ký chủ không quá đau buồn, hệ thống tạm phong ấn ký ức.】

【Nếu ký chủ trở về, ký chủ sẽ hồi sinh ngay tại thời điểm ký chủ c·hết.】

Nhưng lúc này.

Trong mắt hắn lộ ra một ký ức.

Dù chỉ là những mảnh chắp vá.

.

.

.

Trời đang mưa rất lớn.

Minh Nhật không mang dù, đang trú mưa tại một trạm xe.

Mặt hắn có vết bầm tím.

Đang đội một chiếc nón thực tế ảo bị nứt mặt kính.

Có chút tia điện xẹt xẹt ở phần dây nối.

Thân thể hắn đã ướt đẫm, trông qua liền biết là hắn vừa chạy trong mưa.

"Cậu trai... Cậu ổn chứ?" Một ông chú đứng tại trạm xe nhìn hắn.

Trông người ngợm Minh Nhật lúc này thật sự là đáng thương.

"A...Cháu bị ngã ấy mà...! Không sao đâu cảm ơn chú."

Hắn lấy khẩu trang ra mà đeo vào, che đi vết bầm.

.

.

.

"Minh Nhật ! Mau vào bệnh viện !"

"Dì...? Có chuyện gì sao !?"

Tiếng dì của hắn rưng rưng trong điện thoại.

"Mẹ con.. Mẹ con...! Sắp rồi ! Mau mau ! Cho mẹ con thấy mặt lần cuối."

Hắn thẩn thờ.

Lời nói kia như ngay lập tức làm hắn c·hết đứng.

Mất vài giây định thần.

Hắn mới đáp lại được.

"Con tới ngay !"

Ngay lập tức chạy đi trong mưa.

.

.

.

"Đoạn đường đó..."

.

.

.

Hắn thấy một thứ chói sáng khi đang chạy vội trong cơn mưa, đi qua đường.

.

.

.

"Một chiếc xe tải..."

.

.

.

Âm thanh kèn xe chát chúa vang lên.

Chiếc nón thực tế ảo hắn đang đeo chập điện.

Hắn có thể nghe được t·iếng n·ổ ngay sát bên đầu.

Kèm theo đó là tiếng ù tai bởi âm thanh to lớn kia.

Thứ tiếp theo hắn biết, chỉ có hắn xuất hiện ở thế giới này.

.

.

.

"Mẹ...!"

Hắn cố gắng nhớ.

Cố gắng nhớ gương mặt mẹ của minh.



"Tại sao...!"

Nước mắt hắn chảy ra.

"Tại sao...!"

"Hệ thống...! Những ký ức này...!"

"Ngươi giấu ta bao lâu nay...! Để ta không muốn quay về...!"

"Tại sao bây giờ...!"

"NGƯƠI VẪN KHÔNG CHO TA NHỚ GƯƠNG MẶT CỦA MẸ TA !?"

【...】

【...】

Hệ thống im lặng.

"Nói cho ta...!"

"Hệ thống!!!"

"Cho ta..."

"Cho ta được thấy người...!!!"

.

.

.

Hắn giật mình.

Lần này, không phải ký ức của hắn.

Là phòng bệnh của mẹ hắn.

Dì hắn đang vộ cùng sốt ruột.

Mẹ của hắn thì đang mở mắt nhìn trần nhà.

Bàn tay gầy nhom, lốm đốm ấy như đang chờ đợi được nắm bàn tay của con trai mình lần cuối.

"Chị...Thằng Minh Nhật... Nó sắp đến chưa?"

.

.

.

Hắn gào thét...

Sau đó mở to mắt.

"Hệ thống !"

"Mở cửa hàng !!!"

Là nó.

【Nếu ký chủ trở về, ký chủ sẽ hồi sinh ngay tại thời điểm ký chủ c·hết.】

Chính là nó.

【Vé Tàu Trở Về Nhà】!

Hắn vẫn còn có thể nhìn thấy mặt mẹ mình !

"Hệ thống c·hết tiệt !!!!"

Bàn tay hắn giật giật.

Thân thể như có luồng điện chạy qua.

Thân thể hắn đang tan biến.

"Làm ơn..."

"Làm ơn...!"

Mở Cửa Hàng !

Mở Cửa Hàng !

"Cho ta mua 【Vé Tàu Trở Về Nhà】!!!"

【...】

.

.

.

Ting.

Hả...?

【...】

【...】

【Quản Trị Bạch Thú đã mất quyền điều hành.】

【Ban Quản Trị Gốc - Linh Nhi đã được khôi phục.】

【Hệ thống đang reboot...】

【Xin chờ...】

【Điều kiện đã thỏa mãn.】

【Kỹ năng Trùng Sinh đã được kích hoạt.】

"Xin chào ký chủ Minh Nhật."

"Xin lỗi vì thời gian qua Linh Nhi đã không hỗ trợ được cho ngài."



"Hệ Thống đã bị người có quyền quản trị mang ID Bạch Thú chiếm quyền."

"Hiện tại người quản trị mang ID Bạch Thú đã mất hoàn toàn quyền điều khiển hệ thống."

"Hi vọng ký chủ Minh Nhật có một trải nghiệm tuyệt vời."

.

.

.

Ánh sáng chói lóa một lần nữa chiếu lên mặt hắn.

"Ư..."

Hắn mở to mắt.

Như đ·iện g·iật mà ngồi dậy.

A...!

Hắn nhìn xung quanh.

Kiến trúc này...

Bên cạnh giường hắn là một chén trà nóng ấm được đặt lên bàn.

...Hắn...Trùng sinh rồi !?

Trong một lúc, hắn có chút đau buồn.

Đây không phải là thế giới gốc của hắn.

Đây vẫn là Nhất Thế.

Dựa theo kiến trúc, đây là phương Đông.

Trông xa hoa như thế này, hẳn ít nhất phải là con cháu của một gia tộc nào đấy.

Hắn nhìn bàn tay mình.

Làn da rất trắng.

Trắng đến xanh xao.

Trông như của người bệnh.

Hắn lẩm bẩm trong đầu.

"Hệ...Hệ thống."

"Xem xét thông tin nhân vật."

Ting.

Bảng hệ thống hiện ra.

✧----------------------------------------------------------✧

ID:[Minh Nhật] Nickname: Ninh Nhật

Cấp Độ: 29

Chức Nghiệp: Trống

Danh hiệu: - Công Tử Nhà Họ Ninh -

Phe Phái: Triều Đình

✧----------------------------------------------------------✧

...

Nhà họ Ninh.

Không phải là gia tộc năm đó hệ thống bảo hắn lợi dụng để lật đổ Triều Đình sao...?

Vậy mà giờ lại trọng sinh thành một công tử nhà họ Ninh !?

Ting. Ting.

Hệ thống tiếp tục vang lên.

【Đang tải gói Update Trùng Sinh, xin chờ...】

Hả...?

Đây là lần đầu hắn thấy Hệ Thống tải update...?

【Tải hoàn tất.】

【Hệ Thống Trùng Sinh - Bản Cập Nhật 3.0】

【Mở khóa các chức năng hỗ trợ người trùng sinh.】

【Kinh Nghiệm Tiền Kiếp: Trước khi đạt được cấp độ trước khi trùng sinh, tăng nhanh tốc độ nhận kinh nghiệm.】

【Tài Năng Tiền Kiếp: Các kỹ năng kiếp trước tạm thời bị khóa. Nhưng có thể mở khóa dần thông qua hệ thống Bàn Tay Vàng.】

【Ký chủ có thể thông qua hệ thống triệu hồi Linh Nhi hỗ trợ bất kỳ lúc nào.】

...

"Hệ Thống. Hiện tại đang có sự kiện gì xảy ra."

Ting.

【Ngày mai sẽ có sự kiện Lễ Hội Yêu Ma do Thiên Vỹ Yêu Vương tổ chức.】

Hắn đoán đúng.

Hắn trùng sinh ngay thời điểm hắn c·hết.

Ngoài trời đang là đêm.

Minh Nhật bấu chặt vào chiếc chăn mình đang đắp.

"Bạch Thú...!"

"Chờ đó."

"Ta nhất định sẽ trả món nợ này."

"Sau đó về gặp người lần cuối...!"

Ánh mắt hắn đem phẫn nộ song hành cùng bi thương.